ZingTruyen.Info

[Drarry] Chủ động trêu chọc.

_Chapter 10_

GreenApple_TsRn269

*Warning: Ooc, DraHar, trùng sinh. Cốt truyện tự bịa, có nhiều điểm RẤT KHÁC so với nguyên tác, không thích vui lòng click - back. Vui lòng đọc văn án trước khi đọc truyện.*

_______________________________________________________________________

Harry đang nằm trong phòng của chú Sirius - đã được nó dọn dẹp sạch sẽ, nhất là mấy tấm áp phích kì lạ - ngắm nhìn chiếc vòng cổ làm bằng bạc đính một viên kim cương màu xanh lục thuần có khắc gia huy Malfoy ở trong mà Draco tặng nó. Đẹp đến khó tin. Độ rực màu của viên kim cương rất cao, khiến cho nó có cảm giác viên kim cương màu lục kia đang phát sáng. Món đồ như vậy hẳn là rất đắt đỏ, Harry nghĩ khi tự nhủ vào sinh nhật năm sau của hắn, nó sẽ tặng một món có giá trị tương tự.

Tháng hè cuối cùng, Harry trực tiếp "làm tổ" ở số 12 Quảng trường Grimmauld. Mười tám tuổi vẫn phải soạn lại kiến thức năm nhất khiến cho nó có chút buồn cười. Nhưng nó không mấy vui vẻ nếu như bị thầy Snape "ghim" suốt bảy năm học đâu, Harry thầm nghĩ, môn Độc Dược của nó dù có trùng sinh bao nhiêu lần thì vẫn không khá lên được. Nó tiu nghỉu ném cuốn sách Độc Dược lên mặt bàn, có chút nhớ cuốn Độc Dược của thầy Snape - Hoàng Tử Lai. Vào năm sáu của kiếp trước, nó đã được thầy Slughorn cho mượn đống dụng cụ khi mà nó không chuẩn bị gì vì nghĩ không cần học môn Độc Dược, trong đó có cả cuốn Độc Dược của thầy Snape. Làm thế nào thì nó mới tìm được cuốn sách đó sớm hơn nhỉ? Nó muốn tập nốt mấy câu thần chú mà thầy Snape nghĩ ra - điều mà nó đã không làm ở kiếp trước. Có lẽ sẽ rất hữu ích. Một bùa Triệu Hồi có giúp nó lấy được cuốn sách không nhỉ? Nó đang nằm nhoài trên giường với một mớ suy nghĩ thì lò sưởi ngoài phòng khách có tiếng lộc cộc. Rồi nó nghe thấy con gia tinh Kreacher rít lên:


"Ôi cậu Malfoy, con trai của phu nhân Narcissa. Kreacher rất vui khi được gặp cậu!"


Đến vào giờ này, quả nhiên chỉ có Draco. Hay lắm, Kreacher không hề đối xử với tốt với nó như vậy trong lần đầu gặp mặt. Harry có chút chán nản, nằm lỳ trên giường. Và tiếng gõ cửa phòng nó vang lên, rồi con chồn sương - rất tự nhiên - bước vào, nhếch môi cười với nó:


"Cứu Thế Chủ hóa ra thích nằm trên giường hơn là lịch sự ra đón khách."

"Im đi Draco, khách nào hồn nhiên vào phòng của chủ nhà như mày?"


Draco chỉ nhún nhún vai, ngồi lên giường làm nó hơi lún xuống.


"Dạo này mày không hay qua Thái Ấp nữa. Mẹ tao rất nhớ mày đấy.", Draco mở miệng. Harry có chút kinh hỉ nhìn hắn:


"Nhớ tao? Chi vậy?"

"Ai biết? Mẹ tao hay nhắc mày. Sao mày không qua Thái Ấp?"


Harry nhìn Draco ngả người xuống giường, bên cạnh chỗ nó đang ngồi, trông không hề có một chút quý tộc nào. Ngài Lucius mà biết thì chắc chắn hai lần gia quy Malfoy cho hắn cũng không phải là ít.


"Tao muốn chuẩn bị cho năm học mới.", Harry kiếm đại một lý do. Cũng đâu thể nói là nó lén tập mấy câu chú cấp cao được? Nhưng Draco ngay lập tức bác bỏ làm nó phát cáu, hay lắm Draco, ai mướn mày thông minh như thế?


"Thư phòng của Thái Ấp không đủ để mày chuẩn bị à?"

"Tao cũng phải hoàn thành một số việc nữa."


