ZingTruyen.Info

[ĐN Harry Potter]Kiếp này sẽ hạnh phúc!?

14

Dova1702

Tiết thứ 2 của chúng tôi là Môn bay do giáo sư Hooch dạy. Vì ngay từ nhỏ tôi đã được ông Orion dạy cho cách điều khiển được phép thuật một cách tốt nhất nên trong lần hô đầu tiên cây chổi đã bay lên tay tôi ngay. Nhìn tôi dễ dàng làm cây chổi bay lên cô nàng Miranda chỉ biết trầm trồ và bất lực nhìn xuống cây chổi của mình chẳng có lấy một chút cử động nào. Cô nàng phải la hét rát cả cổ họng một lúc thì cây chổi mới chịu bay lên. Những cậu bạn khác cũng không khắm khá hơn Miranda là bao. Thậm chí là còn tệ hơn , có người còn bị cán chổi đập vào mặt. Mặt dù tôi không phải là người bị nhưng trông có vẻ cú đó khá đau đấy. 

Cuối cùng thì tiết học cũng kết thúc, giáo sư Hooch giao cho tôi và Miranda nhiệm vụ mang những cây chổi đi cất. Con đường có đi ngang qua sân luyện tập quidditch, chúng tôi nói chuyện rôm rả mà không để ý xung quanh , khi tôi định mở lời muốn rủ Miranda cùng đi xem luyện tập chơi quidditch thì bỗng có tiếng hét gọi tên tôi

-Carina cẩn thận đằng sau

Tôi giật mình mà quay về phía vừa phát ra âm thanh đó và chợt nhìn thấy có một quả bóng đang bay tới chỗ tôi và Miranda đang đứng. Chẳng suy nghĩ gì nhiều, theo phản xạ của bản thân tôi kéo tay Miranda và cầm cây chổi mà bay lên để tránh bị thương. Miranda lúc này vẻ mặt hơi hoang mang nhìn tôi nói

-Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

-Mình......

Chưa kịp nói hết câu thì quả bóng vừa nảy lại bay về phía tôi. Có lẽ mục tiêu của nó là tôi, lo lắng Miranda sẽ bị thương nên tôi đã bay nhanh đến khán đài và cho cậu ấy xuống . Trái bóng cũng vừa kịp lúc bay đến nên tôi đã bay đi, khi nó bay đến gần tôi cầm lấy đũa phép 

- Accio( bùa triệu tập)

Một cây gậy đang trong tay của một cầu thủ trong sân bay tới chỗ tôi. Cầm lấy gậy và đánh trái Bludger bay vào vòng gôn. Một giọng nói vang lên

-Rowan bắt lấy trái Bludger

Nhận được lệnh Rowan lập tức phản ứng ngay. Thấy bản thân đã được an toàn , tôi thở phào nhẹ nhõm cưỡi chỗi từ từ bay xuống . Miranda vẻ mặt hốt hoảng chạy lại chỗ tôi

-Bồ không sao chứ Carina

-Mình ổn, bồ đừng lo

-Lúc nãy thật sự rất nguy hiểm đấy

Lúc này một chàng trai cũng tiến về phía tôi mang khuôn mặt không khác gì Miranda

-Em không bị thương ở đâu chứ 

-Thành thật xin lỗi em , anh không ngờ trái Bludger sẽ bay về phía đó 

Lại một người đi tới với vẻ mặt thành khẩn mà xin lỗi, Cedric quay đầu trách móc

-Brian, bồ thật bất cẩn

Tôi lên tiếng giải vây cho Brian

-Không sao , không sao em cũng chẳng bị thương ở đâu

-Thế thì may quá

Brian nhẹ nhõm khi nghe được câu nói của tôi

-Nhưng em có một thắc mắc tại sao nó lại đuổi theo em vậy

Mặc dù tôi được xem là thiên tài cái gì cũng biết nhưng đối với Quidditch thì tôi cũng không có mấy hứng thú. Hơn nữa cũng chưa từng được xem một trận Quidditch nào và những quyển sách mà tôi đọc đều liên quan đến các câu thần chú hay đại loại như thế. Được Cedric mời đến xem anh ấy tập khiến tôi có chút hào hứng và tò mò không biết Quidditch là bộ môn thể thao thế nào mà lại khiến nhiều người yêu thích như thế.

-Anh nghĩ có lẽ là vì khi em cưỡi chổi bay lên trái Bludger đã tưởng nhầm em là thành viên đội đối thủ nên mới tấn công em

Brian xoa cằm suy nghĩ và giải thích . Tôi gật gù xem như đã hiểu.Brian chợt nhận ra gì đó rồi nhìn tôi nói

-Nhưng mà kỹ năng cưỡi chổi của em cũng tuyệt thật đấy .

Một người trong đội cũng lên tiến

-Bồ nói mình mới nhớ lúc nãy cây gậy trong tay mình bay đi mất làm mình ngớ cả người

-Cả lúc đánh trái Bludger vào vòng gôn nữa . Các bồ nói xem đây là may mắn hay là năng khiếu bẩm sinh nhỉ.

-Đây không phải là điều mà học sinh năm nhất có thể làm được đâu .

Một người nữa trong đội lại lên tiếng. Xem vẻ mặt ngạc nhiên của họ , tôi chỉ biết cười ngượng . Bỗng một bóng người xuất hiện, khoác lên người đồng phục của nhà Slytherin

-Black mau đi theo anh , giáo sư Snape muốn gặp em

Tôi bất ngờ trước sự xuất hiện của vị đàn anh cùng nhà này .Hơn nữa lại còn bảo là giáo sư Snape tìm tôi . Xem ra là sắp có biến xảy ra rồi. Tôi trả lời trong khi đang suy nghĩ gì đó

-Vâng

Khi tôi định đi theo đàn anh thì Miranda đã níu tay áo của tôi lại nói nhỏ

-Sẽ không phải vì chuyện lúc nãy chứ , bồ có thể bị đuổi học đấy

-Chắc cũng không tệ đến thế đâu. Nhờ bồ mang những cây chổi này đi cất rồi quay trở về nhà trước đi nhé

Tôi vỗ nhẹ vào tay Miranda để trấn an bồ ấy. Cedric cũng nhìn tôi nói

-Đừng lo lắng

Tôi chỉ gật đầu rồi rời đi cùng đàn anh.

Đàn anh đưa tôi đến văn phòng của giáo sư Snape . Trong suốt cả quãng đường tôi liên tục đoán mò liệu sẽ là chuyện gì mà giáo sư lại chỉ đích danh mình như thế. Đứng trước cửa phòng tôi có chút  hơi căng thẳng  một chút. Vị đàn anh lúc nãy ngõ 3 lần vào cánh cửa

-Thưa giáo sư tôi đã đưa Black đến rồi

Từ trong phòng vọng ra tiếng nói

-Vào đi

Đàn anh mở cửa rồi đứng sang một bên cho tôi bước vào . Tôi bình tĩnh nhìn vị giáo sư đang ngồi ở bàn làm việc nói

-Chào giáo sư , không biết là giáo sư tìm em có chuyện gì vậy ạ

Giáo sư Snape ngước mặt lên nhìn tôi rồi hơi nhăn mặt nhìn vị đàn anh bên cạnh

-Trò Flint ta nghĩ là trò phải nói rõ mọi việc cho trò Black biết trước khi đưa trò ấy đến đây nhỉ

-Vâng, thành thật xin lỗi vì sự thiếu sót này của anh

Vị đàn anh đó giật mình trước câu nói của thầy Snape rồi quay qua xin lỗi tôi. Tôi chưa kịp phản ứng lại thì thầy Snape đã lên tiếng

-Ta không muốn dài dòng nên sẽ vào vấn đề chính, đội Quidditch của nhà đang bị thiếu vị trí truy thủ và trò sẽ là người thay thế cho vị trí đó. Còn về lý do thì trò Flint sẽ giải thích cho trò. Ta còn có tiết sau .

Nói rồi thầy Snape đi mất bỏ lại tôi và vị đàn anh đó ở lại nhìn nhau. Vị đàn anh đó ngỏ lời đưa tôi về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info