ZingTruyen.Asia

Đóng vai râu trắng tại thế giới kumo desu ga nani ka?

Chương 14: Nhiệm vụ đột xuất(2)

TunNgcinhKhc

    "Rắc,Rắc..."
      Từng tiếng nức ra phát ra từ trong mặt đất.
      Bọn kị sĩ ở xa kia thì ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
     - Chuyện...chuyện gì thế này?
     - Động...động đất chạy đi má ơi.
     - Im đi đừng có nói gở thế.
     - Bọn mày nhìn kìa ,là do tên kia,chính hắn làm điều đó.
      - Ko thể nào..
      - Đây không...không phải là sức mạnh của NHÂN LOẠI,mà là của ÁC MA.
       - ....
       Chấn động đã từ từ giảm dần, đến khi mọi thứ yên tĩnh đi. Mọi cặp mắt đều đang nín thở nhìn tôi.
Tôi quay lưng bước đi về phía sau,đến khi đi đến trước mặt lão công tước, ông ta bủn rủn hỏi tôi rằng:
       - Chiêu này tên...tên là gì?
       Tôi bước qua ông ta và từ từ nói một câu:
       - Chiêu này chỉ có hai từ, nó gọi là THẦN TRÁNH(God avoids)
       Ông ta từ từ ngã quỵ xuống, sợ hãi than một câu:
       - Thần tránh, cường đại đến mức thần linh cũng phải tránh né sao,thật là cuồng ngạo,nhưng...chẳng phải nó đang ở trước mặt ta sao.
( Cứ tưởng tượng giống như râu trắng dùng năng lực chấn động chia đôi cả tổng bộ hải quân ấy nhá)
Ở trước mặt ông, toàn bộ cái vườn đã bị năng lực chấn động của tôi ảnh hưởng khiến cho toàn bộ rễ cây , tảng đá nằm lăng lóc ra. Đặc biệt là ở chỗ tôi vung đao,cả mặt đất đã bị chẻ làm hai.
       Với năng lực chấn động hiện giờ của tôi, đây chính là giới hạn cao nhất mà tôi đạt được. Nhưng không biêt cái rãy này sâu bao nhiêu nhở , chắc tầm 10-15m thôi vì kiếm đạo của tôi bây h mới sơ sơ chạm đến kiếm hào, khoảng cách đại kiếm hào còn xa lắm.Tôi vẫn chưa học được hơi thở sắt thép nữa,đoạn đường phát triển vẫn còn xa lắm.
      Riêng Ace,bọn kị sĩ và cả Helmat thì mắt chữ A, mồm chữ O, cằm chạm đât, lác cả mắt theo đúng nghĩa đen luôn.Còn Ami thì chỉ hơi bất ngờ tí bởi vì trước đây nó là người đã từng chứng kiến tôi sử dụng sức mạnh này rồi
Bọn kị sĩ sợ hãi chen nhau lùi bước và nói:
- Giờ tao hiểu tại sao lũ ma vật lại thua trận rồi.
- Ờ một sức mạnh không thể cản nổi.
- Tưởng tượng có một con ma vật đứng trước cái chiêu đấy là tao thông cảm sâu sắc cho nó rồi.
-...

