ZingTruyen.Com

Đóng vai râu trắng tại thế giới kumo desu ga nani ka?

Chương 22:Gọi ta là Lão Cha

TunNgcinhKhc

- Mọi chuyện là vậy đó hahahaaaa
Morgan cười rộn cả lên trong sự ngỡ ngàng của tôi và Helmet. Thế hoá ra mọi chuyện này là do sự xăp đặt của ông ta à,mà thôi kệ đi chuyện này đối với mình cũng chẳng có hại gì lắm.
     Tôi quay sang hỏi Helmet rằng:
    - Ngươi thực sự muốn theo ta sao Helmet.
    - Tất nhiên là vậy rồi thưa ngài Edward.Xin ngài hãy cho tôi theo ngài,mặc dù có lẽ tôi chẳng có tác dụng gì nhưng xin ngài hãy cho tôi đi theo ngài,tôi chắc chắn sẽ không ngáng chân ngài đâu ạ.
      Tôi nhìn hắn với một vẻ khó xử,nhìn sang thấy công tước Morgan đang bình chân như vại và nhìn tôi với vẻ mặt như đang có chữ "Ngươi thử từ chối xem",đúng là thu nhận hắn thì cũng được nhưng có điều....thôi kệ đi.
      - E hèm,Helmet này.
      - Dạ!!
     Helemet ngước nhìn tôi với vẻ mặt đầy hi vọng.
       - Đi theo ta thì cũng được nhưng mà có điều này hơi khó xử với ngươi.Gia nhập vào ta có một điều kiện.
      - Xin ngài cứ nói dù có 1000 điều kiện đi nữa tôi cũng đồng ý.
      Tôi nở nụ cười nói:
     - Gia nhập vào ta có một điều kiện đó là... gọi ta là Lão Cha.
     - Phụttttt!!!
     Cả Morgan và Helmet đồng thời trợn hốc mắt nhìn tôi.
     - Đây là cái điều kiên quái quỷ gì vậy hảaaa!!!
Helmet hét lớn lên còn Morgan đang từ từ lui ra sau và rút thanh kiếm của ông ta lên.Tôi vội vàng giải thích:
- Từ từ đã,tôi sẽ giải thích cho mọi người,đợi đã ngài Morgan,xin ngài buông cây đao xuống đã.
Morgan từ từ hạ đao xuống và giọng nói sắc lẹm đi hẳn:
- Nếu hôm nay cậu không giải thích cặn kẽ thì lát sau cái đầu của cậu sẽ không nằm ở trên cổ cậu nữa đâu cậu Eward à.
- Ấy yên tâm,tôi sẽ giải thích mà,sẽ giải thích mà.
Sau một hồi trao đổi thông tin.Tôi nói ra rằng tôi muốn thành một đại gia đình,ở đó không có cấp bậc gì cả,mọi người đều bình đẳng như nhau.Sau khi nghe suy nghĩ của tôi,Morgan nói:
- Cậu muốn thành lập một gia đình như vậy sao.Mặc dù ta thấy cậu có một ý tưởng rất táo bạo nhưng không sao cả, đó là cách nghĩ của cậu.Ta không ủng hộ cũng chẳng phản đối nó nhưng ta có một điều muốn hỏi.
     - Xin ông cứ nói.
     Morgan nghiêm giọng lại nói:
     - Chắc cậu cũng biết,khi đã đạp chân lên con đường đế vương đồng nghĩa với việc con đường cậu đi sẽ chứa đầy xương và máu.Liệu cậu có chắc rằng mình sẽ bảo vệ được gia đình của cậu không,EDWARD NEWGATE?
       Nghe xong câu hỏi của Morgan,trong lòng tôi thở phào,tưởng gì chứ chuyện đấy có đáng gì.
     - Gura gura gura...tưởng gì chứ chuyện đó quá đơn giản thôi.Bất cứ ai dám làm đau đến gia đình ta sẽ phải chịu cơn thịnh nộ của ta,kể cả là thần linh đi nữa cũng KHÔNG NGOẠI LỆ,thế thôi.
- Thần linh cũng...không ngoại lệ sao hahaha...(Ron à có lẽ cậu nói đúng,người đàn ông này có lẽ...à không chắc chắn sẽ làm rung chuyển cả thế giới)
Tôi quay sang hỏi Helmet:
- Thế ý cậu thế nào Nhóc con đầu nấm.
Helmet sắc mặt xấu hổ cúi đầu nói,thôi dù gì chỉ cần kêu Lão Cha thôi mà,mình cứ coi như đó là một loại xưng hô bình thường thôi,bình thường thôi.
- Đã bảo đừng gọi tôi là đầu nấm rồi mà...mà Lão...Lão Cha.
- Gura gura.. tốt lắm Helmet,hoan nghênh gia nhập.
Tôi quay sang hỏi Ace,Ami:
- Ý các con thế nào Ace,Ami.
Ami:- Sao cũng được ạ.
Ace:- Yê vậy là có thêm bạn mới rồi.
Thấy các con không có ý kiến gì tôi hỏi Công tước Morgan:
- Chuyện này được chứ Ông Morgan.
Morgan:- Haiz sao cũng được,miễn là lúc 18 tuổi,cậu đưa nó về để tôi làm lễ thăng chức gia chủ cho nó là được.
Helmet:- Hể,con không muốn làm đâu,suốt ngày cứ ngồi bàn làm việc với mấy đống giấy tờ rồi nói chuyện làm ăn,phiền phức quá.
Morgan:- Không được cũng phải được,đó là trách nhiệm của con.
Helmet:- Nhưng mà...
- Thôi thôi Helmet lúc đó ta sẽ có giải pháp,yên tâm đi.
Helmet:- Thiệt hả Lão Cha.
- Đương nhiên rồi Gura gura...
Morgan:- Ngươi định sẽ làm gì.(Sao mình cứ có cảm giác đang bị gài bẫy ấy nhỉ).
- Bí mật...đến lúc đó sẽ biết.
Morgan:- Ngươi...ngươi..thôi thôi đủ tiễn khách đi ông quản gia.
- Thế chào ngài Công tước nhá
Helmet:- Bái bai ông già,nhớ gửi lời chào cho mẹ tôi nhá.
Ace,Ami:- Chúng cháu chào chú ạ.
Morgan:- Ừ đi đi cho khuất mắt ta.
———————————————————————————
Đi ra ngoài thành dẫn theo 100 tên kị sĩ và ba đứa con,đột nhiên Ông quản gia chạy tới cạnh Helmet:
- Cậu chủ.
Helmet ngoảnh mặt lại nhìn ông quản gia:
- Ớ ông quản gia,có chuyện gì vậy.
Quản gia thở hồng hộc rồi đưa cho Helmet một cái túi gì đó:
- Đây là số tiền đi đường của ngài,một số quần áo cho thêm và một phong thư của bà chủ nữa ạ,xin ngài nhận cho.
       Helmet:-Là thư của mẹ ư!
       Helmet cầm lên đọc ngấu đọc nghiến,ba cha con ở bên canh cứ liếc liếc xem nhưng chẳng được.
     Đọc xong Helmet nước mắt đầm đìa,trong lòng tràn đấy quyết tâm:
    - Yên tâm đi mẹ ơi con chắc chắn sẽ....Ối dồi ôi,sao các người cứ liếc nhìn tôi vậy HẢaaaa.
     Bị bắt quả tang,tôi nhanh trí quay mặt đi nhìn lên bầu trời:
     - Trời hôm nay nhiều sao nhỉ các con Gura gura...
     Ace,Ami:- Vâng vâng ạ hahaha...😅😅
      Helmet và bọn kị sĩ:- Mấy người bị hâm à, trời bây giờ mới buổi chiều,có sao đâu mà ngắm.
      Để không quê chữ ê kéo dài tôi đánh trống lảng đi:
     - Ê Ace lấy cho cha một cái hũ rượu to ra đây,Ami lấy cho 104 cái chén.
     Về phần chén và rượu này là do Morgan đã chuẩn bị,tôi cảm kích ông ta nhiều lắm.Rót cho mỗi người một chén đưa cho mỗi kị sĩ. Tôi đứng lên dơ chén lên trời hô to:
    - Kể từ nay, quan hệ. của chúng ta không còn là chủ tớ nữa mà là GIA ĐÌNH,không còn phân chia cấp bậc gì cả,chỉ còn là quan hệ cha con thôi.Nghe rõ chưa,nếu không ai muốn làm thì cứ việc phản đối.
     Bọn kị sĩ ngơ ngác trong giây lát.Nói xong tôi vung tờ giấy chứng nhận sở hữu kị sĩ đi vào trong đống lửa.Helmet ở bên cạnh hốt hoảng nói
     - Lão Cha sao ngài lại...
     - Ta không cần thiết phải giứ cái đấy.Mỗi một con người khi đã sống trên đời thì cũng nên có sự lựa chon cho riêng mình.Nếu các ngươi lựa chọn đi theo ta thì hãy uống hết chén rượu này,và ta đảm bảo rằng...Tên của các ngươi sẽ mãi mãi LƯU DANH VÀO SỬ SÁCH.
      Chúng kị sĩ không biết phải làm như thế nào,mặc dù có thể rời đi,nhưng tại sao...tại sao mình lại muốn có cảm giác muốn đi theo hắn ta vậy.Chưa biết phải làm gì thì ở bên kia Ace,Ami và Helmet không do dự uống hết chén rượu:
     Ami:- Lão cha lời này quá thừa thãi với chúng con.
     Ace:- Khi bọn con đã quyết đi theo Lão Cha thì sẽ đi đến cuối cuộc đời.
     Helmet:-Ờ ờ đúng vậy...đúng vậy(Sao các ngươi cướp hết lời thoại hay vậy,sao không chừa cho ta)
     Các kị sĩ nhìn thấy cảnh đó mà cảm thấy hổ thẹn,đường đường là một kị sĩ mà lại thua xa lũ con nít mới lớn.Uống thì uống thôi sợ cái gì chứ.Nhìn nhau gật đầu một cái rồi uống hết sạch chén rượu.
   - Chúng tôi đã làm xong rồi ngài Edward.
    - Xin cho chúng tôi đi theo.
    - Chúng tôi sẽ trở thành thanh gươm của ngài.
    - Đúng vậy ạ...
    -...
     - Gura gura tốt lắm kể từ giờ gọi ta là Lão Cha nghe chưa.
    - Vâng thưa Lão cha x100
    - Được xuất phát thôi chúng tiểu nhân.
———————————————————————————
    Trên đường đi,tôi nắm vai Helmet lại nói:
    - À Helmet này.
    - Dạ!!!
    - Chuyện của con với Ami ta ủng hộ đấy nhé Gura gura...
     - Thật hả cảm ơn Lão Cha.
     - Mấy người nói cái gì đấy.
     Thôi chết,giọng nói này là ... Bọn tôi quay sang thấy Ami đang đứng đó từ nãy đến giờ.Tôi vội vàng giải thích:
    - À Ami khoan đã chuyện này là...
     Ami:- Không cần đâu Lão Cha à ,buổi tối hôm nay cắt rượu nhé.
     Tôi:- Khôngggggggg😱😱😱
     Mọi người xung quanh:Hahaha...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com