ZingTruyen.Asia

Đóng vai râu trắng tại thế giới kumo desu ga nani ka?

Chương 12: Vô đề

TunNgcinhKhc

     Sáng sớm hôm sau,tôi thức dậy vscn và chuẩn bị sửa sang trang phục để đến nhà của tên đầu nấm gì đó.Lúc tôi ra khỏi cửa thì hai đứa Ace và Ami lại cũng muốn đi theo nên tôi cx chiều lòng mà đưa chúng nó đi.
Đứng trước cửa ngôi biệt thự nguy nga tráng lệ này , tôi thầm nghĩ " Khiếp thật cái cổng nhà này còn cao hơn cả tôi"
     - Ê tên nhóc con đầu nấm kia, ta đến khiêu chiến theo ước hẹn nè. Mau mở cửa ra đi.
     - Đã bảo tên ta là Helmet rồi mà, mà thôi kệ người đâu ra mở cửa cho hắn đi.
      Một tiếng vang vọng từ trong biệt thự văng ra nhưng kèm theo sự bất lực.Tôi cũng khá thông cảm cho tên này nhưng quả đầu của hắn giống ngọn nấm thật.
     Đi theo dự chỉ dẫn của mấy tên người hầu , tôi được đưa ra sân sau của biệt thự.Tên Helmet đang đứng sẵn ở đó với khoảng trăm tên kị sĩ đang đứng ở đó, " Trông bọn họ khá trẻ, chỉ khoảng 17,18 tuổi thôi" mà tôi cũng phải công nhận là ngôi biệt thự này rất rộng và đẹp.
      - Oaaa! Cái sân này rộng quá.
     Ace không nhịn được mà hét lên, ngay cả Ami cũng phải quay ngang quay dọc , ngắm nghía đủ nơi.
    Tên đầu nấm Helmet thấy thế cũng không nhịn được hãnh diện nói:
    - Thế nào mấy tên thường dân, loá mắt rồi chứ gì.Hãy chiêm ngưỡng vẻ đẹp cao sang này đi, đó là niềm tự hào của gia tộc Morgan.
    Trán tôi không khỏi hiện lên vài cái dây cơ "Mày tự luyến lv max, đợi đến khi tao làm được Moby Dick của tao mày sẽ phải loá cả mắt đấy con  ạ😡😡"
Tôi nhịn xuống cơn thịnh nộ và nói:
  - Nhóc con đầu nấm ta tới theo ước hẹn rồi, nói cho ta biết luật lệ như nào đi.
  - Đã bảo ta là... Mà thôi kệ đi ta bất lực với ngươi rồi.
  Ami ở đó không khỏi cười trộm lên. Helmet đó đã giải thích như sau:
  - Đây chính là lứa kị sị tinh anh mà cha ta mới huấn luyện, nếu ngươi thắng 10 người bất kì trong số 100 người này, ta sẽ coi như ngươi thắng.
  Tôi nhìn lên thăm dò bọn họ , không hổ là kị sĩ tinh anh, chỉ số của bọn họ trung bình từ 300-400 , mỗi một người đều có khả năng chọi 1 vs 1 với con sói mà tôi gặp mấy ngày trước.
    Tôi hâm mộ nhìn lứa kị sĩ này, nếu như mình cũng có đám kị sĩ này thì tốt biết mấy.Khoan đã, một ý tưởng to gan loé sáng trong đầu tôi khiến tôi bỗng dưng có một nụ cười gian xảo ,Ami và Ace ở bên cạnh cũng không khỏi rùng mình, lão cha lại nghĩ cái gì vậy?
     - Ta muốn khiêu chiến với 100 kị sĩ này.
     - Được thôi , khoan đã ngươi nói cái gì nói lại ta nghe cái alo😳😳
      Tên Helmet không khỏi đơ người ra và muốn xem xem lại lỗ tai mình hôm nay có bị sao không.
     - Ta nói là ta muốn khiêu chiến với 100 kị sĩ này.
       Helmet không khỏi trợn to mắt lên, cằm chạm đất
     - Ngươi nói cái quỷ gì vậy? Làm ơn cho ta biết là ngươi thực muốn làm vậy à.
      Tôi gật đầu một cái chắc nịch ,Ami ở bên cạnh cũng không khỏi lo lắng khuyên tôi:
    - Lão cha người suy nghĩ lại đi, họ không giống như bày ma vật lúc trước đâu.
- Đúng đấy lão cha nghĩ kĩ lại đi.
Tên Helmet đơ người ra và não của hắn vẫn đang loading... , những tên kị sĩ ở bên kia mặt mũi cũng chẳng khấm khá gì.
- Chết tiệt hắn coi chúng ta là cái gì vậy.
- Đúng đấy, tí nữa tui sẽ giẫm vô mặt của hắn một phát.
- Còn tui sẽ bẻ gãy hai cái tay của hắn.
- Ê cái đó...🤬🤬
