ZingTruyen.Com

| Drahar | Độc ác thì sao?

«Chương 6» Khởi đầu

OwLittle_NightmarewO

Sau khi chào tạm biệt Vợ chồng Malfoy, bọn họ tiếp tục dẫn Draco đến tiệm đũa phép của Ollivander. Trước khi Sirius dẫn Harry trở về Dinh thự Potter, ông vẫn không quên hỏi về những gì cậu đã học được, và cậu đã kết bạn được bao nhiêu người.

"Tuy ta không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng hãy nhớ rằng ta sẽ luôn đứng về phía con." Sirius xoa đầu Harry, Thấy cậu vui vẻ như vậy. Tự dưng ông cảm thấy thằng nhóc Malfoy đó cũng không tồi.

Tuy nhiên thằng tóc đỏ đấy vẫn là một đứa trẻ, nhưng lại ăn nói ngông cuồng, còn nhỏ mà đã độc mồm như vậy, Khiến Sirius có cảm giác vô cùng bất an.

Có lẽ ông đang sợ.

Một ngày nào đó khi Harry lớn lên, nó sẽ giống như thằng Weasley đấy.

"Cảm ơn cha." Harry không hề ngần ngại nói ra câu này, cậu biết ông đã luôn chờ đợi suốt bao nhiêu năm qua, chỉ để Harry thốt ra lời này.

Sirius cảm động không nói nên lời, lập tức ôm chầm lấy Harry, xúc động nói: "Sao cơ? C-Cún con à, con vừa gọi... ta là cha?!"

"Vâng ạ."

"Tốt quá, thật tốt."

Harry vươn tay ôm lấy Sirius, Kiếp trước cậu đã hiểu lầm ông, Đáng lẽ ra cậu nên tin tưởng Cha đỡ đầu của mình, Những chuyện thị phi đều bắt đầu từ gã, Còn Peter Pettigrew. . .?

Mặc dù cậu hận gã vô cùng, đến mức muốn giết chết ngay lập tức, nhưng hãy thật lòng với bản thân mình một chút đi. Peter có tài làm người hùng mà?

Anh hùng mà Harry nói đến chính là con người giả nhân giả nghĩa, một kẻ lừa đảo. Nhưng may mắn thay ở kiếp này. Cha đỡ đầu không bị giam cầm ở Azkaban mà là Peter Pettigrew. Nhưng kỳ lạ thay, gã chưa kịp làm gì đã bị bắt.

--------------

Cuối cùng thì ngày 1 tháng 9 đã đến. Sân ga 9¾ vẫn như vậy, Gần như chẳng có gì thay đổi cả. Đối với Harry thì nơi này hoài niệm vô cùng, nhưng chỉ tiếc rằng, cậu không thể làm một người bình thường như bao người khác. Cậu đã từng ước rằng mình không phải là Cứu thế Chủ, để không phải sống một cuộc đời như vậy.

Nói thật, Harry chưa từng hài lòng với cái danh hiệu này cả, nó chẳng khác gì một gánh nặng trên vai cả.

...

Harry nhắm mắt lại, cố gắng đè nén cảm xúc lại, cậu quay lại chào tạm biệt cha đỡ đầu lần cuối, rồi nhanh chóng bước lên tàu, hôm nay Harry chỉ mang theo Medusa, còn Vincent ở đâu?

Cậu biết nó nhất định sẽ không chịu ở lại Trang viên Potter, vì thế Harry đã bày cho nó một cách có thể cùng với cậu đến Hogwarts. Nó chính là con quạ đen bị Phù thủy nguyền rủa, nhưng cũng được Merlin ban phước lành.

Về phần Medusa, hiện tại anh bạn này đang lười biếng nằm ngủ trên vai cậu, Thỉnh thoảng anh bạn này còn nhìn mấy đứa trẻ xung quanh mình kiểu như: 'Nhân sinh tầm thường'

Harry cũng không biết tại sao hôm nay Medusa lại giở chứng không chịu ởtrong lồng, mà lại đòi nằm trên vai cậu. Nhưng Harry cũng không mấy bận tâm, nhưng chỉ tiếc rằng kiếp này cậu không thể nhận nuôi Hedwig được, có lẽ con bé sẽ có được một người chủ tốt hơn cậu.

Harry chợt nhớ ra một chuyện vô cùng quan trọng ở nơi này. Cũng lại là vào ngày này ở kiếp trước, cậu đã gặp tên Weasley đấy và cả Hermione Granger, chính vì điều này cậu đã có hiềm khích với Draco.

Thú thật thì cậu đã không còn quan tâm đến hai người bạn thân đấy từ lâu, nếu có gặp lại chỉ xem như là người lạ, đừng qua lại làm gì.

Chuyện kiếp trước Harry chưa từng quên, những tổn thương họ đã gây ra đều khắc sâu trong lòng cậu. Harry nhất định sẽ không vì tư thù cá nhân mà làm chuyện sai quấy, chỉ cần Ron và Hermione hiểu đừng thân với cậu là tốt rồi, nghĩ cậu đáng ghét hay gì đó cũng được, miễn là để cho Harry được yên.

Harry bước vào toa xe của mình, cậu nhanh chóng sắp xếp hành lý cho ngay ngắn, vừa làm xong, cậu ngồi xuống nghỉ ngơi. Medusa bò lên đùi cậu, cuộn tròn người mình lại, nhắm mắt lại đánh thêm một giấc. Harry cười trừ, cậu lấy cuốn sách rune ra đọc cho bớt nhàm chán.

"Xin lỗi vì đã làm phiền... nhưng toa khác hết chỗ rồi."

"Mời vào." Harry nhàn nhạt đáp lại, cậu vẫn chăm chú vào cuốn sách mình đang đọc.

"Cậu là-" Harry có chút bất ngờ khi được nhìn thấy hai người này xuất hiện ở đây. Nếu có thể làm kết bạn được với họ, hẳn là sẽ rất thú vị đấy.

"Tôi là Theodore Nott, còn cậu ấy là Daphne Greengrass." Người con trai vội trả lời, vừa nhìn thấy Harry, anh có chút động lòng, Dường như vẫn không tin được cậu là con trai không phải là một người con gái.

"Harry Potter."

"Cậu ấy xinh đẹp như một Veela." Daphne vẫn không khỏi ngạc nhiên nhìn người con trai trước mặt mình, cô nàng nghĩ thầm trong lòng không nói ra, nhưng Daphne biết Theodore chắc chắn sẽ đồng tình với cô.

'Rầm!'

Harry đặt Medusa lên vai, cậu đứng dậy bước về phía Draco, nói: "Sao vậy?"

"Cậu còn dám hỏi tôi? Sao cậu không qua toa của nhà Malfoy chứ?" Draco bắt đầu cằn nhằn Harry đủ thứ, vừa bước chân lên tàu, anh đã không nhìn thấy cậu ở đâu hết, mặc cho Draco đã bước toa này sang toa khác tìm bạn thân của mình: "Đi thôi, ở đấy còn có Blaise và Pansy đang chờ đấy."

Theodore cười nhạt nói: "Thiếu gia Malfoy, làm gì mà phải gấp gáp mang cậu ấy đi vậy?"

"Không lẽ sợ bọn tôi ăn thịt cậu ấy hay gì vậy?" Daphne tiếp lời Theodore, bắt đầu mỉa mai Draco vì hành động của mình.

"Hai người làm gì ở đây?" Draco khẽ nhíu mày nhìn Theodore và Daphne, anh cũng cảm thấy hơi khó hiểu khi họ lại hứng thú muốn kết bạn nhất là Harry: "Cậu kết bạn với bọn họ từ khi nào vậy?"

Harry nhún vai: "Mới lúc nãy thôi, nếu đã đến thì ngồi xuống đi."

Draco hừ nhẹ một tiếng, sau đó ngồi xuống bên cạnh Harry, anh cũng quên mất ý định ban đầu là mang cậu sang toa của mình, Nhưng thật khó chịu khi hai người này lại biết cách gây sự chú ý đến cho cậu.

Yên bình chưa được bao lâu, một lần nữa cánh cửa kia lại mở toang ra. Không ai khác chính là Hermione Granger, Harry đã sớm lường trước chuyện này, nhưng cậu không sợ sóng gió.

"Cậu có nhìn thấy một con cóc không?" Hermione sỗ sàng bước đến, lắc vai người trước mặt mình hỏi. Hành động này của nhỏ đã khiến Medusa thức dậy: "Tôi và Neville đã tìm nó khắp nơi, các cậu có nhìn thấy nó ở đâu không?"

Theodore và Daphne, đặc biệt là Draco ngạc nhiên nhìn Harry, cậu vẫn giữ nụ cười ôn hòa như vậy, không hề thay đổi, Nếu là bọn họ đã tức giận vì hành động lỗ mãng của nhỏ, Cứu thế Chủ đúng là luôn biết cách làm người khác phải bất ngờ.

"Tôi không thấy." Harry lắc đầu nói, cậu vuốt ve đầu Medusa như trấn an nó lại, anh bạn này rất hay dỗi lung tung.

"Cậu nói thật sao?" Hermione nhận ra mình có hơi lỗ mãng, liền buông cậu ra: "Oh... xin lỗi cậu nhé."

"Cuốn sách này cậu có được ở đâu vậy?" Hermione chỉ chỉ vào cuốn sách ở ghế, tò mò hỏi.

"Nó sao?"

"Đúng vậy, cậu có thể cho tôi mượn được không vậy? Tôi hứa là sẽ không làm hỏng nó và sẽ trả cho cậu." Hermione nhìn cuốn sách Harry như vừa thấy vàng, nhỏ không thể ngăn cản được tinh thần ham học hỏi của mình, liền năn nỉ cậu.

"Không cần phải trả, từ bây giờ nó là của cậu." Harry cười nhẹ, cậu đưa quyển sách cho nhỏ

"Cảm ơn cậu..." Hermione cười khúc khích ôm lấy cuốn sách, sau đó nhỏ đưa tay về phía cậu: "Tớ là Hermione Granger, cậu tên gì vậy?"

"Harry Potter." Harry cười nhạt, cậu đứng dậy cố tình không quan tâm đến Hermione.

"Cậu chính là cậu bé sống sót?! Harry Potter?!" Hermione cực kỳ ngạc nhiên nhìn Harry, nhỏ không nghĩ mình sẽ có cơ hội này.

Harry thẳng thắn thừa nhận, nhưng cậu cũng nói vào vấn đề chính: "Đúng là vậy, nhưng có một điều các người nên biết, tôi không định làm Cứu thế Chủ gì đấy, Tôi biết một trong số các người sẽ cảm thấy khó hiểu, tại sao tôi lại không muốn? Chẳng phải được làm người hùng là rất tuyệt hay sao? Nhưng một anh hùng có cuộc đời đầy vinh quang, nhưng cuối cùng tôi nhận được gì chứ?

Bị ruồng bỏ, không một ai quan tâm hay ngó ngàng đến. Vì vậy, tôi muốn thay đổi vận mệnh của mình, ví dụ như là Chúa tể Hắc ám đời thứ 3 nhé?"

"N-Nếu cậu làm được.. điều đầu tiên cậu làm là gì...?"

"Lập lại trật tự Thế giới Phép thuật." Harry cười lạnh, sau đó lại nói: "Đùa thôi."

...

"Cậu không phiền nếu bọn tôi gọi là Điện hạ chứ?"

«Hết Chương 6»

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com