ZingTruyen.Info

[ Đồng Nhân Tokyo Revengers] Lá Thư

chap 4

kagaki1234


Khi bạn xuyên qua 1 cuốn truyện mà bạn biết những gì sẽ diễn ra . Thì bạn làm sao ? Với vai 1 nhân vật quần chúng Takuya khuyên bạn đừng nên liên quan gì

Nguyên tắc 2 không từ khi cô bước vào thế giới này

Không quan hệ với những nhân vật chính

Không nhúng tay vào tình tiết truyện

An ổn sống qua ngày rồi lấy vợ sinh con

Nhưng không ...Quá muộn màng rồi , Takuya cậu lỡ cứu người rồi không ai nghĩ sẽ dây dưa vào Toman . Cái lúc tỉnh dậy trên giường bệnh và nhận được cái cảm ơn từ phía 2 gia đình của người cậu cứu , cô gái ngoài bị thương ở mặt và vài vết thương nhỏ thì không sao , cả cậu con trai nữa

Quan trọng là lúc vừa xuất viện , trở về nhà mà chưa nằm xuống giường thì bị Draken xông vào bắt đi

Cái quái gì vậy ?

Nhìn Takemichi bằng ánh mắt khinh bỉ khi bị Hinata dùng gậy đánh phía kia , cậu bật chế độ tàng hình gần Draken

" phụ nữ thật đáng sợ "

" thằng đấy đáng bị trận nữa "

Nhìn lên Draken , chắc hẳn anh trai này cũng tức giận nhỉ. Nhưng lại không nói thôi chứ không Takemichi nát như tương , ạ lại không tức khi bạn gái mình bị thằng khác nhìn

" Này! tập trung lại , chúng ta bắt đầu cuộc gặp mặt "

Giật mình vì tiếng nói lớn , các thành viên trong Touman xếp thành 2 hàng rồi cúi người xuống . Takuya đứng sau Takemichi mà cảm thán tiếp đó cậu theo sau 3 người đi vào

" Đã vất vả rồi ! Tổng trưởng!! "

Bước lên bậc thang  Mikey với khí chất xoay người nhìn tất cả thành viên của Touman, rồi bắt đầu cất tiếng , phía dưới  Takuya đứng gần Takemichi cũng chỉ biết im lặng lắng nghe , xong quay đầu  lại phía sau nhìn 2 người đang đi tới chỗ này. Im lặng nhìn và khi tới gần đột nhiên cậu thanh niên với vết sẹo trên miệng dơ chân lên hướng về phía Takemichi , ngay lật tức Takuya đẩy Takemichi dùng tay đỡ lấy chân người kia rồi hất ra .

" Mày là Yamamoto hả ?"

Nhìn cậu con trai với vết sẹo trên miệng hỏi tên mình , chưa kịp để cậu trả lời thì 1 khuôn mặt khác sát lần lại mặt cậu

" mày nhìn giống con gái vậy "

Anh bạn cần tôi tụt quần ra cho anh xác nhận không ? Tôi để tóc dài chứ tôi không phải con gái

" phải tôi Yamamoto , có chuyện gì sao ? Tôi không nhớ mình xích mích với 2 người "

Cau mày nhìn khuôn mặt trước mặt, Takuya dùng tay đẩy đầu người con trai ra xa xong liền rụt tay lại khi chạm vào lưỡi người con kia

" Cảm ơn mày đã cứu giúp bạn tao Yamamoto , tao sẽ thay nó trả ơn khi mày cần "

" Cảm ơn Yamamoto "

Cậu thanh niên cao lớn  cúi người , rồi cùng người con trai kia rời đi , nhìn theo 2 người kia Takuya cũng chỉ thở ra 1 hơi

" Takuya mày không sao chứ "

Takemichi lại gần cậu dùng tay vỗ lưng Takuya an ủi , thật sự vừa rồi cũng khiến Takemichi 1 phen hết hồn mà , người kia hình như muốn đạp cậu thì phải

" Tao ổn, 2 người họ hình như không có ác ý "

" Người thấp vừa rồi là đội trưởng tam phiên đội tên là Pachin , người cao kia là Peyan đội phó của anh ta "

Mitsuya bên cạnh lên tiếng giới thiệu 2 người vừa rồi cho Takemichi và Takuya. Gật đầu như đã rõ Takuya nhìn lên trên và lắng nghe cuộc đối thoại xong  kết thúc buổi gặp mặt của bang với tiêu chí

Ngày 3 tháng 8 quyết chiến tại lễ hội Musashi

Cúi người nhìn xuống đất, Takuya khẽ thở dài cầm lấy cổ tay của Takemichi kéo đi . Cả 2 im lặng trên con đường về nhà , không ai nói tiếng nào và cuối cùng vẫn là Takemichi mở miệng trước

" Takuya này , ước mơ của mày sau này là gì? "

" 1 cuộc sống an nhàn , lấy vợ sinh con "

Nhìn con đường phía trước Takuya suy nghĩ gì đó rồi liếc sang Takemichi, khuôn mặt cậu ta có vẻ không ổn cho lắm , đột nhiên bàn tay của Takuya bị nắm lấy

" Mày muốn thế sao ? "

" Chắc chắn rồi, sao mày hỏi kỳ lạ vậy ?"

" Vậy hứa với tao 1 điều được không? "

Lần này cả 2 vai của Takuya bị Takemichi nắm rồi xoay người về phía cậu ta . Đôi mắt xanh nhìn chằm chằm vào Takuya , rồi cả người cậu ta run rẩy

" Dù cho bất kể chuyện gì xảy ra, cũng đừng tự tử "

" Hả ? "

" Tao biết hiện tại lời nói của tao rất ngu ngốc nhưng mà ...12 năm sau mà sẽ chết , mày tự tử bằng cách nhảy lầu ...ngay trước mặt tao "

Ngơ ngác nhìn Takemichi, xong cũng định thần lại mà ngửa mặt nhìn lên trời sao . Vậy ra 12 năm sau cậu chết sao ? Là tự tử nhỉ

" Sao mày nghĩ tao tự tử ? "

Cúi mặt nhìn vào đôi mắt xanh kia , bất chợt cả người cậu bị Takemichi ôm vào trong lòng , bờ vai của cậu cảm nhận được sự ẩm ướt .Takemichi khóc rồi , cả người run rẩy mà ôm chặt cậu

" Tao không biết ... Nhưng khi đó mày nói với tao ' Nếu biết trước sẽ bị giam cầm trong bóng tối , thì tao sẽ không dính vào Touman '  ...Tao ...hức ...tao xin lỗi "

Vỗ lên tấm lưng của Takemichi an ủi người đang ôm mình , sau 1 hồi thì cậu bạn cũng chịu thả Takuya lau nước mắt đi rồi mỉm cười

"Xin lỗi mày , tao nói linh tinh quá . Chắc mày không tin đâu . Nhưng tao bây giờ trở đi sẽ bảo về mày Takuchan "

Mỉm cười nhìn lại Takemichi, rồi dùng tay đấm vào mặt thằng mặt thân , khiến cậu ta ôm mặt mếu máo nhìn lại cậu

" Mày trù ẻo tao đủ rồi đấy thằng điên... Tao sẽ không tự tử "

Mỉm cười xoay người đi lên phía trước . Mái tóc dài màu nâu vàng, dáng người nhỏ nhắn mảnh mai đi trong đêm gió nhẹ . Takemichi đi lên khoác vai người bạn thân vui vẻ đi về nhà , lần này cậu sẽ cứu lấy Takuya

      

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info