ZingTruyen.Info

[Đồng Nhân Harry Potter] I Was Born To Die

Quyển 1 - Chương 18

Niiny_Porpington


Vậy là hôm nay chúng tôi chỉ phải đến tiệm sách Phú Quý và Cơ Hàn để mua thêm sách vở, đồ dùng. Còn có tiệm Nhà Bào Chế để mua nguyên liệu độc dược cho năm hai. Thật ra khi học giáo sư sẽ chuẩn bị sẵn, nhưng tôi thích mua về để làm thí nghiệm ấy.

Tôi có rủ mọi người đến tiệm may của phu nhân Malkin chung, Alex và Billier đều dễ dàng đồng ý. Tụi nó cao hơn nhiều so với năm ngoái, chỉ có mỗi nhỏ Litzy là vẫn thấp tẹt nên nó ganh tị lắm, cứ lườm huýt tôi nãy giờ.

Vì không phải sắm thêm áo chùng nên Litzy bảo sẽ đi mua nguyên liệu trước cho chúng tôi. Alex có nói rằng sẽ tụ họp tại tiệm sách Phú Quý và Cơ Hàn.

Alex đi vào cửa tiệm trước, theo sau là tôi và Billier. Bà Malkin vừa thấy chúng tôi đẩy cửa vào đã niềm nở chạy ra tiếp đón. Bà ấy vẫn luôn tươi cười như vậy.

"Chào mấy cưng, đến may đồ dạ hội sao?" Dạ hội gì?

"Không ạ? Chúng cháu đến may áo chùng Hogwarts, áo của chúng cháu đều bị cộc hết rồi."

"À được rồi. Vào đi nào, trong kia cũng đang có một quý ông đang may đồng phục Hogwarts đó! Có vẻ là năm nhất, các cháu chắc cũng năm 2 nhỉ?"

"Vâng." Tôi lễ phép đáp lại bà.

Cả ba chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện, tôi bước lên cái bục cạnh một thằng nhóc tóc bạch kim bóng bẩy vuốt ngược ra sau, trông thằng bé vênh váo kiêu ngạo hết sức. Mấy cái thước bay đến đo xung quanh tôi trong khi Alex và Billier đứng lên bục đối diện.

Đứa bé kia như nhìn thấy người quen, tôi thiết nghĩ có lẽ cậu ta đang vướng phải những cây thước chứ nếu không thì đã cúi chào rồi.

"Thiếu gia Flowey, buổi sáng tốt lành."

Rồi cậu ta quay qua Bill.

"Thiếu gia Andrew, buổi sáng tốt lành."

"Cậu Malfoy, buổi sáng tốt lành." Tôi đảo mắt, tự nhủ những vụ chào hỏi quý tộc không liên quan đến mình.

Đột nhiên cậu bé có họ Malfoy gì đó kia quay qua tôi.

"Còn tiểu thư đây là?"

"Tôi là Ellyna Friszore, một gia đình bình thường thôi. Không phải quý tộc gì cả."

"Chào quý cô Friszore, tôi là Draco Malfoy, năm nay sẽ vào Hogwarts." Tôi lia mắt đến chỗ Malfoy, vỗ vỗ vào mấy cái thước dây. Bọn nó thả tôi ra, đưa tay bắt lấy tay Malfoy mỉm cười.

"Năm 2 Slytherin. Hân hạnh được làm quen, cậu Malfoy."

Malfoy lấy đồ của mình từ phu nhân Malkin sau đó quay qua chúng tôi chào tạm biệt rồi rời khỏi cửa tiệm. Lúc này tôi mới than thở:

"Dù rằng tao rất hứng thú với lễ nghi quý tộc, tao vẫn phải nói rằng nó khá phiền phức. Còn thằng bé kia nữa, nó đang cố biến mình thành quý ông. Trẻ con bị bắt ép như thế rất không hay."

"Nó là quý tử duy nhất của nhà Malfoy, được Lucius Malfoy và Narcissa Malfoy cưng chiều hết mực. Nhà Malfoy phải gọi là giàu nhất giới quý tộc phù thủy, ngang bằng là nhà Black và Coffey. Mẹ nó cũng là tiểu thư nhà Black, Narcissa Black, bố thì là em trai của phu nhân Coffey. Cũng vì ỷ quan hệ hợp tác lâu năm giữa hai nhà nên nó lúc nào cũng kênh kiệu, vênh váo và kiêu ngạo." Bill đọc một tràng dài về tiểu sử của thằng nhóc kiêu ngạo kia.

"Cả nhà nó còn là tử thần thực tử nữa." Câu này Alex nói bé kiểu thì thầm vào tai tôi.

"Thôi nhanh lên không tí nữa Litzy sẽ xé xác chúng ta ra vì bắt nó phải đợi đấy!" Tôi lên tiếng cắt ngang chủ đề, nhíu mày.

Sau một lúc đồ của chúng tôi cũng đã xong, cầm túi đồ nhanh chóng thanh toán rồi đến thẳng tiệm sách Phú Quý và Cơ Hàn, nơi mà Litzy đang đứng đợi.

Bước vào tiệm sách, nó khá vắng vẻ vì chúng tôi đi muộn hơn những học sinh bình thường. Nhưng mà như thế thì càng tốt, đi sớm lại phải chen chúc rất khó chịu.

Chúng tôi lên lầu tìm sách vở, sau khi gom đủ thì vứt cho gia tinh đem về trang viên Andrew. Litzy kéo cả bọn tới tiệm kem Florean Fortescue ăn và tán dóc trước khi ra về. Chủ tiệm kem rất thân thiện và nhiệt tình, kem cũng rất ngon. Tôi sẽ đưa quán kem này lên đứng đầu danh sách những địa điểm yêu thích.

Về đến trang viên Andrew đã là 11 giờ trưa, gia tinh của họ đã mang hết đồ tôi về nhà nên Bill tiễn tôi đến lò sưởi, nó bảo về bằng bột flo cho tiện. Tôi nhăn nhó nghe theo, kết quả người tiếp tục lấm lem bụi đất.

Thời gian cũng trôi nhanh quá, chưa gì đã sắp thành đàn chị rồi.

Tôi sẽ cố gắng thay đổi bản thân mình vậy. Cảm thấy mình quá hiền và dễ tính, bọn năm nhất sẽ đè đầu tôi mất. Có lẽ thôi? Tôi sẽ thay đổi từ từ thôi. Thầy Snape hiện giờ là hình mẫu lý tưởng của tôi.

Tôi phẩy cho mình bùa tẩy rửa rồi vào bắt tay vào phụ bà làm bữa trưa. Sau đó đến bữa chiều, tôi nằm ườn trên sofa, cảm tưởng như mình ngừng thở. Tôi không muốn làm gì lúc này, chán nản với mọi thứ.

À! Tôi nghĩ chụp ảnh sẽ là 1 ý tưởng hay.

Vậy là tôi bật dậy, chạy vào phòng lấy ra từ trong ngăn tủ mấy tấm vải màu pastel, vài bức tranh trên tường của tôi, vài cây cọ và cái máy ảnh. Sau đó tôi lại chạy ra vườn sau ngắt mấy bông hoa hồng đỏ mà bà trồng, con xin lỗi bà! Và đi pha một ấm trà táo đỏ mật ong cùng một chút cỏ ngọt.

Bật một bản nhạc cổ điển, tôi trải một tấm vải lớn màu hồng pastel lên chiếc bàn tròn bên cửa sổ, đặt mấy bức tranh xung quanh cùng vài cây cọ, thêm mấy pan màu nữa. Trang trí thêm mấy bông hoa và cánh hoa, cuối cùng là đặt ở giữa một tách trà mới pha, ừm... Thêm vài bông hoa cúc bé bé nổi lên trên tách trà nữa! Tuyệt vời!

3 giờ chiều nắng dịu nhẹ, gió nhảy nhót trên bầu trời. Mùi hoa hồng bay thoang thoảng, tôi bỗng chốc nhớ đến Hugh Coffey. Tách trà lấp lánh dưới ánh nắng chiếu qua cửa sổ, tiếng lá xào xạc tan vào tiếng nhạc du dương . Ông bà đã tới bộ lúc nãy, giờ chỉ còn mỗi tôi. Cảm tưởng như thế giới chỉ còn tôi tồn tại.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info