ZingTruyen.Info

𝕕𝕥𝕧𝕟_𝕤𝕖𝕩 (🔞) [Drop]

- Bùa Yêu -

shinalsosunset

[Lưu ý: Trong chap này có vài chỗ thoại nhân vật nói chuyện tục tĩu nên mọi người hãy xem xét trước khi xem nhé, và chap này tớ viết hơi lãng tí huhu.]

Chỉ cần dùng nó ngươi sẽ có được cậu con trai đấy, đổi lại nếu như sự việc bị bại lộ thì người bị trừng phạt sẽ là ngươi, cái giá của nó rất đắt đấy chàng trai à. ”
.

Những thứ ấy đối với một kẻ như anh thì chẳng có là bao, cái giá sao ? Chỉ cần anh có được cậu ấy thì có đắt ra sao anh cũng không sợ.

" Quế Ngọc Hải !!! Chuyện này là sao hả ? Anh mau giải thích đi. " - Trần Đình Trọng bắt đầu la hét um xùm lên rồi bước đến người đàn ông đang ngồi vắt vẻo trên chiếc sofa sang trọng kia, tay anh vẫn đang cầm một số giấy tờ quan trọng, đôi mắt vẫn không buồn mà liếc cậu một cái.

Phải, người đàn ông mà cậu gọi đó chính là Quế Ngọc Hải, một trong hai người nổi tiếng nhất đất nước Việt Nam về sự giàu có cũng như là một tổng tài mà biết bao nhiêu người thèm khát, anh là anh trai của Bùi Tiến Dũng và y cũng là một trong hai người nổi tiếng nhất Việt Nam.

" Trọng ! Anh đang làm việc, em đừng làm ồn như vậy. " - Anh vẫn bình thản như chưa có chuyện gì xảy ra mặc cho cậu đang thất sự rất tức giận và cơn hận anh nay càng tăng cao hơn nữa khi cậu phát hiện một thứ ghê tởm từ anh.

Như mọi người đã biết, Bùi Tiến Dũng chính là người đề ra kế sách chia cắt Trần Đình Trọng và Đỗ Duy Mạnh, một cặp đôi LGBT nổi tiếng độ đẹp và xứng đôi vừa lứa, thế nhưng cuộc tình này liền buộc phải dừng lại khi cả hai đều lọt vào con mắt xanh của anh em nhà Quế Bùi, hai tên tổng tài nổi tiếng về giàu có, đối tác làm ăn rất nhiều và đặc biệt có tính chiếm hữu một ai đó khi họ thích và không từ mọi thủ đoạn để đạt được mong ước của mình.

Trần Đình Trọng lúc trước thì rất hận anh và ba mẹ mình chỉ vì tiền mà đồng ý gả cậu cho một tên như anh đây, tình yêu suốt 10 năm của cậu và Đỗ Duy Mạnh liền vỡ tan chỉ vì hai chữ " đồng tiền " và với bản tính chiếm hữu cao của mình thì chẳng có thứ gì có thể ngăn cản được anh, anh vì có thể khiến cậu mãi thuộc về anh nên đã tìm đến một thứ đó chính là Bùa Yêu mà loại bùa này còn dành cho đồng tính nam và nó rất mạnh nên không quá lâu để có thể khiến cậu trở nên ngoan ngoãn bên cạnh anh như lời anh muốn.

“ Anh đúng là tên khốn kiếp ghê tởm mà...!!! ” - Cậu tức giận ném mạnh giấy tờ trên tay anh sau đó ném vào người anh thứ gì đó và nó là bùa yêu, đôi mắt cậu hừng hực như lửa, lúc này Trần Đình Trọng đã tức đến đỏ tía tai cả mặt, cậu vung tay tát mạnh anh phát khiến anh cũng bắt đầu nổi điên lên và vồ lấy cậu.

“ QUẾ NGỌC HẢI !!! BỎ TÔI RA MAU LÊN CÁI TÊN KHỐN NẠN KIA... ” - Giọng cậu vang vọng khắp căn biệt thự này, tuy là rộng nhưng với bản tính chiếm hữu một cách điên dại như anh thì ngoài anh và cậu ra thì chẳng có đến một người làm thuê.

