ZingTruyen.Com

[ ĐN Lớp Học Ám Sát] ( SS1) Sự Khởi Đầu Của Hạnh Phúc.

Chap 27 : Biến đổi bất ngờ

Lymiichan

Sau khi hai thiên tài bắn súng Chiba và Hayami xử xong tên sát thủ thèm mì cuồng súng thì tất cả gần như đã sẵn sàng đến gặp Boss.

- Sắp rồi!

- Phải, chúng ta sẽ lấy được thuốc giải cho mọi người.

Bây giờ tất cả đang đứng trước cửa phòng của Boss. Khi định đưa ra mở cửa thì có giọng của người phụ nữ vang lên :

- Đứng lại mấy đứa nhóc kia!

Đây là một người phụ nữ xinh đẹp, nước da trắng mịn. Mái tóc ngắn màu nâu hạt dẻ trông rất đẹp. Cô ta mặc một bộ kimono Nhật Bản màu đỏ với hoa tiết là các bông hoa hồng đỏ càng tăng thêm vẻ quyến rũ vốn có.

- Chị gái muốn tìm đường đi đâu ạ? - Cô nhanh chóng tiếp chuyện

- Phải! Tìm đường đưa các ngươi xuống địa ngục.

- Không lẽ cô ta cũng là một sát thủ?

- Cậu bé thông minh đấy. Ta không ngờ ba thằng em lại thảm hại trước mấy đứa trung học này.

- Tại bọn họ quá yếu thôi, chị gái ạ! - Karma

Cô nãy giờ vẫn ngây người. Rõ ràng trong bản nguyên tác không hề có sự xuất hiện của chị gái này. Chỉ có ba vị sát thủ kia thôi mà. Chuyện này là sao chứ? Sự thay đổi không lường trước được này là sao? Ở đây, không ai có khả năng thay đổi kịch bản cả. Ngoại trừ...

" Shirogi... Mình cảm nhận được sự tồn tại của hắn ở gần đây. Chỉ hắn mới có thể thay đổi kịch bản. Cái tên này không rõ giới tính này... Ngươi dám... "

- Nếu chị muốn đưa tụi em xuống địa ngục thì rất tiếc là " cha " của Karma lại không có ở đó, chủ nhà không có thì ai tiếp khách ạ?
( Ý chỉ Diêm Vương vì một vài Chap trước Karma đã được so sánh giống như con trai cưng của Diêm Vương)

- Nếu vậy thì một xuất lên thiên đường.

- Chị gái xinh đẹp đây muốn giết tụi em bằng gì ạ? - Cô gượng cười

- Dao quá ngắn.

- Vậy ý chị là kiếm ạ!

- Phải đó cô bé, bên cạnh em có một cặp kiếm. Lấy một cái đi.

Đúng là có cặp kiếm được treo trên bức tường, xếp thành hình chữ X. Cô rất lấy một thanh. Ai lại ngờ nghệ thuật kiếm của cô lại được phô diễn lúc này chứ.

- Còn ta thì chỉ cần kiếm gỗ cũng có thể kết liễu các ngươi. - Cô ta lấy ra một thanh kiếm gỗ.

- Chị à, có vẻ hơi không công bằng khi em dùng kiếm thật hay là chị cũng cho em mượn thanh kiếm gỗ đi.

Để giảm khả năng nguy hiểm khi dùng kiếm thật nên cô cũng lựa chọn kiếm gỗ.

- Kiri, cậu biết sử dụng kiếm từ bao giờ vậy?

- Từ lâu lâu trước đây tớ có học, mà điều đó không quan trọng. Các cậu đứng lui xuống đi. Cẩn thận nguy hiểm.

- Nhưng chân cậu như vậy liệu có di chuyển nhanh được không?

- Vết thương này đúng là có chút ảnh hưởng nhưng không sao, tớ không phải người bình thường đâu nên cậu đừng lo.

- Dài dòng quá rồi đấy, như ý của em gái. Đây! - Cô ta ném cho cô cây kiếm.

- Bắt đầu được rồi chứ?

- Đương nhiên.

Hai người ban đầu chỉ là giao những đường chém bình thường, chậm rãi. Nhưng tốc độ của hai thanh kiếm di chuyển càng ngày càng nhanh, số lần va chạm cũng nhiều. Tốc độ bây giờ đã khiến người khác không nhìn được nữa.

- Cô bé, em giỏi đấy!

- Chị quá khen, chị cũng không kém gì. Nhưng trong một cuộc đấu, ai thông minh thì người đó thắng chị ạ.

Dứt lời, cô đột ngột biến mất trước mặt đối thủ, chưa đầy một giây sau đã đứng sau đằng sau cô ta, kiếm kề cổ.

- Di chuyển là chết! - Cô đe doạ.

- Chuyện gì vừa xảy ra vậy, Kiri cậu ấy...

- Đó là bật nhảy. - Koro sensei

- Bật nhảy?

- Em ấy lợi dụng lúc đối thủ tập trung vào thanh kiếm đến khi cô ta chớp mắt thì nhảy lên không trung, quay ngược vòng và xuất hiện sau đối thủ. Và để làm được điều này, yêu cầu là đốc độ của em ấy phải nhanh, hơn nữa để bật nhảy xoay vòng thì phải có năng khiếu về thể dục dụng cụ.

