ZingTruyen.Info

Dòng tộc đáng sợ [TaeJin]

chương 27 : Đại học Queen royal

jincute455745

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
kì nghĩ hè dài dăng dẳng

♡♡♡♡♡♡♡♡

- trời vừa sáng , cái khung cảnh lóe một vài tia nắng vàng rọi vào cái lâu đài cao chọc trời.xung quanh là những cái cây thông đỏ cao chót vót .
- Đối với việc một đại gia đình , hội tụ sống chung một tòa lâu đài sang trọng  như trong truyện cổ tích , jin sớm đã thích nghi với cái môi trường này , ngoài việc ru rú trốn trong phòng , ngồi tự kỉ bấm cái máy chơi game muốn nát bét , cậu muốn xóa đi trí nhớ ngày hôm qua , cho dù có chơi game tới hỏng luôn cái bộ não , này tôi cũng không oán trách .
-  jin bắn và cứ bắn , chơi toàn trò giết chóc máu me đầm đìa , giải tỏa cơn phẫn nộ , ấm ức trong lòng cậu . Cậu vặn loa ngoài , căn phòng toàn là tiếng súng nổ :" đùng đoàng , đùng đoàng..."  nó giống y như cái tâm trạng , bùng nổ của cậu muốn phá tanh bành hết mọi thứ .
- bữa sáng  đến , cái bàn đầy ắp những thức ăn còn nóng thổi thơm phức bốc cả khói lên , do chính tay đầu bếp người anh danh tiếng lẫy lừng  , nấu .
- ông park và mẹ với các anh trai đều tụ tập đông đủ . Riêng cậu vẫn ngồi lì trên cái ghế , ánh mắt chăm chú chơi tiếp trò chơi điện tử , đôi dép màu tím  mà jin mang  đun đưa  theo từnh nhịp cái chân qua lại dưới góc bàn , vẻ mặt vô cùng điềm đạm thong thả . Hiện tại cái câu nói mà ông bà xưa hay dùng có vẻ rất hợp với jin .
-" cười người hôm trước hôm sau người cười" cậu từng chê bai jungkook kém cõi đầu óc thì tói ngày dán mắt vào cái màn hình. , chơi game , sáng trưa chiều tối ngày ba bữa game , đúng là thánh game mà .
- bây giờ tôi đã thấy được cái hình  ảnh kook năm ấy trên người của mình, game rất thú vị mà giúp con người ta giải tỏa đi mọi căng thẳng buồn rầu .
- jin lắc lư , đun đưa cái tay vô cùng thành thạo , là một  thiên tài đương nhiên chơi game cũng rất giỏi ,thao tác tay nhanh chóng chuẩn xác của jin so với cao thủ game hàng đầu , phải nói là ngan tài ngan sức .
- jin ngâm nfa trong họng bài ca tiếng anh sôi đọng vô cùng , lalals....handsome..... seokjin ...oppa....... haha ..
-ông park an tọa trên cái ghế vị trí vua của tòa lâu đài này , thong thả cầm dao và nĩa, bình thản cắt miếng thịt bò trên dĩa , nhẹ mhang trầm tính , jimin nó thấy vậy bắt chước bố cắt 
, sột soạt cắt hoài chẳng được , jimin mạnh tay cắt lia lịa , kết quả miếng thịt văng xuống đất , còn mảnh miếng thịt còn lại văng trúng mặt hoseok .
- jimin lúng túng gãi đầu mắt nhìn ra cửa sổ làm bộ vô tội chẳng biết gì .
- hoséok đứng phắt dậy ,  ánh mắt như muốn vặn họng jimin .
" em làm gì đó. Cắt có miếng thịt thôi sao lại trút giận lên anh chứ ,, hic"
- nó móc trong cái túi quần ra cái khăn giấy ướt lau đi vết mỡ thịt màu vàng nâu dính trên mặt . Rồi quẳng vào thùng rác tự động cảm ứng bên cạnh .
- ngồi xuống tay gấp miếng thịt , bỏ vào miệng vừa nhai vừa liếc hấy jimin .
- jimin không thèm nhìn mặt hoseok , cho đáng đời anh ai bảo dám nói tôi heo , cái cục thịt đó làm jimin muốn vái lạy nữa giúp cậu trả thù một cách chuẩn như vậy . Jimin. Thong thả gắp miếng thịt gà bỏ vào miệng nhai rồm rộp , vẻ mặt hiên ngan nhìn ra cửa sổ , chọc tức hoseok đến phát điên lên.
-  ông park cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó ,ông đảo mắt qua nhìn xung quanh , lướt mắt điểm danh từng đứa , chỉ có sáu thiếu một , ông nhìn chằm vào cái ghế trống trơn , ánh mắt trỡ nên lo lắng , ông nhẹ giọng nói " quản gia lee , kêu nó xuốmg dùng bữa nếu không tôi cắt tiền thẻ của nó"
- ông lee gật đầu , ông lén mang mâm thức ăn nhỏ ,đi lên phòng seokjin gõ cửa .
- jin bơ  mọi thứ tiếng gõ cửa ngày càng lớn , jin không thèm để tâm , chơi game liên tục .
-  cho đến khi cánh cửa bị mở toang ra , ông lee bước vào đặt lên bàn ăn ,ông rất quan tâm cậu chăm sóc cho jin từ nhỏ tới lớn , ông vốn xem cậu như đứa con trai ruột của mình, ông tiếng gần cậu , nói lớn" ông park bảo thiếu gia ra dùng bữa , nếu không ông ấy cắt tiền thẻ của thiếu gia ."
- nghe chữ cắt tiền , cắt tiền,..... xoay mồng mồng trong đầu cậu , một cách khó khăn ,  jin ngừng rơi lỏng tay khỏi bàn phím cậu tắt máy , xoay người , ngẩn đầu lên ánh mắt nhìn vào ông lee  , cậu còn giận bố việc chấp nhận một cái hôn ước hết sức vô lý , đối với cậu mà nó là một chuyện hoàn toàn không thể chấp nhận .
" ông lee , cháu ăn trong phòng được rồi ạ nhớ chuyển lời với cha cháu , dù ông ấy cắt tièn thì cháu vẫn khó mà chấp thuận một cách tự nhiên được !!" Jin đứng dậy rời máy game , ngồi lên cái ghế sopha cầm cốc. Nước trên cái măm uống cạn , hai mắt nhắm nghiền lại , cái tư thế uống nước vô cùng điềm tỉnh .
" vâng thiếu gia " ông lui ra ngoài khép cái cửa lại .