Draco không nói gì nữa, cuộc trò chuyện cụt lủn cứ như vậy kết thúc. Harry nhận ra hắn đã nhắm mắt lại, thở đều. Con công bạch kim cứ như vậy "hồn nhiên" ngủ trên giường của nó. Nhiều lần thành quen, căn phòng trong ngôi nhà số 12 Quảng trường Grimmauld của nó nhanh chóng trở thành nơi để ngủ hoàn hảo của Draco. Trừ bỏ một việc - Hedwig không ưa hắn, có lẽ là vì nếu hắn đến thì Hedwig sẽ không mấy được nó chú ý? Cô cú có vẻ không muốn nó phải chia sẻ tình yêu của nó đối với cô cho bất cứ ai.

Ngày cuối cùng của tháng Tám, Draco đã rủ nó cùng đi đến Ngã Tư Vua. Harry rất thoải mái đồng ý. Vào buổi sáng của ngày đầu tiên trong tháng Chín, nó cùng gia đình Malfoy độn thổ đến Ngã Tư Vua, ở một góc khuất không ai để ý, rồi đường hoàng bước vào sân ga. Hai đứa trẻ đẩy hành lý của mình đến giữa sân ga Chín và Mười. Draco hỏi nó:


"Ai đi trước?"

"Mày đi?"


Draco không nói thêm, đẩy đống hành lý của hắn lao về phía bức tường ở giữa sân ga số Chín và số Mười. Harry cũng đi theo ngay sau hắn, và cuối cùng là hai vợ chồng Malfoy.

Đầu máy hơi nước màu đỏ tươi quen thuộc đang nằm đợi trên đường ray kế bên sân ga đông đúc hành khách. Một tấm bảng cao in hàng chữ "Tàu Tốc hành Hogwarts, khỏi hành lúc mười một giờ". Harry ngoái nhìn lại phía sau, cái cổng sắt thô ở ngay chỗ cái hàng rào trước đó, trên cổng có ghi: Sân ga số Chín – ba – phần – tư.

Cảnh tượng vẫn như hồi năm nhất kiếp trước khi nó nhập học. Khói từ đầu máy xe lửa lảng vảng trên đầu đám đông đang trò chuyện, những con mèo lông đủ màu ưỡn ẹo quanh quẩn bên chân một vài người. Bọn cú vọ thì hí hoé với nhau theo phong cách của chúng, giữa những tiếng nói chuyện ồn ào và tiếng rương hòm ken két cạ vào nhau. Bọn nó tạm biệt vợ chồng Malfoy rồi bước lên tàu.

Những toa xe ở gần đầu đã đầy học sinh, có mấy đứa vẫn còn thò đầu ra ngoài cửa sổ nói chuyện với gia đình, mấy đứa khác đang cự cãi nhau để giành ghế. Draco kéo theo nó đi đến một toa trống ở phía đầu. Những gia tộc thuần chủng có toa riêng của họ, tất nhiên sang trọng hơn, và Malfoy cũng là một trong số đó. Cất đống hành lý nặng trịch với bùa Wingardium (Leviosa), Draco và nó ngồi xuống toa xe dành cho nhà Malfoy.

Chiếc xe lửa đưa họ ra khỏi Luân Đôn. Nó lao vun vút qua những cánh đồng đầy những đàn cừu và bò đang nhởn nhơ thong thả gặm cỏ. Cả hai cùng im lặng ngắm cảnh vật đang lướt nhanh bên ngoài. Khoảng mười hai giờ rưỡi, tiếng xủng xoẻng bên ngoài hành lang vang lên, bà già với má lúm đồng tiền, tươi cười đẩy xe chứa đầy bánh kẹo đủ loại đi qua cửa toa và hỏi:


"Muốn một chút gì không các cháu?"


Draco hỏi nó:


"Mày định mua gì không?"


Harry hơi suy nghĩ một chút, rồi móc tiền ra mua một ít kẹo cao su thượng hạng hiệu Droooble, kẹo que Cam Thảo và bánh bông lan hương Táo Xanh. Nó đưa cái bánh hướng về phía Draco, hỏi:


"Ăn không?"


Hắn nhận lấy cái bánh bông lan hương Táo Xanh từ tay nó, vui vẻ xúc một thìa vào miệng. Harry chỉ cười, tự xử lý một cái bánh cùng loại khác. Cả hai cùng khen bánh ngon và nói một số chuyện khác, ví dụ như việc được phân vào nhà nào và sẽ ra sao nếu nó ở nhà khác Draco. Phong cảnh ngoài cửa sổ xe lúc này không còn là những thửa ruộng ngăn nắp nữa. Thay vào đó là những dòng sông uốn khúc, những cánh rừng hoang vu, và đồi núi một màu xanh sẫm. Harry bắt đầu cảm thấy buồn ngủ. Nó dựa đầu vào cửa kính của toa tàu, lim dim thiếp đi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info