ZingTruyen.Info

Dn Hp Lilith Potter Tieu Snow

Đa số giờ học của Slytherin đều học cùng Gryffindor, Lilith thầm cảm tạ trời đất đã ban cho cô ân huệ này.

Lilith đặt mông vào dãy bàn sát nhà Gryffindor nhất, vẫy tay cười chào với Hermione cũng mới vừa đến.

Cái cười thân thiện này làm học viên Slytherin nhìn vào cảm thấy vô cùng chướng mắt. Draco ngồi bên cạnh cô hằn hộc nhắc nhở : "Đồ máu bùn! Cậu không nên tiếp xúc với con máu bùn đó nhiều Lilith!"

"Một nụ cười thôi mà Draco!" Lilith không dám đưa ra lời phản bác.

Draco hừ lạnh, không nói gì.

Một lát sau, khi học viên gần như tụ tập đông đủ thì cửa kẽo kẹt mở, Ron và Harry xồng xộc chạy vào. Harry nhìn thấy Lilith, cũng quyết định ngồi bên cạnh cô, ở dãy bàn bên cạnh Slytherin.

Giáo sư Flitwick nhìn học viên bằng cái nhìn dịu hiền, ông cầm giấy điểm danh từng đứa, đọc đến tên Harry và Lilith thì đột nhiên té lăn đùng xuống chồng sách cao chót vót nâng đỡ chiều cao của ông.

Giáo sư không sao, ông nhờ một học sinh của Gryffindor bồng mình trở lại chồng sách, sau đó nói : "Hôm nay chúng ta học về bùa thắp sáng. Đũa phép các trò đâu nào, nhanh tay lên trò Longbottom. Nào, đọc theo ta, LOO-MOS."

"Lumos."

Phút chốc đã vang lên bao nhiêu thanh âm lặp đi lặp lại.

Thần chú này là cơ bản của cơ bản, đa số mọi người đều làm được, chỉ cần một chút thời gian. Giáo sư Flitwick cảm thấy rất hài lòng.

...

Hogwarts có rất nhiều môn học. Không chỉ môn bùa chú mà còn có môn thiên văn học, môn thảo dược học, môn phòng chống nghệ thuật hắc ám, môn độc dược, môn lịch sử pháp thuật, môn chăm sóc các sinh vật huyền bí, môn biến hình, môn tiên tri, môn bay,... Rất nhiều, riêng học sinh năm nhất chỉ học vài môn trong số đó.

Lúc này Lilith đang ngồi tại lớp học biến hình của giáo sư McGonagall. Học viên đã gần như đông đủ, thình lình cửa bị mở ra, Ron và Harry tiếp tục muộn học trong tiết này.

Harry nhìn xung quanh rồi hỏi Lilith : "Giáo sư đâu?"

Lilith chỉ vào con mèo trên bàn giáo viên.

Harry giật mình, ngơ ngác nhìn giáo sư McGonagall từ một con mèo biến thành hình người.

"Potter! Weasley! Đi trễ chính là không tôn trọng giáo sư. Tôi đề nghị hai trò nên mua cho mình vài chiếc đồng hồ cầm tay để biết chú trọng giờ giấc hơn."

Draco cười nhạo như được mùa, làm Lilith cũng muốn cười theo nhưng kịp nín lại.

Giáo sư McGonagall không thiên vị bất kì nhà nào. Ngay buổi học đầu tiên giáo sư đã có một bài thuyết trình bài bản : "Thuật biến hình là một phép thuật nguy hiểm và phức tạp nhất mà các trò được học ở Hogwarts. Bất cứ hành vi quậy phá nào cũng không được chấp nhận và lập tức bị đuổi cổ ra khỏi phòng học. Ta đã nhắc các trò trước rồi đó!"

Giờ học này giáo sư phát cho mỗi đứa một que diêm, muốn mỗi đứa biến nó thành một cây kim. Cả lớp ồn ào vì tiếng đọc thần chú, nhưng nãy giờ vẫn chưa ai thành công.