Trần Đình Trọng cố gắng thoát khỏi vòng tay của anh nhưng với một người nhỏ bé đã thế còn là thụ như cậu thì làm sao có thể sánh lại cơ thể và sức lực cường tráng như Quế Ngọc Hải đây được, anh liền bóp mạnh cằm cậu sau đó đưa lưỡi mình vô khuấy đảo khoang miệng kia, lúc này nước mắt cậu đã rơi ướt đẫm khuôn mặt xinh xắn ấy, cậu khóc không phải vì là sợ hãi mà là vì tức giận, căm hận anh và cả người cậu gọi là ba mẹ kia.

Anh sau đó dừng lại hành động của mình rồi bế cậu lên phòng của cả hai nhưng nếu nói đúng thì đây là phòng của anh, sau đó anh ném mạnh cậu xuống giường khiến cậu bất ngờ rồi nằm quằn quại vì đau, vì lực siết anh khi sớm khiến tay và thân cậu đều đỏ lên vì đau, anh bắt đầu xe đi chiếc áo thun của mình sau đó dùng tay giữ chặt hai tay cậu.

“ Tôi biết sớm muộn gì chuyện gì cũng bại lộ thôi, Trần Đình Trọng à em đừng hòng thoát khỏi Quế Ngọc Hải này, mãi mãi không bao giờ đâu. ” - Cậu càng ngày càng hận anh hơn mà vùng vẫy nhưng tất cả đều vô ích, anh bắt đầu bóp chặt cổ tay cậu hơn còn tay kia thì bắt đầu xé luôn chiếc áo của cậu.

“ Đừng...làm ơn dừng lại đi tôi xin anh mà...làm ơn... ” - Cậu lần này thật sự rất sợ khi anh buông lỏng tay cậu ra rồi bắt đầu tuột đi luôn quần của cả hai, anh bắt đầu đùa nghịch với hai nhũ hoa màu hồng kia của cậu xong rồi đến lỗ hậu chúm chím kia.

“ Đừng ? Em nghĩ tôi là một thằng ngu đến thế sao ? ” - Anh tức giận tát cậu một cái đau đớn, năm dấu tay vẫn in hằn trên khuôn mặt trắng trẻo xinh xắn ấy, rồi anh mò xuống háng mình cầm lấy chiếc côn thịt 20cm đang cương cứng ngắt kia và đâm mạnh vô lỗ hậu cậu, Trần Đình Trọng lúc này thật sự rất đau đớn nhưng cậu quyết định không hề nói hay rên dù là một chút.

Thành công trong việc khiến anh tức đến đánh mất cả bản thân, Quế Ngọc Hải bóp cổ cậu một lực khá mạnh và liên tục nắc một cách bạo lực khiến cho lỗ hậu của cậu đau đớn tột cùng, cứ một lúc anh lại tát cậu một cái và thốt ra những câu khẩu dâm ghê tởm kia, nhưng cậu vẫn im lặng không hé môi rên rỉ hay nói một thứ gì cả.

“ Địt mẹ mày, mày chỉ là con chó của tao thôi mà dám lên mặt sao ? ” - Từng lời từng chữ đều anh nói ra cậu đều nghe không xót một chữ nào, nhưng với tình thế ngay bây giờ thì cậu chỉ biết im lặng và đón nhận cơn đau đớn đến ám ảnh này.

Tiếng bạch bạch vang vọng khắp phòng kèm với nó là những câu chửi tục tĩu pha lẫn khẩu dâm, anh bắt cậu chơi với nhiều tư thế quái lạ kinh dị, anh không nhân nhượng mà nắc như vũ bão, mỗi lần như thế thay vì chạm vào điểm nhô sẽ sướng thì cậu lại thấy đau đớn và thốn.

Anh bắt cậu úp mặt xuống gối rồi cầm hông cậu nắc liên tục, giờ đây không phải là một cuộc làm tình lãng mạn nữa mà thay vào đó là một cuộc bạo hành tình dục, Trần Đình Trọng vẫn im lặng chịu đựng khiến anh như muốn giết người đến nơi vậy.