- Tốc độ của Kiri nhanh, ai cũng biết điều đó. Có thể nói, cậu ấy là học sinh nhanh nhất lớp E.

- Vậy thì lần này phần thắng thuộc về Kiri rồi 

- Chị thấy chiêu vừa rồi ảo không? Ban đầu em không có ý định chiến thắng chị đâu nhưng mà đột nhiên nghĩ lại nếu mình đã ở đây rồi thì ngại gì không liều một lần.

Bây giờ tâm trạng của cô đang rất hưng phấn.

"Đúng là chỉ trong Anime mới có những pha di chuyển ảo diệu như vậy. Trước kia mình cứ tưởng vào Anime rồi thì khả năng của mình sẽ giảm ai ngờ được nó lại mạnh hơi bởi những pha công kích ảo diệu mà tỉ lệ thành công lại rất cao. Thích thế! "

- Cô bé không sợ ta công kích ngược lại à?

- Em tính hết rồi. Nếu tay chị động đậy thì kiếm trên tay em sẽ di chuyển. Còn chị định đánh bằng Võ thuật thì nghỉ luôn chị ơi. Vì bộ kimono chị đang mặc không thích hợp đâu.

- Đúng là sai lầm khi chọn mặc nó. Ta đã quá coi thường bọn nhóc các người. Được rồi, ta thua.

- May cho chị là tụi em không còn nhiều thời gian nếu không em sẽ ở lại chơi với bộ kimono của chị.

- Con bé này... Nguy hiểm đấy! Ta sẽ tặng em cây kiếm đó. Giữ về làm kỉ niệm cơ.

- Được vậy thì tốt, cảm ơn chị.

Nói xong cô dùng dây trói lại. Để chị ấy không di chuyển linh tinh nữa.

- Kiri à,  tuyệt thật đấy! Không ngờ cậu biết dùng cả kiếm.

- Rất điêu nghệ là đằng khác.

- Không ngờ được, cậu còn tài năng gì thì nói ra hết đi.

- Mọi người, chuyện này ta nói sau. Bây giờ đã đến lúc gặp Boss rồi. Chuẩn bị thôi.

- Phải!

" Nãy giờ hình như mình hơi quá sức, hơn nữa cơ thể còn trúng độc nữa. Không ổn rồi, mình có chịu được đến phút cuối không đây...? "

Mọi người bước vào căn phòng, trước mặt là một cái ghế to. Ai cũng nghĩ đằng sau là người ngồi.

- Không có ai ngồi ở đó đâu, tên đó lên sân thượng rồi. Mình cũng phải lên thôi. Không còn nhiều thời gian nên mọi người đừng hỏi.

Cô không để ai kịp nói. Lôi hết lên sân thượng. Ở đó tên Takaoka đã đứng chờ sẵn.

- Takaoka sensei sao?

Khuôn mặt biến dạng trông thật kinh dị. Không biết ông ta làm thế nào mà thành ra như vậy.

- Mày và mày, theo tao sang bên kia. Đứa nào đi theo tao sẽ phá hủy thuốc giải.

Hắn ta đe dọa và đưa cô cùng Nagisa lên sân đối diện. Sau khi đứng ở bên đó an toàn, hắn mới quá hủy đường đi.

- Quyết đấu một trận đi, ta sẽ chấp cả hai đứa tụi bay.

Cô lùi ra sau và đẩy Nagisa lên. Đầu óc cô bắt đầu choáng váng, vết thương ở chân đột nhiên cũng đau nhói. Cô xoa đầu nói với Nagisa.

- Lần này là đến lượt cậu! Sân khấu này nhường cậu.

- Nhưng...

- Cậu... Sẽ thắng... Yên tâm đi,... Vì cậu là... Là một... Một sát thủ... Rất giỏi.

Câu nói cuối cùng trước khi cô ngất. Đứa con gái đứng đó, đột nhiên quỵ xuống và ngất đi.

- Kiri!!!

Giọng mọi người kêu lên.

- Không lẽ cậu ấy cũng uống thứ nước đó. - Nagisa bàng hoàng

- Ơ kìa, con bé đó gục rồi sao? Quả là độc có tác dụng mạnh.

- Ông...

Nagisa sẵn sàng chiến đấu với hắn ta. Mặc dù ban đầu có bị ăn hành hơi nhiều nhưng sau khi hắn ta phá hủy thuốc giải. Đó là lúc Nagisa thật sự thức tỉnh. Giống như lúc trọc vào ổ kiến lửa vậy, ban đầu có vẻ hiền hiền nhưng rồi sẽ nhận phải một cái kết đau đớn. Cuối cùng thì phần thắng vẫn thuộc về Nagisa với chiêu thức vô cùng độc đáo.

Mọi chuyện ổn thoả cả rồi. Nhưng bây giờ cô vẫn chưa tỉnh.

- Cậu ấy liệu có sao không?

- Kiri... Cậu...

Nghe tiếng của Kaede, mọi người quay lại nhìn cô. Cô đã đứng dậy nhưng mắt vẫn nhắm chặt. Đầu hơi cúi. Dáng đi lủng lẳng, không giống bình thường.

- Cậu sao -

- Cẩn thận!

Nagisa kéo Kaede về để tránh đường kiếm bất ngờ của cô. Tại sao mắt không mở mà cô lại sử dụng được kiếm? Tại sao cô lại tấn công bạn bè của mình và tại sao mặt ai cũng sợ hãi như vậy...?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com