ZingTruyen.Info

[ Đồng Nhân Tokyo Revengers] Lá Thư

chap 46

kagaki1234

Yamamoto Takuya đã phản bội Tokyo Manji gia nhập vào Thiên Trúc , tin đồn này không biết từ đâu xuất hiện và vang ra chỉ trong vòng 1 đêm khi cậu bị ép đi . Nó giống như đã được chuẩn bị từ trước rồi vậy

" Không thể nào ! Takuya rõ ràng khi ấy là bị ép đi ! Chính tao và Akkun đã nhìn thấy ! "

Takemichi đứng dậy nói to , trên khuôn mặt vẫn còn một vài chỗ dán băng. Touman đã tổ chức một cuộc họp ở xưởng bỏ hoang , tất cả đội trưởng và đội phó đều có mặt ở đây

" Vậy mà mày vẫn để nó bị đưa đi sao ? Takemichi mày vô dụng như vậy à ?"

Giọng nói trầm thấp đầy tức giận vang lên , Baji hắn nhíu mày nhìn về phía Takemichi . Chỉ mới ngày trước hắn còn đang chỉ dạy Takuya về võ thuật trong võ đường Sano vậy mà giờ mọi chuyện đã thành ra như vậy rồi

" Lúc đó tao đã bị chặn lại, không thể cứu được cậu ấy..."

" Là ai chặn mày ? Dù chặn thì Takuya với mày hợp lại cũng có thể thoát , hơn nữa có người nhìn thấy thằng đó là tự động đi theo không hề phản kháng "

Đội trưởng ngũ phiên đội lên tiếng , Mucho hắn nhìn chằm chằm về phía Takemichi , phía sau là phó đội trưởng của hắn Sanzu cũng nói thêm

" Takuya lúc đó đi cùng hình như là tổng trưởng của bang Thiên Trúc và một trong số tứ thiên vương của bang . Bọn họ lên tàu và đến Roppongi "

" Nếu nó quay lại nhất định sẽ phải chịu sự trừng phạt ! "

Không gian im lặng , tất cả đều không nói gì . Sự trừng phạt cho kẻ phản bội rất dã man , đã có rất nhiều người phản bội được ngũ phiên đội xử lý và kết quả không hề tốt đẹp gì . Nhẹ thì nằm viện còn nặng sẽ tàn phế hoặc là...

" Trong này chắc chắn có điều gì đó ...Ken-chin , tao không tin Takuchan có thể phản bội mình "

Mikey nhìn vào chiếc điện thoại của mình , trong màn hình hiển thị số điện thoại quen thuộc của một người cùng với tên , chẳng biết lần thứ bao nhiêu hắn gọi cho số mày này rồi . Nhưng lần nào cũng chỉ nhận được một câu

Số máy không thể liên lạc...

Tại sao hắn lại có cảm giác khó chịu như vậy ? Nó giống hệt cái lần mà Takuya chuyển nhà đi và mất liên lạc suốt mấy năm khi mà hắn còn bé vậy .  Khi ấy hắn bất lực nhìn cậu rời đi cùng cha mẹ , hắn đã cố gắng không khóc và mỉm cười . Hắn biết nếu khóc thì hắn chính là đang yếu đuối trước mặt Takuchan , hắn đã nói rằng mình thích những kẻ mạnh và hắn rất mạnh mẽ...

Reng....reng ...reng

Tiếng chuông điện thoại vang lên kéo Mikey giật mình nhìn xuống điện thoại trong tay . Nhưng không phải tiếng chuông cửa hắn , là của Takemichi

" Xin lỗi Akkun cậu ấy gọi tao "

Bối rối xin phép đi ra một góc nghe điện thoại , trong khi ấy mọi người tiếp tục quay ra bàn với nhau

" Anh ơi...Thằng nhóc đó sẽ quay lại chứ ? "

Angy kéo nhẹ góc áo của anh mình mà nói nhỏ , khuôn mặt giận dữ hàng ngày như dịu lại đầy buồn rầu . Cậu vẫn muốn nhìn thấy hình bóng của tên nhóc có mái tóc dài giống Baji , muốn nhìn cậu ta mỉm cười vì khi đó cậu ta rất đẹp . Muốn được đèo người đó phía sau lưng mình phóng đi cùng anh trai , cả ba sẽ cùng đi ăn Ramen nữa...

" Nó mà không quay lại thì anh sẽ đánh cho nó thành dẹo này "

Smiley mỉm cười thật tươi , hắn biết em trai mình đang rất lo lắng cho Takuya từ hôm qua đến giờ . Hắn cũng vậy , cái tên nhóc kia cũng chẳng biết ra sao nữa , nó mà để hắn gặp được ngoài kia thì nhất định sẽ bị hắn dần cho một trận rồi lôi về , nhất định!

" Hakkai ...Taiju có thông tin gì về Takuya chưa? "

Mitsuya liếc nhìn Hakkai bên cạnh mình , rồi nhận lại cái lắc đầu của cậu ta cũng thở dài . Rõ ràng chỉ mới quen vài tháng , nhưng chẳng hiểu tại sao trong lòng lại cảm thấy lo lắng và bất an như thế này . Có lẽ sau lần chiến đấu cùng nhau tại nhà thờ của đêm giáng sinh Mitsuya hắn đã chú ý đến Takuya , đường nét trên gương mặt của cậu ấy rất dịu dàng chẳng hề giống một tên bất lương xấu xa . Cũng chẳng mỏng manh yếu đuối khiến người ta chán ghét...

" Mọi người ! Thiên Trúc là gài bẫy bắt giữ em gái của Akkun rồi ép buộc cậu ấy gia nhập vào Thiên Trúc !"

" Tao biết ngay mà ! Không lý nào Takuya-kun lại phản bội Touman ! "

Sau khi nghe điện thoại trở về, Takemichi đã nhanh chóng nói chuyện cho những người khác nghe . Chifuyu là người phản ứng đầu tiên và vui mừng , tiếng đó là Baji nhếch mép cười cùng Mikey . Không gian có vẻ như dịu lại đi phần nào căng thẳng

" Con bé đó tên là Rin , hiện tại đã trở về nhà an toàn từ đêm qua khi được thả về từ Roppongi , Takuya đã đến cứu con bé và bị giữ lại ở đó "

" Bọn hèn hạ "

Hakkai cau mày chửi rủa , ngay sau đó liền nhận được cái nhìn chằm chằm của Mucho

"... Chúng ta sẽ cướp lại người nhanh thôi , ngày quyết chiến chúng ta sẽ đánh bại bọn chúng và đưa Takuchan trở về Touman "

Mikey mỉm cười nhìn mọi người , trong đôi mắt đen ấy léo lên tia sáng , trận quyết chiến ngày càng được kéo gần hơn . Cuối cùng mọi người giải tán khỏi xưởng bỏ hoang trở về nhà mình

__________

Bước vào căn nhà Mucho cẩn thận khóa cửa rồi cởi dày ra , lấy trong túi quần điện thoại ấn một dãy số nào đó rồi gọi đi . Chỉ vài giây sau đầu bên kia đã bắt máy

" Touman đã biết chuyện và muốn lấy lại người rồi "

Đầu dây bên kia im lặng một lúc rồi bật cười, tiếp đó là giọng nói trầm thấp vang lên

" Bọn chúng sẽ không có cơ hội đó đâu , hiện tại cuộc chinh phạt những bang đảng xung quanh đang rất thuận lợi "

" Quân số vẫn đang tăng lên và vượt qua Touman rồi ...Tao cần mày làm thêm một việc nữa Mucho "

Mucho trầm mặt một hồi rồi bước vào bên trong ngôi nhà của mình cởi chiếc áo bang phục của Touman ra

" Việc gì ? "

" Hãy lôi kéo một người về đây , Kokonoi Hajime hắn chính là công cụ mà Kisaki cần ...Và xử lý Hanagaki Takemichi nữa , cái tên đó đã được nhắc đến 8 lần từ miệng của Takuya rồi "

" Được "

Đầu dây bên kia ngắt kết nối cũng là lúc Mucho đứng trước bàn tại phòng khách . Trên bàn là một bộ bang phục màu đỏ được xếp ngay ngắn

___________

Kakucho nhìn người trước mặt mình , người mà anh kính trọng hiện tại đang vui vẻ xoay chiếc điện thoại trong tay đôi mắt tím của Izana nhìn về phía nhà bếp nơi một người đang đứng nấu ăn bên trong đó

Mái tóc đài vàng nhạt được thả tự do , bóng lưng mảnh khảnh trên người là một bộ váy dài đơn giản . Đôi bàn tay đang loay hoay nấu nướng trên bàn bếp giống với hình ảnh của một người vợ đang chuẩn bị cơm cho chồng vậy

" Mày biết không Kakucho ... đêm qua tao đã ngủ rất ngon , thật lâu mới được cảm giác thoải mái như vậy "

" ...Đừng làm gì quá giới hạn Izana , cậu ấy cũng là người tao thương "

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info