Lilith nhớ kĩ thần chú, tưởng tượng hình dạng cây kim nhỏ trong đầu, hít sâu một hơi chỉ vào que diêm trên bàn đọc thần chú. Lần thứ nhất không thành công, Lilith cầm que diêm hôn một cái, sau đó cũng rất kiên nhẫn, tiếp tục trình tự trên đọc thần chú lần thứ hai.

Lần này que diêm có sự thay đổi, nó teo nhỏ lại, hơi dài ra một chút giống như cây kim chích heo. Thế này xem như cũng thành công một nửa. Lilith nhìn mọi người, chưa có ai thành công cả, cô định bụng giấu cây kim đi, ai ngờ Draco bên cạnh kêu to, suýt chút nữa là cô tự đâm kim vào tay mình : "Ối! Cậu thành công rồi à?"

Giáo sư McGonagall chú ý sang bên này, nhìn thành quả Lilith cầm trên tay, nở nụ cười mỉm hiếm hoi : "Mười điểm cho nhà Slytherin!"

Lilith cười lại với giáo sư, sau đó cô quay sang Draco làm bộ mặt "tổ tông của tôi, cậu quậy cái gì vậy?".

Draco không nhìn cô, chỉ cười lạnh : "Cậu giấu tài ở Slytherin, chính là điều ngu xuẩn nhất tôi từng thấy."

"Được lọt vào mắt cậu thật là vinh hạnh của tôi nha!"

Draco có chút mất tự nhiên. Cậu lại hừ lạnh rồi quay đầu luôn sang bên kia, nhẩm đi nhẩm lại câu thần chú, không thèm trả lời Lilith.

Lilith cười khẽ nhưng sau đó nụ cười của cô tắt dần.

Đương nhiên cô biết giấu tài ở Slytherin là một điều rất ngu xuẩn. Nếu cô không giao du với Draco, rất có thể cô sẽ trở thành cái gai trong mắt của nhà Slytherin, bọn họ sẽ xem một phù thủy máu lai như cô là một cái giẻ rách mà tùy tiện chà đạp.

Cô biết rất rõ nhưng cô cũng không muốn vì cô mà bộ ba tam giác vàng mất đi ánh hào quang. Bộ ba vốn dĩ là ba người, nguyên tác là nguyên tác, cô không thể tự làm theo ý mình, nếu có hậu quả gì xảy ra cô cũng không gánh nổi.

Mà dù sao thân phận đặc thù hiện tại cũng đủ giúp cô sống yên ổn ở nhà Slytherin. Còn việc học tập phép thuật, cô sẽ xem như mình thức đêm cô độc trong phòng đánh máy, đăng chương truyện là được.

...

Đến với tiết độc dược, không gian phòng học có phần chật chội, u tối hơn.

Một lát sau giáo sư Snape cũng tới. Ông khoác lên mình bộ áo chùm màu đen, vạt áo dài lê thê chấm đất, mái tóc cũng đen, mắt cũng đen. Nhìn trông rất bí ẩn lẫn kinh dị, đó là suy nghĩ của đa số học sinh Gryffindor.

Giáo sư Snape liếc mắt sang Harry và Lilith, cất giọng âm u : "Chúng bây đến đây là để học một bộ môn khoa học tinh tế và nghệ thuật, chính xác là môn độc dược."

Giọng giáo sư Snape không quá lớn, nhưng mà lớp học lặng ngắt như tờ, từng đứa nghe rõ mồn một thầy nói gì. Thình lình, giáo sư Snape nạt : "Harry Potter! Nếu ta cho rễ bột của lan nhật quang vào dung dịch ngải tây thì ta sẽ được gì?"

Lan nhật quang? Ngải tây? Harry nuốt nước bọt, nhìn sang Lilith. Lilith không dám nhìn Harry để gây sự chú ý, cô đẩy tờ giấy đã viết sẵn chữ lên, Harry cười, trả lời dõng dạc : "Thưa giáo sư, tạo thành thuốc ngủ cực mạnh có tên gọi là : cơn đau của cái chết đang còn sống."

Giáo sư Snape nhíu mày : "Cũng có chút kiến thức đấy! Vậy, nếu ta bảo mi kiếm cho ta một be-zoar, mi sẽ tìm ở đâu?"

"Dạ thưa thầy, ở bao tử con dê. Nó có thể giải hầu hết các loại độc."

Hermione nãy giờ vẫn cật lực giơ tay thật cao. Nhưng giáo sư Snape vẫn không thèm đếm xỉa đến cô nàng, nhìn chằm chằm Harry với vẻ chán ghét : "Cây mũ thầy tu và cây bả chó sói khác nhau chỗ nào?"

Harry cười tự tin : "Chúng là một thưa giáo sư, một tên gọi khác nữa là cây phụ tử."

Draco kinh ngạc nhìn sang Harry, thế nhưng cậu không cười khinh bỉ được rồi?

Lilith thấy giáo sư Snape có vẻ còn muốn làm khó Harry thì cô liền vỗ tay thật lớn, ngăn cản lời định nói ra của giáo sư. Nhà Gryffindor rất hưởng ứng, vỗ tay ầm ầm.

Mặt giáo sư Snape và học viên nhà Slytherin bí xị, giáo sư giơ đũa phép làm màn cửa sổ đóng sập xuống. Không gian u tối làm học viên nhà Gryffindor biết điều mà im lặng.

"Vào bài học!"

Hôm nay học chế tạo độc dược trị mụn nhọt. Giáo sư không đứng yên một chỗ mà đi xung quanh, xem bọn nhỏ cân những cây tầm ma khô và nghiền nanh rắn. Lilith làm một mình, không ai làm với cô cả. Cô đành nhìn Draco ở đó không xa rồi bắt chước theo cậu.

Harry làm với Ron, hai người nóng nảy, cân đi cân lại đống cây tầm khô nhiều lần. Giáo sư Snape đi qua nhìn thấy thì hả hê, chê lên chê xuống học viên nhà Gryffindor, cũng không quên khoe khoang tài năng của Draco, con trai đỡ đầu nhà mình.

Thình lình một tiếng nổ lớn vang lên, Lilith theo bản năng kéo Harry ra khỏi khu vực cháy nổ, đứng lên ghế. Neville hậu đậu ở kia thì bị chất độc dính vào chân, mụn nhọt đỏ bắt đầu tràn lan sang những chỗ khác trông rất kinh khủng. Lilith nhìn mà buồn nôn.

Harry úp mặt cô vào lòng, vỗ vai cô trấn an.

Giáo sư Snape nhanh chóng bước tới, nhăn nhó nói : "Mi đã bỏ lông nhím vào trước khi nhắc vạc ra khỏi lửa chứ gì?"

Nhìn giáo sư thu dọn đống chất lỏng, Neville khịt một tiếng, cục mụn nhọt lan đến chóp mũi cậu ngay lúc đó bỗng vỡ toang, giáo sư khẽ rùng mình rồi nạt Seamus, người làm chung với Neville : "Mau đưa nó đến bệnh thất!"

Lilith giở mặt ra khỏi ngực Harry, cô nhìn giáo sư Snape bằng biểu cảm cún con bị hoảng sợ. Nhìn khuôn mặt giống hệt Lily phiên bản thu nhỏ này, giáo sư Snape hừ lạnh với Harry, phất tay áo đi về chỗ : "Chúng bây nhìn cái gì? Đợi vạc chúng bây nổ theo sao?"

Đám nhỏ nghe lời răm rắp, nhanh chóng tiếp tục công việc đang dang dở. Một giờ sau thì tiết học kết thúc. Lilith trực tiếp lãng quên nhà Slytherin, dính lấy Harry ra khỏi tầng hầm.

Ron chậc lưỡi nuối tiếc : "Cậu vô nhà Slytherin thật sự là đâm một dao vào tim mình rồi đó Lilith! Không biết cái mũ xấu xí đó làm việc kiểu gì?"

Harry lắc đầu : "Không quan trọng. Lilith vẫn là Lilith. Em ấy lúc nãy còn giúp mình trả lời câu hỏi của thầy Snape."

"Thật hả?"

Lilith cười nhìn Ron, gật đầu.

...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info