ZingTruyen.Info

[Đồng Nhân HP] Blue Moon - Vị thần thứ ba [DROP]

Chương 27: Trở lại trường học

Yulnan


Chuyến tàu tốc hành đến Hogwarts lăn bánh từ sân ga Chín-ba-phần-tư vào lúc 7 giờ 57 phút sáng ngày 1/9, sớm hơn thường kì những ba phút. Các học sinh có vẻ không để ý vấn đề này lắm, nhưng những người bảo vệ gác tàu và sân ga thì rất rối rắm.

"Này, sao anh lại đóng cửa sớm tận ba phút vậy?"

"Không phải tôi. Đó là ca trực của Luck mà."

"Không phải tôi."

...

Chuyến tàu lăn bánh một cách từ từ và chậm rãi, nhịp nhàng như một bản hòa ca du dương của bánh xe và các cung đường ray. Xuyên qua những cánh đồng xanh mướt trải dài tít tắp, luồn xuống những hàng cây cổ thụ lâu năm, lướt qua màn sương mù dày đặc tiêu biểu của xứ Anh Quốc, xình xịch kéo đến lâu đài cổ kính - Hogwarts.

Hogwarts cũng có truyền thống lâu đời dành riêng cho các tân sinh: Các học sinh năm nhất sẽ đi theo người gác cổng Hagrid xếp thành hàng lên các con thuyền nhỏ đi qua mặt đầm lầy, còn các học sinh từ năm hai trở lên bắt đầu ngồi xe ngựa chạy vào trường. Các học sinh năm hai ai cũng trầm trồ "Oa" lên một tiếng khi trông thấy những cô xe màu đen xếp thành hàng lần lượt chạy đến mà không có con vật kéo. Thậm chí chúng còn chẳng nghe được tiếng bánh xe lăn nữa.

Cũng như khi ngồi thuyền, bốn học sinh sẽ ngồi cùng một xe. Tannist, vì chậm chân, nên đã bị Parkinson đẩy ra đằng sau mà trèo lên xe ngồi với Malfoy, Blaise và Crabbe trước. Khi đã ngồi lên xe, Parkinson còn rất đắc ý quay ra vênh mặt lên với nó. Nhưng Tannist chả quan tâm. Dù bị đẩy ngã nhưng nó vẫn giữ trên mặt một nụ cười rất thản nhiên, vui vẻ kéo lên một chiếc xe khác mà trong đó đã có sẵn hai học sinh Hufflepuff và một học sinh khác, bất ngờ đó lại là một Slytherin - Goyle

Suốt quãng đường xe chạy, trừ hai học sinh Hufflepuff thỉnh thoảng sẽ trao đổi với nhau vài câu thì phần thời gian còn lại luôn là sự im lặng chiếm hữu.

Tannist với Goyle thì vốn chả phải dạng thân quen gì nên cũng không nói gì mấy với nhau. Mà học sinh Slytherin thì bị cả ba nhà còn lại cô lập là điều quá đỗi bình thường rồi, nên việc chúng tự bắt chuyện với nhau lạ giống như kiểu chó với mèo nằm cùng đệm vậy.

Cứ như vậy cho đến khi xe chạy vào lâu đài Hogwarts.

Lễ phân loại bắt đầu, chiếc nón lại một lần nữa hát lên những ca từ kì dị mà nó tự sáng tác ra trong suốt cả năm học trước, và như mọi khi, các học sinh vẫn rất nể tình mà vỗ tay.

Xem kìa, năm nay nhà Gryffindor lại có thêm một Weasley tóc đỏ, cô bé mang nhiều nét đặc trưng tiêu biểu của nhà Weasley, với mái tóc đỏ rực và khuôn mặt có những nốt tàn nhang đáng yêu. Và vẫn như mọi khi, nhà Hufflepuff luôn là nhà có nhiều học sinh vào nhất, ngược lại, Slytherin luôn là ít nhất, được cái là năm nay lại toàn là thuần huyết.

Kết thúc lễ phân loại, thầy hiệu trưởng Dumbledore phát biểu, làm phép xuất hiện bữa tối trong tiếng ồ ngạc nhiên của đám tân sinh. Có vài đứa để ý chỗ ngồi của giáo sư Snape trống không, và bên cạnh chỗ ngồi của giáo sư là chỗ ngồi của giáo sư bộ môn Phòng chống nghệ thuật Hắc ám, nay đã có một người đàn ông lạ mặt ngồi. Tannist đảo mắt nhìn một lượt các vị giáo sư, áo choàng hồng đào của giáo sư Dumbledore vẫn chưa chói mắt nhất, mà là chiếc áo choàng phù thủy màu xanh da trời của phù thủy tóc vàng Lockhart – giáo sư tương lai của môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám, đang liên tục hướng nữ sinh nhà Gryffindor cùng Hufflepuff bày ra nụ cười mê người của hắn. Vị giáo sư này rất biết cách phô bày gương mặt sao cho khuyến rũ nhất. Đến cả vài nữ sinh lạnh lùng bậc nhất của Slytherin cũng phải đưa mắt nhìn hắn vài lần, tất nhiên trong đó không bao gồm Tannist, nó là một đứa thần kinh thô (thiển).

"Hôm nay, tôi có tin muốn thông báo với các em" sau khi kết thúc lễ phân nhà, cụ Dumbledore nói. "Tại đây, tôi hân hạnh giới thiệu tới các em, giáo sư mới của chúng ta, phụ trách môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám, Gilderoy Lockhart!"

Tannist chống cằm, một tay cầm dĩa xiên vào một miếng khoai tây, nhai đến phồng cả má.

Giáo sư Lockhart đứng lên, nụ cười tiêu chuẩn với tám cái răng lóe sáng, một cái chào vừa tao nhã lại vừa khoa trương. Tiếng vỗ tay, tiếng thét chói tai vang lên, nhóm nữ sinh càng kích động, không ít nam sinh mang theo thái độ thù địch cùng phản đối bĩu môi.

Tannist uống một ngụm nước ép chanh táo, bâng quơ mà nói: "Có lẽ năm nay hiệu trưởng Dumbledore muốn kiểm tra toàn bộ nữ sinh Hogwarts, làm thế nào để chống đỡ sự dụ hoặc mê người của nam sắc?"

"Phụt...." Ngồi chéo bên phải nó là Blaise, vừa phun hết nước táo trong miệng ra, chọc Parkinson thét chói tai.

" Không cần lo lắng đâu, Blaise." Tannist đánh giá trên dưới Blaise "Sự khác biệt giữa hai người là rất lớn."

Blaise bắt đầu ho khan.

Trong tiếng ho khan còn nghe được một tiếng hừ lạnh không lớn không nhỏ, hơn nữa tiếng "Hừ" này nghe thập phần quen tai, ngoài Malfoy thiếu gia thì còn là người nào nữa? Tannist liếc mắt: "Nhưng xem ra có người phải lo đây..."

Không biết vì lí do gì mà tiểu Malfoy thấy tức anh ách khi nghe nó nói thế. Cậu ta trừng mắt nhìn Tannist, nhưng con bé lại tỏ vẻ vô tội mà tiếp tục thưởng thức món khoai tây nướng thịt của mình.

Đến thời điểm mọi người dùng cơm, Malfoy rời đi và đến khi bữa tiệc sắp kết thúc mới trở về, nhìn cực kỳ cao hứng.

"Hừ! Các ngươi biết không? Chúa cứu thế Potter và tên phản đồ nghèo mạt rệp thuần chủng nhà Weasley, cưỡi một chiếc ô tô bay đến trường. Bọn chúng sẽ bị đuổi học."

Nhà Gryffindor vừa nghe thấy liền ầm ĩ, có phẫn nộ chỉ trích Malfoy nói dối, nhiều hơn là ủng hộ Harry Potter, giống như điều đó là chuyện đáng kiêu ngạo. Percy Weasley, huynh trưởng nhà Gryffindor nhắc nhở: "Malfoy, nếu cậu còn bịa đặt lung tung, tôi nhất định sẽ phạt cậu."

Malfoy rất cao ngạo mà hất cằm lên chỉ chừa cho người ta hai cái lỗ mũi, khinh thường trả lời. Percy tiến lên muốn túm cậu ta lại nhưng đã bị huynh trưởng Flint ngăn lại.

"Đừng cư xử lỗ mãng ở nơi này, Percy Weasley. Đây là Đại sảnh, rất nhiều giáo sư đang nhìn đấy."

Có vẻ như lời đe dọa của Flint đã có tác dụng. Percy trở nên bình tĩnh lại và lần nữa ngồi lại vào chỗ của mình, nhắc nhở những chú sư tử con khác ngừng gầm rú. Bữa ăn cứ như vậy kết thúc.

Về phòng sinh hoạt của Slytherin, giáo sư Snape đã ở đó.

Huynh trưởng Flint và giáo sư Snape ra hiệu, các Slytherin tự động đứng thành một vòng tròn, bên trong đủ rộng để thi đấu. Sau đó huynh trưởng tuyên bố bắt đầu trận đấu tranh đoạt chức thủ tịch.

Tân sinh năm nhất Slytherin không nhiều lắm. Người lợi hại nhất cũng chỉ dùng được một ít nguyền rủa, thần chú, đa phần là sử dụng nắm đấm. Cuối cùng thủ tịch năm nhất là một nam sinh cường tráng cao lớn. 

Sau đó chính là trận đấu của năm hai, có người bắt đầu đi vào khiêu chiến Malfoy. Biết sao được, năm ngoái cậu ta chính là thủ tịch năm nhất đó. Năm ngoái Tannist, vì là một trong số những Muggle Hỗn huyễn lạc trôi vào nên không có được chào đón, vậy nên nó cũng không có tham gia vào buổi tuyển chọn thủ tịch của năm nhất, và năm nay nó cũng không có ý định tham gia đâu, tốt nhất là về phòng để xử lí đống hành lí và tranh vẽ kia thôi. Nhưng học sinh Slytherin, dù luôn có số lượng ít nhất ở mỗi lần phân loại nhưng đây vẫn là ở trận chiến tranh đoạt chức thủ tịch năm, tất cả học sinh nhà đều đang tập trung ở đây, mà trong khi đó thì nó lại quá lùn để có thể chen được. 

Tiểu Malfoy đứng ở tâm vòng tròn, một tay cầm đũa phép, ánh mắt ác liệt quét qua các Slytherin năm hai.

Slytherin tôn sùng thực lực, người chiến thắng là người nắm quyền. Tiểu Malfoy khá mạnh, kỹ xảo chiến đấu chính xác, tốc độ nhanh, sử dụng chú ngữ thuần thục. Tannist có thể nhìn thấy vài tia sáng xanh được bắn ra, nhóm người khiêu chiến liền ủ rũ quay về. Phải công nhận ngoại trừ những lúc đối đầu với Potter thì Malfoy rất xuất sắc.

Lúc này, người khiêu chiến cuối cùng, Blaise mặt tỉnh bơ đi về. Áo choàng của cậu bị Malfoy đốt một lỗ to ở giữa.

Thế là ngôi vị thủ tịch năm hai đã thuộc về Draco Malfoy.




Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info