ZingTruyen.Asia

[Ebook] Căn Bếp Âm Dương - Ngô Bán Tiên (Chương 1-200)

Chương 101: Đoàn Xe Sang Trọng

hoanglong04101995

Một ngày bận rộn như vậy nhất định sẽ trôi qua nhanh thôi.

Hoàng hôn vừa buông xuống, thì tại con hẻm của Cẩu Bất Lý đã xuất hiện một đoàn xe đang chạy tới trước con mắt trầm trồ của mọi người xung quanh.

Nhìn thoáng qua có thể thấy đoàn xe này giống như một đoàn rước dâu sang trọng của một đại gia nào đó vậy.

Bentley Mulsanne, Porsche Cayenne, Lamborghini, Ferrari, Maserati.....

Hai chục chiếc xe phía trước đều là những chiếc xe thể thao hạng sang, dẫn đầu là một chiếc Rolls-Royce Phantom phiên bản giới hạn toàn cầu.

Phía sau còn có hơn 30 chiếc Mercedes-Benz BMW các loại đi theo, nhưng cũng chỉ là để góp vui thôi.

Mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ, những người sống trên con hẻm Cẩu Bất Lý đều chạy đến tụ tập xem náo nhiệt, mọi người bàn tán nghị luận xôn xao, đoàn xe này quá là sang trọng, quá là chấn động, riêng việc xếp hàng thôi cũng đã kéo dài từ đầu này đến đầu khác rồi.

Tất cả mọi người đều vô cùng kinh hãi, trợn to hai mắt, rối rít châu đầu ghé tai bàn luận.

"Này này! Đây là tình huống gì vậy, trong con hẻm của chúng ta có nhà ai gả con gái sao?".

"Gả cái con khỉ á, trong con hẻm này của chúng ta làm gì có cô gái nào có khả năng câu được con rùa vàng to như vậy, nếu không thì đã sớm lên hương rồi, chứ làm gì còn lủi thủi ở đây nữa chứ, đúng không?".

"Đúng đúng đúng! Với lại tôi cũng đâu có phát hiện ra cô gái nào trong con hẻm này đủ xinh đẹp đến mức xứng với đoàn xe này đâu.".

"Tính ra ông địa gái cũng ghê ha, nhưng khó nói lắm, biết đâu đây chính là Cô Nàng Lọ Lem trong truyền thuyết thì sao?!".

"Cô Nàng Lọ Lem ở đâu ra? Trên con hẻm này toàn là quán ăn. Ngoại trừ mấy ông chủ già khọm ra thì toàn là đám nhân viên, nhà nào có con gái đẹp mà tôi lại không biết hay sao!".

"Ai da! Nếu quả thật là như vậy, thì tôi cũng tình nguyện đem vợ của tôi dâng cho hắn.....".

"Thôi đi ông nội! Ông người yêu còn chưa có, nói chi đến là vợ, ảo tưởng vừa thôi!!".

Con hẻm Cẩu Bất Lý giống như đàn ong vỡ tổ, mọi người trơ mắt nhìn đoàn xe sang trọng chậm rãi đi tới, bỗng nhiên từ trong đám đông, không biết là ai thốt lên một câu.

"Này này! Có khi nào là tới đây ăn cơm không vậy?".

Lời nói vừa thốt ra, lập tức có người phản bác: "Vớ vẩn, làm gì có nhân vật tầm cỡ nào lại tới cái nơi tồi tàn này ăn cơm được chứ?!".

Người này vừa nói xong thì mọi người trố mắt nhìn nhau, không một ai lên tiếng.

Bởi vì tất cả bọn họ đều chợt nhớ tới một người.

Ông chủ quán cơm họ Bạch, Bạch Thường.

Nếu như trên con đường này có một người được đãi ngộ tốt như vậy thì chỉ có thể là Bạch Thường.

Từ đầu hẻm Cẩu Bất Lý, vô số ánh mắt nhìn chăm chú vào đoàn xe sang trọng, trong lòng cũng đang thầm suy đoán.

Kết quả đúng như dự đoán, chiếc Rolls-Royce Phantom cuối cùng cũng dừng lại trước quán cơm họ Bạch.

Dù mọi người đã sớm đoán được cái kết nhưng vẫn đồng thanh thở dài.

"Haizzzz.... Cùng là mở quán cơm trên một con hẻm, tại sao lại chênh lệch lớn đến như vậy chứ?".

Trên chiếc Rolls-Royce Phantom có hai người bước xuống, cùng nhau đi đến trước cửa quán cơm Bạch gia, đưa tay gõ cửa.

Một lúc lâu sau cánh cửa tiệm cơm bổng nhiên chuyển động, Bạch Thường ló đầu ra nhìn.

"Các người đến dây là có chuyện gì vậy?".

Hắn vừa đảo mắt qua chiếc Rolls-Royce đậu ở cửa, vừa hỏi với vẻ mặt mệt mỏi, đây là biểu hiện cho thấy mấy ngày nay hắn đã bận rộn đến mức nào.

Người gõ cửa vội vàng nói: "Xin chào ông chủ Bạch! Tôi nghe nói quán cơm của ông chủ đây rất nổi tiếng. Cho nên hôm nay chúng tôi đặc biệt tới đây để...".

Bạch Thường cắt lời hắn: "Tới ăn cơm à? Xin lỗi! Hôm nay chúng tôi đóng cửa không bán. Ngày khác quay lại đi!".

"Rầm!!" Hắn trực tiếp đóng cửa lại.

Những người xem náo nhiệt xung quanh, lúc này lại một lần nữa có cơ hội nghị luận ầm ĩ.

Trời đất quỷ thần thiên địa hột vịt lộn trứng gà nướng trứng cút lộn hột vịt giữa bắp xào ơi, ta nói nghen, cái tên Bạch Thường này quả nhiên là bá đạo mà!!!!

Người ta lái một chiếc Rolls-Royce cùng với một đoàn xe siêu sang như vậy, ấy thế mà hắn thẳng thắn từ chối, ngay cả cửa cũng không cho người vào là sao?

Người gõ cửa cũng ngượng ngùng lúng túng, trố mắt nhìn những người bên cạnh một hồi lâu mới đưa tay gõ cửa lần nữa.

"Tôi đã nói là hôm nay đóng cửa, không có bán mà, sao mấy người lì quá vậy. Nếu muốn ăn thì quay lại vào ngày khác. Còn nếu đói quá thì qua cái tiệm mì Lan Châu kế bên cạnh đi, ở đó có bánh xuân, thịt hầm, và... Và....".

Hắn vừa nói được mấy câu thì đột nhiên dừng lại, quét mắt nhìn xung quanh, bấy giờ mới phát hiện, người tới quán lại là một đoàn xe, hơn nữa tất cả đều là xe hạng sang tiền triệu.

"Đây.... Đây là tình huống gì vậy, các người tới đón dâu đấy à?".

Đúng lúc này, bỗng nhiên xuất hiện một người khác từ phía chiếc xe bước xuống, chậm rãi đi tới.

Người đó chính là Hoàng Phiến, à à không đúng, là thư ký Hoàng Phiên.

"Ông chủ Bạch hiểu lầm rồi, chúng tôi là do Thiệu công tử phái tới, cố ý đón ngài đến tham gia yến hội của công tử nhà tôi.".

"Wowwww!!" Mọi người xung quanh được dịp lại bàn tán với nhau.

Một đoàn xe tới năm sáu chục chiếc sang trọng, lại chỉ vì đến để đưa Bạch Thường đi tham gia một cái yến hội thôi sao? Con mẹ nó! Quả là khoa trương mà.

Thấy người tới là thư ký Hoàng Phiến, Bạch Thường mới bừng tỉnh đại ngộ, không nghĩ tới, Thiệu Vô Ưu lại chơi lớn đến như vậy.

Thật ra thì hắn vốn cho rằng Thiệu Vô Ưu có lẽ sẽ phái đến một chiếc xe tải là căng lắm rồi, bởi vì dù sao thì hắn cũng bận bịu cả ngày, vắt kiệt hết sức lực mới làm ra được hai mươi bàn thức ăn, mỗi bàn tám món, vị chi là một trăm sáu mươi phần.

Thế nhưng bây giờ hắn lại phái đến hơn hai mươi chiếc xe sang trọng là như thế nào đây?

Bạch Thường lắc lắc đầu: "Không được.... Không được, xe của các người không được, nó quá nhỏ, với lại số lượng lại quá ít.".

Lúc này xung quanh yên lặng như tờ, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, trong đầu nhất thời hiện ra một hàng chữ lớn.

"ĐÚNG LÀ ĐƯỢC NƯỚC LÀM TỚI MÀ!!!!".

"Giời ạ! Tham gia có cái yến hội thôi mà phải cử tới nhiều xe sang trọng tới nghênh đón như vậy, thế mà hắn lại cự tuyệt, tên này chắc chắn là bị điên rồi!!".

"Tôi nói rồi mà, xe của các người không được, quá nhỏ và quá ít...".

"Chúa ơi! Những chiếc xe này mà còn không được, vậy thì hắn còn muốn xe gì nữa đây trời?".

Thư ký Hoàng vội vàng nói: "Ông chủ Bạch cứ yên tâm, đương nhiên là không chỉ có mấy chiếc xe này không đâu, ngoài hẻm vẫn còn có.....".

"Mấy chiếc kia cũng không được, không thể dùng chúng để làm những việc này được.".

Thật ra thì thư ký Hoàng cũng rối lắm chứ, vốn dĩ hắn tính mang theo đội xe này theo, chủ yếu là đi đến bệnh viện để rước Khâu Tiểu Điệp.

Bởi vì chủ tịch hội đồng quản trị Thiệu đã có phân phó, chỉ cần Khâu Tiểu Điệp không chết, thì cho dù nàng có ngồi xe lăn đi chăng nữa, cũng phải đẩy nàng tới đây.

Nếu như ngay cả xe lăn cũng không ngồi được, vậy thì mang cả giường bệnh tới đây luôn cũng được.

Nhưng khi Khâu gia biết được ý đồ của Thiệu Thiết Trụ thì đã phản đối mãnh liệt, giằng co mất nửa ngày trời, cuối cùng Thiệu gia cũng bất đắc dĩ chấp nhận thỏa hiệp, đồng ý cho cha mẹ của Khâu Tiểu Điệp tham dự yến hội thay cho nàng.

Vì vậy bọn họ chủ yếu là vì tiện đường mới tới đón Bạch Thường, với lại mang theo nhiều xe như vậy cũng một phần là để lấy đồ ăn.

Lý do rất đơn giản, tổng cộng có tới tận hai mươi bàn tiệc rượu thức ăn, nếu như xe quá ít thì sẽ không thể nào lấy đủ hết được.

Nhưng đâu ai đoán được là Bạch Thường lại cự tuyệt cơ chứ, bởi vì với hắn, giao hàng thì phải có bộ dạng của người giao hàng, nghĩ sao mà đưa tới một đoàn xe sang trọng như vậy, tính thị uy với hắn hay sao?

Quan trọng hơn hết, đám người này lại tạo ra một cơn chấn động lớn như vậy tại con hẻm Cẩu Bất Lý này, tất cả hàng xóm xung quanh đều đã nhìn thấy, đám người này chắc chắn sẽ bàn tán xôn xao cho xem.

Không được, như vậy cũng không được.

Mặc dù bạch quán cơm rất trâu bò, nhưng nhất định mình phải khiêm tốn, ừ.. Ừ, phải khiêm tốn...

"Thư ký Hoàng, anh hãy mang hết đám siêu xe này về đi, sẵn tiện chuyển lời của tôi đến Thiệu công tử và Thiệu chủ tịch là trước khi tiệc rượu bắt đầu, tôi nhất định sẽ tới.".

"Kìa ông chủ Bạch, nhiều đồ ăn như vậy thì cậu làm sao mà mang hết được?".

"Anh không cần phải lo chuyện đó. Tôi mở quán ăn cho nên phải có đặc điểm của một quán ăn. Dùng nhiều xe sang trọng như vậy để giao đồ ăn, tôi thật sự là không quen. Với lại, lỡ như rơi rớt đồ ăn làm bẩn xe của anh thì tôi cũng không đền nổi đâu, anh mang về hết đi.".

"Nếu anh đã nói vậy thì tôi đành tuân theo. Ông chủ Bạch! Anh ngàn vạn lần đừng làm chậm trễ đại sự nha, nếu không thì tôi cũng sẽ bị liên lụy đó.".

Thư ký Hoàng vẫn có chút thấp thỏm bất an, nhưng cũng không thể làm gì được, lẳng lặng quay lưng, dẫn theo đoàn xe rời đi.

Hắn vừa rời đi, Bạch Thường liền cầm điện thoại lên, bấm số gọi.

Con mẹ nó chứ! Đại ca đây là mở tiệm cơm, tính sử dụng mấy trò mèo này mà làm khó ta sao?

"Alo!! Cho hỏi đây có phải là Meituan Food Delivery không ạ?".

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia