ZingTruyen.Asia

ĐN Tokyo Revengers : Phạm Thiên x reader

Chương 3: Bonten

meo006

Cuộc đời em chỉ có vậy thôi. Sáng đánh nhau, chiều bi da và tối ăn trực nhà chú Mit. Nó như một vòng tuần hoàn vậy. Cứ mãi lập đi lập lại vậy thôi.

Hôm nay như bao ngày, trên đường trở về từ nhà người chú thân yêu thì em bị ai đó đánh lén. Khốn nạn thật...

Trong mơ hồ, em cố gắng kéo đôi mi nặng trĩu nhìn mặt hung thủ.

- Alo, tao đánh ngất nó rồi. Giờ như nào ? Hả ? Nhẹ nhàng thôi á ?! Sao mày không nói sớm !!!

" Con mẹ nó Ran .. Tôi nhớ mặt anh rồi đấy... " Và rồi em ngất đi.

Khi em tỉnh lại đạp vào mắt em là một căn phòng xa hoa. Hửm ..? Ai kia ?? Người ngồi trên ngai vàng ý ?

Trước mặt em là một người đàn ông. Cao tầm 1m6 . Mắt thâm quầng có vẻ thiếu ngủ. Tóc màu bạc khác hẳn với bộ đồ đen trên người anh ta. Và hơn hết điều làm em chú ý là sau lưng anh ta có đến ba tên tội phạm truy nã mạnh nhất Nhật Bản

- Tỉnh rồi kìa _ Sanzu

Em cau mày nhìn ba gã đàn ông kia. Chả nhẽ thua có mấy ván bi da mà đã bán em ra nước ngoài rồi. Ui là trời.

- Nhóc nhìn anh làm gì. Anh cũng chỉ là người thực hành thôi _ Ran nói

- Anh không có ý định làm hại nhóc đâu. Tại Ran ấy _ Rin phản bác

- Vậy tôi có thể đi chưa ?

- Không thể _ Anh trai tóc trắng nói

- À chưa giới thiệu với nhóc nhỉ . Đây là Mikey. Tên thật là Sano Manjro. Boss của Phạm Thiên _ Ran nói

- Và bắt tôi về đây làm gì ?

- Nhóc hứng thú với Phạm Thiên không ? _ Rin nói

- Ôi my me_ Em trưng mắt cá chết nhìn Mikey _ Ý anh thế nào ?

- Tại sao lại là " me " mà không phải " god" ? Về với Bonten, tôi sẽ bóp méo sự kiêu ngạo của cậu _ Mikey lên tiếng... Chất giọng toát lên sự mệt mỏi, em cảm thấy nó thật quen thuộc. Trở lại thời điểm em ở khu ổ chuột, em ngày ngày cũng toát ra sự mệt mỏi y như Mikey vậy.

Em nở nụ cười méo mó nhìn Mikey. Mikey nhìn lại em. Mắt nhìn mắt. Mặt đối mặt. Không thể từ chối sự thật rằng Mikey cũng rất đẹp trai nha. Chả hiểu tội phạm tội phung kiểu gì mà toàn trai đẹp.

- Rất hân hạnh thưa boss..

Đó là cách em gia nhập Phạm Thiên. Bằng một cách nào đó, em đều lọt vào mắt xanh bọn họ.

Sau khi gia nhập Phạm Thiên, em được làm việc dưới trướng của 1 người tên KoKonoi Hajime. Nghe đâu là cái máy in tiền của Bonten. Còn vài người nữa, Akashi Takeomi, cố vấn của Bonten. Kakucho và Mochizuki Kanji.

Làm việc được một thời gian em cảm thấy nơi này sinh ra là để dành cho em vậy. Tính cách méo mó của em nói đi nói lại cũng quá hợp đi. Chém rồi giết, phạt rồi giết. Tóm lại cũng chỉ có một chữ giết thôi

Dưới trướng của Koko cũng chẳng dễ dàng gì. Ban đầu cũng bị bắt làm nhiều lắm chứ. Gãy tay gãy chân đủ cả. Chỉ là gần đây... Hình như người trong Bonten càng ngày càng có những hành động kì lạ. Giao ít nhiệm vụ cho em hơn, mà có thì cũng phải đi cùng ít nhất hai thành viên cốt cán.

Tầm ba năm giết người, em được Mikey bổ nhiệm thành thành viên cốt cán.

Hiện tại em cũng rất ra gì và này nọ. Vest các kiểu đồ. Thêm điều nữa là em đã chuyển tới sống chung với họ từ khi thành thành viên cốt cán. Mỗi người một phòng, cũng rất thoải mái nha.

Chuyển về riết em tưởng em người ở không. Gì cũng về tay em. Cơm nước, quét nhà gì cũng về tay em. Họ nói em làm gì cũng được trừ vào phòng họ. Tò mò đấy nhưng em vẫn muốn trải nghiệm cuộc sống nên cũng chả dám vào.

Đêm nay như bao đêm, Sanzu hai tay hai con điếm ôm nhau ưỡn ẹo về nhà. Em chỉ liếc một cái rồi trở về phòng của mình. Khổ nỗi phòng Sanzu ở ngay cạnh phòng em.

Cái nhà kiểu gì không biết. Nhà của tội phạm mà không cách âm gì. Thề chứ đêm nào em cũng nghe điếm rên. Dù gì em cũng là con gái mà, không tránh khỏi việc sinh lý cũng có chút thiếu thốn nên thỉnh thoảng cũng hay... Ngại thật...

Không chỉ Sanzu nha. Nhà này ai cũng chơi gái. Nghe cái tiếng rên hằng đêm chắc em tự kỉ đi cho vừa.

------- 9:30 -------

Em đang đứng ngoài ban công nhìn ngắm ánh sáng " bình minh". Có lẽ giờ này họ chưa đi làm về nên em cũng thoải mái. Chạy lông nhông trong nhà với mỗi cái áo sơ mi mỏng tèo. Mặc mỗi cái quần trong em trộm của Ran, quấn ngực và đội tóc giả. Đang ngồi thoải mái trên Sopha thì tiếng cửa mở. Đệch, sao hôm nay Koko về sớm thế. Chẳng nói chẳng rằng, anh ta ngồi phịch xuống ghế ngay cạch chỗ em ngồi.

Anh ta nhìn chằm chằm về phía chiếc đùi trắng như trứng bóc của em mà ngả đầu xuống

- Mày ăn mặc kiểu gì thế này ??_ Quay đầu sang mà dụi vào bụng em _ Mày thơm thật đấy. Như mùi con gái ấy. Mày mà là con gái tao hiếp mày luôn đấy Zero_ Koko nhìn em bằng một ánh nhìn đầy dục vọng rồi dâm đãng liếm môi một cái

- Hay là ... _ Koko từ từ ngồi dậy, từ vòng tay qua eo con kiến của em mà ôm lấy _ Tao không ngại làm tình với con trai đâu Zero ..

Em nghe thế giật mình bật dậy. Con mẹ nó em là con gái . Bí mật này bây giờ mà lộ ra sợ rằng em chết xác không nguyên vẹn mất.

- Mày lên cơn à Koko ? Đitme thiếu hơi gái thì chơi điếm đi mò tao làm kẹc gì ? Bố đell phải cái bồn chứa tinh của mày

Bằng tốc độ nhanh nhất của mình em thoát khỏi Koko và chạy về phòng của mình. Không biết Koko nãy có nhận ra gì không. Sợ là trái cà tím em nhét vào quần hơi nhỏ. Má chứ thế đell nào ???? Koko nãy còn định thịt em à ? Con mẹ nó, ừ thì em thừa nhận em thiếu thốn tình dục đấy nhưng mà đitme em là đang giả trai. Đell phải con gái. Má chứ Koko đẹp trai em không ăn được cũng tiếc lắm chứ không phải nói

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia