ZingTruyen.Info

[Ebook] Căn Bếp Âm Dương - Ngô Bán Tiên (Chương 1-200)

Chương 113: Lấy Vu Hóa Cổ

hoanglong04101995

"Các vị! Mời chiêm ngưỡng.".

Từ Tôn mỉm cười. Đưa tay tính nhấc cái nắp chụp lên.

Bỗng nhiên như bị thứ gì đó cắn trúng. Lão liên tục gào la thảm thiết, vội vàng rụt tay trở về. Sau đó, cả khuôn mặt trở nên đen sạm đi, ngửa lên trời rồi ngã xuống.

Tất cả mọi người ai nấy đều kinh ngạc. Còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, thì người đàn ông gầy gò tên Dư Đồng của Phong Thủy Môn và Khâu Bách Thịnh đều xảy ra tình trạng y như là Từ Tôn. Cả hai đều rên lên một tiếng rồi ngã lăn xuống đất.

Mặt Cổ lão tiên sinh chợt biến sắc. Nhưng vẫn ngồi im, không nhúc nhích.

Xích Mộc đưa tay dùng sức vỗ bàn một cái. Đột nhiên, từ đâu xuất hiện một làn sương mù màu xám tro tràn ngập khắp đại sảnh.

Bạch Thường vẫn luôn quan sát từ đầu đến cuối. Theo như hắn thấy thì có mấy chục con kiến vừa leo được lên bàn, liền bị cú đập bàn ban nãy của Xích Mộc làm cho rớt xuống đất.

Nhưng mà những con kiến kia hình như không bị thương chút nào cả. Chúng chỉ giãy giụa trên mặt đất mấy cái rồi lại đứng dậy. Nhanh chóng gia nhập lại vào đội quân kiến. Tiếp tục bò lên bàn.

"Người nào dám ở trước mặt của ta mà giở trò quỷ vậy?! Có gan thì bước ra đây!!".

Xích Mộc tức giận quát lên. Lão bây giờ đang vô cùng phẫn nộ. Từng dòng máu nóng đang sôi trào lên trên khuôn mặt teo tóp kia. Bỗng nhiên ngay cổ của lão xuất hiện một bướu thịt to bằng nửa nắm tay.

Điều đáng sợ hơn là cái bướu thịt này giống như một vật thể đang còn sống. Cứ nhúc nha nhúc nhích, ngọa nguậy không ngừng. Trông vô cùng đáng sợ.

Chỉ trong nháy mắt, những con kiến kỳ quái đã bao phủ toàn mặt đất.

Dù gì thì Xích Mộc cũng là cao thủ của Vu Cổ Môn. Cho nên lão cũng hiểu được sự tình trước mắt. Nhanh chóng lẩm bẩm cái gì đó, rồi há miệng phun ra máu tươi để tạo thành một vòng bảo vệ xung quanh cái bàn.

Một số con kiến ​​gặp phải máu của lão thì lập tức rơi xuống đất. Cả người co quắp lại rồi từ từ biến mất.

Những con kiến khác thấy đồng bọn bị như vậy, nên cũng có chút kiêng kỵ với máu của lão. Không dám lao lên, mà chỉ bò quanh quẩn xung quanh.

Điều kỳ quái hơn là những con kiến này ban nãy đã bò qua người Bạch Thường, nhưng lại không hề tấn công hắn. Thậm chí là còn cố ý tránh né, không dám lại gần.

Ánh mắt của Xích Mộc liếc nhìn toàn bộ đại sảnh. Sau đó nhìn chằm chằm vào Bạch Thường.

"Ông chủ Bạch! Là ngươi??".

Bạch Thường nhún vai vô tội, nói: "Này này! Không liên quan gì đến tôi nha. Tôi chỉ là một đầu bếp quèn. Tôi chỉ có biết nấu ăn thôi.".

Xích Mộc lại quay đầu nhìn về phía Âm Thập Cửu. Nhưng thấy vẻ mặt của lão vẫn cứ trơ ra. Như thể mọi việc cũng chả liên quan gì đến lão cả.

Với lại, những con kiến này cách lão cũng rất xa.

Lúc này, những người còn tỉnh táo trong đại sảnh cũng chỉ còn lại Bạch Thường, Âm Thập Cửu, Xích Mộc và cuối cùng là Cổ lão tiên sinh.

