ZingTruyen.Asia

ĐỒNG NHÂN SONG NHIẾP

Đại hội phản công của các tiểu thụ

lotus_niem

Gồm tất cả các cặp tôi ship trong Ma Đạo. Gồm: Song Nhiếp, HiDao, VongTiện,Ninh Trừng, TruyLăng, ChânNghi, HiểuTiết.
Từ lâu đã muốn họ cùng xuất hiện. Ai không thích có thể bỏ qua. Cảm ơn.
--------------------------

Liên Hoa Ổ.

"NGỤY VÔ TIỆN.Ngươi cút ra đây cho ta. "

Giang Trừng nhìn băng rôn treo trong đại điện nhà mình mà gân xanh nổi lên. Hắn thề, hắn nhất định sẽ đánh chết Ngụy Vô Tiện.

[Đại Hội Phản Công]

"Ha ha ha, không hổ là Di lăng lão tổ. "

Tiết Dương ôm bụng cười đến bò trên sàn. Hắn thật thành công kích thích dây thần kinh của Giang Trừng.

Vút.... Rầm.

Tiết Dương nhanh nhạy né tránh tử điện, nhìn vụn bàn phế tích của tử điện. Tiết Dương thật tức giận, hắn rút ra Hàng Tai muốn đại chiến ba trăm hiệp với Giang Trừng.

Lúc cả hai muốn nhào vô thì một thanh âm vang lên.

"Cữu cữa. "

"Giang tông chủ. "

Người đến là Kim Lăng và Kim Quang Dao.

Kim Quang Dao nhìn dáng vẻ của hai người liền biết là Tiết Dương gây chuyện. Hắn tiến lên kéo Tiết Dương về. Cười nói với Giang Trừng.

"Giang tông chủ, Thành Mỹ chưa hiểu chuyện, ngài nể mặc ta bỏ qua cho hắn . "

"Hừ "
Giang Trừng hừ mũi nhìn phía sau Kim Quang Dao. Đen mặt.

"Kim Lăng, ngươi đến đây làm gì? "

"Là Ngụy cữu... Ngụy Vô Tiện gọi chúng ta tới đây. "

Kim Lăng núp phía sau Kim Quang Dao lên tiếng, hắn được kêu tới cũng ngốc ngốc, nói cái gì mà chuyện đại sự của cả đời người.

"Ta cũng là Ngụy Vô Tiện mời đến. "

Kim Quang Dao đáp lời của Kim Lăng như chứng minh cho Giang Trừng hắn nói thật.

"Ta cũng vậy. "

Nhiếp Hoài Tang phe phẩy quạt tiến vào ,hắn nhìn trong điện, tấm tắc. Không biết lần này Di Lăng lão tổ là muốn giở trò gì đây? Còn cái quỷ đại hội phản công gì nữa chứ?

"Đông đủ rồi sao ? "

Kẻ chủ mưu cuối cùng cũng xuất hiện.Ngụy Vô Tiện tay cầm thiên tử tiếu ngả ngớn cười, hắn vừa uống vừa cười.

Vút....Rầm

Tử Điện một lần nữa ra chiêu. Ngụy Vô Tiện vuốt ngực may hắn né nhanh.

Kim Quang Dao lại tiến lên giải hòa.

"Giang tông chủ, có chuyện gì từ từ nói. "
Rồi hắn quay lại nhìn phía sau, ý bảo người lên phụ ngăn cản. Nhưng mà chẳng ai hiểu được khổ tâm của Kim Quang Dao, hay có hiểu cũng chẳng giúp hắn.
Kim Lăng thì mắt nhìn mũi,mũi nhìn chân. Tiết Dương thì một bộ hóng drama chất lượng. Còn Nhiếp Hoài Tang thì... haizzz,hắn một bộ chẳng khác gì Tiết Dương, phản phất muốn kiếm thêm nắm hạt dương để cắn vậy.

Nụ cười trên mặt Kim Quang Dao có cảm giác như muốn nứt ra rồi.

Ngụy Vô Tiện vừa né Tử Điện vừa nói.

"Giang Trừng ,ngươi nghe ta nói cái đã. "

Giang Trừng hít một hơi thật sâu, bình ổn chính mình. Nghiến răng nghiến lợi mà nói.

"Ngươi liệu hồn mà giải thích nếu không.... Ta đánh gãy chân ngươi. "

Cuối cùng sáu con người cùng nhau ngồi xuống.

"Các vị cũng thấy băng rôn rồi đi, hãy nghĩ đi chúng ta có gì thua bọn hắn chứ. Chúng ta cũng đại danh thiên hạ người người nghe đến. "

Ngụy Vô Tiện lời nói hùng hồ, nhưng người xung quanh toàn là quá hiểu cho nên không bắt bẻ hắn.

"Như Kim tiên đốc đi "Ngụy Vô Tiện tiếp tục nói " Từng là tiên đốc của tiên môn bách gia, đứng trong Tam tôn người người kính nể, tiền nhiệm chức Tông chủ của Lăng Lăn Kim thị, ngài không cảm thấy không cam lòng sao? "

Kim Quang Dao cười nhìn Ngụy Vô Tiện. Mặc kệ hắn tiếp tục ba hoa.

"Hay Nhiếp Nhị tông chủ, ngài tâm tư sâu kín, quỷ kế đa đoan giả hỏi một không biết ba lừa tiên môn bách gia xoay vòng vòng. Ngài cam lòng không? "

Nhiếp Hoài Tang phe phẩy quạt suy tính lời nói của Ngụy Vô Tiện.

"Hay người đời khiếp sợ Thập ác bất xá, giả trang người khác làm đến tài tình. Luyện chế được Âm hổ phù của Di Lăng lão tổ ta đây. Tiết Dương, ngươi sờ ngực mình hỏi một câu. Ngươi cam lòng? "

Ừm, Tiết Dương cảm thấy chỉ cần bên cạnh đạo trưởng thì sao cũng được.

"Giang Trừng, ngươi là Tông chủ của Vân Mộng, còn điều khiển Tử điện tại sao lại thua hắn chứ. "

Cái gì, hắn làm sao biết? Giang Trừng cảm thấy nên bịt miệng của tên này lại.

"Còn Kim Lăng, ở đây người già rồi tạm chấp nhận sự thật cũng được. Còn ngươi, ngươi trẻ tuổi, thế nhưng cũng thua hắn sao? Không lẽ Vân Mộng chúng ta không có lấy một người nằm trên sao? "

Kim Lăng ngốc ngốc nghe Ngụy Vô Tiện nói. Hắn nằm dưới khi nào? Dưới ai? Kim Lăng trước giờ chỉ nghĩ một mình Ngụy Vô Tiện đoạn tụ, thế nhưng bây giờ nói ra lại có thêm một cái cữu cữu,một cái tiểu thúc thúc của hắn đáp vào. Mấu chốt là tại sao có hắn nữa chứ? Não của Kim bảo bảo chịu không nổi.

Giang Trừng nghe tới đây liền tức giận hắn chất vấn Kim Lăng.

"Kim Lăng, hắn nói thật sao? "

"Con, con không biết gì hết? " Rồi chỉ về Ngụy Vô Tiện " Ngươi ngậm máu phun người. "

Ngụy Vô Tiện cười cười.

"Thế ngươi với củ cải là như thế nào?"

"Củ cải...cái gì củ cải? " Chợt hiểu đây là chỉ ai "Ta.... Ta....ta với hắn chỉ là bằng hữu. "

Kim Lăng một bộ mặt đỏ càng tức giận Giang Trừng.

"Ngươi... Ngươi "

Một bộ phải đánh gãy chân của đứa cháu mình mới hả giận. Thì Giang Trừng bị Kim Quang Dao cản lại.

"Giang tông chủ bình tĩnh. "Hắn nhìn Ngụy Vô Tiện "Cứ cho là ngươi nói đúng. Vậy không biết Di Lăng lão tổ là có cái gì diệu kế? "

Kim Quang Dao cười đẹp tới mức làm Ngụy Vô Tiện cảm thấy sởn da gà. Duy chỉ có Tiết Dương là biết. Ngụy Vô Tiện thảm rồi.

"Đúng đúng, không biết là Ngụy huynh có diệu kế gì thay đổi hiện giờ? "
Nhiếp Hoài Tang hứng thú bừng bừng, nhìn hắn như vậy nhưng thật sự con người hắn rất hiếu thắng.

Giang Trừng hừ mũi,thu hồi Tử điện,phất tay áo ngồi xuống.Hắn cũng muốn xem Ngụy Vô Tiện sẽ có cái gì quỷ kế. Trong sâu thẳm, Giang Trừng cũng có chút không chấp nhận, tại sao lại thua hắn chứ.

Kim Quang Dao cũng quay lại chỗ ngồi để lắng nghe cái gọi là diệu kế.

Tiết Dương một bộ hời hợt tại chỗ của mình. Thứ hắn hứng thú bây giờ chỉ có mâm điểm tâm ngọt trước mặt. Hắn chỉ cần đạo trưởng, sao cũng được.

Kim Lăng thấy mọi người đã ngồi lại mới bất đắc dĩ quay lại chỗ. Não hắn tới bây giờ còn chưa kịp tiêu hóa.

"Ha ha, đương nhiên có nha. " Ngụy Vô Tiện vỗ đùi, mắt hắn tỏ sáng như kế hoạch của mình chắc chắn sẽ thành công vậy.

"Đầu tiên là làm phiền Kim tiên đốc tổ chức tiệc ở Lan Lăng.Mời tất cả bọn hắn lại ,rồi hạ thuốc mê loại mạnh trong đồ ăn của bọn hắn. Vậy là đại công cáo thành. Hắc hắc hắc "

"Chuyện này, Ngụy huynh chắc không? "

Nhiếp Hoài Tang đánh bàn tính.

"Chắc chắn, ta đảm bảo bọn hắn sẽ mắc mưu thôi. "

Rầm.

Cửa đại điện bị người đá mở ra.

Bọn hắn trong miệng của Ngụy Vô Tiện tới rồi.

Xích Phong Tôn - Nhiếp Minh Quyết.
Trạch Vu Quân - Lam Hi Thần.
Hàm Quang Quân - Lam Vong Cơ.
Quỷ Tướng Quân - Ôn Ninh.
Minh Nguyệt Thanh Phong-Hiểu Tinh Trần.
Đại tiểu bối Lam gia - Lam Tư Truy.

Ngụy Vô Tiện nhìn thấy liền biết là có người cử báo, hắn nhìn về phía Kim Quang Dao thì thấy y vẫn cười tươi rói như thế. Thầm kêu thảm rồi một câu. Liền bay về phía Lam Vong Cơ.

"Lam nhị ca ca, chuyện này cùng ta không liên quan, ngươi phải tin ta. "

"Ừ "
Lần này hắn thảm thật rồi. Cứu mạng.
*
"Nhị ca. "

"A Dao "
Tất cả mọi người đều là không khí hay sao?
*
"Đại ca, ta không biết gì hết. "

"Không luyện đao?"
Nhiếp Hoài Tang cảm thấy ngày tàn của mình tới rồi.
*
"Đạo trưởng ~~"

"A Dương ,chơi vui không? "
Không,tuyệt đối không vui.
*
"Ngươi tới đây làm gì? "

"Ta tới muốn rủ A Lăng tối nay đi ngắm đom đóm. "
Đây là cặp trong sáng nhất.
*
"Giang tông chủ. "

"Ai cho ngươi vào Liên Hoa ổ "
Ngụy Vô Tiện : không tồi, cố lên huynh đệ.

Kết cục là ai về nhà nấy. Người của ai người đó đem về.

Tối hôm đó.

"Lam nhị ca ca, huynh nghe ta nói..... Đừng lột.... "

"Mỗi ngày. "
*
"Nhị ca. "

"A Dao, xem ra nhị ca phải cố gắng hơn rồi. "

Kim Quang Dao hối hận, hắn không nên báo cho Lam Hi Thần biết.
*
"Đại ca~~~.Ta thề ta tuyệt đối không có suy nghĩ đó. Đại ca, huynh phải tin ta. "

" Nhiếp Hoài Tang. "

Đem nguyên tên họ hắn ra, thảm rồi.
*
"Đạo trưởng...nhẹ một chút.......đừng cắn. "

"A Dương ngoan. "

Trả đạo trưởng ôn nhu, quân tử cho ta.
*
"Tư Truy ngươi xem, ta bắt được con đom đóm sáng không nè. "

"Sáng, còn rất đẹp. Y như A Lăng vậy ."

Đôi nhỏ thẹn thùng.
*
"Giang Tông chủ.... A Trừng... "

"Câm miệng....ngươi.... Hức... Nhanh lên.... Hức...a "
*

Ba ngày sau,Ngụy Vô Tiện chỉ cần bước một chân ra khỏi Vân Thâm Bất Tri Xứ liền sẽ chịu vô số ám toán của đám người. Còn không bước ra khỏi Vân Thâm thì cũng chịu áp lực của vị dâu cả nào đó.

Có một câu, tự làm bậy, không thể sống.
****

"Lam Cảnh Nghi ,ngươi đi đâu mà ta tìm không thấy. "

Kim Lăng hỏi Lam Cảnh Nghi.

"Đại tiểu thư tìm tiểu nhân có chuyện gì a? "

"Ngươi mới là đại tiểu thư, cả nhà ngươi mới là đại tiểu thư. " Kim Lăng tức giận mắng.

"A Lăng bình tĩnh,đừng giận. "

"Hừ, Ngụy Vô Tiện ba ngày trước muốn gặp ta với ngươi. "

Lam Cảnh Nghi nghe được tin tức này, có chút không hiểu.

"À, ba ngày trước ta cùng Âu Dương Tử Chân đi chơi nha. Rồi có gì không? "

"Không, không có gì. "

Kim Lăng có chút khó hiểu, lần đó tập hợp để tổ chức cái đại hội đó. Vậy Cảnh Nghi - Nhìn về phía Cảnh Nghi -Chắc là hắn nghĩ bậy đi.

Lam Tư Truy đối với Lam Cảnh Nghi chỉ chỉ cổ. Hắn lật đật túm lấy cổ áo muốn che dấu dấu vết. Mặt đỏ bừng lên chửi thầm trong lòng.

"Tên Tử Chân chết tiệt, đã bảo không được để lại dấu mà. "

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia