ZingTruyen.Info

(Đn Harry Potter) Miracle

Chap 36: Sự cố Lễ Hội Ma

Canmie_Lee

Ngày hôm sau chính là ngày lễ Hội Ma, mọi người thức dậy trong mùi bánh bí nướng thơm ngào ngạt khắp Sảnh đường. Đời càng đẹp hơn khi giáo sư Flitwick thông báo trong lớp học Bùa mê là thầy sắp dạy đến mục điều khiển đồ vật bay, điều mà lũ học trò ao ước bấy lâu nay. Chẳng là có lần chúng đã trông thấy thầy Flitwick làm cho con cóc của Neville bay vòng vòng khắp căn phòng.

Giáo sư Flitwick chia lớp thành từng đôi để thực tập. Harry bắt cặp với Seamus, Ron bị chia cặp với Hermione còn Estella thì bắt cặp cùng một cậu bạn điển trai với mái tóc xám và cặp mắt màu xanh lá.

"Xin chào Evelynn. Lần đầu gặp mặt. Tôi là Theodore Nott."

"Rất vui được bắt cặp với cậu."

Hai người bắt tay làm quen trước ánh mắt như dao găm của Pansy và Regina. Estella còn nghe thấy hai cô nàng lẩm bẩm:

"Tên Nott khốn khiếp. Đáng ra mình mới là người nên cặp với Ella."

"Đồ trà xanh! Cái thứ giật bạn thân người khác."

Theo•trà xanh•dore: Tôi đụng chạm gì mấy người à? Thấy sắp chứ có phải tại tôi đâu?

Estella: Ráng chịu đi. Cậu sẽ quen dần thôi.

Giọng giáo sư Flitwick rin rít, và ông vẫn phải kiễng chân trên đống sách, như mọi khi:

"Đừng quên rằng các trò đang thực tập cử động cổ tay cho nhẹ nhàng. Điệu và nhẹ. Nhớ, điệu và nhẹ. Nhớ rằng đọc đúng lời từng câu thần chú là cực kỳ quan trọng. Các trò đừng quên cái gương lão phù thủy Baruffio, chỉ vì phát âm nhầm "f" thành "s" mà rốt cuộc bị cả một con trâu đè lên ngực, ngã lăn đùng ra sàn."

Đối với một đứa học trước như Regina và Estella, cả hai chỉ đã có thể thực hiện câu thần chú một cách điêu luyện ngay lần đầu tiên. Estella chỉ đơn giản là vung đũa một cái, cái lông ngỗng đã trực tiếp bay lên rồi biến thành một con chim bồ câu tung cánh bay ra ngoài cửa sổ.

"Tốt lắm trò Evelynn. Rất ấn tượng. Thêm mười điểm nữa cho Griffindor. Trò rất có thiên phú đấy."

"Em cảm ơn lời khen của giáo sư."

Theodore hơi nghiêng người sang nói nhỏ vào tai Estella:

"Thần chú vô thanh? Quả nhiên lời đồn về việc cậu là thiên tài bùa chú không sai lắm nhỉ?"

"Tôi không biết cậu nghe từ đâu ba cái tin đấy nhưng làm ơn đừng nghe. Tôi chỉ muốn làm một học sinh bình thường thôi."

"Tiếc quá. Tin đồn đã lan xa lắm rồi."

Estella nghe Theodore nói thì đưa tay lên che mặt và thở dài. Khỏi nói cô cũng biết người tung tin là Regina. Với cái miệng rộng năm tấc đó thì sao nó chịu im lặng trong một giây được.

Regina đang khịa Pansy thì đột nhiên hắt xì một cái.

"Eiu! Tởm quá. Mày bệnh đấy hả Royallize. Né xa tao ra cái thứ nghiệp chướng này."

"Nghiệp chướng cái đầu mày ấy. Ngon thử làm cái lông bay lên đi."

"Mày tự hào cái gì? Nếu không nhờ Ella thì chắc gì mày đã làm được."

"Đây tự hào vì Ella là người dạy đấy. Làm sao? Ghen tị hả?"

Việc hai người này gây gổ với nhau xảy ra quá thường xuyên đến nỗi giáo sư Flitwick cũng không thèm nhắc. Thầy chỉ thở dài một cái.

"Ra cậu chính là người dạy bùa chú cho Royallize sao? Vậy cậu có phiền không nếu chỉ cho tôi?"

"Cũng được. Cậu chỉ cần đọc thật rõ ràng và vung đũa nhẹ thôi. Đọc như vậy nè. Wing-gar-dium Levi-o-sa."

Theodore mấp máy môi làm theo lời Estella nói nhưng vẫn không được.

"Cổ tay cậu cứng ngắc quá. Phải làm như vậy nè."

Estella cầm lấy bàn tay của Theodore rồi nhẹ nhàng vung từ dưới lên.

"Như vậy đó. Cậu thử đi."

Theodore hơi đờ người khi cảm nhận được sự mềm mại ở bên tay cầm đũa, sau đó cậu gật đầu rồi làm theo Estella chỉ dẫn. Cậu vung tay một cách uyển chuyển rồi đọc:

"Wing-gar-dium Levi-o-sa."

Lần này chiếc lông khẽ rung rồi từ từ bay lên.

"Làm tốt lắm trò Nott. 5 điểm cho nhà Slytherin."

Estella cũng mở lời khen cậu bạn:

"Không tồi đâu. Cậu học nhanh đấy."

"Cảm ơn. Được cậu khen thì quả thật rất vinh hạnh."

Estella bật cười khi thấy Theodore nói chuyện một cách trịnh trọng như vậy.

"Cậu không cần nghi lễ như vậy đâu."

"Thói quen ăn vào máu rồi. Thông cảm."

Nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của Theodore, Estella bật cười "Vậy thì đành chịu nhỉ?"

"Mà cậu có thời gian không?"

"Chi vậy?"

"Món bánh hôm bữa cậu mang ăn rất ngon. Liệu tôi có vinh dự để nếm thử lại một lần nữa chứ?"

"Tất nhiên là được. Có lẽ cuối tuần tôi sẽ rảnh. Hẹn cậu cạnh Hồ Đen nhé?"

"Được chứ."

Hai người nói chuyện vui vẻ mà không để ý đến xung quanh. Toàn bộ học sinh trong lớp đổ đầy mồ hôi nhìn đống sát khí mà 4 người Harry, Draco, Pansy và Regina tỏa ra.

"Cái tên cơ hội đó!!!"

Vì có lễ hội nên hôm nay các tiết học tan sớm hơn một chút. Sau khi cất sách vở, Estella và Regina cùng nhau đi đến Đại sảnh. Hàng ngàn con dơi đeo lủng lẳng trên trần và tường, trong khi hàng ngàn con khác sà xuống các dãy bàn như những đám mây đen nghịt, làm cho những ngọn nến thắp trong ruột những trái bí ngô chập chờn và tắt ngấm. Đồ ăn đột ngột hiện ra trên những chiếc đĩa vàng, y như trong bữa tiệc khai giảng hồi đầu năm học vậy.

Estella đưa mắt nhìn xung quanh, thấy Hermione đang ngồi nói chuyện vui vẻ với Parvati thì khẽ thở phào.

"May mà Ron với Hermione không ghét nhau như trong truyện."

Đột nhiên hồn ma ngài Nicholas hớt hải bay vào. Ông gào lên với một giọng run sợ.

"Không hay rồi Hiệu trưởng. Quỷ khổng lồ...... Quỷ khổng lồ sổ hầm ngục!"

Cả sảnh bùng nổ. Đám học sinh gào thét điên cuồng. Tiếng ồn ào xôn xao dậy lên. Cụ Dumbledore phải dùng cây đũa thần của mình vẩy ra một tràng pháo bông đỏ tía mới giữ được trật tự. Cụ ra lệnh:

"Các Huynh trưởng, dẫn học sinh của nhà mình về phòng ngủ ngay lập tức."

Sau đó toàn bộ giáo sư rời ghế rồi chạy đi. Huynh trưởng Percy thi hành lệnh ngay:

"Học sinh năm thứ nhất, nắm tay nhau, đi theo anh. Các em cứ theo đúng hướng dẫn của anh thì không sợ con quỷ khổng lồ. Đứng sát sau lưng anh nhé... Xin tránh đường cho học sinh năm thứ nhất... Xin lỗi, tôi là Huynh trưởng đây."

Bọn trẻ đi qua những đám người đang vội vã ngược xuôi đủ mọi hướng. Vì Griffindor và Slytheirn cùng hướng một đoạn đường nên giờ Estella đang chạy ngay cạnh Regina.

"Ella. Mày nghĩ là tại sao quỷ khổng lồ lại sổ hầm ngục được?"

"Tao đoán là có người thả nó ra. Nhưng tao không rõ lắm."

Đột nhiên cả đoàn người dừng lại. Đám học sinh mặt mày tái mét khi nhìn thấy một con quỷ khổng lồ cao đến gần chục mét đang đứng ở chỗ cầu thang.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info