ZingTruyen.Com

[Đồng nhân Harry Potter] Cách để trưởng thành

63.

_Cam_142

Chập chờ phải gần sáng hôm sau, tôi mới thấy Harry và Ron trở về. Trông bọn họ rầu rầu như thể vừa trải qua chuyện gì rắc rối lắm.

Hiện tại thì tôi không có thời gian rảnh để quan tâm. Harry chỉ kể vắn tắt qua cho tôi về sự việc tối qua, nhưng mà tôi cũng chỉ mang máng nắm được "Lão Hagrid đã bị bắt", sau đó thì nhanh chóng lãng quên đi.

Còn có, tôi đang chờ đến 8 giờ tối để sinh hoạt Câu lạc bộ đấu tay đôi.

Sau khi học hết tiết Thảo Dược, tôi nhanh chóng thu dọn sách vở tạt qua bệnh xá thăm Hermione một chút. Mặc dù mới đầu cô Pomfrey không cho phép tôi vào, nhưng mà nằn nỉ dữ dội một hồi, cô ấy cũng miễn cưỡng cho tôi khoảng 15 phút.

Thực tình mà nói, đến thăm Hermione là một cái cớ để tôi có thể gặp Ginny.

Lúc tôi bước vào, Ginny đang nằm đọc sách ở một cái giường gần trong góc. Cô bé túm tạm mái tóc lại, ánh mắt hơi mơ màng, trông như sắp ngủ gục tới nơi. Tôi tiến tới đặt lên bàn cô bé một bó hoa, rồi hắng giọng.

-"Ginny!"

Cô bé hơi giật lên, "...Chị Orange? Chào buổi chiều, sao chị---"

Tôi mỉm cười, "Không có gì đâu. Chỉ là chị đến thăm Hermione, tiện đến thăm em luôn thôi." Tôi ngồi xuống chiếc ghế gần giường của Ginny. "Cảm thấy tốt hơn chưa?"

Ginny đưa tay tháo sợi dây thun xuống, để tóc xõa như mọi khi. Tôi hừm một tiếng, khó hiểu hỏi cô bé:

-"Sao phải tháo tóc làm gì?"

Ginny ngượng ngùng cười, "Em...không quen để người khác thấy thế này..."

Tôi chỉ về giường của Hermione, "Bình thường cậu ấy vẫn thấy mà."

-"Sao có thể chứ ạ?" Ginny bật cười. "Chị ấy bị hóa đá mà."

Tôi cũng ậm ừ cho qua. Trên chiếc tủ ở cạnh giường Ginny có một bình hoa nhỏ cắm hoa hồng, lại có cả một ít sách vở nữa, tôi thấy có sách Độc Dược ở trên đó. Tôi đưa tay nghịch mấy cánh hoa, tiện mồm nói:

-"À, giáo sư Snape có nhắc về bài luận. Điểm của em không được tốt lắm..." Tôi nhìn cô bé. "Có chuyện gì sao? Chị không nhớ là em kém Độc Dược đến mức đấy."

Ginny lảng đi chỗ khác, tránh đối diện mắt với tôi, chỉ nói qua loa:

-"Em vốn cũng không có giỏi Độc Dược lắm mà..."

Tôi gật đầu, rồi nhìn bình hoa hồng, "Cái này là ai mang cho em vậy?"

Ginny ấp úng, "Là...Là chị Angeline trong đội Quidditch."

Tôi nhướn mày, "Angeline tiền bối mà cũng có hứng thú với mấy thứ hoa hòe này sao?" Tôi rút hoa hồng ra. "Thăm bệnh thì phải dùng hoa cúc chứ? Chị mang cho em nè, chị thay hoa được không?"

-"Nhưng..." Ginny nhìn bó hoa cúc trên tay tôi. "Em thì không sao, chỉ là---"

Tôi cắt ngang, "Không sao là được rồi! Chị thay hoa đây!" Tôi rút hoa hồng ra khỏi bình, thay nước vào rồi cắm bó hoa cúc lại. "Nhân tiện, dù cho đang nằm bệnh xá cũng phải làm bài tập Độc Dược nha! Chị mang đồ đến cho em đây!"

Tôi đặt một mớ giấy da và mực lên bàn, "Xuất viện còn thừa thì có thể trả lại chị sau, còn không giữ luôn đi cũng được."

Ginny ái ngại nhìn tôi, "Cảm ơn chị, nhưng mà...Chị không có giấy làm bài thì sao?"

Tôi cười mỉm, "Chị chưa bao giờ là tuýp người siêng năng làm bài tập về nhà cả. Đặc biệt là bài Độc Dược, trên tư cách trợ lí của giáo sư Snape, chà..." Tôi thở hắt. "Em cũng có thể tự hiểu đó. Thôi, chị còn có câu lạc bộ nữa, mai gặp lại!" Tôi vẫy tay với Ginny, rồi nhanh chóng đi ra Đại Sảnh.

***

Khoảng 8 giờ tối, câu lạc bộ Đấu Tay Đôi được tổ chức. So với hồi đầu thì ít người hơn một cách rõ rệt, nhưng mà đông đảo cho đến nay vẫn là các nữ sinh. Hermione nhất định tiếc đến đứt ruột vì không được tham dự cái này cho xem.

Tôi thường không hay đến tham gia câu lạc bộ bởi vì Gilderoy Lockhart, nhưng mà bởi vì hôm nay còn cần phải trực tiếp gặp mặt Daisy Williams, tôi mới miễn cưỡng vác xác tới đây.

Gilderoy Lockhart vẫn như trước, mặc cái áo choàng màu vàng chóe, to mồm nói:

-"Hôm nay chúng ta sẽ luyện một món phép mà hầu hết trong các trận chiến thường dùng! Đó là..." Ông ta ngoáy đũa. "Alarte Ascendare!"

Ngoại trừ một tia sáng bắn ra từ đũa phép, thì tôi thấy chẳng có gì xảy ra cả. Nói chung là vô tích sự, không hổ danh là Gilderoy Lockhart mà...

-"Được rồi, tới phần thực hành! Lần này thì chúng ta sẽ ghép ai với ai đây?"

Tôi giơ tay, "Em ạ."

Gilderoy Lockhart a một tiếng, "Trò Dursley! Rất tốt, lên đây nào! Đừng làm hổ cái danh "học trò của Gilderoy Lockhart" của ta nhé! Được rồi, ai sẽ là bạn chiến của trò hôm nay đây?" Ông ta đảo một vòng, đang định chỉ vào một ai đó bên Ravenclaw. Tôi còn định lên tiếng chỉ định người chiến với mình, nhưng bị cắt ngang lời:

-"Giáo sư Lockhart, bởi vì trò Dursley đây là lần đầu tiên bước lên đài đấu thế này. Có thể để ta chọn đối thủ cho trò ấy không?"

Tôi giật mình. Là giáo sư Snape...

Gilderoy Lockhart vui vẻ gật đầu, "Được thôi, tùy ý thầy!"

Giáo sư Snape liếc tôi, rồi nhìn về dãy Slytherin:

-"Xem nào, đối với một kẻ yếu ớt vô năng của Gryffindor như trò Dursley đây thì..." Giáo sư lia mắt một hồi. "Williams, trò có phiền không?"

...Tôi nhìn giáo sư Snape, cái này là thầy đang giúp tôi đúng không nhỉ?

Nhìn theo Daisy Williams đang đi lên đấu đài. Cô ta khinh khỉnh nhìn tôi, nói với đám bạn của mình ở dưới:

-"Năm nhất Slytherin còn có thể đấu được với năm Hai Gryffindor, đúng là lũ Máu Bùn rác rưởi."

Tôi cố gắng mỉm cười thật tao nhã, "Năm hai Gryffindor phải đối với năm Nhất Slytherin nương tay, thật khó coi."

Williams trừng mắt, "Thể loại Máu Bùn mà cũng có tư cách mạnh mồm với Thuần Huyết chắc?! Đợi cái lúc nhà Williams nghe được những lời này của chị, tôi tin chắc đến chỗ đứng trong Hogwarts chị cũng sẽ không còn!"

-"...Ô kìa, cái này chính là lời khoe khoang của em sao?" Tôi nghiêng đầu. "Chẳng phải Slytherin là khiêm nhường, là coi trọng kẻ mạnh, là khinh thường kẻ yếu sao? Em chưa có thành tích nào mà đứng đây khoe khoang trước mọi người thế này, chẳng phải là "thùng rỗng kêu to"?"

Daisy Williams nhìn xung quanh, thậm chí còn ngu ngốc trừng mắt:

-"Ai ở đây dám có thái độ với tôi? Anh tôi là Huynh Trưởng Slytherin thiên tài Bùa chú, ở đây có ai dám thái độ với tôi nào?!"

Tinh tế một chút mà nói, bắt đầu có những tiếng xì xào khó chịu, thậm chí là ánh nhìn không mấy thiện cảm từ hẳn bên Slytherun.

Tôi cúi đầu cười nhẹ, chính xác đổ thêm dầu vào lửa:

-"Mặc dù tôi không biết đàn em Williams đây có anh trai xuất sắc đến đâu, nhưng đối với tôi thì em vẫn bé tuổi hơn. Tốt nhất là biết giữ mồm miệng, tôn trọng tiền bối một chút. Slytherin thanh cao quý tộc, hành xử phải trái đúng sai rõ ràng, chí ít đừng vì một kẻ như em mà làm mất cái danh của Slytherin."

Daisy Williams phải nói là tức đến muốn nổ đầu! Hẳn là chưa có ai như tôi dám ở trước mặt giáo sư Snape chế giễu một Slytherin thế này, cô ta không điên mới là lạ.

Chỉ là tôi cũng chỉ muốn mỉa mai ở mức này thôi, còn lại thì phải kiềm chế một chút. Nếu như tôi mất bình tĩnh mà tặng cho Williams một đòn Expelliarmus thì cấm túc là cái chắc, mà hiện tại thì chưa thể để bị cấm túc được.

Cơ mà, không phải KHÔNG thể, chỉ là CHƯA thể thôi nha <3

***

Bởi lẽ có thể là do tôi không để ý thời gian mà rất nhanh sau đó, tôi bắt đầu nhận ra mùa hè gần đến. Lúc đó là khoảng 2 tuần sau khi tôi đều đặn tham gia Câu lạc bộ đấu tay đôi.

Sau vụ rùm beng ở trên đấu đài như thế, tôi thường xuyên trong 2 tuần tới thăm Ginny, mỗi lần tới đều tặng cô bé một bó hoa cúc trắng. Cùng khoảng 2 tuần đó, tôi đề xuất giáo sư Snape tăng lượng bài tập cho năm nhất lên với lí do: "Hồi Sinh Dược khó như thế, mà lại trong thời điểm căng thẳng, trên lớp sẽ chẳng mấy ai tập trung được. Vậy nên nếu về nhà còn không học nữa, e rằng cuối năm sẽ chỉ toàn là con E."

Và giáo sư Snape thì đồng ý rất nhanh, dù sao thì thầy cũng muốn tăng lượng bài tập từ lâu rồi.

Cuối cùng, tôi cũng có thể chờ đợi đến cái hôm mà tôi đến thăm Ginny, và cô bé ấp úng nói:

-"Có thể cho em...xin thêm ít giấy da được không ạ?"

Tôi mỉm cười, "Em dùng hết nhanh vậy sao? Không phải là do gần đây có quá nhiều bài Độc Dược đó chứ?" Tôi giả bộ khó hiểu. "Nếu không phải bởi vì em một lần viết đều dùng những 2 tờ, thì làm sao có thể hết nhanh thế được?"

Ginny giật mình, "Không có! Là do em...em viết dài...dài hơn 1 tờ, nên là..."

Tôi ừ một tiếng, "Chị hiểu mà, để lần sau chị mang thêm giấy da cho."

Chính bởi cái đó, tôi mới có thể kết luận: Tất cả những bài luận của Daisy Williams đều là do Ginny viết. Và dĩ nhiên, bài đầu viết thế nào thì bài hai phải viết khác, mà bản đầu tiên hẳn nhiên phải tốt hơn bản thứ hai, chẳng trách vì sao điểm Ginny lại tụt dốc như thế.

Tuy là thế, tôi đối với tình hình này rất hài lòng.

Từ sau khi chuyện tôi trực tiếp trước nhiều người bôi bác danh dự của Daisy Williams, trong tiết Độc Dược năm nhất mọi khi, tôi để ý Daisy chỉ dám đứng túm lại một nhóm với Rose và Violet. 3 người đó dồn vào một góc khuất, thi thoảng xì xào với nhau rồi nhìn tôi. Mặc dù tôi biết là họ nói xấu tôi, nhưng căn bản đây chính là cái dáng vẻ uất ức mà tôi muốn lũ oắt con đó phải có. Giống như Ginny vậy, uất ức nhưng không thể làm gì.

Ở ngoài hành lang, thông thường tôi hay bám lấy Harry hay Ron hoặc một ai đó cùng nhà để tránh việc bị nhóm của Daisy chặn đầu, nhưng mà nếu bọn chúng có gan đánh tôi thì thử xem giáo sư Snape sẽ phản ứng thế nào khi thấy một ngày nọ, trợ lí của thầy vác một cái tay gãy đến trước mặt mình và nói:

-"Lũ Slytherin đánh em đó."

Tôi thực sự không thể nhịn cười nổi.

Vả lại, hầu hết nhiều người biết tôi đối với Theodore Nott có quan hệ khá tốt, và nhiều người nữa trong Slytherin cũng không có ác cảm với tôi. Bọn họ không có ác cảm với tôi, nhưng lại ác cảm với Daisy Williams vì lời nói khoe mẽ của cô ta, nên hiển nhiên sẽ đứng về tôi hơn rồi.

Trong trường hợp này, xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới Theodore Nott và Draco Malfoy.

Sau đó, bên cạnh việc dạo này tôi hay cảm thấy Daisy Williams đưa mắt nhìn mình, thì Harry bắt đầu gấp gáp một việc gì đó.

Đúng 2 tuần sau khi tôi trước mặt nhiều người nói xấu Williams, Harry và Ron lộ rõ vẻ khó chịu. Trong một tiết Phòng Chống Phép Thuật Hắc Ám, Gilderoy Lockhart tiến vào lớp với vẻ mặt sung sướng:

-"Tai họa đã qua rồi! Thủ phạm đã bị bắt..."

Dean cùng Gryffindor với tôi buột miệng, "Ai vậy thầy?"

Lockhart bất mãn hừ mũi, "Chàng trai trẻ thân mến ạ, Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật hiển nhiên sẽ chẳng tự dưng bắt lão Hagrid nếu không chắc chắn 100% là lão có tội."

Ron hết sức bất bình, "Ờ, đời nào!"

Và bị Lockhart nhăn mặt nhìn, "Ta dám cá là ta biết rõ về chuyện lão Hagrid bị bắt hơn là trò đấy, Weasley!"

Dĩ nhiên, chỉ có 3 đứa bọn tôi biết là hôm đó, Ron và Harry đã trùm cái áo choàng tàng hình. Và có thể ngẫu nhiên, bọn họ đã trực tiếp chứng kiến cảnh tượng lão Hagrid bị bắt đi...

Harry nhét vào tay tôi một tờ giấy, rồi nói khẽ, "Đưa cho Ron."

Tôi nhìn tờ giấy, lúc đầu vốn định đọc mà lại thôi, tôi nhét sang cho Ron, "Harry đưa cho bồ này."

Ron gật đầu, rồi mở tờ giấy ra, vỏn vẻn mấy chữ. "Tối nay hành động."

Bọn họ lại mưu đồ mấy cái tăm tối nữa rồi...

Harry nhìn tôi, "Tớ không định cho cậu đi c---"

Tôi gạt đi, "Không cần, tối nay tớ có việc rồi."

***

Lời tác giả: Thẳng tiến chap sau!

Warning mạnh: Chap sau Orange hơi bị bá đạo, hé lộ toàn bộ những hành động chuẩn bị cho kế hoạch lật mặt nhóm bắt nạt Ginny đó!

**Sẽ đăng khoảng 10 giờ tối! Ai hóng nào?**

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com