Ngoại trừ Bạch Thường ra, thì ba người kia đều ở cùng một phe.

"Hừmm!! Nghe danh Bạch gia Ngũ Tạng Môn đã lâu. Chẳng những nấu ăn đứng top một mà ngay cả Âm Dương Chi Thuật cũng Danh Chấn Thiên Hạ. Hôm nay cơ hội hiếm có khó tìm. Mong ông chủ Bạch có thể chỉ điểm cho vài chỗ.".

Trong thâm tâm Xích Mộc đã xác định rõ nràng gười âm thầm giở trò quỷ sau lưng chính là Bạch Thường.

Cái bướu thịt trên cổ lão đột nhiên vừa phình to vừa tỏa ra ánh sáng màu đỏ. Chợt lão há miệng kêu lên quái dị rồi tung người lao tới.

Trong đầu của Bạch Thường nhất thời trở nên trống rỗng. Tiếng rít gào của Xích Mộc như mang theo uy lực khiến cho con người ta phải xiêu hồn lạc phách.

Nhưng lúc này ở trong mắt của Bạch Thường, thì người đang lao về phía hắn không còn là Xích Mộc tiên sinh nữa, mà là một con ác quỷ vô cùng dữ tợn.

Đứng thứ nhất trong Bạch gia Tam Nguyên Chân Hỏa chính là Mục Quang Chi Hỏa. Hay còn gọi là Linh Hồn Chi Hỏa.

Bạch Thường bản tính vốn lười biếng. Tu luyện hơn mười năm trời, mà cũng chỉ luyện được Nhất Nguyên Chân Hỏa.

Nhưng chỉ với Nhất Nguyên Chân Hỏa này cũng đủ để cho hắn tu luyện thành Linh Nhãn.

Cho nên, tất cả yêu ma quỷ quái hay ảo ảnh khi ở trước mặt hắn đều không là gì cả.

Mặc dù mắt thấy ác quỷ đang nhào tới tấn công mình. Nhưng hắn lại không lo lắng hay chuẩn bị gì. Mà chỉ đứng im mỉm cười.

Lúc ác quỷ sắp vồ tới trước mặt thì hắn nhẹ nhàng đưa tay lên, chuẩn xác chụp lấy cổ của nó.

Ác quỷ nhất thời không thoát ra được. Liên tục gầm thét giãy giụa.

"Xích Mộc tiên sinh! Thì ra Vu Cổ Môn toàn dùng cái loại biến hóa này để đi gạt người sao? Thật là khiến cho người ta thất vọng đó!!".

Bạch Thường lắc đầu tỏ vẻ "Chán nản". Bàn tay vận sức bóp mạnh một cái khiến cho ác quỷ không ngừng rú lên quái dị. "Bùm" một tiếng. Ác quỷ nổ tan thành mây khói.

Kỹ năng mà Bạch Thường dùng để nhẹ nhàng phá giải tuyệt chiêu của Xích Mộc tiên sinh chính là Hóa Quỷ Đại Pháp.

Vu Cổ Môn vốn là lấy Vu Thuật làm chủ, Cổ Thuật chỉ là phụ. Vì vậy mới vừa nãy lão gào lên chủ yếu là muốn dùng tiếng thét này để gây ảo giác cho người khác. Sau đó sẽ nhân cơ hội giả bộ điều khiển ác quỷ để hại người.

Cho nên ban nãy ở trong mắt người khác rõ ràng là Xích Mộc chính mình tự nhào tới tấn công Bạch Thường. Nhưng nào ngờ hắn có thể nhìn thấu chân tướng. Một phát trực tiếp bóp nát ác quỷ kia.

Hai con mắt của Xích Mộc như muốn rớt ra ngoài.

Lão ở Miêu Cương sớm đã nghe tới danh tiếng lẫy lừng của Bạch gia Ngũ Tạng Môn. Nhưng trước giờ vẫn luôn một mực xem thường. Lão cho rằng đám giang hồ chỉ toàn tung ba cái tin đồn nhãm nhí.

Nghĩ sao một đám đi học đòi làm đầu bếp thì có cái bản lĩnh gì chứ? Không lẽ vô đánh nhau lại lấy bánh bao chọi người khác hay sao?

Huống chi, Bạch gia Ngũ Tạng Môn chỉ đứng thứ sáu. So với Vu Cổ Môn thì còn lâu mới sánh vai được. Vậy thì có cái quái gì để diễu võ dương oai được cơ chứ.

Cho nên vừa rồi lão mới lao lên xuất thủ đầu tiên. Chủ yếu là muốn chứng tỏ thực lực của mình ở trước mặt Cổ lão tiên sinh và Âm Thập Cửu.

Nhưng lại không ngờ tới, Bạch Thường có thể dễ dàng trực tiếp phá vỡ tuyệt chiêu của mình.

Xích Mộc càng ngày càng điên tiết lên. Lão cả giận nói: "Bạch Gia Ngũ Tạng Môn quả nhiên là có chút thực lực. Không hổ danh là bậc thầy chơi đùa với quỷ. Bây giờ ta sẽ cho ngươi biết Vu Cổ Môn chân chính lợi hại như thế nào!!".

Lão vừa dứt lời thì trong đại sảnh bỗng nhiên nổi lên từng trận âm phong quái dị. Ngay lập tức, ác quỷ đã hóa thành sương khói lúc trước lại biến thành vô số con côn trùng nhỏ màu nâu đỏ. Tất cả đều hướng Bạch Thường mà lao tới.

Đây mới thật sự là sát chiêu của Xích Mộc.

Lấy Vu hóa Cổ, khó lòng phòng bị!

Ngay cả vẻ mặt của Cổ lão tiên sinh cũng có chút thay đổi.

Cổ Thuật của Vu Cổ Môn mặc dù là độc bộ thiên hạ. Nhưng so với đánh lén thì cũng chẳng khác là mấy.

Huống chi bây giờ có nhiều Cổ Trùng bao vây như vậy, Bạch Thường chắc chắn là không thể né tránh.

"KHOAN ĐÃ!".

Cổ lão tiên sinh rốt cuộc cũng lên tiếng quát bảo ngưng lại.

Thế nhưng tất cả đã không còn kịp nữa rồi. Bạch Thường bây giờ đang đứng ở giữa đám Cổ Trùng. Cả thân thể hoàn toàn bất động như kiểu bị dọa sợ đến choáng váng, không thể di chuyển được nữa.

Mọi chuyện nghe có vẻ chậm nhưng lại xảy ra rất nhanh. Cổ lão tiên sinh chỉ vừa dứt lời thì đám Cổ Trùng đã bu đầy xung quanh Bạch Thường.

Cả người hắn bây giờ đã bj những con Cổ Trùng màu nâu đỏ phủ kín.

Cổ lão tiên sinh giận tím người. Vù một cái đã thấy lão đứng ở trước mặt Bạch Thường. Đưa tay nắm lấy cánh tay của hắn kéo ra ngoài.

Ngay sau đó, lão quát to lên một tiếng. Dùng sức lắc mạnh cánh tay khiến cho đám Cổ Trùng rơi xuống như mưa. Có một số con chui được vào da của Bạch Thường, nhưng khi nghe tiếng hét cũng bò ra. Tất cả đồng loạt ngã lăn ra đất co giật rồi bất động.

Nhìn qua thì thấy Bạch Thường đang nhắm chặt hai mắt, dường như cả thân thể đã lâm vào trạng thái hôn mê. Trên người của hắn, phàm là những chỗ nào không có quần áo che thì đều chằng chịt đốm đỏ. Trông hết sức đáng sợ và kinh tởm.

"Xích Mộc! Đưa giải dược ra đây!".

Cổ lão tiên sinh nóng nảy quát lớn. Xích Mộc bây giờ mới bình tĩnh trở lại. Không khỏi âm thầm hối hận, vội vàng chạy tới.

Tuy nhiên, Xích Mộc vẫn chưa kịp lấy ra giải dược thì những đốm đỏ trên người Bạch Thường đột nhiên biến mất một cách kỳ lạ.

Hắn mở to hai mắt, duỗi người sảng khoái.

"Thật là thoải mái quá đi mà! Cứ như là đi Spa nghỉ dưỡng vậy á. Tôi nói này Xích Mộc tiên sinh. Ông còn loại Cổ Trùng nào tốt hơn đám này xíu không? Cho tôi thêm vài kg về nhà xài dần đi!".

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info