Công tước Morgan nhanh chóng lấy lại bình tĩnh mà hỏi:
- Ngài rốt cuộc là ai?Sức mạnh ấy là cái gì, nó ko phải là ma pháp hay bất cứ thứ gì cả.
Tôi bình tĩnh trả lời:
- Danh tính thì chẳng phải là ông biết rồi đây. Còn về sức mạnh ấy ông cứ coi là một phép ứng dụng của ma pháp không gian đi.
      - Cái gì! Không gian ma pháp,một trong những ma pháp hiếm nhất,nhưng tại sao ngài lại có được nó,mà tôi chưa bao giờ nghe thấy cái kiểu dùng như này cả!!
       Tôi lúng túng nói:
      - Chắc ta là may mắn có được Gura gura..
Tất cả mọi người thì cứ nhìn tôi cười đến nỗi mọc ra hắc tuyến,và cùng nghĩ đến một điều "kiếp trước của Lão cha/ngươi/hắn chắc chắn là chúa cứu thế, quá khủng khiếp"
Thấy mọi người đều có ánh mắt ko thiện lương về tôi, tôi xấu hổ nói:
- E hèm, thế điều này đủ chứng minh chưa ngài Morgan.
- Còn hơn cả chữ đủ ấy!!😡😡
Hiện giờ Morgan đang rất cáu kỉnh,đúng là hắn cho phép tôi ra chiêu nhưng thiệt hại này cũng đủ làm hắn phun một ngụm máu đấy.Nhưng ông ta cũng bình tĩnh lại vì đây là hi vọng duy nhất dành cho vợ ông.
Tôi cũng thông cảm cho ông ta vì cái tội phá hoại của tôi nên tôi lễ phép hỏi:
- Xin hỏi là bao giờ bắt đầu nhiệm vụ.
- À tưởng gì , ngay và luôn.
- Ểhhh...
Tôi kinh ngạc nhìn về ông ta ,đang định hỏi tiếp thì ông ta nói:
- Helmet ngươi cũng đi theo hắn ta đi.
- Sao con cũng phải...
- Chẳng phải mi bảo cũng muốn giúp mẹ thây.😤😤
- Ơ con...😳😳
Helmet á khẩu ko nói được.Chúng tôi ko hẹn mà cùng suy nghĩ "Thấy chú cũng tội, mà thôi cũng kệ"😏😏
- Không nói nhiều quản gia tiễn khách và Helmet ra ngoài cho ta.
———————————————————————————
- Két rầm...
Tiếng đóng cửa để lại ba cha con tôi và Helmet không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Đáng thương cho Helmet bây giờ không nơi nương tựa.
Tôi cũng ko thể bỏ mặc hắn được nên cũng kêu hắn đi chung.Về quán trọ. ,tôi chủ trì kế hoạch tiếp theo trong vài ngày tới với tên gọi "Cuộc họp gia đình và 1 kẻ xa lạ"( Kẻ xa lạ là ai chắc mọi người cũng hiểu rồi đấy/Helmet:???)
- Được rồi vậy ta sẽ phổ biến tổ chức kế hoạch trong vài ngày tới
- Ace,Ami: Vâng ạ.
- Helmet:... Được thôi
Tôi hắng giọng lên và nói:
- Theo ước tính của ta, chuyến đi này ước tính sẽ mất 3 ngày.Thật đáng tiếc Ami và Ace hai đứa phải ở nhà, chuyến đi này quá nguy hiểm.
Ace và Ami có chút ko muốn nhưng cuối cuối cùng phải đồng ý. Tôi cho hai đứa một túi tiền để tự ăn uống,sinh hoạt trong vài ngày tới.
Còn ở bên kia "kẻ xa lạ" Helmet thắc mắc:
- Còn ta thì sao?Ta cũng ở đây được ko?
- Ngươi đi theo ta Ok!
Helmet:- Ờ thế thì... Không được!!
- Ngươi ko có quyền lựa chọn.
Helmet-Tại sao ta cũng phải đi, chẳng phải một mình ngươi đi cũng được sao.
- Bởi vì ta muốn đảm bảo cho các con của ta.
Helmet:- Các con của ngươi thì liên quan gì đến ta?
- Lỡ ngươi ăn hiếp chúng nó thì sao.
Helmet:- Ta xin thề ta sẽ ko làm thế.
Tôi nhìn sang hai đứa nhóc và hỏi:
- Không bằng chúng ta bỏ phiếu,ai muốn Helmet ở lại thì giơ tay lên nào.
Một lúc sau...
Thấy ko có một cánh tay nào giơ lên, Helmet tuyệt vọng đến muốn khóc còn Ami thì đắc ý như được mùa.
Tôi đứng dậy xách theo Helmet ra cửa và ko quên nói:
- Thế nhé, các con ở nhà tự quản nhé. Ba ngày nữa ta và tên nhóc đầu nấm này sẽ quay về yên tâm đi.😁😁
-Ace,Ami: Vggggg😄😄
- Helmet:Khôngggg😱😱😱

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia