ZingTruyen.Com

Dn Harry Potter Will I Be Happy

Không như dự kiến, Carina ở lại bệnh thất đã hơn một tuần rồi. Nguyên nhân là vì cô thường xuyên cảm thấy đầu choáng váng. Bà Pomfrey nghĩ rằng đó là do chấn thương ở đầu lần trước nên đã yêu cầu cô ở lại kiểm tra thêm. Nhưng sự thật đằng sau đâu ai ngờ rằng cô bị như thế là vì nhiều ngày liền thâu đêm để đọc sách. Những ngày ở bệnh thất tựa như  là cơ hội cô chớp lấy để tận hưởng những quyển sách mà bản thân vẫn chưa có dịp để đọc. Nhưng việc đọc sách cũng bắt đầu khiến cô cảm thấy chán. Cô muốn được ra đi dạo, được ăn và sinh hoạt cùng mọi người hay tham gia vào các trò nghịch của anh em nhà Weasley. Dù không muốn ở lại bệnh thất thêm nữa nhưng cô cũng không thể nói rằng nguyên nhân là mình đọc sách quá nhiều được. Vì vậy nên mà những ngày sau đó cô đã nghỉ ngơi thật tốt để có thể nhanh chóng rời khỏi bệnh thất. Suốt thời gian đó, cặp sinh đôi Weasley luôn đến thăm cô:

-Bất ngờ chưa, bọn mình lại đến thăm bồ đây-Fred và Geogre đẩy cửa vào, đồng thanh nói

-Ờ

Carina nhìn cặp song sinh một cách vô cảm. Họ hầu như ngày nào cũng đến tìm cô và tâm sự về các buổi học ngày hôm đó. Đặc sắc hơn là họ luôn nói xấu về giáo sư Snape. Họ dường như đã quên mất rằng người đang ngồi trước mặt nghe họ than vãn lại chính là một Slytherin. Cô thầm nghĩ "Sao lúc trước không biết hai người họ lại nói nhiều như  vậy nhỉ, thật là đau hết cả đầu"

Không chỉ riêng Fred và Geogre đến thăm cô mà cả bộ ba Harry-Ron-Hermione cũng thường xuyên đến. Nhìn cô trong bệnh thất nhiều ngày khiến Hermione càng thêm tự trách nên luôn đặc biệt chăm sóc cô. Thật may là mỗi lần đến Draco đều không ở đó. Nếu không thì chiến tranh sẽ thật sự bùng nổ. Và hiển nhiên không thể quên nói Cedric-người mà ngày nào không đến thăm cô thì hôm đó chắc chắn sẽ có bão.

Thời gian cô được bà Pomfrey cho phép rời khỏi bệnh thất thì mùa Quidditch cũng bắt đầu. Hôm nay là thứ bảy-ngày diễn ra trận đấu đầu tiên. Và trong trận này Slytherin gặp Gryffindor. Tức là trận nay Harry sẽ ra sân thi đấu. Cô cũng sẽ tham gia nhưng không phải dưới tư cách là truy thủ nhà Slytherin hay đối thủ mà là dưới vai trò của một khán giả. Mặc dù không thể tham gia thi đấu nhưng lần đầu tiên được trải nghiệm cảm giác được quan sát trận đấu Quidditch một cách bao quát như vậy cũng khiến cô háo hức. Sáng sớm hôm nay cô và Miranda đã tranh thủ thời gian ăn sáng, sau đó đến sân bóng để tìm một vị trí ưng ý để quan sát tốt nhất. Trước khi trận đấu diễn ra, cô và Miranda đã đi qua lều của nhà Gryffindor. Vừa định vén tấm màn lên thì đằng sau đã vang lên tiếng nói và một bàn tay đặt lên vai cô.

- Bắt quả tang hai gián điệp nhà Slytherin cử tới rồi nhé.

Carina và Miranda đồng loạt quay người lại. Đó là cặp song sinh Weasley. Và người vừa nói kia là George. Fred lúc này nhìn cô một lượt từ trên xuống, vẻ mặt hai người họ bây giờ trông thật gợi đòn.

- Bồ không tham gia sao.

- Nhìn mặt hai bồ cười hớn hở như vậy tưởng hai bồ biết rồi chứ.

Carina cười như không cười đáp lại. Fred và George nhìn nhau rồi đồng loạt ngậm miệng lại

- Sao bồ lại nói thế, bọn mình tồi tệ như thế sao?...Đúng chứ Miranda.

Fred vừa nói vừa nhìn cô nàng. Đang tập làm người vô hình bỗng bị gọi tên, Miranda có chút giật mình.

- Này, sao lại kéo mình vào chứ. Nhưng bồ đã hỏi thì mình cũng sẽ trả lời......

Miranda đi một vòng nhìn thật kĩ Fred và Geogre, sau đó lại đến  đứng cạnh Carina, ho nhẹ vài tiếng rồi nói.

- Theo như mình quan sát thì nhìn mặt hai bồ tựa như là hận bây giờ không thể cười thành tiếng vậy

-Làm gì tới mức đó chứ, bồ nhìn kĩ lại xem

Geogre vừa nói vừa tiến lên đi lại phía Miranda, cô nàng cũng cùng lúc trồn đằng sau Carina mà lè lưỡi trêu chọc. Carian chớp thời cơ lên tiếng

- Nói như vậy là hai bồ thừa nhận việc bản thân đang vui khi người khác gặp hoạ đúng chứ.

Fred và George nhìn nhau chột dạ. Như nhớ ra gì đó

-Mà này, Carina dù sao bồ cũng không thi đấu. Bồ nghĩ sao nếu cho bọn mình mượn cây tia chớp của bồ.

Carina cười nửa miệng

-Nếu là 20 phút trước bồ hỏi câu này thì chắc chắn mình sẽ đồng ý. Nhưng xem thái độ của hai người vừa này thì MƠ.ĐI.NHÉ

Fred bĩu môi

-Dù sao thì cúp năm nay sẽ về tay nhà Gryffindor .

Nghe được lời đó từ Fred, Carina "Hừm!!!" một tiếng rồi quay người bước vào lều. Những người còn lại cũng lần lượt đi vào. Vừa vào cô đã nhận ra ngay người mình đang tìm. Có vẻ như mọi người đang bàn chiến thuật với nhau, vì quá tập trung nên khi vừa thấy cô tất cả đều đồng loạt đứng dậy, vẻ mặt thì giống như đang gặp kẻ thù. Nên nói gì ngay lúc này nhỉ? Phải, cô thừa nhận bản thân là một Slytherin nhưng cũng không cần vừa nhìn thấy cô là như mèo xù lông thế chứ. Lúc này, Fred đứng ra lên tiếng mong bầu không khí hòa hoãn hơn

-Này, phản ứng của mọi người là gì vậy chứ. Bồ ấy đâu phải ai xa lạ.

 Nhận thấy hành động của mọi người, cậu bé đứng cạnh Wood quay người lại

-Chị Carina........

Khác với vẻ bồn chồn, thấp thỏm lúc đầu khi đang trò chuyện cùng với Wood, Harry lại tươi tắn cười khi nhìn thấy cô. Tiếp đến cậu bé chú ý đến bộ đồ của cô và nhận ra

-Chị không mặc trang phục thi đấu, chị không tham gia sao?

Harry đi về phía Carina. Cô biết cậu bé đang lo lắng điều gì nên nhẹ nhàng đáp 

-Chị không.....

- À là vì bà Pomfrey không cho phép bồ ấy thi đấu

Cô đang nói thì Geogre giữa đường nhảy vào cướp lời cô. Miranda giật mình trước lời nói của cậu, cô lập tức thúc nhẹ khủy tay vào hông người đứng cạnh cô là Fred. Cậu bạn cũng nhanh chóng nhận được tính hiệu, lại thúc khủy tay vào người Geogre. 

-Chuyện gì vậy?

Geogre ngơ ngác quay qua nhìn người anh trai sinh đôi của mình và cô bạn thân đang cười không thể nào tươi hơn. Cậu nghi vấn hỏi nhưng không có dấu hiệu đáp trả nào từ hai người nên quay lên nhìn chính diện. Giật mình khi bắt gặp ánh mắt của Carina cùng vẻ mặt thân thiện nhất mà trước đây cô chưa từng có. Như nhận ra tội ác mà bản thân gây ra, cậu nhanh chóng phản ứng lại

- Ôi trời, xem mình vừa nói gì vậy kìa. Mọi người quên hết đi, xem như mình chưa nói gì nhé.

Như giải vậy giúp Geogre, Harry lên tiếng

-Vết thương của chị vẫn chưa khỏi sao?

-Không, chị hoàn toàn ổn. Bà Pomfrey chỉ là lo lắng thái quá thôi. Đừng lo lắng

Carina nhẹ nhàng xoa đầu Harry trấn an. Cậu gật gù thở phào nhẹ nhõm. Suy nghĩ một lúc cậu lại lên tiếng

-Hứa với em rằng khi chị cảm thấy không khỏe thì phải lập tức đến bệnh thất cho bà Pomfrey kiểm tra ngay đấy.

-Được rồi, chắc chắn chị sẽ như thế. Dù sao thì thi đấu tốt nhé, đừng quá căng thẳng

Vừa nói xong  thì cô lại chú ý đến người đứng sau Harry vì biểu cảm khác với những người cùng nhà khi nghe tin cô không tham gia. Cô tò mò hỏi

-Biểu cảm này của anh là sao vậy Wood

Wood giật mình khi bị gọi tên

-Không có gì, anh chỉ là đang tự hỏi bản thân...

-Về chuyện gì cơ

-Anh tự hỏi lý do bản thân dành cả mùa hè để luyện tập kỹ năng bắt bóng để làm gì

Hiểu được vấn đề, cô nói

- Rồi sẽ đến lúc anh cần đến nó thôi. Năm sau, chắc chắc năm sau em sẽ tham gia. 

Nghe được âm thanh sôi nổi phát ra từ bên ngoài, cô biết đã đến lúc

-Sắp bắt đầu rồi, em phải đi đây. Mọi người thi đấu tốt nhé

-Cố lên nhé Harry. Chị rất trông chờ vào trận đấu này đấy

Vừa nói cô vừa đi lại về phía Miranda, cả hai người vẫy tay chào tạm biệt rồi ra ngoài.








Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com