ZingTruyen.Com

(Đn Harry Potter) Miracle

Chap 3: Hẻm Xéo

Canmie_Lee

Đang nằm lăn lộn trên giường ngẫm nghĩ về nhân sinh, Estella chợt nghe thấy tiếng gõ cửa.

"Gì?"

"Đi mua đồ cho năm học mới với tao không? Tao nóng lòng muốn xem thế giới phù thủy nó như thế nào lắm rồi." Regina đúng trước cửa nhìn Estella bằng đôi mắt sáng lấp lánh. Khuôn mặt xinh xắn vì háo hức ửng hồng lên.

"OK. Để tao vào lấy túi xách. Mày xuống trước đi" Estella nói rồi quay vào phòng lấy một cái túi đeo chéo xỉn màu, bỏ thư và chìa khóa vào rồi đi xuống tầng

"Giờ chúng mình đi mua đồ ở đâu?"

"Hẻm Xéo."

"Hẻm Xéo? Tên gì nghe lạ vậy? Là gì thế?"

"Có thể coi là chợ của phù thủy."

"Ồ. Mày biết nhiều nhỉ? Mày tìm hiểu ở đâu thế?"

"Ba má tao kể. Dù gì tao cũng đâu ở trại trẻ từ lúc sinh ra." Estella kiểm tra đồng đồ trong túi, thấy đã đủ thì liền kéo khóa vào.

"Cũng đúng. Lúc mày vào là năm mày 4 tuổi. Đó là lý do mày biết đến các bùa chú và phù thủy đúng không?"

"Ừ."

Estella cùng với Regina đi băng qua các dãy nhà, tòa nhà cao tầng ở London và cuối cùng là đến quán Cái Vạc Lủng. Ông chủ Tom rất nhiệt tình chào đón hai người, còn chỉ cho cả hai cách để vào Hẻm Xéo nữa

"Hai dọc...ba ngang...bên phải. Hai đứa ráng nhớ nghen"

Những viên gạch ông sờ vào dường như rùng mình – chúng co lại – và ở chính giữa hiện ra một cái lỗ nhỏ. Cái lỗ dần dần lớn ra, lát sau trước mặt họ là một cái cổng lớn đến nỗi một người khổng lồ cũng có thể đàng hoàng bước qua. Cánh cổng này mở ra một con đường trải đá cuội quanh co khúc khuỷu.

"Hẻm Xéo đây rồi. Hai đứa đi vui vẻ nhé."

"Dạ. Cảm ơn bác."

Estella khẽ cúi đầu cảm ơn bác Tom rồi cầm tay Regina dắt đi

"Hôm nay khá đông đấy. Cẩn thận kẻo lạc. Nắm chặt vào."

"Biết rồi khổ quá. Mày là bạn thân tao hay mẹ tao thế?"

"Tao là bà nội mày."

Và Estella ngay lập tức ăn một cú đập vào đầu

Nghiệp từ mồm mà ra! =)))

Mặt trời chiếu những tia nắng rực rỡ xuống hàng đống những cái vạc chất bên ngoài cửa hàng gần họ nhất. Những cái vạc – đủ cỡ – bằng đồng có, bằng thau có, bằng thiếc có, bằng bạc cũng có. Một nhãn hiệu treo bên trên đống vạc cho biết: Tự khuấy – Xếp gọn được. Regina cứ quay ngang đầu, đảo dọc mắt, nhìn khắp bốn phương tám hướng, để thấy hết mọi thứ: Tiệm quán, đồ đạc bày tràn ra ngoài, người ta mua sắm tấp nập. Có tiếng còi rè phát ra từ một tiệm âm u mang bảng hiệu Sở cú Eeylop – Tawny, Screech, Barn, Brown, và Snowy. Rất nhiều trẻ con đang ịn mũi vào cửa sổ ngắm những cán chổi thần bày bên trong.

"Coi kìa! Cán Nimbus 2000 mới toanh – nhanh nhất xưa nay..."

Những tiệm khác, cái thì bán áo chùng, cái thì bán kính viễn vọng và những trang thiết bị bằng bạc mà cả hai chưa từng nhìn thấy lần nào trong đời. Nhiều tiệm chất đầy những thùng đựng lá lách dơi và mắt lươn. Và hàng núi sách thần chú, hàng súc to, hàng cuộn lớn giấy da, rồi những chai quỷ dược, những trái cầu phép...

"Ra đây chính là Hẻm Xéo. Lúc trước chỉ được nhìn thấy trên máy tính. Giờ được tận mắt chứng kiến thế này, đúng là mở mang đầu óc."

