ZingTruyen.Com

[ ĐN Lớp Học Ám Sát] ( SS1) Sự Khởi Đầu Của Hạnh Phúc.

Chap 24 : Nguy hiểm

Lymiichan

Mọi người vui vẻ chưa được bao lâu thì sự cố xảy ra. Phân nửa lớp đổ bệnh. Mọi người nhận thức được sự nguy hiểm của nó. Không lâu sau, cuộc gọi đang sợ đến. Và mọi chuyện cứ diễn ra như vậy nên bây giờ cô cùng 14 học sinh khác đang đứng trước vách núi cao, gồ ghề.

- Chúng ta sẽ trèo lên!

- Mà khoan... Kiri, cái bao to đùng gì kia.

Mọi người thắc mắc khi thấy cô mang theo cái túi lớn bằng nửa người cô.

- Cái này à? Là để dự phòng thôi. Tớ đã mang theo biết đâu lại dùng đến.

Mọi người lần lượt trèo lên. Không hổ danh là lớp E trèo lên không chút e dè, sợ hãi.

" Leo núi với mình không thành vấn đề nhưng mình hơi chóng mặt, tác dụng của thuốc sao? "

- Kiri san, nếu em sợ thì em có thể ở lại đây cũng được.

- Koro sensei, thầy nói ai sợ? Có tin em tìm một con chó để nó ăn thầy không?

- Đừng! Ghê lắm.

- Vậy thì thầy im lặng đi.

Cô cũng trèo lên. Đúng là những bài học của Karasuma sensei rất có ích. Cô treo khá nhanh, chẳng mấy chốc đã vượt qua nhiều người.

" Hình như càng ngày càng chóng mặt thì phải! "

Cô lắc lắc cái đầu. Cứ nhìn thẳng rồi treo nhưng đột nhiên...Xung quanh cô toàn xác chết. Máu chảy theo vạch núi. Rất nhiều. Rồi bất chợt, có cái xác xuất hiện sát mặt cô. Do bất ngờ, giật mình cô tuột tay và rơi xuống.

" Ảo giác nữa sao? Mình đang rơi phải không? Tại sao lại không có cảm giác gì?... "

- KIRI!!!

Mọi người bất ngờ không kém. Cô đang rơi kìa, bây giờ phải làm sao? Cứu lấy cô đi chứ. Đừng có đứng như tượng như vậy.

Còn cô, bây giờ tỉnh táo lại rồi. Phải tìm cách.

" Mình đang rơi khá nhanh nhỉ? Xung quanh có gì để bấm không?... Đành liều vậy. "

Cô cố giữ thăng bằng. Bám nhanh vào cái vách đá nhô ra. Tất cả chỉ xảy ra trong chớp mắt. Hai chân cô tìm chỗ đứng chắc cũng rồi mới quay lớn nói

- Thành công! Kiri sống sót.

Nói thì nói vậy nhưng chân trái của cô do va chạm mạnh nên trầy xước, máu cũng chảy nhưng cô nghĩ không sao nên thôi.

Mọi người không đáp lại chỉ leo Lên thật an toàn. Sau khi cô an toàn tại đỉnh núi, đây mới là lúc mọi người nói nhiều nhất.

- Kiri, cậu có bị thương không?

- Tại Sao lại ngã?

- Tụi tớ lo muốn dừng tim luôn này.

- Từ... Từ... Để tớ... Thở... Thở đã!

Thật sự sau tai nạn vừa rồi, cô gần như mất sức rất nhiều. Đã thế cái chân nó đau lắm.

- Kiri, chân cậu không sao chứ?

- À...Chỉ là trầy xước thôi. Không đáng kể. Mình có mang hộp cứu thương theo mà.

Cô băng bó xong rồi đứng dậy nhưng... Không vững nên lại ngã. Hình như chân trái không di chuyển được. Không lẽ bị thương nặng vậy. Cô cô đứng nhưng chân đau lắm. Không di chuyển nổi.

- Cậu không đi được sao?

- Hình như chân có vấn đề. Mọi người cứ đi trước đi, mình sẽ đuổi theo nhanh thôi.

Mọi người dần tản đi chỉ còn có Kaede, Nagisa và Karma ở lại.

" Mình làm ảnh hưởng tới mọi người rồi, thật sự của biết làm sao mà số lại như vậy? Đã bị trúng độc, bị ảo giác và giờ còn cái chân nữa... Ta mà biết đứa làm khiến số bổn tiểu thư đây đen như vậy thì chết với ta. "

- Xin lỗi nha! Tớ phiền quá phải không?

- Không có đâu, là do tai nạn thôi mà.- Nagisa

- Không phiền gì hết. - Kaeda

- Cậu đứng được không? - Karma

- Chắc được nhưng đi thì chưa chắc.

- Vậy thì bấm vào vai tớ này, tớ dìu cậu đi. - Kaede

- Được không vậy?

- Ổn mà!

- Vậy phiền cậu!

Cuối cùng sau bao nhiêu cố gắng cuối cùng cũng gặp mọi người ở bên trong. Hình như vẫn chưa qua được ải gặp bảo vệ.

- Đến rồi à?

- Ukm! Sao rồi

- Bảo vệ nhiều quá.

- Cứ đi qua thôi ! - Cô và Bitch sensei đồng thanh rồi quay ra nhìn nhau cười.

- Hai người không thấy được tình hình nguy hiểm thế nào sao?

- Yên tâm! Nhờ cô nha, Bitch sensei.

- OK! Nhìn mà học tập đây mấy nhóc.

Cô đi thẳng vào, gặp bảo vệ. Về việc quyến rũ người khác thì Bitch sensei là số một. Khả năng của cô căn bản là bằng 0 . Hoàn toàn mù tịt về cách quyến rũ người khác. Vậy là cả lớp vượt qua ải một an toàn.

- Không ngờ Bitch sensei lại siêu đến thế.

- Đúng vậy! Dù sao cô ấy cũng là sát thủ thật sự mà.

- Nè nè, Kiri có biết chơi piano không?

- Biết sơ sơ, chắc thế.

- Violon thì sao?

- Cũng tạm.

- Đàn Ghi - ta.

- Biết chơi.

- Sáo.

- Cũng ổn

- Trống.

- Không biết thì là nói dối.

Mọi người kinh ngạc. Cô không phải người nữa rồi, mới từng này tuổi mà biết chơi nhiều nhạc cụ như vậy sao?

Cô thấy mọi người nhìn mình, cứ tưởng nói gì sai nên chỉ im lặng, không mở lời. Cô đang cảm thấy rất chóng mặt nhưng vẫn nhẫn nhịn. Thuốc này thật sự rất mạnh.

- Kaede, cậu mệt rồi sao? Vậy thì bỏ mình ra cũng được. Mình có thể làm vậy tường để đi

- Không sao!

- Đừng quá gắng sức. Mình biết cậu mệt. Cậu đang đi rất chậm đấy. Bỏ ra thôi.

Nói mãi cậu ấy mới buông ra. Mình đứng tựa vào tường. Mắt nhắm chặt, thở mạnh rồi nói :

- Chắc sẽ đi được.

- Trong cái balo to đùng của cậu có cái gì giống như gậy hay lạng không? - Nagisa

- Chân cậu có vẻ nguy hiểm đấy! Hay quay lại khách sạn đi.

- Tớ đã nói là đi được. Tớ có phải liệt luôn đâu mà mấy cậu lo dữ vậy?

- Cậu có đau không? - Karma

- Không!

- Nói dối! - Cậu đập vào đầu cô

- Dối cái gì? Không thì người ta nói không, mắc mớ gì đánh người ta.

- Chân cậu đang chảy máu kìa!

Cô nghe cậu nhìn xuống chân mình. Máu thấm qua lớp vải băng càng lúc càng nhiều. Có chỗ rỉ máu ra luôn.

- Ờ nhỉ! Thì chỉ cần băng lại là được.

Cô thản nhiên ngồi xuống băng bó. Cô không hề có cảm giác đau đớn gì cả, cũng không nhận thức được việc máy chảy.

- Xong! Lại trắng đẹp. Bây giờ còn muốn nói gì không ? Nhìn đây, Kiri có thể đi lại hơi bình thường rồi.

- Vậy thì tốt!

- Cảm ơn mọi người đã lo lắng cho tớ. Đa tạ Kaede cô nương đã giúp tại hạ đi lại, sau này nhất định báo đáp công ơn của cô nương.

- Không có gì!

Cô và mọi người vừa cười vừa đi vui vẻ.

- Nhưng nếu gặp người đi qua hành lang thì có nghi ngờ gì không?

- Ở đây có rất nhiều những đứa trẻ trạc tuổi tụi mình . Họ là những công tử, tiểu thư nhà giàu có nên những nơi như thế này rất hay xuất hiện.

Cô giảng giải một lần.

- Thì ra là vậy! Nếu thế phải ra giáng cho tốt nhỉ?

- Um! Chỉ cần đi thẳng, không để ý xung quanh. Mọi thứ đều xoay quanh ta là được.

- Sao Kiri biết nhiều vậy?

- Thì hồi xưa mình đến những nơi này suốt! Quen rồi mà.

- Không ngờ Kiri nhà ta lại là bậc tiểu thư nha.

- Tiểu thư sao? Nói cũng có lí, thì ra mình là tiểu thư.- Cô nhìn lên không trung, gật đầu công nhận một " định lí" mới được khám phá về cuộc sống của cô

" Cậu ấy không biết mình là tiểu thư sao?"

---------------------
* Điểm yếu thứ nhất của Kira :
• Ngu ngơ về kiến thức bản thân.
-------------------

Mọi người đi lại mà không ai nghi ngờ. Việc này dễ dàng thành công .

- Đúng là không ai nghi ngờ thật!

- Đó! Mình nói rồi mà.

- Nhưng tại sao người như cậu lại đi đến những nơi như vậy ? Lẽ ra đây là nơi mà tất cả những đứa trẻ ăn chơi, hư hỏng đến thôi mà. Cậu không giống mấy người đó. - Kaede

- Um. Thì khi nào buồn chán mình đến.

- Vậy cậu có biết hút thuốc không? - Karma

- Theo điều tra của tớ, những đứa trẻ hút thuốc đều muốn ra vẻ mình ngầu nhưng tớ biết tớ ngầu sẵn rồi nên thuốc thang làm gì, chỉ hại hư phổi. - Cô tự đại nói

- Chịu cậu luôn!

Vậy là cả lớp cứ vui vẻ nói chuyện rôm rả trên đường đi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com