ZingTruyen.Info

[Ebook] Căn Bếp Âm Dương - Ngô Bán Tiên (Chương 1-200)

Chương 138: Khoai Lang Ngào Đường Phiên Bản Quỷ Chết Oan

hoanglong04101995

"Tôi chưa từng gặp người này bao giờ cả. Nhưng tôi dám chắc chắn hai người bên cạnh kia chính là hai cái tên ôn dịch của Không Môn.".

Khi Đại Bắc Đẩu Viên Quang Thuật đã hoàn toàn biến mất, thì trong phòng cũng dần dần khôi phục lại bộ dạng như lúc trước.

Sau đó, Mã Tiểu Hổ rút Long Lân Chủy ra, ngay lập tức tấm bùa kia tự động cháy thành tro bụi.

"Bạch huynh đệ, tình huống cụ thể ra sao thì tôi không biết. Nhưng nếu như cậu cần sự giúp đỡ, thì tôi nhất định sẽ không chần chừ.".

"Được rồi, cũng không có chuyện gì to tát đâu, tôi có thể tự giải quyết được. Dù sao thì cậu cũng đã giúp tôi cả đêm rồi, có đói bụng không? Chờ một xíu, tôi đi làm ít thức ăn.".

Bạch Thường đi vào phòng bếp. Làm đơn giản hai món, thấy còn dư lại một ít cơm, hắn liền làm thêm món cơm chiên trứng. Rồi mới bưng tất cả ra ngoài.

Bụng của Mã Tiểu Hổ không ngừng réo lên từng cơn. Khi hắn vừa đặt chân tới thành phố thì đã gặp phải sự tình của Cao gia. Sau đó thì lại cùng Bạch Thường đến quán karaoke để bắt quỷ. Kết quả là vô duyên vô cớ vô đồn cảnh sát ngồi mất nửa ngày.

Ngoài trời bây giờ đã là rạng sáng, nhưng trong một quán ăn nọ lại đang có hai người đang hì hục, một tay cầm chém, một tay cầm đũa, liên tục gắp lấy gắp để. Trong thoáng chốc, trên bàn chỉ còn lại chén đĩa sạch bóng, không một vết dơ, còn hai người kia thì nằm chổng vó lên trời mà thở phì phò.

Mã Tiểu Hổ dùng vạt áo lau miệng, ợ một cái rồi nói: "Bể cái bụng của tôi mất. Hai ngày rồi tôi đều không có được ăn no mà ngon như vậy. Bạch huynh đệ, thật sự là cảm ơn cậu.".

"Có gì đâu mà phải khách sáo, chỉ là một bữa cơm đạm bạc thôi. Nhưng mà nhà tôi chỉ có một cái giường, cho nên xíu nữa cậu ngủ ở trên đó đi, còn tôi ngủ ngoài ghế cũng được.".

"Như vậy làm sao được chứ. Dù gì thì đây cũng là nhà của cậu, làm sao tôi có thể giành giường của cậu. Tôi có ý này, hay là chúng ta ngủ chung đi.".

"Nào nào! Tôi chưa bao giờ ngủ chung với đàn ông cả.".

"Tôi cũng vậy. Ai mà lại không có lần đầu tiên cơ chứ, cho nên cậu cũng đừng có ngại.".

Bạch Thường không khỏi rùng mình một cái, vội vàng xua tay: "Càng nghe cậu nói thì tôi càng muốn ngủ ở ghế đó. À đúng rồi, tôi chợt nhớ là mình còn có chuyện phải làm. Cậu cứ ngủ trước đi. Tôi tự mình giải quyết được.".

"Vậy cũng được, nhưng mà cậu nhanh nhanh lên nha. Tôi sẽ nằm ở trên giường đợi cậu.".

Sau khi nghe những lời này, Bạch Thường trong nháy mắt liền ra quyết định, tốt nhất là hôm nay hắn không nên ngủ!

"Thật là quá đáng sợ!" Mã Tiểu Hổ không vòng vo nữa mà trực tiếp đi thẳng vào trong phòng ngủ, nằm uỵch một phát xuống giường, ngay cả quần áo cũng không thèm cởi.

"À đúng rồi, nữ quỷ cậu nuôi ban nãy, cậu có thể thu nàng lại không. Tôi sợ là nàng nửa đêm sẽ leo lên mà........".

Chưa kịp dứt lời thì Mã Tiểu Hổ đã ngoẹo đầu sang một bên mà ngáy khò khò.

Bạch Thường gãi gãi đầu, chán chường nhìn tình cảnh trước mặt, rồi mới quay sang nói với Mị Quỷ: "Bây giờ, tôi muốn đi mài một ít bột quỷ. Hay là cô đi theo giúp tôi một tay đi, được không?".

Mị Quỷ cũng rùng mình một cái: "Thôi bỏ đi, nhìn người mài bột quỷ chẳng khác nào đang xem cảnh giết người cả. Thật là đáng sợ!".

Bạch Thường mỉm cười. Sau đó, hắn nhìn xung quanh một chút, cuối cùng là vươn tay lấy từ trên quầy xuống một đồ vật trang trí hình hồ lô.

"Vậy thì tạm thời cô sống ở đây đi. Khi không có tôi, thì cô nhất định không được xuất hiện, nghe chưa?".

"Mị nhi tuân lệnh!".

Mị Quỷ nũng nịu chào một cái. Sau đó cả thân hình bay lên rồi biến thành một làn sương mù màu hồng nhạt, tiến thẳng vào trong hồ lô.

Bạch Thường đậy nắp hồ lô lại rồi lắc lắc hai cái. Bên trong bỗng phát ra âm thanh.

"Tiểu Chủ Nhân, người thật đáng ghét! Đừng có trêu đùa người ta nữa.".

Bạch Thường mỉm cười, bỏ hồ lô xuống, trong lòng thầm nghĩ: "Tối hôm nay, trong người của hắn cứ là lạ như thế nào ấy.".

Khi vào phòng bếp, hắn liền lấy cối đá ra, sau đó lại đi vào mật thất để lấy một ít quỷ chưa được mài.

Thật ra mà nói, thì hắn rất là lười mài bột quỷ.

Nhưng bây giờ tình huống đã khác, đại hội luận võ của Âm Dương Bát Môn đã bắt đầu. Mặc dù người chủ trì là Phong Thủy Âm Tông, nhưng rốt cuộc là đối phương muốn làm gì thì hắn vẫn không biết được. Thôi tốt nhất là cứ nên chuẩn bị từ sớm, tránh cho đêm dài lắm mộng.

Hơn nữa cái đám Âm Sơn Môn, Vu Cổ Môn và Không Môn, hiện tại đều là kẻ địch của hắn. Nếu như không thể hiện bản lĩnh thực sự, mà chỉ dựa vào làm đồ ăn, thì chỉ sợ là chả có cách nào có thể đánh bại được bọn họ cả.

Những con quỷ Bạch Thường lấy ra để mài lần này, đều là hàng tồn kho có sẵn của Bạch gia. Ngoài ra còn có Bách Quỷ mà hắn thu được ở trong rừng cây ngày đó.

Vô Thường Quỷ, Lệ Sát Quỷ, Chặt Đầu Quỷ, Hung Tang Quỷ......

Đây đều là những đại quỷ cấp bậc Ác Sát cả. Bèo bèo nhất cũng là Quỷ Thắt Cổ.

Thời gian cũng không còn sớm nữa, bây giờ đã là nửa đêm, cho nên hắn cũng bỏ qua bước phơi nắng. Ngay lập tức, hắn lấy ra một cái nồi lớn, mở lửa hết công suất. Bên cạnh cái nồi là mười mấy cái chậu, bên trong chứa đầy nước phù đã được hòa tan.

Sau đó, hắn phân loại những quỷ hồn kia, rồi thả chúng vào trong từng chậu riêng biệt, để tránh hỗn loạn.

Tiếp theo, hắn bưng lên một cái chậu nước có chứa con Quỷ Chết Oan, rồi đổ hết vào trong nồi lớn.

Lúc này, cái nồi kia đã sớm bị nung nóng, cho nên khi tiếp xúc với nước lạnh thì đột nhiên "Xèo!" lên một tiếng, sau đó có một luồng khí đen bốc lên.

Nhưng cái nồi này là được tổ tiên Bạch gia lưu truyền lại, tám phương vị xung quanh đều có khắc Phù Trận. Cho nên, dù có gặp phải ác quỷ lợi hại hơn nữa thì cũng không có cách nào chạy ra được cả.

Chẳng mấy chốc, nước đen ở trong nồi đã sôi lên ùng ục.

Bạch Thường lại cho thêm vào đó một chút đường trắng, sau đó cầm lên một cái muôi và bắt đầu khuấy đều.

Hắn làm vậy là vì muốn nhanh chóng gia tăng độ cô đặc, để tăng tốc luyện hóa.

Sau một thời gian thì nước trong nồi bắt đầu sệt lại, màu sắc cũng chuyền dần sang màu vàng.

Bạch Thường cầm muỗng chấm một ít lên nếm thử, thì cảm thấy nó khá là ngọt.

Nếu như lúc này mà có một đĩa khoai lang chiên cho vào thì....

Sẽ cho ra một món đầy đủ sắc hương vị, đó chính là món "Khoai lang ngào đường phiên bản Quỷ Chết Oan".

Cách làm món này thì đơn giản thôi rồi, nhưng nó lại có một sức hút vô cùng kỳ lạ đến khó cưỡng.

Bước 1: Sơ chế khoai lang

– Khoai lang khi mua về chỉ cần đem rửa sạch, gọt bỏ vỏ, rồi rửa lại một lần nữa cho thật sạch. Tiếp theo là cắt khoai lang thành các lát mỏng hoặc thanh dài tùy vào sở thích. Lưu ý, khi thái khoai lang xong phải cho ngay vào ngâm với nước muối để khoai không bị đen. Sau đó, khi cắt xong thì rửa sạch, rồi vớt khoai lang ra rổ để ráo nước.

