ZingTruyen.Com

[Đồng Nhân Harry Potter] I Was Born To Die

Quyển 3 - Chương 10

Niiny_Porpington

Chúng tôi theo giáo sư McGonagall đi qua vô số hành lang, cuối cùng dừng lại trước 1 bức tượng hình con phượng hoàng chìm vào trong tường. Chúng tôi cùng bước vào trong bước tượng đó.

- "Nước chanh."

Giáo sư McGonagall vừa dứt lời, con phượng hoàng xoay tròn những bậc thang kéo theo sau đuôi nó, đưa chúng tôi lên cao.

Tôi bình thản quan sát xung quanh, vô thức nhớ lại chuyện cũ. Đây không phải lần đầu tôi lên phòng hiệu trưởng. Hồi đó tôi nghịch như quỷ, lâu lâu có khi còn chủ động cúp tiết lên phòng hiệu trưởng ngồi uống trà và nghe chửi. Cảm giác bị chửi rất vui tai, hơi phiền nhưng nó giết thời gian khá tốt.

Giáo sư tiến đến mở cánh cửa, trước mắt tôi là một căn phòng rộng lớn với rất rất nhiều sách, liếc thoáng qua còn thấy cái mũ phân loại nữa. Một cái bàn to ở giữa căn phòng, bên trên là cái lồng vàng có 1 con phượng hoàng màu đỏ, ngoài ra còn có vô số giấy tờ và lọ mực cùng cây bút lông ngỗng.

- "Lại gặp nhau rồi, Potter, Friszore."

Tôi lơ đãng quay qua nhìn mũ phân loại trên cái kệ cao ngất ngưởng.

- "Bất đắc dĩ thôi." Tôi nói.

- "Đúng là, ngươi đã bị Slytherin tha hóa rồi. Nếu ngươi vào Gryffindor hay Hufflepuff thì sẽ khác hẳn, có thể ngươi sẽ là 1 anh hùng chẳng hạn."

- "Tôi không ham thích việc bị dòm ngó."

- "Không phải, ngươi hiểu sai ý ta rồi."

- "Hai trò đến rồi."

Tiếng nói phát ra từ phía sau lưng. Tôi phớt lờ cái mũ, quay ra đằng sau. Hiệu trưởng Dumbledore bước xuống chỗ chúng tôi từ cái cầu thang nằm trong góc phòng.

- "Thưa giáo sư, con chim của thầy...em chưa làm gì cả. Nó tự nhiên bốc cháy lên." Potter nói làm tôi để ý đến đống tro trước mặt.

- "Cũng đã đến lúc rồi. Mấy ngày nay trông nó hãi hùng quá sức, thật xui xẻo vì trò thấy nó vào đúng ngày hỏa thiêu." Hiệu trưởng Dumbledore từ từ đi xuống chỗ chúng tôi.

- "Fawkes là phượng hoàng, Harry à. Khi nào tới số chết, chúng sẽ tự bùng cháy lên. Và rồi...tái sinh lại từ đống tro tàn." Dumbledore đưa vuốt đống tro, từ trong bụi bặm một sinh vật bé tí ngóc đầu dậy. Cụ nói tiếp:

- "Phượng hoàng là sinh vật quyến rũ, chúng có khả năng mang vác rất nặng, nước mắt chúng lại có sức mạnh hồi sinh."

Đột nhiên cánh cửa phòng cụ bật ra, một bóng người to lớn bước vào, vội vàng giải thích:

- "Thưa giáo sư Dumbledore, chờ đã, xin cụ hãy nghe tôi nói." Là Hagrid, ông ta chạy đến chỗ cụ Dumbledore và Potter.

- "Thưa cụ Dumbledore, đó không phải do Harry làm đâu. Tôi sẵn sàng tuyên thệ trước bộ pháp thuật..."

Hiệu trưởng Dumbledore giơ tay ra hiệu Hagrid dừng lại, ông ta im bặt ngay sau khi nhận hiệu lệnh của cụ.

- "Bình tĩnh Hagrid, tôi không nói rằng Harry và Ellyna đã tấn công bất kì ai."

- "Đúng vậy, Harry không làm gì cả...nhưng còn trò Friszore thì tôi không chắc thưa cụ."

???

Nào nào, tôi đã làm gì?

Hagrid bắt đầu trở nên ngượng ngùng khi thấy tôi nhạt nhẽo quay sang nhìn ông ta. Tôi ngáp một cái, đại khái biểu hiện rằng cứ tiếp tục nói đi.

- "Chà...vậy tôi ra ngoài đứng đợi nhé." Hagrid trở nên ngượng ngùng hơn, ông ta lắp bắp nói rồi quay người.

Sau khi Hagrid đi khỏi, Potter quay lại nhìn cụ Dumbledore.

- "Thầy tin con không phải thủ phạm phải không thầy?"

Cụ Dumbledore cười hiền dịu nhìn Potter, "Không đâu Harry, ta tin rằng con sẽ không làm những chuyện đó...và cả con Ellyna."

Tôi nhún vai, "Ai biết được."

- "Nhưng ta phải hỏi 2 con Harry, Ellyna. Hai con có điều gì muốn nói với ta không?"

- "Thưa không." Tôi trả lời nhanh gọn.

Potter chần chừ một lúc rồi mới trả lời, "Thưa thầy, không ạ."

Cụ gật đầu, "Được, tốt lắm. Hai con có thể về, nếu muốn thì cứ lấy một ít kẹo cam thảo trên bàn."

- "Vâng, chào giáo sư." Tôi nhanh chóng đi ra ngoài, nhưng vẫn còn nghe được tiếng của cụ sau lưng.

- "Cái con bé bướng bỉnh này."

---

- "Sao hôm qua mày không tham gia tiết thiên văn học thế? Thậm chí không về phòng."

Tôi ngáp ngắn ngáp dài, bực bội đè bút xuống tập tài liệu đang xử lý dở.

- "Đi muộn bị rắn chúa tóm, cuối cùng tao phải ở lại làm tận ba trồng tài liệu đây. Thấy nó không, tao chỉ mới làm được nửa xấp tài liệu đầu tiên thôi."

Litzy à một cái, rót trà từ ấm tôi để từ hôm qua tới giờ. Hên là có phép ủ ấm, không chắc giờ ấm trà cũng đi theo tôi về tây phương cực lạc rồi.

- "Tội thế."

Từ phòng ký túc xá nam có tiếng đóng cửa. Tôi và Litzy đồng thời ngẩng đầu lên, thấy Alex ngái ngủ vươn vai đi lại chỗ chúng tôi, lờ mờ rót một tách trà.

"Tao nghe Bill kể hôm qua lại có thêm một vụ học sinh bị hóa đá. Chúng mày có biết gì không?"

Litzy lắc đầu, "Chịu."

- "Ừ, do nó mà tao không tham gia tiết thiên văn đấy.  Mẹ nó chứ, tối qua tao chỉ định nghỉ ngơi tí thôi mà thế nào lại ngủ quên mất."

Litsy nhấp đôi môi hồng nhạt có chút bóng bẩy vào tách trà nóng hổi.

- "Sau đó mày bỏ tiết?"

Tôi phẩy tay, ra ý phủ nhận.

- "Không! Tao vẫn đến lớp, nhưng trên đường đi tao vấp phải 1 thằng nhãi Hufflepuff bị hóa đá, và Potter cũng ở đó. Như thể bọn tao có lực hấp dẫn thu hút lão Filch đến và lão ta khăng khăng cho rằng tao với Potter đã làm gì đó thằng Hufflepuff kia. Sau đó thì bọn tao được cô McGonagall hộ tống lên phòng hiệu trưởng nói chuyện."

- "Rồi sau đó...?"

Tôi bày vẻ chán chường.

- "Chẳng có gì đặc biệt, chỉ là mấy câu hỏi nhảm nhí thôi."

Đột nhiên khuôn mặt Litzy đanh lại, trông có vẻ khá nghiêm túc.

- "Tao luôn thắc mắc 1 điều này!"

Tôi nhíu mày.

- "Hỏi đi."

- "Ngắn gọn thôi. Mày có bao giờ có suy nghĩ rằng mình là người thừa kế của Salazar Slytherin không?" chà... Một câu hỏi khá hay đó.

tôi không thể cảm nhận hay tìm được 1 chút gia vị nào trong câu hỏi của Litzy, nói sao nhỉ? Ngữ điệu nhạt toẹt. Nó chống tay lên cằm, mặt không biểu hiện cảm xúc gì làm cho câu hỏi đặt ra đối với tôi cảm thấy rất trừu tượng.

Tôi nhíu mày khó hiểu, bộ não bắt đầu chọn lọc ra những câu trả lời thích hợp

- "Chưa từng!"

- "Vậy mày có nghĩ rằng mình có liên quan gì đến loài rắn khi mắt mày chuyển đỏ lúc nói chuyện với nó không?"

Có thể là có hoặc không.

- "Không biết, có thể có liên kết gì đó nhưng tao là Slytherin mà, biểu tượng của Slytherin là con rắn còn gì, tao thấy nó bình thường mà."

- "Không! Không bình thường một chút nào cưng à. Nếu nó là bình thường với một Slytherin thì tại sao tao hay nhiều người khác lại không giống như mày."

- "Nghe thì có vẻ hợp lí nhưng tao chỉ là 1 thuần huyết bình thường, không có dính dáng gì đến gia tộc Gaunt cả."

Litzy có vẻ hứng thú với chuyện này, nó đặt tách trà xuống, chồm đến chỗ tôi:

- "Hoặc mày không phải con cháu của nhà Friszore."

Tôi hơi khựng lại 1 chút. Giả thuyết này, tôi chưa từng nghĩ tới...

Alex có vẻ thấy chuyện này đi hơi xa, cậu ta hơi nhăn mặt, lên tiếng nhắc nhở:

- "Litzy!"

Nó đảo mắt 1 vòng, thu mình lại tựa lưng vào ghế. Khoanh tay:

- "Xin lỗi, tao hơi quá khích về vấn đề này rồi."

Tôi nhún vai.

- "Không sao đâu."

______________________________
•Niiny: U là tr xỉu chéo mọi người ơiiiiii, thề lâu lâu tôi vào watt 1 lần mà lướt cái hết hồn à

U là tr tác giả của bộ đồng nhân tôi ume bây lâu nay đã để ý đến truyện của tôi.
Hết nước chấm mng ơiiiii xĩu chéo.

P/s: mng đừng quên là bộ này tôi beta lại từ đầu nhé, chứ cái trên kia là từ lâu rồi

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com