ZingTruyen.Info

(Đn Harry Potter) Miracle

Chap 12: Con mực khổng lồ

Canmie_Lee

Bốn người đang nói chuyện rất vui vẻ thì chợt nghe tiếng

"Chúng ta sẽ đến Hogwarts trong vòng năm phút nữa, đề nghị tất cả học sinh mau thay đồng phục. Hành lý cứ để lại trên tàu, sẽ có người mang về trường sau."

"Trời. Nhanh dữ" Regina che miệng cảm thán

Neville lấy từ trong rương ra một cái bọc đen to, nói

"Các cậu thay trong này đi. Tớ sẽ đi kiếm nhà vệ sinh để thay đồ."

"Ừm. Cẩn thận lạc nhá."

Neville khẽ gật đầu rồi ôm bọc đồ rời đi. Hermione, Regina và Estella bắt đầu thay đồ. Sau đó ba đứa nhập vào đám đông trong hành lang tàu. Đoàn xe lửa giảm tốc độ rồi cuối cùng dừng hẳn lại. Người ta xô đẩy nhau, ùn ra cửa, đổ xuốn một sân ga nhỏ xíu, tối tăm. Estella rùng mình trong trời đêm lạnh buốt. Thấy vậy Regina cầm lấy bàn tay của Estella rồi nói:

"Lạnh lắm hả. Tao cho mày mượn áo choàng nhé?"

"Không cần đâu. Tao ổn."

Biết là sẽ không thể bắt ép Estella mặc áo của mình, Regina cũng không nói thêm gì nữa nhưng tay phải vẫn nắm chặt lấy bàn tay bé nhỏ lạnh buốt của đứa bạn thân

Chợt một giọng nói ồm ồm vang lên:

"Học sinh năm thứ nhất! Năm thứ nhất lại đây! Harry, khoẻ không?"

Gương mặt lông lá của lão Hagrid hớn hở trên biển đầu người. Estella nhìn theo ánh mắt của bác thì thấy một cái đầu nâu xù và đầu đỏ đi cạnh nhau.

"Lại đây, đi theo ta! Còn học sinh năm thứ nhất nữa không? Bước cẩn thận! Học sinh năm thứ nhất, theo ta."

Mò mẫm, loạng choạng, bọn trẻ đi theo Hagrid xuống một lối đi có vẻ dốc và hẹp. Hai bên đường tối đến đến nỗi Estella nghĩ là mình đang đi giữa những hàng cây dày đặc. Cả đám im thin thít. Neville khẽ thút thít mấy cái

Hagrid ngoái đầu ra sau, nói:

"Chút xíu nữa là các cháu sẽ nhìn thấy Hogwarts lần đầu tiên đây! Qua khúc quanh này là thấy ngay."

Một tiếng "Ô!" rất to đồng thanh vang lên.

Con đường hẹp bất ngờ mở ra một bờ hồ đen bao la. Bên kia bờ hồ, nằm trên đỉnh núi cao là một toà lâu đài nguy nga đồ sộ với vô số tháp lớn nhỏ, và vô vàn ô cửa sổ sáng đèn điểm xuyết bầu trời rực rỡ đầy sao.

Lão Hagrid chĩ một đoàn thuyền nhỏ chờ sẵn bên bờ hồ, kêu to:

"Lên thuyền. Mỗi thuyền không chở quá bốn người!"

Estella cùng Hermione theo Regina và Neville lên một thuyền. Lão Hagrid kêu to lần nữa:

"Mọi người lên thuyền hết chưa? Xong rồi thì... Tiến lên!"

Cả đoàn thuyền cùng rời bến một lúc, băng ngang mặt hồ phẳng lặng như mặt gương. Mọi người đều im lặng, đăm đăm nhìn lên toà lâu đài trước mặt. Nó hiện ra như một ngọn tháp khổng lồ, càng ngày càng hùng vĩ khi đoàn thuyền đưa chúng chui qua một tấm màn, kết bằng những dây trường xuân rủ xuống, che phủ cả một cái cửa rộng thênh thang mở ra trên vách núi. Cửa này dẫn vào một đường hầm tối om, có lẽ là con đường ngầm chạy dười chân lâu đài, đến một bến cảng cũng nằm sâu dưới đất.

"Ồ. Lại một đám nít ranh phù thủy nữa sao?"

Estella chợt nghe thấy có tiếng nói từ dưới hồ vang lên, cô vội nhướn người nhìn xuống khiến cho thuyền lắc lư.

"Má mày, Ella. Muốn chết thì đừng có kéo tụi tao theo chứ." Regina bức xúc kí đầu Estella thật mạnh làm cô kêu oai oái "Làm sao? Tự nhiên lại dở chứng gì đấy?"

"Có chuyện gì sao, Ella?" Hermione cũng lo lắng hỏi

"Không. Chỉ là tớ nghe thấy có tiếng nói."

"Tiếng nói? Tao có nghe thấy gì đâu?"

"Rõ là có mà? Lạ nhỉ....Khoan, Mione này"

"Hở?"

"Ở dưới hồ này có cái gì không?"

"Dưới hồ? À hình như có một con thủy quái hay mực khổng lồ gì gì á. Tớ nhớ là trong sách 'Hogwarts-một lịch sử' có nói."

"Ồ. Rồi đủ hiểu luôn. Mày nghe thấy nó nói gì?"

"Nó gọi bọn mình là đám nít ranh phù thủy."

"Bà già con mực chết tiệc. Tao mà lôi đc nó lên thì sẽ đem nó đi làm Takkoyaki (ノ`Д')ノ彡┻━┻. Dám gọi bà là nít ranh à."

Estella nghe vậy thì cười trừ, còn Hermione và Neville ngồi một bên ngơ ngác không hiểu gì.

"Đói quá. Lão ong mật chết tiệt. Hơn ba mươi năm rồi lão dám bỏ đói ta huhuhu"

"Ta lên được trên đó thì liền bóp nát trường của lão. Ít nhất cũng cho ta xin vài miếng thịt chứ"
Estella nghe con mực không ngừng lên án thầy hiệu trưởng thì che miệng cười khúc khích. Sau đó cô lôi từ trong áo choàng một gói bò khô, xé rách rồi đổ thịt bò xuống hồ. Đám học sinh thấy hành động Estella thì không khỏi thắc mắc, định hỏi thì thấy mặt hồ đột nhiên rung chuyển dữ dội.

"Gì vậy này?"

"Mày làm quái gì thế Ella?"

"Cíu. Tớ sắp rơi khỏi thuyền rồi."

Thủ phạm mặc dù bị chửi nhưng vẫn cười rất tươi. Vài cái xúc tu khổng lồ màu đen vươn lên ngay gần thuyền của Estella khiến đám trẻ hét lên một tiếng, Hermione và Neville ôm nhau run bần bật

"Hố hố. Nhóc con, cảm ơn vì mấy miếng thịt nhá. Ngon lắm. Không thể tin được là sau mấy trăm năm ta cũng gặp được một phù thủy tốt bụng."

Trước ánh mắt ngạc nhiên của toàn bộ học sinh và bác Hagrid, mấy chiếc xúc tu khẽ cọ nhẹ vào hai má của Estella, một cái xúc tu còn khẽ vỗ vỗ lên đầu cô.

"Không có gì. Lần sau cháu sẽ mang thêm thịt. Ừm...thịt cừu nhé?"

"Hố hố. Quá tốt luôn. Cảm ơn nhóc nhá."

Rồi mấy cái xúc tu từ từ rút xuống nước, cả người của Estella ướt sũng. Regina thấy vậy khẽ thở dài rồi tung ra một bùa làm khô cho cô.

"Hì hì. Cảm ơn nha ^^."

"Mực khổng lồ có vẻ rất thích cháu đấy, cô bé ạ."

Đoàn thuyền tiếp tục di chuyển, thuyền bác Hagrid tiến gần đến chỗ Estella

"Ta chưa từng thấy nó thân với ai như vậy."

Estella không nói gì, chỉ nở một nụ cười tươi.

Một lúc sau thuyền cập bến, bọn trẻ bèn lục tục trèo lên bãi đầy sỏi đá. Còn lão Hagrid đi kiểm tra lại những chiếc thuyền xem còn sót thứ gì không.

Cả đám lại tiếp tục trèo lên một lối đi trong núi đá, nhắm theo ánh đèn của lão Hagrid mà đi tới một con đường của bằng phẳng hơn, dẫn tới bãi cỏ mịn màng đẫm sương nằm ngay dưới bóng toà lâu đài.

Bọn trẻ hớn hở bước lên những bậc thềm đá và đứng túm tụm trước cánh cổng khổng lồ bằng gỗ sồi.

"Mọi người đông đủ cả rồi hả?"

Nói xong, lão Hagrid giơ nắm tay khổng lồ lên, đấm mạnh vào cánh cửa toà lâu đài ba lần.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info