Bước 2: Chiên khoai

– Bắc chảo lên bếp, cho dầu ăn vào rồi đợi đến khi dầu sôi lên, thì cho khoai lang vào chiên vàng đều các mặt. Lưu ý, chiên ngập dầu để khoai chín đều và không khét. Khi khoai chiên chín thì vớt ra đĩa lót giấy thấm dầu.

Bước 3: Cho khoai vào ngào đường

– Ở một chảo khác thì cho đường vào, rồi cho thêm 200ml nước lọc đun sôi vào nấu với lửa vừa để đường hòa tan trong nước. Khi thấy nước đường hơi cạn thì cho nước cốt chanh vào để tạo độ sánh dẻo rồi đổ khoai lang vào. Dùng đũa trộn đều sao cho đường bao phủ khắp các mặt khoai lang.

Vậy là chúng ta đã có món "Khoai lang ngào đường" trứ danh.

Giật mình tỉnh lại sau khi tưởng tượng công đoạn nấu "Khoai lang ngào đường", thì Bạch Thường chợt thấy quỷ hồn ở trong nồi đã đông đặc hơn. Hắn bắt đầu dùng hai tay bắt ấn. Một lúc sau giữa hai bàn tay của hắn có một ngọn lửa màu xanh trắng bay ra.

"Cái gì vậy?".

Bạch Thường nhớ là hắn chỉ mới tu luyên được loại thứ nhất trong Tam Nguyên Chân Hỏa là Mục Quang Chi Hỏa, cũng chính là Linh Hồn Chi Hỏa, ngọn lửa lúc đó sẽ có màu đỏ pha chút trắng.

Nhưng tại sao lần này nó lại biến thành màu xanh trắng vậy?

Nhân lúc hắn còn đang bần thần, thì ngọn lửa đã nhào vào trong nồi. Khi vừa gặp được quỷ hồn thì ngọn lửa lập tức phát ra những tiếng "Xèo... Xèo... Xèo", rồi bùng cháy dữ dội.

"Ngọn lửa này, tai sao lại cháy mạnh như vậy?".

Bạch Thường giật mình, vội vàng mượn sức mạnh của ngọn lửa này, hai tay bắt pháp quyết, yên lặng vận khí hành công.

Hắn tập trung tinh thần, điều tức hơi thở, để cho Tam Nguyên Chân Hỏa Chi Nguyên di chuyển trong cơ thể mấy vòng.

Sau khoảng mười phút, khi đã chu thiên được mấy vòng thì Bạch Thường bắt đầu cảm thấy trong cơ thể vô cùng thoải mái, rồi đột nhiên hắn mở trừng mắt ra.

Một luồng ánh sáng trắng như biến thành một thực chất, trong nháy mắt đã bắn thẳng vào ngọn lửa trong nồi.

Đột nhiên, ngọn lửa bùng lên cao hơn một mét.

Bạch Thường hoảng sợ, vội vàng cầm nắp nồi đậy lại.

"Đúng là hù chết trái tim bé nhỏ này mà!" Tiệm cơm này vốn dĩ là một ngôi nhà cổ, khả năng chống cháy gần như bằng không. Dây điện có thể bị chập bất kỳ lúc nào. Giờ mà ngọn lửa này bùng lên xíu nữa, thì chắc chắn tiệm của hắn sẽ sáng nhất con hẻm này mất.

Nhưng mặc dù đã đậy nắp lại, ấy thế mà vẫn có không ít tia lửa bắn ra ngoài. Cái nồi bỗng nhiên bùng cháy dữ dội, trong phút chốc cả căn phòng đã bốc cháy ngùn ngụt.

Bạch Thường nhảy cỡn lên: "BÀ CHA NÓ! LUYỆN QUỶ CÁI GÌ CHỨ?! CÓ MÀ LUYỆN RA HỎA HOẠN THÌ ĐÚNG HƠN!....... BỚ NGƯỜI TA CHÁY NHÀ.... MAU MAU TỚI DẬP LỬA".

Hắn bất chấp tất cả không cần biết đúng sai, cầm mấy chậu nước bên cạnh dội hết vào trong nồi.

Chỉ trong chốc lát, thì hơn mười chậu nước đều đã dội hết.

Hắn luống cuống tay chân đi vặn vòi nước, nhưng xui một cái là không có nước.

"TRỜI ƠI, Ụ Á NÓ!".

Bạch Thường điên tiết giậm chân: "Đây là lúc nào rồi mà cái nhà cũ này lại cúp nước cơ chứ!".

May mắn thay, bên cạnh còn có một thùng nước lớn. Bạch Thường cầm lấy cái chậu tính múc nước dập lửa, thì bỗng nhiên cửa lớn của quán cơm bị bật tung ra.

Có mấy người thấy chết không sờn xông vào. Không biết bọn họn rốt cuộc là người hay là quỷ nữa, mà trên mặt dán đầy những tờ giấy như lá bùa.

Bạch Thường sửng sốt: "Đây.... Đây là cái quái gì nữa vậy?".

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info