Quế Ngọc Hải bắt đầu nắm tóc cậu kéo ngược ra sau rồi cắn mạnh bạo lên cổ cái ngần cổ trắng nõn kia, bên dưới cậu đang nhớp nháp một thứ gì đó màu trắng không rõ là tinh dịch của anh hay là dịch vị nữa.

“ Địt mẹ mở cái miệng chó mày ra sủa cho tao mau lên !!! ” - Anh lại thốt ra câu nói tục tĩu ấy và liên tục vả mạnh vào bờ mông trắng nõn ấy, lâu lâu anh lại tát mạnh vào mặt cậu nhưng cậu nhất quyết im lặng, dù có bị hành hạ cho đến chết cậu cũng không mở miệng mà nói thêm câu nào nữa.

Anh bắt đầu rút ra gần hết xong lại thúc mạnh vào trong khiến cậu đau như chết đi sống lại vậy, tay bấu chặt ga giường như muốn xé rách nó ra làm từng mảnh nhỏ, phía dưới cậu bắt đầu cảm nhận được một thứ gì đó cùng chui vào lỗ hậu nhỏ bé kia, cho đến khi nhận ra thì nó đã hoàn toàn chui vào hết khiến cậu lần này khóc vì đau, tay giữ chặt miệng để không phải la lên.

Phải, anh nhét vào cùng là một chiếc sextoy dành cho nữ và gay tức là côn thịt giả và nắc mạnh hơn, vì lỗ hậu của cậu lần đầu phải chứa lần hai chiếc côn thịt nên đã không thể thích nghi được với trường hợp như này và đã chảy máu ướt đẫm cả đùi bản thân và côn thịt anh.

Phía dưới cậu đau rát kinh khủng, lúc này hình ảnh Đỗ Duy Mạnh hiện về trong tâm trí của cậu, anh dù là làm tình hay chăm sóc cậu đều rất ân cần và nhẹ nhàng, luôn sợ cậu đau vì lúc ấy anh còn đau hơn nữa.

Trần Đình Trọng lúc này thật sự rất muốn chết đi cho khỏe, yêu nhau suốt 10 năm trời để rồi chỉ vì đồng tiền mà gia đình chia cắt cả hai người, Quế Ngọc Hải vẫn chưa thể bình tĩnh được với những gì cậu làm và không nghe lời anh, hiện tại anh không khác gì một con sói háu ăn và tìm được một con mồi thật sự đủ ngon.

Trần Đình Trọng buông lỏng bản thân, cậu chìm vào trong suy nghĩ của riêng mình mặc cho anh vẫn đang hành hạ thân thể cậu một cách điên dại, có lẽ sau cuộc bạo hành tình dục này cậu sẽ trở thành một cái xác thân tàn ma dại, cậu bắt đầu nhớ về bản thân mình và Đỗ Duy Mạnh trước kia khi cả hai mới quen nhau, cùng nhau nấu những món ăn, cậu và anh đã quyết định đủ 10 năm sẽ cùng nhau làm một cái đám cưới lớn với những lời chúc mừng từ fan hâm mộ của mình, tất cả đối với cậu giờ đây chỉ còn lại kí ức.

Đến khi cậu thoát khỏi suy nghĩ của mình thì cậu nhận ra anh đã dừng lại việc hành hạ cậu, Trần Đình Trọng suy nghĩ rằng có lẽ anh đã bắn tinh nên hết hứng nên cũng cũng chả quan tâm lắm nhưng không, cậu cảm nhận được một thứ gì đó ấm nóng chảy trên lưng mình và cậu chắc chắn rằng nó không phải tinh dịch vì phía dưới cậu vẫn đang được lắp đầy bởi anh.

“ Cái này là...nước mắt sao ? ” - Cậu suy nghĩ, anh từ từ rút ra rồi ngồi dựa vào tường, tuy anh nhắm mắt nhưng những dòng nước mắt kia vẫn chảy ra ướt đẫm cả khuôn mặt điển trai ấy.

“ Khóc ? Sau khi hành hạ tôi chán chê thì anh quay sang kh... ” - Đang nói giữa chừng anh ôm chặt cậu, vùi mặt mình vào hõm cổ cậu mà khóc nức nở như một đứa trẻ, cảnh tượng này khiến cậu bất ngờ không nói nên lời vì trước đây Đỗ Duy Mạnh cũng vậy, cũng ôm lấy cậu và khóc.

Chẳng hiểu vì lý do gì mà cậu lại đưa tay ôm lấy anh rồi nhẹ nhàng vuốt lưng anh, đợi anh bình tĩnh lại rồi mới tiếp tục hỏi anh lý do.

“ Tôi yêu em nhiều lắm Đình Trọng à...tôi thật sự rất yêu em...tôi yêu em từ trước khi em và Duy Mạnh đến với nhau...khi ấy tôi chỉ là một kẻ xấu xí hèn mọn thì lấy tư cách gì để nói lên yêu em...  ” - Cậu thật sự rất bất ngờ trước lời anh nói, trước cả cậu và Đỗ Duy Mạnh yêu nhau sao ? Trần Đình Trọng rất muốn không tin nhưng biết phải làm sao nữa.

Cậu lúc này ôm chặt lấy rồi dỗ dành, Quế Ngọc Hải được nước lấn đến liền thút thít như trẻ con khiến cả nhẹ mỉm cười, đúng là cậu vẫn chưa thể quên được Đỗ Duy Mạnh và càng không thể quên thì đúng hơn, nhưng có điều là trong tim cậu len lỏi gì đó một chút cảm giác dành cho tên tổng tài họ Quế này.

Sau cuộc hành hạ ấy cậu đã tổn thương phần dưới nghiêm trọng nên buộc phải chữa trị suốt một tháng để hồi phục hoàn toàn, trong khoảng thời gian ấy cậu đã cảm nhận được những thứ anh làm cho cậu chính xác là vì yêu và cậu cũng dần dần cho đấy là tình yêu mà anh dành cho cậu.

Nếu như đem so sánh cậu với một chú nai ngây thơ thì cũng không có gì sai khi cậu hoàn toàn bị những lời nói giả dối kia của anh mà khiến cậu không thể rời xa anh nửa bước, Trần Đình Trọng thì vẫn là Trần Đình Trọng thôi, vẫn không thể nào hiểu được lòng dạ của tên Quế Ngọc Hải kia.

Đoạn trên chính là kí ức trong tâm trí mà anh nhớ mãi, anh hối hận vì mình yêu cậu nhưng là yêu sai cách để rồi giờ đây khiến cậu phải tìm đến con đường rời bỏ thế gian này.

Dù là Bùi Tiến Dũng hay Quế Ngọc Hải đi chăng nữa, dù là lời nói họ có thể là giả dối nhưng tình yêu họ dành cho Trần Đình Trọng cũng như là Đỗ Duy Mạnh là thật lòng, như đã nói thì nó chỉ tiếc là cả hai yêu sai cách nên để rồi đánh mất đi người họ yêu.

Đỗ Duy Mạnh và Trần Đình Trọng sau khi thoát khỏi được hai con người kinh tởm ấy liền cố gắng tìm cách liên lạc và gặp nhau, sau suốt một quãng thời gian dài thì họ cũng gặp được nhau và tiếc thay là không bao lâu sau tin rầm rộ lên rằng là cặp đôi LGBT nổi tiếng đình đám Mạnh Trọng đã qua đời, sự việc chưa được xác định chỉ biết là cả hai cùng nhau ôm chặt rồi gieo mình xuống dòng nước lạnh lẽo kia.

Người suy đoán có thể vì gia đình cấm cản mà gây nên những việc đau lòng ấy, có người tiếc thương và cũng có người mỉa mai dù cả hai đã không còn nữa, thế nhưng đoạn tình cảm này vẫn mãi mãi trường tồn khi cả hai dù đã ra đi nhưng thân xác vẫn ôm chặt và không có cách nào tách ra.

Dù cho ta có chết đi thì đoạn tình cảm này vẫn không phai mờ theo từng năm tháng, tìm được nhau không phải dễ và đừng vì sự ích kỷ của riêng mình mà đánh mất nhau, yêu nhau là chỉ cần nhìn thấy đối phương hạnh phúc là bản thân cũng hạnh phúc theo, chứ đừng để đến khi muộn màng rồi mới nhận ra điều mà khiến mình hối hận.

Xin đừng vì một chút sai lầm mà đánh mất nhau cả đời nhé...!!!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info