Thấy bọn họ nghị luận như thế tôi cũng chẳng quan tâm và nói tiếp:
- Nhưng ta cũng muốn thêm một điều kiện
- Điều..điều kiện gì
Helmet tỉnh lại sau một hồi choáng thì tò mò hỏi.
Tôi chỉ vào đám kị sĩ trước mặt kia và nói:
- Đám kị sĩ kia sẽ trở thành thuộc hạ của ta.
     - Cái gì,chuyện đó không thể được cha ta sẽ nổi điên mất.
     - Ồ tưởng thế nào hoá ra ngươi nhát gan thế.
     Tôi cố ý khích tướng hắn để hắn nổi giận lên.
- Cái gì ý ngươi là sao! Ta không phải đồ nhát gan
Được một bước thì tôi nói tiếp:
- Thì chứng minh đi.
- Được thôi ta...
Chưa nói xong thì có một tiếng xen vào:
- KHOAN ĐÃ!
       Một người đàn ông với một chiếc áo choàng với hình thù kì lạ.Quần áo khá là sang trọng, tôi cảm thấy ông ta khá là trầm tính.Ở bên kia tên Helmet thì run rẩy nói:
       - Con... con chào cha.
      Tôi giật mình quay qua nhìn đi nhìn lại, nhìn kĩ tôi thấy chiếc huy hiệu trên áo của tên đầu nấm khá giống với người đàn ông kia "Người đàn ông này là cha của tên kia, quái lạ sao họ chẳng giống tí nào, đứa con đầu nấm thì háo sắc,dở hơi trong khi người cha thì khá trầm tính, mang theo phong cách của một quý tộc, hay là con nuôi nhỉ..😳😳"
     Ngay cả Ace và Ami đều trố mắt lên nhìn giống tôi. Trong lúc ba cha con tôi suy nghĩ miên man ông ta đã đến trước mặt nhóc con đầu nấm mà tát một cú thật mạnh và tiếp theo là những cú đánh đập "yêu thương" đến nỗi chúng tôi không nỡ nhìn.
     - Mày đúng là đồ bất hiếu, cả ngày chỉ biết chơi chơi chơi, không trưởng thành lên tí nào cả, nhìn mấy đứa con của mấy nhà khác kìa , mày toàn làm tao phải cúi gằm mặt thôi,.....(đã lược bỏ 1000 từ)
     - Ờ xin lỗi.
     Nhìn không nổi cảnh trao nhau tình yêu thương cha con của gia đình quý tộc này, tôi không nhịn được nói một tiếng.
     Ông ta quay sang mà nói:
    - À mà thanh niên, coi như thằng con tôi tuổi dậy thì nông nổi, cậu bỏ qua cho nó nhé.Đây là 1 đồng vàng Aleuis này, cậu nhận hộ ta nhé.
      Ace ,Ami và tôi đều trố mắt nhìn ông ta, này đây là 1 đồng vàng Aleuis đấy nhé, sao ông cứ coi như là rác vậy hả?
    - Sao vậy?
     Tôi lúng túng nói:
     - À không không nhưng mà...
     - Sao thế ?
     Tôi không nhịn được mà nói:
     - Ngài công tước, đa tạ ngài bỏ qua vụ ân oán này nhưng việc khiêu chiến này không thể dừng lại được.
     Morgan kinh ngạc nói:
    - Sao thế bộ cậu còn muốn cái gì nữa?
    - Không có gì chỉ nhưng hai chúng tôi đã kí cam kết rồi. Hơn nữa theo cách sống của tôi, một khi Râu Trắng này đã nói thì sẽ không bao giờ làm ngược lại.
     Công tước Morgan thấy vậy không nhịn được nói:
    - Không tệ , không tệ rất có khí phách. Nếu như Helmet nhà ta có được 1/10 khí phách của nhà ngươi thì ta đỡ khổ rồi.
     - Cha... cha à , con xin lỗi.
     Ở bên cạnh , Helmet cũng xấu hổ cúi đầu.Thấy tình huống không thích hợp tôi nói:
   - Hay là để hôm khác tôi qua..
    Chưa để tôi nói xong , Morgan đã chen lời vào:
   - Khoan đã Edward Newgate đúng không, ta có việc muốn nhờ cậu. Nếu hoàn thành thì ta có thể cho cậu 100 kị sĩ làm thuộc hạ của cậu.
   Ngạc nhiên trước lời nói của vị công tước này, tôi thầm nghĩ " Chẳng lẽ là một nhiệm vụ gì đó khó khăn lắm sao, mà sao ông ta biết tên mình vậy?"
———————————————————————————
   
    
   
     

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia