ZingTruyen.Info

[Đồng Nhân HP] Blue Moon - Vị thần thứ ba [DROP]

Chương 15: Giáng Sinh (2)

Yulnan

Kỳ nghỉ lễ Giáng Sinh quả là tuyệt cú mèo. Cả ký túc xá gần như chỉ còn mỗi mình Tannist ở lại, vì những tiểu thư công tử quý tộc kia đều đã được gia đình đón về hết rồi. Phòng sinh hoạt trở nên rộng rãi, trống trải hơn ngày thường, nên nó có thể kéo hai cái ghế chúng khoái nhất tới cạnh lò sưởi. Tannist ngồi hàng giờ trước lò sưởi ngơ người suy nghĩ về những thứ mà chỉ riêng nó mới biết được.

Sau vài giờ ngẩn người trước lò sưởi xong thì con bé sẽ trở về phòng, lăn lộn với cái vạc ma dược cùng đống phép thuật Hắc ám và những bức tranh của mình.

Sau mùa Giáng Sinh này thì hẳn Hogwarts không còn một con chuột nào mất, vì đa số chúng đều đã bị Tannist bắt đi để làm thí nghiệm cho những thứ thuốc và bùa chú của mình.

Vì để có đủ số chuột cho thí nghiệm, Tannist đã đặt bẫy ở mọi hành lang và vách tường, hay ở bìa Rừng Cấm và khu ngoài Rừng Cấm. May mắn là đại đa số học sinh đều về nhà trong kì nghỉ lễ nên nó có thể vô tư làm việc một cách trắng trợn như vậy.

Buổi sáng ngày Giáng Sinh, Tannist dậy muộn hơn mọi ngày. Tối hôm trước nó thức tới tận ba giờ sáng chỉ để quan sát phản ứng của ba con chuột sau khi bị dính thuốc mà nó chế ra.

Hôm nay là một ngày trọng đại với Tannist. Không chỉ là ngày Giáng Sinh mà còn là sinh nhật của nó, nhưng con bé không có vẻ gì là trông chờ quà cáp hay vui vẻ hớn hở mà vẫn chỉ là một gương mặt mang nụ cười thản nhiên. 

Nó ra khỏi phòng và xuống phòng sinh hoạt chung. Chỉ có hai người ở đó: Marcus Flint và Luana Hooper. Cả hai đều là học sinh năm sáu. 

Quả là lạ khi mà Anna Hooper lại về nhà trong ngày lễ Giáng sinh mà Luana Hooper lại ở lại. Luana Hooper là em gái song sinh với Anna Hooper - nữ huynh trưởng của Slytherin - tuy có vẻ ngoài giống hệt nhau nhưng tính cách họ lại hoàn toàn khác biệt. Anna kiêu căng và ngạo mạn, cực kì hiếu chiến và thích thể hiện, trong khi Luana lại trầm hơn và có vẻ bình ổn, lạnh lùng hơn. Nói vậy nhưng Luana là người ngoài lạnh trong nóng, tuy bên ngoài không thể hiện ra nhưng thực chất bên trong lại rất quan tâm đến bạn bè và chị gái mình. 

Tannist đều không thân quen gì với cả hai người nên chỉ chào hỏi họ một chút rồi ra lấy quà của mình. Vì bác Hagrid đã nói trước với nó là sẽ có một món quà Giáng Sinh đặc biệt làm cho nó nên con bé mới vác xác ra đây, không thì con bé cũng sẽ ở lì trong phòng và làm nốt mấy cái thí nghiệm của nó.

"Chào huynh trưởng Flint, chào chị Hooper. Giáng Sinh vui vẻ." Tannist nở nụ cười quen thuộc.

Flint gật đầu, Hooper nhẹ nói: "Giáng sinh vui vẻ, Astor D."

Sau đó...

Không có gì sau đó cả. Tannist cầm hộp quà và lên phòng ngay lập tức. Nhưng trước khi nó bước chân ra khỏi phòng sinh hoạt chung, Hooper đột nhiên gọi nó lại.

"Astor D, vẫn còn một hộp kìa."

"Dạ." Tannist chạy lại chỗ tập trung những món quà, quả nhiên có một hộp quà khác cũng đề tên nó. Con bé quay sang cười với Hooper: "Cảm ơn chị nhiều, chị Hooper." 

Hooper không đáp lại mà cúi đầu ăn nốt súp trong bát. Flint liếc nhìn con bé một cái, rồi quay đi.

Tannist lên phòng, bắt đầu công cuộc xé quà. Nó cầm cái hộp nhỏ hơn lên trước, xé lớp giấy màu nâu dày để lộ ra một cái hộp gỗ nhỏ, trên có mấy dòng chữ ngoằn ngoèo của Hagrid. Bên trong là một ống sáo bằng gỗ, được đẽo khắc thô thiển. Rõ ràng là lão Hagrid đã tự chế ra món quà này cho nó. Nó đưa lên miệng thổi – tiếng sáo vang lên nghe như tiếng cú kêu đêm.

Rồi Tannist xé hộp quà thứ hai. Hộp quà này được bọc trong một lớp giấy gói màu đen, trên gắn một cái nơ trắng. Không đề tên người gửi. Bên trong là một chai dầu gội đầu và một chai dầu xả tóc cùng loại. Tannist đưa lên ngửi, rồi đặt chai dầu gội xuống, cẩn thận cất lại vào hộp. Nét mặt nó có rất nhiều cảm xúc phức tạp, nhưng nhìn trong đó rõ nhất là sự hoài niệm và pha cả sự buồn đau man mác.

