ZingTruyen.Com

Dua Tay Anh Se Dua Em Toi Noi Hanh Phuc H

Trên thế giới này, có ai muốn mình bị ghét bỏ?Muốn bị bạn bè trêu chọc, bị bắt nạt? Chắc chắn đáp án sẽ là con số không! Vâng! Tôi đây chính là người chịu tất cả những thứ trên...

Tôi! Trương Khả Nhi! Một đứa con gái suốt ngày chỉ biết cắm đầu vào mấy quyển ngôn tình sến súa. Có lúc tôi còn dành cả một ngày chỉ để đọc tiểu thuyết.

Tôi năm nay học cấp ba, nhưng tôi chỉ mới học được nửa năm.

Vì công việc của ba tôi nên gia đình của tôi phải chuyển về nơi này sống! Vì thế nên tôi cũng phải chuyển trường. Xa bạn bè, thầy cô nhưng vì công việc của ba tôi nên đành chịu.

Cũng thật may, vì ba tôi là bạn của thầy Hiệu Trưởng nên HK2 tôi chuyển tới đây lại được vào trường có tiếng ở cái thành phố này cơ đấy! Tôi thấy mình thật may mắn!

Tôi được cả thầy Hiệu Trưởng dẫn tận lên lớp luôn ý!

Trên đường đi từ phòng Hiệu Trưởng tới lớp, theo tôi nhận xét thì ngôi trường này còn to gấp hai lần trường tôi cơ! Mà lúc nãy tôi nghe cái gì mà trường này toàn những người nhiều tiền hoặc có thế lực mới được vào đây.

Tôi cũng có chứ!

Ba tôi là chủ tịch công ty Phong Thị kinh doanh về nhà hàng nên tôi mới được vào đây ý chứ.

Còn về năng khiếu? Tôi chẳng dám nói tôi thích viết truyện hay thích đọc các tiểu thuyết sến súa ấy đâu vì nó quá bình thường, không chừng nói ra thì mọi người cười vào mặt tôi thì tôi phải đào cái lỗ mà chui xuống mất.

Đã tới lớp, thầy Hiệu Trưởng dẫn tôi vào. Nhìn hết một lượt cái bọn ở dưới nhìn tôi chằm chằm với đôi mắt sắc lạnh kia thì tôi không thoải mái cho lắm! Đợi đến lúc cô kêu tôi giới thiệu mình thì tôi mới rụt rè lên tiếng :

-"Chào các bạn! Mình tên là Trương Khả Nhi, mình vừa chuyển tới nên mong các bạn giúp đỡ." Nói hết tôi cố gượng nở nụ cười thật tươi.

Mình mới viết mng nhớ cmt cho ý kiến ahh! 💓 gạch đá gì mình xin nhận hết chỉ mong các bạn đọc truyện mình! Cảm ơn!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com