Cuối cùng hai người đến một toà màu trắng như tuyết, cao vượt trên những tiệm quán thấp lè tè. Đứng bên cạnh tấm cửa đồng bệ vệ, trong đồng phục màu tía và vàng, là một tên yêu tinh thấp lè tè. Hắn có một gương mặt ngăm đem tinh quái, một chòm âu nhọn, và Estella để ý thấy chân cẳng và ngón tay của hắn rất dài. Hắn cúi chào khi hai người đi ngang qua. Bây giờ cả hai đối diện với hai cánh cửa khác, bằng bạc, với những dòng chữ này khắc trên cánh cửa:

"Khách lạ, mời vào, nhưng chú ý:
Hễ tham thì thâm.
Những ai hưởng mà không hiến,
Đến phiên thì trả gấp nhiều lần vay.
Vậy cho nên nếu khám phá được.
Dưới sàn, kho tàng không phải của mình.
Thì, quân trộm cắp, hãy coi chừng.
Cái mi lãnh đủ không phải kho tàng đâu."

Đằng sau một cái quầy dài, hàng trăm tên yêu tinh ngồi trên những cái ghế cao, hí hoáy viết những cuốn sổ cái, chăm chú cân bạc cắc bằng những chiếc cân đồng, cẩn thận kiểm tra những viên đá quý qua những con mắt kính. Có vô số cửa dẫn ra các hành lang, và nhiều yêu tinh nhộn nhịp hướng dẫn khách ra vào các cửa ra này. Trong lúc Regina đang bận ngắm nghía xung quanh, Estella tiến đến một tên yêu tinh đang rảnh.

"Xin lỗi. Tôi muốn rút tiền từ hầm 226 và 279."

Tên yêu tinh khẽ đẩy mắt kính, đưa mắt nhìn Estella. Hắn hỏi:

"Cô có chìa khóa chứ?"

Esella lấy chìa khóa của mình từ trong túi ra đưa cho tên yêu tinh. Regina sau khi tham quan xong thì cũng chạy đến, đưa nốt chiếc chìa khóa còn lại.

"Cái này trông đúng quy định. Rất tốt. Griphook sẽ đưa cả hai đến hầm của mình."

Một tên yêu tinh khác xuất hiện phía sau Estella và Regina. Hắn lấy chìa khóa rồi dẫn cả hai đến một lối đi hẹp bằng đá được những ngọn đuốc chập chờn rọi sáng. Con đường khá dốc dẫn xuống một cái sàn có những đường rầy xe lửa nhỏ xíu. Griphook thổi còi, một toa xe tự hành cũng nhỏ xíu, lất cất chạy trên đường rầy về phía họ. Estella và Regina treo lên toa xe, và toa xe bắt đầu chạy. Nó đi sâu xuống dưới lòng đất, quãng đường đi rất ngoằn ngoèo, hết lên lại xuống, hết sang phải lại sang trái. Estella vừa hít thở thật chậm để không say xe, vừa ngăn cản Regina đang cố nhoài người về phía trước để ngắm những cột đá.

"A! Rồng kìa" Nhỏ reo lên thích thú và chỉ tay về hướng một con rồng khổng lồ màu trắng đang nằm ngủ. Bất chợt, con rồng mở mắt ra và nhìn thẳng vào Estella. Cô khẽ cười một cái thay cho lời chào thì thấy con rồng khẽ gật đầu.

"Ren! Ngồi yên đi. Văng ra khỏi xe bây giờ."

"Hì hì. Ok bạn."

Họ càng xuống sâu, qua nhiều hồ ngầm dưới mặt đất, nơi những vú đá và măng đá khổng lồ thò từ trên trần xuống và mọc từ dưới sàn lên. Cuối cùng khi cái toa xe dừng lại bên cạnh một cánh cửa nhỏ trên tường của đường hầm.

"Đây là hầm số 279"

Griphook nói rồi cắm chìa khóa vào. Cánh cửa dần dần mở ra. Regina sáng mắt nhìn vào những chồng vàng cao chót vót ở bên trong, Estella cảm tưởng là còn nhiều hơn cả hầm của Harry Potter mà nó thấy trong phim nữa.

"Lạy Merlin. Không thể tin được."

"Sướng nhé. Nguyên một kho tài sản kếch xù luôn."

"Hề hề."

Regina bước vào trong, thích thú cầm mấy đồng vàng lên. Estella thì lấy một cái túi to màu nâu ở trong góc rồi đưa cho nhỏ

"Chất vàng vô đây này. Nhớ lấy vừa phải thôi nhé."

Regina khẽ gật đầu rồi cúi xuống bốc từng nắm vàng bỏ vào túi. Cho đến khi túi gần đầy thì nhỏ dừng lại.

"Khoảng 1000 Galleons. Hơi nhiều nhưng nếu tý mày thích mua mấy đồ lặt vặt thì từng này chắc chắn đủ. Mày không lấy đống Sickle và Knuts à. "

"Cứ tiêu rồi sẽ có Sickle và Knuts thôi. Tuy lấy nhiều như vậy nhưng tao có cảm giác căn hầm vẫn nhiều tiền vãi mày ạ. Hình như không vơi đi tý nào."

"Thế chẳng tốt quá còn gì. Ở đấy mà kêu. "

"Xì. Đồ nhạt nhẽo"

"Tao kí đầu mày giờ. Mau đi đến hầm của tao thôi. Chúng ta còn rất nhiều thứ phải mua lắm đấy."

Sau khi lấy chìa khóa, cả hai ra toa xe và bắt đầu đi tiếp. Càng này họ càng xuống sâu. Không khí ở đây lạnh buốt như băng. Estella cảm giác cả người mình như đóng băng vậy. Nhìn sang thấy Regina mặt trắng bệch. Hình như nhỏ say xe mẹ luôn rồi -_-|||. Nghịch cho lắm vô.

Toa xe lượn vô một khúc cua và tiến vào một cái hang. Đến trước một cánh cửa cao 2m bằng bạc bóng lóa thì dừng lại. Estella đỡ Regina đang đi xiêu vẹo đến cánh cửa. Griphook tra chìa khóa vào và mở cửa ra. Trước mặt cả hai bây giờ là một căn hầm to khổng lồ, phải gắp mấy chục lần căn hầm của Regina. Bên trong là hàng chồng vàng và đá quý. Đến cả Regina đang say xe đứ đừ cũng phải kinh ngạc thốt lên:

"Giờ tao mới biết cả nhà mày là đại gia ngầm đấy Ella."

"Bảo sao ngài Merlin bảo là vàng dùng không hết. Nhiều như này hết thế b**p nào được."

Estella đổ mồ hôi nghĩ rồi đặt Regina xuống một cái ghế ở gần đó cho nhỏ nghỉ ngơi

"Merlin. Một bộ bàn ghế bằng vàng luôn. Ba mẹ mày chất chơi vãi"

"Ờ. Mày ngồi đây nghỉ nhá. Tao vô trong kia xem."

"Ừ. Đi đi."

Estella đi vòng qua những chồng vàng, đến cuối hầm thì thấy có một cánh cửa. Cô tiến gần, khẽ đặt tay lên cánh cửa, bất chợt những đường ánh sáng màu tím từ chỗ Estella đặt tay lan ra khắp cánh cửa và tạo thành một căn phòng rộng. Estella vừa bước vào trong, căn phòng sáng bừng lên.Cô kinh ngạc mở to mắt nhìn xung quanh căn phòng. Phía bên trái căn phòng, trên những kệ sách là hàng trăm lọ nguyện liệu độc dược cùng với những loại cây vô cùng quí hiếm. Phía bên phải là một kệ sách trải dài từ đầu đến cuối căn phòng, Estella ước chừng phải có hơn một nghìn cuốn. Cuốn nào trông cũng rất cổ.

Ở giữa là một cái bàn gỗ tròn khá to. Khi bước gần cái bàn, Estella nhìn thấy một tờ giấy ghi:

"Chào con. Ta là Arthur. Chồng của Merlin. Xin lỗi vì vợ ta đã kéo con vào rất nhiều rắc rối. Đây là đống đồ mà ta sưu tầm được. Tặng con. Toàn đồ quí cả đấy. Chắc chắn tương lai con sẽ cần đến. Con chỉ cần ra khỏi phòng, đặt tay lên cánh cửa và nói 'Reamintire', cả căn phòng sẽ bị thu vào trong một chiếc vòng không gian. Còn nếu muốn mở đi vào căn hầm thì nãy nói 'Patefacio Sursum', câu thần chú đó là chiếc chìa khóa đưa con đến nơi này cùng với hầm vàng luôn.  Vậy nhé. Nhớ sống tốt. Bọn ta ở trên này sẽ luôn dõi theo và giúp đỡ con."

"Hết Merlin lại đến Arthur. Hai người này đúng thật là....Haizzz. Thôi, dù gì người ta cũng cho mình nhiều thứ thế này. Từ chối có hơi ngại =333"

Sướng bỏ mẹ ra còn bày đặt -_-|||

Rồi chợt Estella nhận ra có gì đó hơi kì lạ, nó đưa tay lên xoa cằm thắc mắc:

"Ủa mà Merlin là nam mà ta??? "

Estella bước ra khỏi phòng, đặt tay lên cánh cửa rồi nói:

"Reamintire"

Ngay lập tức, trên tay cô xuất hiện một cái vòng tay màu bạc, trên đó có rất nhiều viên đá thạch anh tím.

"Đẹp ghê!"

Cô cảm thán một tiếng rồi tiến đến chồng vàng có thể coi là thấp nhất, chạm tay vào. Ngay lập tức, cả chồng vàng bị hút vào trong chiếc vòng. Estella lấy một cái túi màu đen gần đó, lấy nguyên đá quý cho vào đến khi đầy thì buộc chặt rồi thả vào trong không gian ở trong vòng tay rồi bước ra.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com