ZingTruyen.Com

Dong Nhan Harry Potter I Was Born To Die

Điểm danh xong, giáo sư quay lên bảng nhìn một lượt kiến thức tôi ghi, gật đầu hài lòng.

"Hôm nay ta sẽ cho chúng bây học cách chế tạo dược trị mụn nhọt, dược liệu có sẵn trên khay, thiếu thì lấy trong tủ, công thức trên bảng. Tự bắt cặp với nhau mà làm."

Đám trẻ lúi húi bắt cặp với nhau, xử lý dược liệu trong lặng lẽ. Tôi bước xuống đi vòng quanh, lạnh lùng nhắc nhở, có hơi hướng dọa nạt khi thấy một đứa nhóc cân tầm ma sai cách.

"Chú ý công thức trên bảng, nếu làm sai hậu quả sẽ không lường được đâu. Điểm nhà của các trò sẽ bay theo cái vạc mà các trò cầm đấy."

Đám rắn con nghe lời tôi răm rắp, bên dãy sư tử nhỏ thì không vậy. Có vài đứa bé trừng mắt nhìn tôi, còn lại thì có vẻ sợ hãi. Nhất là cậu bé nhà Longbottom, cứ run bần bật từ nãy đến giờ.

Giáo sư Snape đi xem xét quanh khu Gryffindor, sau đó qua Slytherin. Giáo sư Snape luôn miệng khen cách hầm ốc sên của Draco Malfoy nhừ ra sao, bảo mọi người nhìn theo cậu bé mà làm. Thằng nhóc hếch mặt lên trời. Có lẽ cả trường thầy chỉ để mỗi cậu nhóc Malfoy vào mắt, chắc học sinh cưng của thầy hoặc quen biết từ trước.

Bỗng ổ sư tử phát ra một tiếng nổ lớn, bụi trên trần hầm rơi xuống.

Bùm.

Tôi giật mình làm rớt cây bút lông ngỗng, khó chịu trừng mắt. Ngước mặt lên nhìn giáo sư Snape quát tháo Longbottom, tôi thở hắt.

"Thằng đần! Ta chắc rằng mi đã quên cho lông nhím trước khi nhấc vạc ra phải không? Trừ Gryffindor 5 điểm!"

Longbottom mặt lấm lem nước mắt, người nổi đầy mụn nhọt ngả người ra sau sợ hãi nghe giáo sư Snape trách mắng. Mấy đứa khác bám lên nhau đứng lên ghế, có đứa còn ngồi lên cả bàn. Tôi đi đến chỗ Longbottom, gằn giọng la:

"NEVILLE LONGBOTTOM! Tôi đã nhắc cậu như nào hả? Đầu cậu toàn cỏ lác hay sao?" Longbottom co rúm người, thút thít trở thành khóc lớn.

Tôi lại quay qua cậu bạn chung nhóm với Longbottom, Seamus Finnigan.

"Finnigan đưa Longbottom xuống bệnh thất ngay!"

Cậu bé sợ hãi xách nách Longbottom, lật đật đưa bạn mình ra khỏi lớp xuống bệnh thất. Giáo sư Snape vung đũa cho chỗ bừa bộn do Longbottom làm ra biến mất.

Cả tiết học trôi qua trong sự buồn bã của Gryffindor vì bị trừ điểm te tua.

Hết tiết, đám sư tử nhỏ mặt mày ủ rũ bước khỏi lớp. Tôi thu dọn đống nguyên liệu bị vung vãi và mấy quyển sách. Mở tủ sắp xếp lại đống dược rồi xem qua giáo án giảng dạy. Tiết sau là tiết độc dược của tôi, nhưng do được bổ túc nên chắc không phải học gì.

Tôi che miệng ngáp một cái, lau nước mắt nhìn Slytherin và Hufflepuff nối đuôi nhau bước vào lớp. Cả đám trừng lớn mắt nhìn tôi đứng trên bục nói chuyện với giáo sư Snape.

Tất cả ổn định chỗ ngồi đâu vào đấy, tôi mới lê bước ra giới thiệu.

"Tôi là Ellyna Friszore, từ nay là trợ giảng của giáo sư Snape, sẽ đứng lớp từ tiết này." Vậy thôi, không rảnh nói nhiều.

Vài đứa bật ngửa ra sau, há hốc mồm với chức vụ mới của tôi. Chắc bất ngờ lắm, tụi nó tưởng tôi quyền lực lắm... Cho xin đi, ẩn sau lớp trợ giảng là nô dịch thì có đó. Nhưng lúc nãy giáo sư Snape có cho phép tôi đặt câu hỏi trong các tiết trợ giảng. Chắc chắn tôi sẽ cho Gryffindor lên thớt đầu tiên, xin lỗi đại ca Wood nha.

Giới thiệu xong, tôi lờ đờ lết về cái bàn nhỏ đặt cạnh bàn của giáo sư Snape.

Trong lúc giáo sư cho cả lớp thực hành món thuốc lú thì tôi lôi trên kệ xuống mấy cuộn giấy da để ghi chép, tiện tay với lấy cuốn sổ lịch trình của giáo sư Snape để xếp lịch. Ghi ghi gạch gạch công thức điều chế thuốc Đa Dịch, đầu tôi ong hết cả lên vì chỗ chế biến và nguyên liệu rối tung rối mù và khó nhằn. Giở cuốn ghi chép độc dược dạy học từ năm nhất tới năm bảy, tôi thở dài úp mặt xuống bàn.

Mẹ ơi... 400 công thức học trong một tuần thì hơi khoai đấy. Công thức cơ bản thì không nói, nhìn chỗ công thức độc dược nâng cao của năm ba này. Loằng ngoằng khó hiểu, mà làm sai một tí thôi có khi giáo sư Snape lại nắm đầu tôi nhúng vào vạc đang sôi chứ chả chơi.

Đến cuối tiết, tôi như sắp ngủ tới nơi. Mùi hoa hồng vờn quanh chóp mũi ngào ngạt khiến tôi không nhịn được hít một hơi đầy ự trong bụng. Cất đống giấy da còn dư vào kệ, dọn dẹp lại phòng độc dược và các nguyên liệu còn tứ tung xung quanh. Làm xong, tôi tiến đến bên giáo sư Snape hỏi mượn sổ lịch trình. Giáo sư nhìn tôi, dễ dàng gật đầu đồng ý.

Vì tiết tiếp theo là Bùa chú nên tôi không thể tiếp tục trợ giảng nữa, tôi chỉ được giáo sư cho xin miễn tiết Phòng chống nghệ thuật hắc ám thôi. Tôi có thể xin giáo sư Snape giảng luôn phần Phòng chống nghệ thuật hắc ám cũng được, dù gì tôi nghe nói thầy cũng lăm le cái chức vụ đó mấy năm rồi chứ ít gì.

Tôi tiến về đám Litzy, ngáp chảy cả nước mắt. Lấy cái khăn tay từ Alex, vừa đi vừa bàn chuyện về tôi.

"Vậy lúc sáng giáo sư kéo mày đi đâu vậy?"

"Làm nô dịch."

"Này, nó không có ghê đến thế chứ. Chủ nhiệm nhà không thể để bầy rắn nhà mình làm nô dịch được."

"Thật ra là có đó." Tôi gật gù. "Giáo sư bảo tao làm chân sai vặt, trợ giảng cùng thầy trong các tiết học. Tao vừa trợ giảng một tiết cho Slytherin và Gryffindor năm nhất sáng nay."

"Không có gì thú vị lắm, ngoại trừ việc cứu thế chủ bị thầy đè đầu thì còn lại đều khá chán. Harry Potter sáng nay bị thầy chì chiết cho te tua, còn thằng bé ngu ngốc nhà Longbottom bị dọa cho khóc toáng lên. Tụi nó góp sức làm bay mất 8 điểm nhà Gryffindor trong tiết học đầu luôn đó. Chậc, mới đầu năm mà bị ghim thì khó sống lắm."

"Bị giáo sư ghim rồi là chỉ có nước đầu thai thôi. Chắc tương lai cứu thế chủ mù mịt lắm, nó còn tận bảy năm đồng hành cùng chủ nhiệm nhà mình mà."

"Còn tụi mình chỉ còn lại năm. Nhưng hóa ra đì Potter cũng khá vui, tụi mày nên thử một lần."

"Tiếc là chỉ có mày mới được quyền làm điều đó. Nhưng thật ra không riêng Potter, nó chỉ vô tình xấu số mắc phải mày. Mày chỉ đơn giản đang thỏa mãn thú tính trong người mình thôi." Bill nhún vai, thản nhiên đáp.

"Ai biết được."

"Nhưng như vậy là để lại ấn tượng xấu cho đàn em rồi Elly, không chừng tụi nó sẽ hội đồng mày đó."

