ZingTruyen.Info

[ĐN Twilight] Duyên trời định

Tiểu sư muội của Catherine

AyumeUchiha


Mới đó mà từ ngày Catherine nhận lời mời tới bữa tiệc của Jacob đến giờ cũng đã 1 tháng, và bây giờ cô đang ở trong ngôi nhà nhỏ mới xây nhìn y như cái đền thờ ngay cạnh biệt thự nhà Cullen, sửa soạn nốt vườn cây ăn quả và đám bò lợn gà vịt cô đã bỏ công nuôi cả tháng nay, chuẩn bị rước tiểu sư muội nhà mình về.

Catherine vừa xong, đang định trở về lại nhà Cullen thì có tiếng gió sắc lẹm vút qua, tiếp đó là một cô gái đang ngồi trên một con chim lửa, Catherine không nghĩ cũng biết đó là linh thú của tộc trưởng, tín vật đính ước của cô ấy.

Cô gái ngồi trên phượng hoàng mặc một bộ váy xanh tím theo phong cách dân tộc, trên người đeo rất nhiều vòng bạc, trong tay còn đang ôm một con sóc nhỏ màu nâu vàng, mái tóc dài được cột gọn gàng trên đầu, búi thành một búi tóc dành cho thiếu nữ, gương mặt tinh xảo còn hơn cả Catherine có hơi ngái ngủ.

CÔ ấy có vẻ đẹp hơi lạ, không giống lắm với vẻ đẹp kiều diễm và quyến rũ của Catherine mà là kiểu đẹp đầy cao ngạo, chỉ ngồi ở đó cũng giống như một vị thần cao cao tại thượng.

"Sư tỷ, lâu rồi không gặp" Cô gái xinh đẹp nói, nhảy vụt xuống đất, phượng hoàng lửa cũng theo đó mà biến mất, chỉ để lại một làn khói trắng yểu điệu.

Catherine tiến tới, cưng chiều xoa xoa đầu cô ấy, nói "Lâu rồi không gặp, Miêu Miêu"

Vu Miêu Miêu cười rất ngọt ngào, nhào lên hôn mặt Catherine một cái, nũng nịu "Chị, em nhớ chị. Tự nhiên chị bỏ lại Phượng tộc mà đi thì cũng thôi đi, nhưng mà sao lại không tới chỗ em, mò tới chỗ mấy con ma cà rồng tạp chủng đó làm gì. Bọn họ làm sao có thể chăm sóc chị tốt như bọn em được chứ?"

Catherine không trách Vu Miêu Miêu, chỉ là hơi thở dài, xoa đầu nhỏ của cô "Miêu Miêu, đừng nói vậy, bọn họ là ma cà rồng ăn chay, hơn nữa cũng rất tốt, có muốn qua không, chị dẫn em qua chơi một chút"

Vu Miêu Miêu lắc đầu, từ chối "Thôi đi, em qua đó cũng chả vui vẻ gì, chị cứ về đi. Với lại,chị cả đã gả đi lâu năm, bây giờ sắp sinh đứa thứ 2, nghe nói là một đứa con gái, Vu tộc chúng ta phải mấy trăm năm mới có được một đứa con gái, mong là nó căn cơ tốt một chút, khi nào chị cùng em đi thăm chị ấy đi"

Catherine đồng ý, sau đó sắp xếp chu toàn cho Vu Miêu Miêu rồi mới trở về nhà. Trước khi đi, Vu Miêu Miêu kéo tay cô lại, nói khẽ "Sư tỷ, thật ra lần này em đi chính là muốn tìm hôn phu, nếu chị có người, có thể giới thiệu cho em. Vu tộc đã nhiều năm không có một chủ quân chân chính, sau khi ảnh rể lớn trở về Anh, chị cả cũng rời tộc, em muốn cưới một người chồng, sinh một đứa nhỏ trước. Thọ mệnh của Vu tộc thật sự rất khó nói, em cũng sắp không quản nổi đám quỷ trong tộc, chị nhanh chóng cưới chồng rồi trở về đi"

Catherine dừng chân, nhìn cô bé một cách bất ngờ nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại "Miêu Miêu, ngửi được rồi hả?"

"Mùi cũng nặng lắm, nhưng mà vị kia nhà chị cũng không tệ đâu, ít nhất là rất phù hợp với vị trí chủ quân, em định thoái vị, cho nên là trước khi An Nhiên trưởng thành, chị làm tạm nhé"

Catherine cạn lời luôn. Cô biết con nhóc Vu Miêu Miêu cắm rễ trong bộ tộc, chết cũng không muốn ra, vậy mà lần này chủ động ra ngời, còn đi xa như vậy, 8 phần là muốn thoái vị rồi. Dù sao con bé cũng tiếp nhận vị trí đó hơn 300 trăm, nhàm chán cũng đúng, thế cho nên là cô-cái người bỏ trách nhiệm chạy đi hơn 300 năm cũng phải về trả nợ cho nó.

Catherine nhún vai, không đồng ý nhưng cũng không phản đối, Vu Miêu Miêu trực tiếp bỏ qua cô, đi vào nhà, khóa trái cửa, Catherine đành về nhà Cullen trước, dự định dắt cô bé nhà mình sang gặp họ sau.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info