Cất hai món quà đi, Tannist lại lôi từ trong hộc bàn ra một chiếc hộp khác. Nó mở ra, bên trong chỉ có duy nhất một chiếc nhẫn vàng với mặt đá màu đen.

Tannist thờ người nhìn chiếc nhẫn suốt cả tiếng đồng hồ, rồi hạ quyết tâm, đeo nó lên ngón cái tay trái.

Đôi mắt xanh từ từ khép lại...

-------------------------

Bữa tiệc đêm Giáng sinh thật sự vô cùng hoành tráng: hàng trăm con gà tây quay béo ngậy; hàng núi thịt nướng và khoai tây nướng; hàng đĩa xúc xích mỡ màng; rồi những mâm đậu bơ tú hụ; lại có những chiếc thuyền chở khẳm nước sốt thịt béo ngậy, nước sốt dâu thơm bùi. Dọc theo bàn ăn, cứ cách chừng một thước lại có cả một đụn pháo phù thủy. Tannist chỉ có một mình trên dãy bàn ăn, Flint và Hooper không có ý định ăn Giáng Sinh cùng với những người khác. Hàng tá thức ăn cứ xuất hiện chất thành núi, che lấp hết cả nó

Tannist kéo thử một cây pháo phù thủy. Nó nổ, nhưng không phải chỉ" bùm" một cái, mà thành một tiếng to như tiếng đại bác và bao phủ con bé trong làn khói xanh dày đặc như mây; rồi từ trong ruột pháo lộ ra một cái nón hải quân với nhiều thật nhiều những chú chuột bạch-chuột sống hẳn hoi nhé! Mắt Tannist sáng lên khi thấy lũ chuột lúc nhúc nhảy ra.

Phía trên dãy bàn cao dành cho các giáo viên, cụ Dumbledore đang gạ đổi cái nón phù thủy chóp nhọn để lấy một cái nơ hoa, và cụ vui vẻ cười hinh hích khi nghe câu chuyện tiếu lâm mà giáo sư Flitwick vừa đọc cho cụ.

Bánh kem Giáng sinh được dọn ra ngay sau món gà tây. Có những học sinh suýt gãy răng vì một đồng sickle bạc giấu trong miếng bánh của mình. Mặt lão Hagrid, càng lúc càng đỏ nhừ, vậy mà lão vẫn gọi thêm rượu. Rồi lão hôn lên má giáo sư McGonagall, hai má giáo sư liền ửng hồng e thẹn và  ngạc nhiên xiết bao – giáo sư cười khúc khích, chiếc nón chóp nhọn lệch hẳn qua một bên. Giáo sư Snape cũng hiếm hoi nở những nụ cười trên khuôn mặt nhợt nhạt, ông cũng nâng cái ly của mình lên vài lần với cụ Dumbledore.

Cuối cùng, khi Tannist đứng lên rời bàn ăn, nó loạng choạng vì những món đã thu nhặt được chất đầy mình: mấy thứ văng ra từ ruột pháo, vài trái bong bóng lấp lánh, một bộ Tự Cấy Mụt Cóc, một bộ cờ phù thủy mới toanh cho chính nó, và cả một băng pháo lép. Lũ chuột đã có thể chạy kịp, nhưng chắc chắn chúng không thể ngờ là con bé lại thủ sẵn một bùa dính chặt nên chả con nào chạy được cả. Bà Norris - con mèo của thầy giám thị Filch hẳn phải tức lắm đây.

Bữa tiệc Giáng sinh kết thúc bằng một bài phát biểu của cụ Dumledore đang có vẻ ngà ngà, bên cạnh là giáo sư Quirrell đang sướt mướt khóc vì lí do gì đó. Các học sinh đều tự giác rút về kí túc xá của mình. Thầy Filch đã sẵn sàng cho công cuộc dò la hành lang thường ngày của mình cùng bà Norris. Khi họ đang đi dọc hành lang tầng hai, cả hai đã bắt gặp thầy Snape.

Giáo sư Snape với thân hình cao dong dỏng trong bộ áo choàng đen, đôi chân dài bước những bước nhanh, mạnh mẽ và đầy dứt khoát. Gương mặt luôn nhợt nhạt và lạnh lùng của thầy hôm nay có chút màu hồng nhạt. Thầy Filch nghĩ là mình nhìn nhầm rồi.

"Xin chào giáo sư Snape." 

"Chào thầy Filch."

Họ có nói với nhau vài câu, đại khái là về việc thầy Filch gần đây hay nhằm vào lũ sư tử nhỏ năm nhất. Giáng sinh năm nào ổng cũng phải bắt được cả chục đứa chứ chẳng ít. Rồi hai bên đi về hai hướng ngược nhau. Filch tiếp tục công việc giám thị hành lang của mình cùng bà Norris, còn Snape thì hướng về phía Tháp thiên văn bước đến.

Mỗi bước lên bậc cầu thang xoắn ốc lại là một tiếng đế giày 'cạch' một tiếng. Snape lên đến đỉnh tháp Thiên văn. Đàn sao phía xa tỏa sáng lấp lánh, làm sáng lên bầu trời tăm tối trong đôi mắt đen láy sâu thẳm của Snape.

Chợt hắn trừng lớn mắt kinh ngạc, miệng lưỡi khô khốc, thì thào.

"Lily..."

Bóng người đứng dựa vào bờ thành giật mình, chậm rãi quay người lại.

Một phụ nữ xinh đẹp với mái tóc dày, màu đỏ sẫm và đôi mắt hình quả hạnh màu xanh tươi sáng, trên người mặc một chiếc váy bình thường nhưng cũng không thể che đi nét duyên dáng của cơ thể. Đó...là Lily Potter, hay Lily Evans - mẹ của Harry Potter, người Snape yêu thương nhất.




Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info