"Kệ chứ, sao tao phải sợ một đám oắt Gryffindor?"

"Xấu tính quá đấy Elly."

"Chà! Quý ông Alex đang tập làm Slytherin lương thiện đi bênh vực một Gryffindor sao?"

"Thôi khỏi, cảm ơn nhiều."

Tiết Bùa chú trôi qua khá êm đềm. Thú thật Bùa chú là môn tôi học nhểnh nhất trong tất cả các môn. Cảm giác được nghiên cứu và thử nghiệm một loại bùa mới rất phấn khích. Sách bùa chú năm hai khá dễ dàng, tôi đã thuộc gần hết bùa chú rồi. Tôi còn nguyên cứu theo được các bùa chú tấn công và phòng thủ loại nhẹ nữa. Chủ yếu dùng để bảo vệ bản thân cả mà.

Sự việc năm ngoái làm tôi hơi rén.

---

Gần hoàng hôn, chúng tôi cùng nhau về phòng sinh hoạt chung. Tôi nhận lấy cái bánh sừng bò từ tay Alex, nhâm nhi sảng khoái. Chúng tôi đi ngang một cái sân giáp với hồ đen, gần tán cây có một đám người tụm lại thu hút sự chú ý của cả 4. Vài cô bé cô có vẻ là năm nhất Slytherin đang đứng đối chọi gay gắt với mấy nam sinh nhà Hufflepuff. Tôi nhướn mày nhìn sang Bill, nó nhún vai kéo cả đám lại gần xem thử.

Một đứa con gái nhà Slytherin trong đấy có mái tóc màu vàng nâu được tết sáng hai bên đang khóc nức nở, nếu nhớ không nhầm thì đứa trẻ này là con nhà Avery. Hellia Avery. Đúng bên cạnh đứa trẻ là con bé chung phòng với tôi, Pansy Parkinson ra sức dỗ dành, không quên lườm nguýt mấy thanh niên đang mặt nặng mày nhẹ. Tôi nhìn sang phía Hufflepuff, lạnh lùng dán ánh mắt lên Cedric.

✾✾✾

Elly cùng nhóm bạn của mình tiến đến chỗ cô bé nhà Avery đang khóc nức nở, trên môi dán nụ cười ranh mãnh khinh thường. Nó nhếch mí lên, dành tặng cho nam sinh nhà Hufflepuff-bao gồm cả Cedric Diggory một cái liếc sắc lẻm.

"Có chuyện gì vậy?" Elly nói khi vừa bước đến nơi, theo sau là 3 người bạn thân.

"Chà! Không nói được gì nên gọi người đến cứu sao?" Ellyna nhướn mày, thản nhiên mỉm cười thật tươi. Nó thay đổi sắc mặt trong một giây, ánh mắt cong lên vui đùa giờ đây chỉ còn sóng dữ. Con bé lên gối nam sinh trước mặt, thanh niên kia ôm bụng khụy xuống vô cùng đau đớn trừng mắt nhìn Elly. Nó thản nhiên đá nam sinh kia xuống đất, lấy chân đè lên bụng anh.

Cô bé nhà Avery thì khóc nấc lên, tính chạy đi nhưng mới bước được 3 bước...

"Đứng lại!" Elly lạnh lùng lên tiếng.

Con bé vẫn cố tình bước tiếp nhưng Elly đã lặp lại lần nữa:

"Tôi nói là đứng lại!"

"Chị lấy danh nghĩa gì mà ra lệnh cho tôi hả tiền bối Friszore?" Cô bé nhà Avery mặt mũi lấm lem rít lên, sau đó nước mắt chảy dài trông rất tội nghiệp.

"Lấy danh nghĩa thủ tịch năm 2. Hellia Avery, tôi yêu cầu trò đứng lại. Ngay! Lập! Tức!"

Lần này thì cô bé Avery cứng họp thật rồi, lê từng bước nặng nề tới chỗ Ellyna. Pansy cáu tiết đi sau, trừng lớn mắt nhìn lũ nam sinh kia.

"Parkinson, tôi tin trò có thể kể rõ ràng mọi chuyện bây giờ nếu không muốn phải cấm túc 1 tháng với chủ nhiệm."

Pansy run rẩy nhìn Ellyna, cuối cùng con bé hít một hơi bình tĩnh. Cất giọng sợ sệt, Pansy bắt đầu kể lại thứ đã diễn ra.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com