ZingTruyen.Asia

Drop [AllTobirama] Forget Me Not

[NaruTobi] Cá Và Biển Xanh

tsubaki121110ty

Những câu chuyện cổ tích khi còn bé, tôi từng rất thích nó vì chúng có những câu chuyện hạnh phúc. Nhưng cái gì cũng có mặt tối của nó đâu phải cứ cố gắng và tin tưởng đều sẽ nhận được kết quả tốt ?

Như nàng tiên cá chọn biến thành bọt biển thay vì đâm hoàng tử.

Như giã tâm của hai người chị của lọ lem đã gọt đi đôi chân mình để đi vừa giày.

Như việc một hoàng tử đã xâm hại công chúa và khi tỉnh lại nàng đã mang một cặp song sinh và sắp sinh.

Như nàng Bella đã khóc thương bên cạnh thi thể của quái vật.

Cổ tích không phải lúc nào cũng tốt đẹp.
—————
Vẻ đẹp ấy như được một nghệ nhân tạc tượng thật lung linh và lộng lẫy. Cả thân thể được lấy màu trắng làm chính, đôi mắt được bao bọc bởi đá Andesine đỏ, ba vết sẹo được tô điểm thêm bằng màu đỏ trên mặt thêm phần cuống hút.

Lần đầu tiên Naruto nhìn thấy một nhân ngư, cậu bé như bị hút hồn không dứt ra được vẻ đẹp ấy. Một cậu bé mồ côi lần đầu được nhìn thấy thứ đẹp đẽ như thế. Nhân ngư ấy lần đầu thấy cậu nhóc không hề sợ hãi trốn chạy mà giữ nguyên tư thế của mình ánh mắt dò xét nhìn cậu nhóc bỏ bé ấy. Ấn tượng của người ấy đối nhớ cậu nhóc không tốt lắm nhỉ ? Nhưng một đứa có gương mặt ngây ngốc không dám hó hé một lời khuôn miệng vẫn há nhỏ ra đôi mắt mở to như muốn khắc ghi nhân ngư này vào trong tâm trí.

Nhìn ra được sự vô hại của Naruto nhân ngư nọ buôn bỏ phòng bị với cậu nhóc. Người cất tiếng lên trước khiến đứa nhóc thoát khỏi u mê mộng mị.

- Nhóc đến từ đâu chiều rồi sao lại ở đây một mình ?

- ..a bình thường em đều đến đây đi dạo.... em không có bố mẹ nên chỉ có thể đến đây.

Đứa bé nhìn thẳng lấy nhân ngư ấy ánh mắt có chút buồn nhưng lại rất mạnh mẽ dù trông nó cô đơn nhưng ánh sáng chẳng hề dập tắt trong đôi mắt ấy. Đôi tay nó vò lấy góc áo của bản thân sợ rằng người đối diện sẽ ghét mình. Nhưng nó nào biết người ấy đã có ấn tượng tốt về nó. Một đứa trẻ mạnh mẽ đầy kiên cường.

- Xin lỗi tôi không nên hỏi.

- Không sao đâu ạ. _ nó lại vui vẻ cười tít mắt sự lo lắng ban nãy cũng được dập tắt.

Cả hai trao đổi thông tin qua lại nó biết được tên người ấy là Senju Tobirama. Người ấy cũng biết nó tên Uzumaki Naruto. Cứ thế cả hai nói chuyện qua lại cho đến khi đêm đen bao trùm. Chiều hôm ấy đã được cậu nhóc khắc ghi vào trong tâm trí, mãi mãi cũng không muốn quên.

Họ cùng hẹn nhau mai sẽ gặp nhau tại đây vào giờ này. À thì cũng không hẳn là nó bảo người ta như thế nhưng người ta cũng không đồng ý hay từ chối. Vẫn được xem là một dạng âm thầm chấp nhận đi ?

Hôm sau khi cậu nhóc đến nhân ngư nọ cũng đã ở đó chờ nó.

- Huh, đến rồi sao ? Mặc như vậy không thấy lạnh sao.

Lần đầu tiên có người chờ nó lần đầu tiên có ai đó quan tâm đến nó, thật sự rất hạnh phúc.

- Không ạ, em chịu lạnh giỏi lắm sức khoẻ siu tốt luôn đó he he.

Nụ cười tươi rói ánh sáng từ mặt trời chíu vào Naruto giờ như thiên sứ giáng trần chíu rọi những tâm hồn đen tối.

Buổi trò chuyện vui vẻ sớm kết thúc khi đêm đen buông xuống. Nhưng hôm nay nhân ngư ấy tặng cho cậu nhóc một món quà nhỏ. Món quà gặp mặt cũng là món quà chia tay. Là một viên ngọc trai. Câu chuyện chưa thật sự bắt đầu đã phải kết thúc.

- Sao nó lại có màu đen ạ ? Em thấy của dì em là màu trắng mà nhỉ ?

- Đây là ngọc trai đen ở nước mặn còn màu trắng là ở nước ngọt.

- Ồ.. em sẽ trân trọng nó. Sau này anh có quay lại không anh ?_ nó đưa viên ngọc lên cao rồi ngắm nghía.

...

Khoảng không chìm vào im lặng người đó vẫn thế không trả lời không từ chối cũng chẳng đồng ý. Có lẽ sẽ có nhưng cũng có lẽ sẽ không. Ai biết được đây là chuyện của tương lai người thường sao có thể biết trước được tương lai ?
———————————————————————
Tsubaki.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia