ZingTruyen.Info

[Đồng Nhân HP] Blue Moon - Vị thần thứ ba [DROP]

Chương 7: Slytherin

Yulnan

Cụ Dumbledore đứng dậy. Cụ tươi cười với tất cả học sinh, hai cánh tay cụ dang rộng, tưởng như không có gì có thể làm cho cụ vui hơn là được nhìn thấy tất cả những học sinh của mình tại đây. Cụ nói: "Chào mừng các con bước vào niên học mới ở Hogwarts. Trước khi các con nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là ngu đần! Mít ước! Vặt vãnh! Véo! Cám ơn!"

Cụ ngồi xuống. Mọi người vỗ tay hoan hô nhưng trên gương mặt toàn bộ đều là vẻ khó hiểu như không bắt kịp sóng não của cụ.

Những cái dĩa trống trước mặt các học sinh giờ đây đã đầy ắp thức ăn: thịt cốt lết, đùi cừu, xúc xích, thịt ba chỉ và bít tết, khoai tây luộc, khoai tây nướng, khoai tây chiên, bánh mì Yorkshire, đậu, cà rốt, nước chấm, sốt cà chua, và... chắc để cho quái dị, có cả những con bọ the. 

Vài ánh mắt trên bàn Slytherin đổ dồn vào Tannist, như muốn xem phản ứng của con bé. Lúc nãy bọn họ có nghe Malfoy kể việc gặp con bé và nó đến từ giới Muggle như thế nào. Nhưng không phải không có điều lệ quý tộc sinh sống trong giới Muggle, nhưng đó là con số rất nhỏ, thậm chí gần như không. Nhưng cũng có điều lệ con lai vào được Slytherin. Họ sẽ đánh giá xem có chấp nhận con bé như một phần của Slytherin hay không, qua cách ăn của nó.

Như không nhận ra tầm mắt đánh giá của vài người khác. Tannist rất vô tư, gương mặt vẫn giữ ý cười chậm rãi lấy bánh mì Yorkshire cho vào đĩa, sau đó là hai miếng thịt xông khói, hai lát cà chua, ít rau rồi dưới lên một lớp sốt, cuối cùng là thả vài con bọ the còn ngoe nguẩy lên trên. Phía trước rất bình thường, cho đến khi nó thả lũ bọ the...

Có vài người từ bỏ, không quan tâm đến nó nữa. Họ cho rằng con bé không xứng đáng ở trong này, vì một quý tộc sẽ chẳng bao giờ ăn bọ cả. Nhưng huynh trưởng Marcus Flint vẫn đang nhìn nó, cả giáo sư Snape ở bàn trên nữa.

Ngay khi những con bọ bị thả lên bánh, dính phải chỗ nước sốt, chúng đột nhiên giãy lên, rồi tan chảy ngay lập tức thành một thứ dịch kết dính màu vàng đậm, tỏa ra mùi như phô mai Cheddar.

Nó đặt chiếc sandwich tự chế lên đĩa, không dùng tay ăn mà lại dùng dao và nĩa, thành thục cắt chiếc bánh ra. Flint có vẻ đã hài lòng, không tiếp tục nhìn nó nữa. Nhưng giáo sư Snape thì đang cau hết gương mặt lại.

Con bé rõ ràng chỉ là một đứa trẻ mồ côi vậy mà lại biết các thao tác ăn uống trên bàn của quý tộc, thậm chí còn biết cách tăng hương vị món ăn bằng bọ the - một phương pháp chỉ các quý tộc phương Bắc mới hay làm. Lúc này hắn mới để ý: cách con bé ăn, cách nó dùng dao và nĩa, cách nó ngắt nghỉ nhịp nói, cách nó bước đi hay chạy nhảy,... tất cả đều mang đậm dấu ấn của một quý tộc, ngoại trừ việc nó cứ thích để trang phục nhăn nheo và cái đầu rối bù. Phản ứng của Dumbledore lúc nghe tên con bé cũng đã bị hắn thu lại. Snape trầm ngâm suy nghĩ, có lẽ phải dành ra một buổi hỏi tội Albus, chính lão khiến hắn phải dính vào cục nợ này.

Lão Hagrid đang say sưa nốc rượu. Giáo sư McGonagall trò chuyện với cụ Dumbledore. Giáo sư Quirrell, đầu đội khăn vành lớn, đang nói chuyện với một vài giáo viên có mái tóc đen nhờn bóng, mũi khoằm, da tái xám.

Thế rồi, qua cái khăn vành của giáo sư Quirrell, Snape nhìn thẳng vào mắt Potter. Thằng bé nhăn mặt lại, ôm lấy cái thẹo trên trán. Sau khi cơn đau qua đi, nó lại nhìn về phía giáo sư, nhưng ông ấy đã quay người đi rồi.

"Đã đến giờ ngủ, mọi người biến đi cho" Giáo sư Dumbledore kết thúc buổi sinh hoạt đầu tiên.

----------------------------

"Vậy..." Huynh trưởng Flint đứng dậy. Anh có mái tóc ngắn, gương mặt không mấy hiền lành với hàm răng khập khểnh chẳng ăn khớp gì với nhau, cái trên cái dưới.

"Tôi là Marcus Flint, huynh trưởng Slytherin. Đây là Anna Hope, nữ huynh trưởng." Anh ta nói, chỉ vào cô gái bên cạnh. Chị gái có mái tóc vàng xoăn ở lọn, đôi mắt nâu và gương mặt xinh đẹp sắc xảo. Chị ta hất mặt lên, đầy vênh váo khi nhìn lũ tân binh năm nhất.

"Tôi hi vọng các em có thể nhanh chóng quen đường đến phòng nghỉ của Slytherin." Flint mang các học sinh mới xuyên qua những hành lang ngoằn ngoèo, hướng hầm đi đến. Một con ma với đôi mắt trống rỗng, mặc trang phục quý tộc với chiếc áo choàng dính máu bay lơ lửng bên cạnh.

"Nam tước đẫm máu là con ma nhà Slytherin, buổi tối ông ta thường lảng vảng bên ngoài phòng nghỉ. Nếu các em có gặp con ma Peeves nhà Gryffindor, đặc biệt là lúc sắp muộn học thì không cần lo bị hắn phá phách. Hắn rất sợ Nam tước đẫm máu, đây là lí do Peeves không bao giờ đụng vào học sinh nhà Slytherin."

Anh ta dừng lại trước một bức tường bám đầy rong rêu, hô "Thuần huyết!"

Rồi quay xuống với đám học sinh mới: "Đây là Mật khẩu kí túc xá, nhớ lấy." Ánh mắt thoáng lướt qua Tannist đang cúi đầu nghịch sàn nhà.

Cửa đá mở ra, để lộ hành lang tối om đi vào bên trong.

Phòng nghỉ nhà Slytherin nằm dưới đáy Hồ Đen, rất rộng rãi nhưng tối tăm. Trần nhà cùng tường là những tảng đá màu xám lạnh lẽo xây nên, có đèn treo pha lê rủ xuống lộng lẫy, phía trên là những ngọn nến trắng đang cháy âm u lay động. Bốn phía phòng sinh hoạt chung đều có sofa bọc da màu đen, bên cạnh là những bàn gỗ được chạm trổ công phu với các chi tiết mạ vàng, bạc. Một lò sưởi trong trường thật lớn được chạm khắc những đầu lâu, hình rắn màu bạc lấp loáng.

Các học sinh cũ tùy ý ngồi lên sofa, ánh mắt hứng thú đánh giá nhóm học sinh mới năm nhất.

"Slytherin cao quý, quyền lực, khát khao sức mạnh..." Flint quay xuống "Tôn trọng tinh khiết, dã tâm, tham vọng. Các em sẽ trải qua và gắn bó với nơi này trong bảy năm học tới. Nghe đây, chúng ta là Slytherin , Slytherin có quy luật của Slytherin, các em có thể không tuân theo nội quy nhà trường, chỉ cần không để bị bắt, nhưng tuyệt đối không được phép vi phạm luật lệ của Slytherin. Luật lệ có ghi rõ trên tấm bảng treo gần lò sưởi, nhớ ra đấy xem."

"Giáo sư Snape dạy môn Độc dược là chủ nhiệm nhà chúng ta. Bất cứ ai mà khiến giáo sư phải tự tay trừ điểm nhà, tôi hi vọng..." Ánh mắt sắc lạnh lướt qua một vòng "kẻ đó có thể hứng toàn bộ lửa giận của Slytherin."

Nhóm học sinh mới run người lại.

"Cầu thang ở Hogwarts rất nhiều, và chúng thường thay đổi, không cố định. Bản đồ chu kỳ hành lang ở trên bàn, mỗi người cầm lấy một bản, và hãy học thuộc nhanh nhất có thể. Tuần đầu tiên, huynh trưởng tôi sẽ dẫn các em đi. Một tuần sau thì phải tự dựa vào cái đầu của mình. Tôi không muốn nghe lí do bị trừ điểm vì đi học muộn do lạc đường đâu."

Flint dẫn các học sinh mới vào một hành lang khác.

"Bên trái là phòng ngủ nam sinh, bên phải là nữ sinh, các năm có phòng ngủ riêng biệt. Hai người một phòng, bên ngoài có bảng tên của mỗi người. Nhưng vì năm nay, số học sinh nữ bị lẻ vậy nên sẽ có chút thay đổi: Sẽ có một nữ sinh ở riêng một phòng. Là ai đây?" Anh cười một cách mỉa mai, quay xuống nhìn các nữ sinh, rồi chỉ ra.

"Astor D."

"Vâng ~" Tannist cười, khóe môi kéo lên ngân một tiếng, thái độ hết sức ngoan ngoãn.

"Có lẽ sẽ có sự xung đột khác biệt giữa lối sống của Muggle và quý tộc, vậy nên...cứ thế nhé."

Flint không nói hết, nhưng tất cả đều hiểu ý anh ta. Không biết Tannist có hiểu không, nhưng con bé cũng chẳng phản ứng lớn lắm, thành thật gật đầu, vẫn là cái gương mặt cười ngu ngốc.

Daphne Greengrass thì thầm vào tai cô bạn thân của mình là Pansy Parkinson: "Con bé kia sẽ không phải có vấn đề thần kinh đó chứ. Mình để ý thấy nó cười suốt từ lúc ở đại sảnh đường rồi."

"Hi vọng gì với bộ não lớn lên cùng Muggle?" Parkinson khinh miệt nói.

Đám rắn con bắt đầu tự chia về phòng. Tannist lướt qua như một cơn gió qua đám học sinh, đi qua cái bàn với lấy tấm bản đồ hành lang rồi lướt về căn phòng cuối cùng trên hành lang bên phải. Hoàn toàn không để ý đến ánh mắt chẳng mấy thiện cảm của thằng Malfoy.


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info