-  bóng dáng ông vừa khuất đi , jin lặp tức bộc phát cơn phẫn nộ , dơ chân đá tung cái ghế gỗ gần đó " cắt , tiềnnnnnn, bố cứ việc làm đi , bố là đồ ác độc cho dù thế nào , con vĩnh viễn k chấp nhận hắn ta , kim taehyung mày cứ nằm mơ đi nhá việc đó sẽ không sảy ra , hiện tại cũng vậy , sau này cũng thế , kangdaniel chờ em " ji. Nắm chẵt tay hình quả đắm , hùng hùng hổ hổ , cằm tô cơm lùa vào họng . Ánh mắt vô cùng kiên định , không chút sợ hãi .
- mình phải ăn nhiều mới có sức để chống đối bọn phát xít đáng ghét .
- đang ngồi chơi game , cánh cửa bị ho seok đẩy ùa vào trong kéo theo năm anh e siu nhân xông vào phòng cậu .
-" jin à gặp lại anh sao e không chịu ra chào đón gì hết vậy.
- hoseok bước đến tắt máy game của cậu , mỉm cười hai lúm đồng tiền lộ ra trên má anh trông thật đáng yêu ,
- jin xoay người hơi nghiên đầu , ngó sang suga và kim nam joon , quả thật mấy hôm nay jin chả điếm xỉa gì đến anh em của cậu .
-" em không vui à? " suga liếc ánh mắt lướt xem , jin sẽ có phản ứng gì .
- jin vẫn tỉnh như trái bơ " tại buồn chán quá thôi" jin không muốn nói là bố cậu đã bán cậu đi một cách  khó hiểu , lại sợ bị mang nhục huống hồ lại đi kết hôn với người đồng giớt , thật muốn đi chết đi cho xong chuyện .
- kim nam joon bước đến ,đâăt tay lên vai cậu " nếu ở nhà chán anh đây lái xe đưa mấy đứa đến trường đại học mới , dù gì đây cũng là kì nghỉ hè mà , đi làm quen với ngôi trường trước nhé"
- ánh mắt jin nhìn sang jimin, jimin nháy mắt một cái , jin hiểu được ý của jimin liền gật đầu lia lịa .
- " suga ở nhà ngủ đi , kẻo đi theo xong rồi lại ngủ gật nữa " hoseok châm chọc suga.
- suga liếc hắn một cái rồi xoay người trở về phòng .
~~
- tờ nhân vật và thành phố new yord  số mới nhất mở  ra , tiêu đề trên trang nhất thành phố new yord và cựu tổng thống chiếm 80% cổ phần thế giới kim taehyung được in lên trang bìa " kang daniel người giàu có đẹp trai , lí tưởng mà bao cô gái mong ước giờ đây bị bỏ đi thật xa , không ai còn nhắc đến họ kang gì đó. Chưa nói đến cái kinh tế nước hàn đang bị tuột dốc tới mức kinh hoàng .
- jin quẳng tờ tạp chí xuống cái ghế phía sau chiếc xe , ánh mắt không ngừng quan sát .
- mỗi ngày có vô số những con người đang tràn về cái thành phố đang xoay chuyển đến chóng mặt này , mang theo những kế hoạch vĩ đại , những giấc mơ bong bóng giữa ban ngày , mỗi ngày lại có vô số những con người rời bỏ rừng  nhà chọc trời lạnh lùng đầy xa lạ - để lại nước mắt sau lưng .
- jin ngồi trong cái siêu xe , chất lượng , ánh mắt đăm chiêu nhìn ra bên ngoài , cô nhân viên văn phòng trẻ đeo túi xách  marc jacobs gắng len lỏi chui khỏi đám đông ồn ào ở ga tàu điện ngầm , chân mang giày cao gót mười phân lướt như bay lên bậc cấp , bịt mũi ngoảnh mặt bước nhanh qua người ăn mày áo quần rách rưới .
- nơi hành lang công sở đám người chờ phỏng vấn xin việc ngồi cả dãy dài , mười phút lại có một người trẻ tuổi tóc vàng nâu cao ráo trắng trẻo , thanh tú bước ra khỏi phòng, ném tập hồ sơ cá nhân trên tay vào thùng rác .
- trong quán starbucks , có vô số khuôn mặt phương tây vội vã xách túi ấy đựng cà phê đẩy cửa kính bước ra ngoài , vài người vừa cầm điện thoại vừa lấy cốc cà phê ra uống vội vàng , có người cẩn thận cầm túi ấy,  chui vào chiếc xe màu đen đỗ bên đường , lến thẳng văn phòng của ông chủ , đối lập với hình ảnh đó  là những khuôn mặt người pháp đang nhàn nhã ngồi bên trong  mắt nheo nheo đọc  shanghai Daily , hay cầm điện thoại di động cười lớn : " what out your holiday ?"
- trên các tiệm hàng hiệu ngang từ số một đến số 19 trên phố new yord , nhân viên phục vụ mặt lạnh như băng , thỉnh thoảng có một , hai nữ khách hàng đeo kính râm to đại thận trọng  dùng hai ngón tay  kẹp món đồ , ẻo lã kéo khỏi vá treo, liếc nhìn như thể quần áo đó bị treo thuốc độc ,  rồi vừa khi đám nhân viên trong tiệm nét mặt bỗng rang ngời như hồn nhập lại xác , chực lao tới chào mới giới thiệu , đột ngột buông nhẹ tay , món đồ soạt một tiếng rơi trở về  trong dãy áo dày đặc , trong các cửa tiệm bán đồ xa xỉ  trên phố  yord, nhân viên bao giờ cũng đông hơn khách hàng , tôn chỉ ở đây là : nhất định phải có năm người cùng lúc phục vụ cho một khách .
- còn bên đại lộ bên kia sông chỉ cách phố yord có một con đường , vô số du khách từ các nơi đỗ về đều cầm ttên tay cái máy ảnh , tranh nhau chiếm những chỗ chụp hình đẹp nhất , họ mặc các loại quần áo rẻ tiền mua ở các cửa hàng 1 sao , hò hét bằng đủ thứ giọng địa phương : " xem chỗ này này ! Xem chỗ kia kìa! " bọn họ và thế giới hàng xa xỉ  của con đường đối diện , chỉ cách nhau hơn hai chục mét .
- trong con ngõ cũ , một người đàn bà đầu tóc rối bung , sau một đêm ngủ xách bô đi về phía nhà xí công cộng , ánh mắt chất chứa nỗi oán hận và không cam lòng tích lũy suốt bao tháng năm ròng rã .
Còn dưới chân tòa nhà số  8 đường  newets , một dãy xe hơi sang trọng đỗ dài , đợi đón đưa các quý phu nhân bên trong , họ đã mất ba tiếng đồng hồ trang điểm chỉ để ra ngoài uống mỗt tách trà trưa.

Đó là một thành phố đang phát triển với một tốc độ ánh sáng . Ham muốn vật chất quay cuồng , cơ hội làm giàu nở rộ khiến thành phố trở nên rối rấm phức tạp như một mê cung dưới lòng đất .
Đây là một thời đại lạnh lùng sắt bén như lưỡi kiếm .
Khoét trên tim người từng hố  , tí tách thả vào những trái lựu đạn . Hai cực giàu  nghèo phân hóa nhanh chóng , trắng trợn  xé linh hồn con người làm hai nữa .
Chúng ta nằm trong ổ chăn con con chúng ta bé nhỏ đến mức chả là gì cả .
- tiếng còi xe vang lên nhọn hoắt đâm chói màng nhĩ , theo bản năng sinh tồn jin đeo tai phone vào , sau đó là một khoảng yên lặng mĩ mãn .
- jin xoay đầu sang , jungkook và jimin ánh mắt trầm ngâm đăm chiêu nhìn ra ngoài cái cửa xe , đang suy ngẫm về cái gì đó .
- cái ô đèn đỏ  chuyển sang màu xanh lá , ô đèn xanh hiện lên trên cái đèn giao thông những chiếc xe hàng hiệu xếp hàng theo từng dãy thứ tự mà di chuyển .
- xe vẫn đang di chuyển ro ro trên con đường , những cảnh vật xung quanh , đang next đi như những đoạn phim được tua nhanh.
Chiếc xe rẻ vào một con đường cao tốc hai bên là những , hàng cây thông đỏ , cao chọc trời hùng vĩ như những ngọn núi chỉ thiên cao chót vót .

xe ngừng lại trước một cái bãi đỗ xe trống trơn , có vài tên bảo vệ cao to , mặc phục trang màu xanh đen , cúi đầu , bước đến mở cái cửa xe .

từ xa xa jin , cúi người bước ra cái xe , gương mặt khí chất như công tử hoàng gia , góc nghiên thần sầu , y như mấy nhân vật trong truyện manga.
cái biển trường đại học  : "Queen Marry University ò london " to đùng trước mắt jin , cậu hơi chóng mặt , từ xa nhìn vào cái ngôi trường đại học rộng kinh khủng , kiến trúc của nó được xây như một tòa lâu đài cổ  xưa , mang một chút vẻ đẹp cổ kính , mà vô cùng kinh tế , sân trường rộng thêng thang trải dài thảm cỏ xanh mươn mướt hai bên là những cây cổ thụ cao to và lâu năm , còn phía dưới trồng một dãy hoa lavender màu tím , xanh thơm ngát , mùi hương dễ chịu thoang thoảng nhẹ nhàng .

jimin khoát vai jin và jung kook bước vào cổng . Chân jin đạp lên những thảm cỏ mềm mại , hơi tiếc cỏ đẹp như thế bị cậu dẫm lên thật đau đớn .
- " ngôu trường quá tuyện " jungkook cười tít mắt anh vô cùng thích thú , những nơi có nhiều câupy cỏ hoa lá .
-" trường còn có kí túc xá nữa cơ " jimin lại tiếp tục quảng cáo.
- " em nghĩ là nó đắt lắm " jin lắt đầu quan sát xung quanh .
Thứ làm jin chú ý nhất là mấy cái mũi nhọn trên nóc ngôi trường cao dài như những lưỡi kiếm trong thần thoại hy lạp .
- jin móc trong cái túi áo , lấy ra cái máy ảnh nhỏ .
" phải ghi hình lại cho suho và ken xem mới được , tụi nó biết mình đi mà ko rủ nó sẽ giận mất " thao tác tay nhanh chóng " tách tách luên tục ghi lại cảnh xung quạh.
- jimin và jung kook đứng tạo dáng cho jin chụp , jin bậc cười hai đứa nó tạo đủ kiểu hề , cậu chụp lên tục không ngừng ghi lại những kĩ niệm đẹp đẽ này .
- lúc trở về jin luyến tiếc ngó một cái rồi leo lên chiếc xe , nam joon phóng xe nhanh như gió ùn ùn chạy về nhà .
_________ còn tiếp , chap nhạt quá _______


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info