ZingTruyen.Com

[Ebook] Căn Bếp Âm Dương - Ngô Bán Tiên (Chương 1-200)

Chương 148: Ẩn Hồ

hoanglong04101995

Một giờ sau tại Phúc Trạch Đường.

Bạch Thường ngồi trên ghế, nhìn lão Quách què đi qua đi lại không ngừng, mà trong lòng cũng thấy bồn chồn.

Trên bàn đang là tấm film x-quang của Sở tiểu thư.

Hình ảnh bên trên là một vật có kích thước bằng quả nắm đấm lớn, có đủ cả tay lẫn chân và một cái đuôi, đang nằm cuộn tròn trong bụng của Sở Phương Phương.

Chờ nửa ngày, bấy giờ Bạch Thường quả thực là không nhịn được nữa.

"Này này này lão Quách! Ông có thể nói cái gì được không? Chứ ông đi qua đi lại cũng hơn ba mươi phút rồi đấy, làm tôi chóng hết cả mặt. Rốt cuộc thứ này là gì ông có biết hay không?".

Lúc này, lão Quách què mới đứng lại, do dự một chút rồi mới quay đầu nói: "Theo như ta thấy thì vật này dường như không phải là người đâu.".

"Tôi nhổ vào, ông đi loanh quanh cả nửa giờ mà chỉ nhìn ra được có vậy thôi sao? Nói cho ông biết. Tôi nhìn sơ thôi cũng đã biết cái này không phải là người rồi.".

"Vậy ngươi nói xem, rốt cuộc thứ trong bụng nàng là gì? Không phải là do nghiệp do ngươi tạo ra hay sao?".

Bạch Thường che mặt đau khổ, không biết nên giải thích như thế nào cho phải, cứ như mọi chuyện đều là do hắn làm ra vậy.

"Vậy rốt cuộc ông không biết đây là gì đúng không? Vậy thì tôi sẽ đi tìm người khác.".

Bạch Thường cầm tấm film siêu âm lên, đứng dậy rời đi.

"Nếu như ngươi không sợ lớn chuyện thì cứ việc đi tìm. Ta không có cản.".

Lão Quách què vuốt vuốt râu rồi nói với vẻ mặt lãnh đạm.

Bạch Thường đứng lại, sau đó xoay người nói: "Nếu không thì ông bảo tôi phải làm sao bây giờ? Dù sao thì người ta cũng là hoàng hoa khuê nữ, chẳng lẽ tôi lại để nàng đi phá thai sao?".

Lão Quách hỏi ngược lại: "Vậy bây giờ ngoài phá thai ra, thì ngươi còn nghĩ được biện pháp nào khác không?".

"Thì tôi cho nàng ăn một con Quỷ Sẩy Thai để loại bỏ cái bầu kia một cách âm thầm, như vậy không phải là đơn giản sao? Nhưng nói là như vậy, chứ chuyện này tạm thời cũng không có cách nào tra rõ được. Cho nên trước mắt, nàng đành phải ôm bụng mà chịu đựng một thời gian thôi.".

"Này! Ngươi có tin là ta đem những lời người nói kể lại với nàng không hả? Dám chắc nàng sẽ cắn chết ngươi đó. Cái tên vương bát đản này!".

Bạch Thường dang hai tay kiểu như "Tôi cũng làm gì còn biện pháp nào đâu".

Lão Quách đột nhiên nghiêm mặt nói: "Ta cũng nói thật cho ngươi biết. Đúng là vật này ta chưa từng thấy qua bao giờ. Nhưng mà, ta đã từng nghe được một câu chuyện từ rất lâu rồi. Ngươi có muốn nghe một chút không?".

"Đến lúc nào rồi mà lão vẫn còn muốn kể chuyện ngày xửa ngày xửa vậy trời.".

Lão Quách không thềm để ý đến hắn, tiếp tục tự nói với chính mình: "Câu chuyện này kể về một hoa cúc khuê nữ, đang yên đang lành tự nhiên mang thai vô cớ....".

Lão nói sự kiện kia đã xảy ra cách đây hơn một trăm năm rồi.

Thuở ấy, trong một ngôi làng nhỏ ở vùng thôn quê hẻo lánh, có một gái tuổi vừa mới đôi mươi đang giặt quần áo ở bên bờ sông, thì bỗng nhiên nàng cảm thấy vô cùng mệt mỏi, sau đó không tự chủ được mà lăn ra đất thiếp đi.

Sau khi tỉnh lại, cô gái này cũng không phát hiện có gì bất thường cả, cho nên nàng vẫn tiếp tục giặt quần áo rồi trở về nhà.

Nhưng sau khi về nhà, thì gia đình của cô gái nọ nhanh chóng phát hiện ra bụng của nàng đang to lên. Chỉ trong một đêm mà đã y như người phụ nữ mang thai năm tháng vậy.

Việc này ngay lập tức gây náo động, gia đình dùng mọi cách để ép hỏi, nhưng cô gái cứ luôn miệng là nàng không biết chuyện gì xảy ra cả, chỉ nghĩ đây là một căn bệnh lạ mà thôi.

Để tránh tiếng xấu lan xa, gia đình đã âm thầm mời một vị lương y đến để trị bệnh. Nhưng khi, vị lương y kia bắt mạch thì cảm thấy vô cùng bất ngờ.

Mạch của cô gái này rõ ràng là Mạch Hoạt của người mang thai.

Nhưng thủ cung sa của cô gái vẫn còn. Chứng tỏ, nàng vẫn là tấm thân xử nữ.

Như vậy rốt cuộc mọi chuyện là thế nào?

Vị lương y kia cũng không dám giấu giếm, bèn nói cho gia đình cô gái biết sự thật: "Chuyện này hết sức là kỳ hoặc. Tôi sợ đây là do một yêu quái tạo ra hoặc là một cái quái thai.".

Gia đình của cô gái nghe vậy cũng run rẩy hoảng sợ, vội vàng van xin vị lương y kia mau nghĩ biện pháp cứu giúp. Vị lương y kia suy nghĩ một chút. Sau đó liền kê một đơn thuốc phá thai và ra lệnh cho cô gái phải uống hết toàn bộ.

Khi kê xong đơn thuốc, vị lương y kia không dám ở lại, liền vội vã rời đi.

Nhưng sau khi vị lương y kia đi khỏi, thì gia đình của cô gái lại cảm thấy có gì đó không đúng. Lỡ cái thai này là một vị thần linh hay một vật thần thánh gì đó đầu thai thì sao.

Bởi vì trong lịch sử, cũng có không ít trinh nữ tự nhiên mang thai. Sau đó lại sinh ra đứa bé không phải là Chân Long Thiên Tử thì cũng là đại phú đại quý.

Nói như vậy thì nếu như uống thuốc phá thai này vô, há chẳng phải là làm trái lại thiên ý rồi sao?

Vì vậy, gia đình của cô gái đã quyết định không cho nàng phá thai nữa, mà sẽ để cho cô gái an tâm dưỡng thai.

Bọn họ chỉ suy nghĩ đơn giản, bất kể là yêu quái hay thánh vật đi chăng nữa, thì chỉ cần mười tháng sau sẽ rõ.

Nếu như sinh ra là một đứa nhỏ khỏe mạnh thì nuôi.

Còn nếu như lúc đó, thứ sinh ra là quái vật thì cứ trực tiếp giết chết luôn cũng không muộn.

Cô gái dĩ nhiên là không đồng ý với sự sắp xếp của gia đình, nhưng phận gái đâu dám cãi lời. Nàng đành bất đắc dĩ làm theo. Vừa ở nhà dưỡng thai, vừa thấp thỏm chờ đợi ngày sinh nở.

Nhưng nào có ai ngờ rằng chỉ chưa đầy hai tháng, vào một ngày nọ, cô gái bỗng nhiên đau bụng dữ dội như sắp chuyển dạ.

Gia đình vội vàng mời bà mụ tới đỡ đẻ. Quần quật nửa ngày trời thì cô gái cũng sinh ra được một cục thịt nhầy nhụa.

Cha của cô gái đã rất hoảng sợ, vì cho rằng cái cục thịt này chính là Na Tra. Sự việc đã khiến cho cả nhà càng ngày càng hoảng loạn hơn.

Ngay khi, mọi người tính vứt bỏ quả cầu thịt kia đi, thì cũng là lúc quả cầu thịt từ từ mở ra.

Ở bên trong là một thứ có mắt mũi, tứ chi, mỏ nhọn, toàn thân đầy lông và còn có một cái đuôi thò lò ra nữa.

Cuối cùng thì mọi người cũng xác định ra được, đây chính là một con hồ ly non, trắng như tuyết!

Cả nhà như chết đứng tại chỗ. Nhưng cha cô gái thì khác, lão lớn gan cầm lên con dao bầu tiến tới, giơ tay chém xuống một nhát. Con hồ ly kia thấy thế liền vội vàng né tránh. Nhưng vì mới sinh ra nên tứ chi vẫn còn chưa được linh hoạt lắm, cho nên con dao bầu đã kịp chém xuống cái đuôi của nó.

Một tiếng đau đớn đến chói tai phát ra từ trong miệng của hồ ly con. Chỉ trong chốc lát, ở bên ngoài nhà nổi lên từng trận cơn gió lớn đang điên cuồng gào thét, mang theo đất đá mù trời. Ngay cả cánh cửa đang bị đóng chặt cũng bị thổi cho bật tung cả ra. Ngay lập tức có một cơn gió kỳ lạ ập vào, như thể có yêu ma xuất hiện vậy.

Tất cả mọi người kinh hãi nằm rạp trên mặt đất, nửa ngày không dám đứng dậy. Sau một hồi lâu thì cơn gió kia mới dần dần lắng xuống.

Bấy giờ, mọi người mới lồm cồm bò dậy, thì không thấy con hồ ly non ở đâu nữa.

Còn cô gái kia thì đã bất tỉnh từ khi nào, dưới người nàng hiện đang là một vũng máu tươi.

May mắn thay, cô gái đó không chết, nhưng cũng từ đó mà nàng trở nên ngây ngây ngốc ngốc, suốt ngày chỉ biết nhìn ra cửa tự lẩm bẩm một mình.

Gia đình bấy giờ mới cảm thấy vô cùng hối hận vì những quyết định của họ. Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một vị đạo sĩ đến nhà. Lão nói vì thấy ở đây xuất hiện yêu khí, cho nên mạo mụi đến kiểm tra.

Sau một hồi hỏi thăm thì lão đạo sĩ mới đưa ra nhận xét.

Lão nói con hồ ly kia vốn không phải là hồ ly bình thường, mà nó là một loại Yêu Hồ chuyên ký sinh. Số lượng của loài này vô cùng ít ỏi. Bởi vì vào thời điểm cơ thể mẹ mang thai, sẽ sản sinh ra một loại Hồ Hương vô cùng quý giá, có thể dùng để luyện chế thành đan dược. Cho nên nó bị rất nhiều người tu đạo săn giết.

Vì vậy, loại Yêu Hồ này sau khi mang thai, sẽ đem con ký sinh vào cơ thể người để họ mang thai thay nó. Chờ sau khi bào thai đủ ngày đủ tháng, bắt đầu hạ sinh con non thì Yêu Hồ Mẫu sẽ đến đón đi.

Chính vì khả năng đặc biệt này mà loại Yêu Hồ kia được gọi là Ẩn Hồ.

Bạch Thường hai mắt đăm đăm, nghe lão Quách què kể về câu chuyện xưa. Khi lão vừa dứt lời thì bỗng nhiên hắn vỗ đùi một cái.

"Con mẹ nó chứ! Nói như vậy, chẳng lẽ trong bụng của Sở Phương Phương là một con Ẩn Hồ non sao?".

Lão Quách què tặc lưỡi nói: "Cũng chưa chắc! Bởi vì theo như ta được biết thì loại Ẩn Hồ này, bình thường đều dùng yêu thuật để mê hoặc người. Sau đó sẽ nhân cơ hội ký gửi con non vào vật thế. Nhưng theo như ngươi nói thì nàng xảy ra tình huống như vậy ngay sau khi bị trúng Cổ Độc. Vậy sự tình sẽ càng không thể, bởi vì khi trúng Cổ Độc thì trong cơ thể nàng sẽ có trứng rắn, cho nên Ẩn Hồ tuyết đối sẽ không chọn nàng làm vật chủ đâu.".

"Vậy ông kể câu chuyện này cho tôi nghe làm gì? Không phải là nói nhảm nửa ngày sao?".

"Ha ha ha ha, ta còn chưa nói xong mà. Ẩn Hồ này, ngoài khả năng có thể ký gửi con non ra, thì nó vẫn còn một tuyệt kỹ khác chính là ẩn thân để trốn tránh kẻ thù. Ngươi đoán xem, tuyệt kỹ này là gì?".

"Đừng nói với tôi là nó chui vào bụng người khác để lẩn trốn đó nha?".

"Đúng vậy, quả nhiên là trẻ nhỏ dễ dạy mà. Ta nói cho ngươi biết, người ta gọi nó là Ẩn Hồ cũng chính là vì kỹ năng ẩn thân đặc biệt này của nó. Chúng không chỉ chui vào trong bụng, thậm chí còn có thể chui vào bất kỳ chỗ nào trên cơ thể. Ví dụ như mắt của ngươi chẳng hạn.".

Bạch Thường không khỏi rùng mình một cái. Trong nháy mắt liền nghĩ đến cô bé kia.

"Chẳng lẽ, cô gái nhỏ kia lại chính là một con Ẩn Hồ sao?".

----------------------------------------

#Ryuu #CBAD #CanBepAmDuong #NguyenHoangLong #NgoBanTien #QuanAnDem #hiimRyuu

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com