ZingTruyen.Com

(ĐN OP Drop) Song Thần Xuyên Không

# 8

TThn304

" "lời nói nhân vật
( )suy nghĩ
Nói thầm
[ ] giao tiếp ánh mắt
{ } lời nói ngoài lề

======================

"Hả" _Daniel

"Cảm ơn lòng tốt của ông chúng tôi ko xứng đâu" _Artemis

"Vì cái dấu ấn nô lệ của thiên long nhân sao?,yoi" _Marco

"Sao anh biết chúng tôi từng là nô lệ?" _Daniel

Giọng cậu bắt đầu lạnh đi, nhìn anh bằng ánh mắt băng lãnh

"Các y tá trên thuyền đã nói lại với tôi, yoi" _Marco

Cả thuyền đều rất sốc bởi bọn họ biết một khi là nô lệ của thiên long nhân thì sẽ xác định là sống những ngày như ở địa ngục chưa kể nếu bỏ trốn mà bị bắt về thì chỉ có cái chết đang chờ họ thôi

Chưa kể làm sao hai đứa trẻ này có thể tháo đc cái xích có gắn bom trên cổ nữa
Hai đứa trẻ mới bốn tuổi mà đã phải trải qua những sự hành hạ khủng khiếp, tra tấn tàn nhẫn của chúng

"À thì cũng chỉ là một phần lý do" _Daniel

"Một phần?" _Haruta

"...." _Artemis

"Artemis?" _Daniel

"....c...chúng t..tôi cần chút thời g.....gian đ..để xuy nghĩ...." _Artemis

Bây giờ cô đã cúi gầm mặt xuống không một ai thấy đc biểu cảm của cô lúc này, nói rồi cô đứng dậy chiếc đĩa trong tay biến mất rồi im lặng đi một mạch đến căn phòng lúc đầu cô vừa tỉnh lại

Daniel ko nói gì mà chỉ nhìn theo bóng lưng cô rời đi với ánh mắt phức tạp

Mn trong băng Râu Trắng khó hiểu ko biết vì sao hai nhóc đó lại phản ứng kì lạ như vậy
Thatch dường như hiểu đc gì đó nên vẻ mặt có chút buồn, Marco vừa đúng lúc chú ý đến biểu hiện này của Thatch nên có chút nghi ngờ
Nên lúc mọi người vừa giải tán thì anh đã kêu Thatch ra nói chuyện

"Thatch, cậu đã biết đc gì về hai đứa nhóc kia đúng ko?,yoi" _Marco

"Cậu thấy biểu hiện lúc nãy của Artemis khi nhắc đến từ gia đình ko?" _Thatch

"Có, cô bé bất ngờ gục mặt xuống, giọng điệu lúc nãy có chút run, yoi" _Marco

"Lúc nãy anh em họ chỉ nói tên thôi đúng ko?" _Thatch

"Hai nhóc đó có họ sao?, yoi" _Marco

"Có chứ" _Thatch

Nói xong anh châm một điếu thuốc rồi hút

"Họ của anh em họ là Hyperneva" _Thatch

"Hả cái gì? Họ gì cơ? Yoi" _Marco

"Hyperneva.Iris.Daniel,
Hyperneva.Iris.Artemis là tên đầy đủ của anh em song sinh ấy" _Thatch

"Gia tộc Hyperneva.Iris?, yoi" _Marco

"Thì ra đó là lý do, yoi" _Marco

"Đã vậy hai nhóc đó còn là con của tộc trưởng của gia tộc Hyperneva.Iris"

"Hyperneva.Iris.Harvey, yoi" _Marco

"Không ngờ hai nhóc đấy lại có thân thế lớn như vậy, yoi" _Marco

"Vậy phải nói cho bố biết rồi, yoi" _Marco

"Đừng" _Thatch

"Sao?, yoi" _Marco

"Cậu có thấy vui khi người khác tiết lộ bí mật của mình trong khi mình chưa muốn nói ko?" _Thatch

"Cứ để họ tự nói" _Thatch

Phía cô sau khi đi về phòng, cô lập tức đóng cửa khóa cửa lại và ngồi thụp xuống khóc, cô khóc là vì chữ 'gia đình' này nó gợi cho cô nhớ đến cái ngày mà toàn bộ mọi người đều ra đi trên đống đổ nát còn cha và bà Mira là người thân nhất của cô trừ Daniel khi đến thế giới này nhưng họ cũng bỏ cô mà đi
Và cô khóc vì tiếc cho một huyền thoại cũng là Bố của một đại gia đình này cùng đứa em trai út của họ bỏ mạng tại Marineford sau đó dẫn đến sự tan rã của cả băng, người thì đi tha phương cầu thực, người thì mai danh ẩn tích
Ta nói coi tới khúc đó chỉ muốn khóc ngập phòng luôn
Đã vậy cặp cô Ship cũng thành kẻ âm người dương
{T/g: ủa con ơi lạc đề à đang về gia đình buồn mà😕? }

Sau khi suy xét kĩ lại thì cô quyết định đã xuyên rồi thì thay đổi síu cũng chẳng sao

Nghĩ tới, suy nghĩ lui cuối cùng cũng có quyết định cô mở của ra ngoài

(Ủa tối rồi à) _Artemis

(Mình nhớ lúc mình vào phòng vẫn còn là buổi sáng mà) _Artemis
{T/g: Đó là buổi chiều đấy con gái lúc con tỉnh dậy đã là buổi chiều rồi :) }

"Artemis, sao nhóc lại ở đây vào giờ này?, yoi" _Marco

"Ko có gì chỉ là tôi không ngủ đc nên ra hóng gió tí cho bớt ngột ngạt thôi" _Artemis

"Mà này" _Artemis

"Chuyện gì? ,yoi" _Marco

"Sao các anh lại gọi ông ấy là Bố?" _Artemis
{T/g: con biết rồi mà hỏi chi?}

"Đó là vì ông ấy dùng từ con trai để gọi tất cả mọi người ở đây, yoi" _Marco

"Đám ô hợp chúng tôi đều có điểm chung là bị cả thế giới ghét bỏ, yoi" _Marco

"Dù chỉ là một từ để gọi nhưng hai tiếng con trai này khiến bọn tôi cảm thấy rất hạnh phúc, yoi" _Marco

Bỗng đưng anh xoa đầu cô cười nói

"Cô bé anh rất sốc khi biết mới 3,4 tuổi đầu mà em đã trải qua và có quá khứ từng là nô nệ khi mới còn nhỏ như như vậy, tuy anh ko biết em đã trải qua và chịu đựng thêm những gì nhưng có thể khiến một cô bé 4 tuổi trở nên lạnh lùng, tàn bạo, đôi mắt vô hồn như vậy thì những gì em trải qua cũng chẳng tốt đẹp gì ,yoi" _Marco

"Tuy nhiên đó là quá khứ rồi em định sống trong cái quá khứ đến khi nào? ,yoi" _Marco

"Đã đến lúc buông bỏ quá khứ và đưa ra quyết định cho tương lai mình rồi ,yoi" _Marco

Artemis im lặng nãy giờ cũng cười tươi và đáp lại

"Anh nói đúng đã đến lúc em đưa ra quyết định rồi" _Artemis

Dứt lời cô chạy một mạch đi tìm Daniel nhưng cậu đã núp sau một góc tường và nghe thấy hết cuộc trò chuyện nhỏ giữa cô và Marco
Cậu đang định rời đi thì gặp ngay Artemis đứng ngay đó bây giờ cậu giống bị bắt quả tang khi đang lén lút làm gì đó
"Nếu anh nghe hết rồi thì quyết định của anh là gì?" _Artemis

"Theo ý em" _Daniel

"Nếu đã vậy thì cần phải cho ông ấy biết về một số bí mật của chúng ta nhỉ" _Artemis

"Đc nhưng là ở thế giới này" _Daniel

Sau đó hai người đã đứng trước phòng của Râu Trắng
'Cốc cốc'

"Hửm là ai ?" Râu Trắng

<><><><><><><><><><><><>

Đừng quên để lại một ☆ để tiếp thêm động lực cho mình nha
Làm ơn đừng xem chùa tui làm cực lắm😢😢😢

THANK YOU :)
&
LOVE YOU :3

CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI VUI VẺ 🎉😄🎉

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com