ZingTruyen.Asia

Đóng vai râu trắng tại thế giới kumo desu ga nani ka?

Chương 21:Helmet xin theo

TunNgcinhKhc

    Morgan và Helmet não của bọn họ đang loading trước câu nói của tôi rồi đồng thời há hốc mồm,trợn con mắt ra.Tên...tên này định làm vua sao,thật....thật là ngạo mạn.Hắn có biết như thế có nghĩa là như nào ko vậy!!!Có nghĩa là vị trí ngươi sẽ ngang hàng với các vương quốc trên thế giới đấy.
Ace với Ami đều ngạc nhiên trước hoài bão của tôi,Lão cha muốn...muốn làm vua sao!!!
Ace ngây thơ nói:
- Vua là gì vậy chị hai,có ăn được ko??
*Cốc

- Uidaaaa sao chị đánh em vậy.
Ami hiện tại đang rất xấu hổ trước sự ngây thơ của Ace,lẽ ra lúc trước nên giảng giải kiến thức cho nó về thế giới này thì tốt hơn.
- Đồ ngu,vua nghĩa là người cai quàn của một đất nước,người đứng đầu ấy.
Ace đờ người ra rồi sáng mắt lên:
- Oaaaa,nghe chắc ngầu lắm,em cũng muốn làm chị ơi!
Ami bất lực lấy tay che mặt,tha thứ cho em tôi,nó ngây thơ quá.Ở bên cạnh tôi cười phá lên:
- Gura gura... yên tâm đi Ace,nếu muốn sau này lớn lên ta sẽ cho con làm.
Ace quay sang cười hớn hở nói:
- Hứa rồi đó nha Lão Cha.
- Gura gura...
Bên kia hai cha con quý tộc nhìn gia đình tôi tâm sự bằng một ánh mắt như nhìn thấy sinh vật lạ,các ngươi nghĩ làm vua dễ thế hả.Nếu được chắc cả gia tộc ta đều đi làm vua rồi.Morgan trầm mặc lắc
đầu,Helmet thì choáng hết cả đầu vì lượng thông tin quá lớn ko thể tiếp nhận.
     Tôi cảm thấy hơi xấu hổ trước thái của hai cha con quý tộc,dù sao đi nữa thì ước mơ làm vị vua của biển cả này mình cũng có lí do của nó.Trước đó khi xem anime mình cũng hơi tiếc cho Râu trắng vì ông là người đến gần one piece nhất nhưng ông ta lại không muốn làm,với thân phận làm một fan của one piece lâu năm,mình cũng muốn nếm thử cảm giác trở thành vị hoàng đế của biển cả ra sao.
- Nếu xong rồi thì tôi xin phép đi...
- CHỜ ĐÃ ngài Newgate.
Đang định đi thì có người gọi lại thì thấy Helmet chạy tới chỗ tôi rồi nói:
- Có thể...có thể cho tôi đi theo ngài được không.
- Nà níiii.
Tôi trợn tròn mắt nhìn Helmet,tên nhóc đầu nấm này đang nghĩ cái quỷ gì vậy.Morgan ở bên cạnh thì quát lớn:
- Thằng con ngỗ nghịch này,mày nghĩ mày định làm cái gì vậy hả!!!
- Ờ con..con....
Thấy Helmet đang lúng túng nên tôi lên tiếng ngăn lại Morgan:
- Khoan đã ông Morgan để cho nó nói đi,đừng có làm như vậy nếu không e rằng thằng nhóc này nó chẳng nói được câu nào ra hồn đâu.
- Hừ!!!
Thấy cha mình đang đợi nên Helmet nhanh chóng lấy hết dũng khí ra nói:
- Con...Con muốn ra bên ngoài phiêu lưu,trở thành mạo hiểm giả.Suốt ngày ở trong thành chán lắm,con muốn đi ra ngoài khám phá thế giới này...Đó là quyết định của con.
Morgan ở bên cạnh thì sắc mặt âm trầm như đang suy nghĩ gì.Helmet ở bên cạnh thì đang chảy mồ hôi ồ ạt:
      - Nếu...nếu ko thì...
      - Ha ha ha ....
    Chợt Morgan cười phá lên và mặt mày hơn hở quay sang nhìn tôi:
     - Thật không ngờ rằng chỉ đi theo cậu Edward đây mấy ngày mà con trai tôi trưởng thành hẳn ra,xem ra lão già Ron kia nói không sai,để cho con tôi đi theo ngài đúng là một sự lựa chọn chính xác.
      Tôi và Helmet ngớ người ra nhìn nhau và nói:
     - Cha/ông đang nói cái gì vậy???😳😳
     - À để ta giải thích mọi chuyện là như này.
    *Vài ngày trước.
      Cánh cửa mở ra và một người đàn ông đi vào,đó chính là công tước Morgan.Ron ở bên trong nghe tiếng mở cửa chạy ra:
     - Xin chào quý...á à lão già chết tiệt này ông về rồi à,ông đi đâu mấy ngày mới về lâu quá,nào ngồi xuống uống trà đi.
     - À có gì đâu nói chuyện hợp tác làm ăn với mấy người ấy mà,chán quá lúc nào cũng toàn phải làm nhưng việc này.Haizzz.
     Morgan và Ron ngồi xuống nói chuyện phiếm vài câu thì Ron hỏi:
     - Mà bệnh tình vợ cậu thế nào,có khá lên tí nào không?
      Morgan:- Vẫn như thế,không tăng cũng không giảm,phải lấy được cái thảo dược ở thung lũng bọn Ma ưng mới được.Nhưng vấn đề này không thể giải quyết nhanh như thế đươc
      Ron:- Thế à...à khoan tôi có một người quen rất mạnh,tôi nghĩ người đó có thể giúp cậu đó.
       Morgan:- Ồ là ai vậy,nói thử tôi xem.
      Ron:- Cậu nhớ cái vụ một người hạ ma vật thượng vị và tự xưng là "Nam nhân mạnh nhất thế giới" không.
      Morgan:- Có nghe mang máng nhưng tôi tưởng đó là tin vịt.
      Ron:- Tin thật 100%,người đó vừa mới bước ra từ cửa tiệm này vài giờ trước.
       Morgan tỏ ra hứng thú hỏi cặn kẽ tình báo của tôi:
     - Hừmmmm,cậu cảm thấy tên Edward đấy thế nào Ron.
      Ron:- Một kẻ có hoài bão to lớn và sở hữu khí chất không tầm thường,chắc chắn hắn sau này sẽ làm rung chuyển cả thế giới này.
       Morgan tỏ ra khinh thường:
      - Cậu đừng đề cao hắn thế.
        Ron:- Thôi thôi nhờ hắn hay không thì kệ cậu nhưng thế thằng con của cậu thế nào.
       Morgan lấy tay che mặt,giọng điệu buồn rầu nói:
      - Vẫn như cũ kiêu ngạo,hám gái và ngang ngược.
       Ron:- Ồ thế à,tại sao ngươi không thử nhờ ai đó huấn luyện hắn đi.
        Morgan:- Hơn 10 người thì 9 người tự động xin nghỉ.
       Ron:- Tôi nghĩ có khi Edward lại làm được điều đó ấy.
      Morgan:- Không thể nào cậu chẳng lẽ không biết...
      Một kị sĩ bất ngờ đạp cửa xông vào và thở phì phò trước mặt hai người,hắn cúi xuống và nói:
     - Hộc...hộc gia chủ,thiếu gia...thiếu gia hắn...hắn...
     Morgan ở bên cạnh nhịn không được quát:
    - Nói thì nói từ từ thôi,sao có chuyện gì?
     Kị sị đi lại vào và ghé nhỏ vào tai công tước xì xầm gì đó. Lông mày Morgan nhăn lại và quát lớn:
    - Thằng con hỗn đản này lần này tao về phải trị cho mày một trận tơi bời mới được.Ngươi đi về đi ta đã biết.
    Sau khi cánh cửa đóng lại,Ron tò mò hỏi:
    - Cơ chuyện gì mà cậu nóng vậy.
    - Lại là thằng con tôi,nó đi tán tỉnh đứa con gái của ai đó.Bị người đó doạ cho một trận rồi mặt dày khiêu chiến người ta,chắc tôi chết mất.Mà hình như tên đó tên là "Edward Newgate" gì đó.
     Nói đến đây sắc mặt hai người sững sờ vài giây,Ron cười phá lên:
    - Hahaha xem ra đây là duyện phận rồi.
     - Im đi lão già thối, chờ đó ta đi một lát rồi về nhớ đấy.
      Morgan mặt mũi tức tối nói xong rồi đi ra bên ngoài rồi đóng mạnh cái cửa lại.(cửa:😭😭)
      Ron ở trong quán uống một ngụm trà xong nói:
     - Chàaaa,mọi chuyện dần thú vị rồi đây.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia