ZingTruyen.Com

Đoản Ngắn☺️☺️☺️☺️😚

Đoản #2

Nguyetlong9

Chương 1:
#đoản
"Cô mau cút ra khỏi nhà tôi". Anh không chút lưu tình chỉ vào mặt cô quát.

" Anh....anh.....".  

Cô cứ im lặng buồn bã không nói nên lời.

Cô ngồi xuống nhặt tờ giấy ly hôn trong đau lòng, từng chữ từng chữ cô không bỏ xót từ nào trong tờ giấy ly hôn này, bàn tay run run cố kìm nén được những giọt lệ cay cay nơi khoé mi. 

"Nhớ là đừng bước vào nhà này nửa bước nữa". Anh cười với ả ta rồi lạnh lùng nói với cô.

"Sao anh lại bội bạc với em như vậy, khỏang thời gian chúng ta sống bên nhau anh không có chút lưu tình nào hết sao". Mặt cô mếu máo, trái tim cứ như thắt lại đau nhói.

"Bây giờ hợp đồng đã hết, chúng ta ai đi đường nấy đi không liên quan gì đến nhau nữa.... từ nay cho đến về sau tôi không còn con vợ ngốc nghếch như cô nữa". Anh bình thản đáp. 

"Nếu em nói là em vẫn còn liên quan đến anh thì sao". Cô vẫn níu giữ anh, dù anh đã không còn yêu cô nữa nhưng cô vẫn phải nói, nói với anh rằng người cô mãi mãi trọn đời trọn kiếp yêu là anh. Nhưng cũng vì yêu anh mà cô muốn đánh đổi tất cả, kể cả có phải chết đi chăng nữa cô cũng muốn anh được hạnh phúc.

"Gì.............".

"Em đã mang thai con của chúng ta rồi, mang trong mình giọt máu độc nhất của nhà họ Khương, là con của hai chúng ta đó".

"Cái gì cô mang thai con của tôi cô có tư cách sao, sau những chuyện xấu cô làm ra cô còn có tư cách sao....."

"Dây chính xác là con của hai chúng ta được hai tháng rồi, vì em sợ anh giận nên ...nên đến giờ mới nói"

"Tôi cho cô hai lựa chọn Một là phá cái thai này đi Hai là ra khỏi nhà
Cô chọn đi không còn thời giờ để đôi co với cô nữa đâu"

Cô lặng thinh trong vài giây rồi nói: "Được .......được ....... em sẽ đi đi khuất khỏi tầm mắt của anh rồi đứa con này của em sẽ không bao giờ có bố".

"Đi đi đừng quấy rầy chúng tôi, đừng cần thiệp vào cuộc sống của tôi nữa". Anh khó chịu không chút lưu tình ném chiếc và li ra ngoài.

Rầm........ cánh cửa bị đóng lại khép lại quãng thời gian cô sống ở nơi này những chuỗi tháng ngày khổ cực nhưng lại rất hạnh phúc vì được ở nên người mình yêu thương, được chăm sóc anh ấy cũng là đủ lắm rồi. Từ nay trở đi cô không thuộc về nơi này nữa.
Cô lấy anh sống cùng anh chỉ vì mục đích lợi nhuận hợp tác hai bên tập đoàn Khương thị và Tô thị, hai gia đình đã có hôn ước từ trước bây giờ gia đình tập đoàn cô đã bị phá sản nợ nần chồng chất lây lan sang cả công ti tập đoàn khương thị của anh, càng gây thêm sự căm ghét của anh dành cho cô.......

Từ trước đến giờ anh chỉ yêu một người duy nhất dó là mối tình đầu của anh-Như Yên- cô gái đã làm anh động lòng, thương yêu.

*†★

Bóng đêm đã buông xuống từng ánh sáng đủ màu sắc lung linh được mở ra rất đẹp rất tuyệt vời nhưng ai mà hiểu được tâm trạng lúc này của cô
Muốn khóc cũng không thể khóc nổi nó cứ ứ nghẹn trong đó, tâm can của cô rất đau như có một bàn tay của người nào đó vò nát đau...... đau lắm..... suốt quãng thời gian vừa qua chưa một lần anh nhìn vào mặt cô nói những lời yêu thương thật lòng. Người phụ nữ hạnh phúc là khi ở bên gia đình chăm sóc đùm bọc lẫn nhau nhưng cô đâu được hưởng những hạnh phúc đó ngày ngày sống trong sự ghẻ lạnh của người chồng mà mình yêu thương nhưng cô vẫn chịu đựng chiu được hết chỉ cần anh ấy hạnh phúc là cô cũng cảm thấy mãn nguyện rồi.

Người ta nói cô rất may mắn khi được làm dâu nhà họ khương sẽ tận hưởng cuộc sống hạnh phúc sum vầy như đó chỉ là cái vỏ bọc thôi còn bên trong thì nó trống rỗng khác xa vẻ bề ngoài. Hàng ngày chỉ nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của anh mà cô đã có cảm giác cô đơn trong lòng như người đứng trước mặt mình không biết mình là ai coi mình như không khí, cũng thấy tủi thân lắm nhưng ai mà hiểu được nỗi lòng của cô.

Bây giờ cô đã mất hết rồi, mất đi người mình yêu thương, mất đi cái thứ gọi là tình yêu, mất đi gia thế của mình, có nhà mà không thể ở.
Cô muốn xoá hết muốn xoá đi những kí ức, những quãng thời gian, muốn xoá hình bóng của anh ra tâm trí của cô.

"Nếu anh đã không thích như thế em quyết định rời bỏ, rời bỏ để anh được sống hạnh phúc bên người anh yêu, rời bỏ để anh mãi mãi không thể ghét em....."
"Rồi em sẽ cho anh thấy em thật sự yêu anh đến nhường nào". Bạch Lăng ấm ức nói trong vô vọng.
🌧️🌧️🌧️🌧️🌧️🌧️🌧️🌧️🌧️

[Còn tiếp]′♪♥‹›′→★
#By_wattpad: nguyetlong9

[Còn tiếp]′♪♥‹›′→★
Nhớ follow cho mình với nha
고마워.💕💕💕💕💕💕❣️❣️❣️❣️❣️❣️

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com