ZingTruyen.Com

[ ĐN Lớp Học Ám Sát] ( SS1) Sự Khởi Đầu Của Hạnh Phúc.

Chap 8 : Giữa kì I

Lymiichan

Mới thấp thoáng mà đã gần đến ngày thi rồi. Mọi người đang rèn luyện kiến thức bằng cách học hết sức bá đạo của Koro sensei.
- Các em! Từ bây giờ sẽ là cuộc chiến với kì thi khá khó khăn. Nhưng cứ yên tâm. Thầy có thể cho các em những kiến thức tốt nhất.

Cuộc chiến phân thân của thầy bắt đầu. Thỉnh thoảng cô và Karma còn ám sát thầy để tăng thêm sự kịch tính.
- Không vui gì hết. Các em sẽ làm thầy phân tâm đấy. Hai em hãy tập trung học cho thầy.
- Vâng (~_~)

Tiết học kết thúc. Nagisa ở lại trực nhật lớp. Cô thấy vậy thì cũng ở lại giúp cho nhanh.

- Kiri, cảm ơn cậu nha!

- Không có gì, bạn bè phải giúp đỡ nhau chứ?

Nhờ sức của hai người mà dọn dẹp đã nhanh hơn. Hai đứa chuẩn bị ra về thi thấy thầy hiệu trưởng đang ở trong phòng giáo viên. Cả hai đều bất ngờ. Cô đã quên mất việc trước khi thi giữa kì, thầy hiệu trưởng có ghé qua.

Cô và Nagisa đứng ngoài có thể nghe thấy được hết các cuộc đối thoại khủng khiếp của người lớn. Đối với cô, đây là buổi đàm phán giữa người luôn bị học sinh giết và người tự cho mình là gián tiếp giết học sinh. Lời nói của thầy hiệu trưởng khô khan, không chút cảm xúc. Chỉ cần một tai nạn nhỏ có thể khiến thầy ra như thế. Nếu hiểu nguồn gốc câu chuyện thì thầy ấy rất đáng thương, thầy ấy đã phải chịu đả kích lớn cho tư tưởng : " Trở thành người tốt" của thầy.

- Đấu trường sắp tới đó là kì thi giữa học kì. Hãy cố gắng! - Thầy hiệu trưởng nhìn Koro bằng con mắt đáng sợ. Người ngoài cũng còn lạnh cả xương sống

Thấy HT ra khỏi phòng, khi nhìn thấy cô và Nagisa, thầy cười và nói
- Chào các em, kì thi sắp tới nhớ cố gắng nhé. Chúc may mắn!

Như trong diễn biến, Nagisa trở lại tâm trạng của một học sinh lớp E khi nghe thầy ấy nói. Khi nhìn sang cô, thầy HT để tay lên đầu và vuốt tóc cô :

- Cảm ơn em về lời khuyên mua 2 cái máy vi tính. Thầy vẫn rất tiếc khi em lại muốn vào lớp E học, em rất có tài năng đấy!

- Thầy quá khen nhưng nếu rời khỏi lớp E, em sẽ tiếc hơn nhiều ấy ạ. - Cô đáp lại thầy bằng một nụ cười vui tươi, hiền hoà, ngụ ý muốn nói là em sống rất tốt khi ở đây.

- Vậy sao? Thế thì tốt! - Thầy rời đi.

Nagisa nhìn cô, cười rồi nói :

- Đến thầy HT cũng rất coi trọng cậu vậy tại sao trước kia cậu lớp muốn vào lớp E chứ?

- Đồ ngốc! Nếu không vào lớp E thì tớ có được như bây giờ không? Tớ có được gặp các cậu và cùng các cậu ám sát thầy không?

- Nhưng...

- Tớ vào lớp E vì tớ thấy thích hơn nữa vì có các cậu và thầy.

Hai người ra về.

- Cậu nói như mình đến từ tương lai đấy!

- Đúng mà tớ đến từ tương lai đấy!

- Thật sao? Hả??

- Đùa tí thôi!

Ngày hôm sau thầy lên lớp với tâm trạng nặng nề nhưng không biểu hiện rõ. Thay vào đó là những lời nói quyết tâm để khiến lớp E tốt hơn. Mặc dù vậy, lớp E thì luôn tiêu cực. Họ chỉ nghĩ lớp E thì vẫn hoài là E thôi. Thà ám sát may ra còn tốt hơn. Và đương nhiên là thầy Koro phải loại bỏ các suy nghĩ vớ vẩn của học sinh.

- Tất cả ra hết ngoài sân cho thầy!

Bài học ngoài trời bắt đầu diễn ra. Thầy đúng là một con quái vật khi vừa dậy cho học sinh hiểu lại tiện tay don dẹp sân trường. Và cứ như vậy, mục tiêu vào top 50 được đề ra. Nếu không làm được thầy sẽ từ chức và rời khỏi đây.

- Rắc rối thật đấy! - Cô đứng cạnh Karma nói

- Hể? Cậu sợ rồi sao?

- Nghĩ gì mà tớ sợ nhưng top 50 thì hơi quá rồi đấy. Thầy thật sự đang đi sai đường.

- Sai ở đâu?

- Koro sensei đã quá coi trọng thành tích. Cho dù thầy có dạy hăng say thế nào thì thầy đã quên mất rằng thầy HT sẽ làm mọi cách để thầy ấy thất bại thôi.

- Vậy thì phải làm sao?

- Tất cả phụ thuộc vào cậu. - Cô đặt tay lên vai cậu rồi vào lớp.

Kì kiểm tra diễn ra, nhưng trước đó cô và lớp E lại đụng mặt Asano .

- Kì thi nhớ cố gắng đấy cô nhóc!

- Tớ không phải là nhóc nha. - Cô tức giận

- Được rồi! Vậy tiếp tục trò của cược không? Nhưng lần này sẽ có lợi cho cậu.

- OK! Thích thì chiều.

- Nếu cậu nằm trong top 5 thì cậu thắng.

- Top 5...Um, Chắc sẽ được .
...

Kì thi ban đầu lớp E làm rất ổn nhưng con quái vật cuối cùng thì...

Nhiều ngày sau tại lớp E:
- Các em, lần này là lỗi của thầy. Thầy không hề nghĩ câu cuối lại thành ra như vậy. Thật thật sự không còn mặt mũi nhìn các em nữa. Thầy xin lỗi!

- Karma, cậu nên làm gì đi chứ. Điểm của cậu cao mà. - Cô ngồi dưới thì thầm với cậu.

- Hể? Sao cậu không làm, điểm của cậu cũng đâu có thấp đâu.

- Không lằng nhằng nữa, nhanh đi không thầy từ chức giờ.

- Không nói tớ cũng biết.

Mũi dao từ chỗ Karma bay đến chỗ thầy :

- Karma, thầy đang buồn đấy! - Koro sensei tức giận.

- Nếu không dám đối mặt thì làm sao thầy bị chúng em ám sát được.

- Nhưng...

Cậu vất tập bài kiểm tra của mình lên bàn.

- 91 , 98 , 98 , 99 , 100.

- Không thể nào! Toán được 100 điểm sao. Siêu ghê. - Cả lớp tập hợp lại.

- Tất cả là nhờ công thầy dạy đấy- Karma

- Phải đó! Thầy đã làm rất tốt rồi. - Cô đi lên và đưa cho thầy bài kiểm tra của mình.

- 100 , 98 , 98 , 90 , 100!

- Nếu xét về tổng điểm thì em và Karma bằng nhau đó.

- Nhưng tụi em không có ý định chuyển đi đâu. Dù sao ám sát vẫn vui hơn ngồi học mà.

- Các em...

- Hay là thầy sợ? - Karma

- Nếu sợ thì thầy lên nói ra như là :" Ôi, thầy sợ lắm, thầy đi đây" chứ.

- Phải đó!

- Thôi được rồi, tôi sẽ không đi đâu hết. Được chưa? - Thầy tức giận.

- Nè, Kiri thế và cá cược thế nào?

- Tớ và Karma đồng hạng hai toàn trường nên là...tớ thắng rồi!

- Vậy tốt quá!

- Um... Um! Cuối cùng cũng phục thù được rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com