ZingTruyen.Com

HOÀN-[ĐM] Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tuỳ Thời Lật Xe

Chương 76

Mua1301

Chiều hôm sau, khu thi đấu dành cho người máy loại hình phục vụ gia đình bắt đầu. Đội Kỳ Đặc sẽ ra sân thi đấu với một đội của nước khác.

Đây cũng là lần đầu tiên khán giả và người xem trực tiếp nhìn thấy người máy phục vụ gia đình của đội Kỳ Đặc sau khi đã trải qua cải tạo.

Sau khi mở màn, người máy phục vụ đã được nâng cấp mọi mặt cuối cùng cũng xuất hiện.

Thoáng chốc, khán giả và cư dân mạng đều ngạc nhiên mở to mắt.

Người máy xuất hiện bên cạnh Lê Khinh Chu. Đập vào mắt đầu tiên chính là những đường cong mượt mà màu bạc, cao khoảng 1m50.

Người máy có một cái đầu tròn trịa, thân hình màu bạc với kết cấu kim loại. Vị trí chân được thay thế bằng bánh xe nhỏ để tiện di chuyển và chuyển hướng.

[Mới nhìn cũng thấy hơi đẹp á! Hơi bị đáng yêu!]

[Nhưng mà tôi tưởng nó sẽ là loại người máy có ngoại hình giống người cơ. Ví dụ như bé Bách Hợp của Sakata Ichiro á. Khuôn mặt và các bộ phận trên cơ thể đều dựa theo con người để chế tác. Có thể nhìn rõ nó là một cô bé người máy luôn!]

[Lầu trên ơi, ông anh có biết để làm ra người máy giống người như vậy, Sakata Ichiro phải đổ bao nhiêu tiền vào không? Căn bản là lãng phí thôi.]

[Không chỉ không có tác dụng gì mà còn khiến vừa mới vào trận chung kết quốc tế đã thua một trận rồi.]

[Nếu thật sự có thể xuất hiện người máy giống người như đúc, thì có thể nói là trình độ khoa học kỹ thuật của chúng ta đã tiến cao hơn rất nhiều.]

[Hiện tại không có cách nào làm ra là bởi vì kỹ thuật, vật liệu, kinh phí đều không đủ đáp ứng. Chênh lệch khoảng cách nên chưa thể đột phá được ranh giới.]

[Mặc dù người máy ở giai đoạn này cũng rất tốt, nhưng tôi vẫn rất chờ mong tương lai có thể nhìn thấy người máy trí tuệ nhân tạo chân chính xuất hiện.]

Trên sân thi đấu, Dữu Triết nhỏ giọng nói với Lê Khinh Chu: "Lê tổng, chúng ta tạm thời để Phục vụ số 1 biểu diễn trình độ thông minh ở tầm nào đây?"

Đối thủ lần này không có gì đáng lo. Bọn họ cũng phải che giấu một chút thực lực, để lại khi gặp phải những đối thủ nặng ký sau này. Không cần thiết phải phát huy hết thực lực ngay lúc này.

Trước khi thi đấu, Lê Khinh Chu đã xem qua tư liệu của đối thủ lần này. Cậu tính toán trong lòng một chút, nói: "25%. Nếu cảm thấy không ổn, thì trong lúc thi đấu phát huy thêm 5% nữa."

Dữu Triết gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu rõ.

Cậu ta bắt đầu thao tác trên máy tính, khởi động Phục vụ số 1

Trên cái đầu nhỏ tròn trịa của Phục vụ số 1 có hai chấm tròn đen giống như hai con mắt. Khi chưa khởi động thì nó ở trạng thái này (o_o), sau khi được khởi động thì chuyển sang trạng thái này (^_^).

Sau khi hai đội giới thiệu xong, có cư dân mạng bắt đầu bình luận.

[Haha.. Phục vụ số 1, Cứu viện số 1,... Vậy người máy loại hình chiến đấu của đội Kỳ Đặc có phải tên Đấu sĩ số 1 không?!]

[Haha ai đặt tên đây? Đúng là đơn giản, dễ hiểu! Bái phục 👍]

[Hay ghê! Đội khác đều đặt tên đa dạng như bé Bách Hợp, Mai Vi Nhi, Bosley,.. Đội Kỳ Đặc trực tiếp gọi Phục vụ số 1 luôn. Có tâm xem trọng em nó chút đi trời!!]

Lê Khinh Chu tạm thời không biết đám dân mạng thi nhau bình luận cười đùa, cậu chỉ tập trung quan sát Phục vụ số 1 thi đấu trên sân.

Người máy loại hình phục vụ gia đình cần phải hoàn thành nhiều hạng mục có trong bảng điểm như vận chuyển vật dụng và hàng hóa, vệ sinh sạch sẽ, giám sát chống trộm, kiểm soát các thiết bị điện gia dụng,...

Các hạng mục chấm điểm trong trận chung kết nhiều hơn rất nhiều so với trận thi đấu khu vực, độ khó cũng được tăng lên.

Nếu một vài tuyển thụ dự thi không suy xét kỹ càng mọi vấn đề trong quá trình chế tác, thì rất có thể vừa bắt đầu thi đấu đã có thể bị loại rồi.

Đừng tưởng rằng chế tác người máy loại hình phục vụ gia đình là dễ nhất trong ba loại. Vừa hay là ngược lại.

Nếu như người máy không đạt tiêu chuẩn dù chỉ một chút, thì người máy loại hình giúp việc gia đình này gần như sẽ không có thị trường để tồn tại.

Bởi vì người máy loại hình này sẽ phải làm được tất cả việc nhà thay thế cho con người. Bao gồm cả những việc kiểm soát nguồn điện và các vật dụng làm bằng điện, giám sát cả căn nhà.

Nếu như người máy không thể làm việc nhanh và gọn gàng như con người, hoặc thường hay xuất hiện tình trạng trục trặc hoặc hao pin,.. Thì khi so sánh hiệu suất và chi phí mà nói, chi bằng mua một cái máy hút bụi xài còn nhanh hơn.

Hơn nữa, một khi người máy xuất hiện vấn đề cần phải sửa chữa sau khi đã hết hạn bảo hành thì chi phí cũng không hề rẻ chút nào. Nếu chẳng may không sửa được, vậy thì nên vứt bỏ hay giữ lại đây?

Tóm lại, chính là gà vl!

Mà ý nghĩ của cuộc thi đấu người máy trí tuệ nhân tạo này nằm ngay phương diện cải tiến.

Tuyển thủ cố gắng cải tiến, sửa chữa các vấn đề trên. Phấn đấu để một ngày nào đó người máy loại hình phục vụ gia đình này có thể phổ biến đến từng gia đình.

MC tuyên bố trận thi đấu kết thúc.

Trong quá trình thi đấu, người máy của đội đối thủ dần dần lộ ra các mặt thiếu sót. Sau khi tổng kết điểm của hai đội, điểm số của Phục vụ số 1 thuộc đội Kỳ Đặc dẫn trước. Cuối cùng dành chiến thắng trận này.

Hết ngày mai nữa, thì trận thi đấu người máy loại hình phục vụ của vòng rút thăm thứ nhất sẽ kết thúc. Sau đó mọi người sẽ bước vào vòng rút thăm thi đấu thứ hai.

Nhưng sau khi kết thúc vòng rút thăm thi đấu lần thứ nhất của người máy loại hình phục vụ, thì trận rút thăm thi đấu thứ hai cũng phải đợi mấy ngày sau mới bắt đầu tiến hành.

Dù sao thì cũng cần thời gian để bố trí hiện trường thi đấu.

Sau khi kết thúc thi đấu, Lê Khinh Chu và Liễu Bạc Hoài định đi đón Lê Húc Sanh và Hạ Dịch Quân tan học.

Hôm nay là sinh nhật Lê Húc Sanh.

Sau khi ông nội Lê và ông ngoại Trang thảo luận với nhau, thì quyết định tổ chức tiệc sinh nhật cho Lê Húc Sanh ở nhà ông ngoại Trang, tiện cho việc chúc mừng.

Ông nội Lê sẽ đến Yến Kinh. Lúc này chắc ông nội Lê cũng đã tới rồi, chỉ đợi Lê Khinh Chu đi đón Lê Húc Sanh về thôi.

Là bạn bè với nhau, hiển nhiên Lê Húc Sanh sẽ mời Hạ Dịch Quân tới dự sinh nhật mình.

Mà sáng nay, Lê Khinh Chu đã đưa thiệp mời đặc biệt do Lê Húc Sanh thiết kết cho Liễu Bạc Hoài.

...

Cùng lúc hai người đi đón bọn nhóc, Park Namji bấm dừng video. Cảnh tượng trên màn hình dừng lại ở cảnh Cứu viện số 1 cứu người giả ra khỏi đống phế tích.

Cậu ta cau mày, sắc mặt khó coi.

Một đội viên sau lưng Park Namji nói: "Đội trưởng, trận chung kết sẽ chọn từng hạng nhất của từng khu thi đấu. Sau đó căn cứ vào tổng hợp điểm số và độ nổi tiếng mà chọn ra quán quân."

"Jensen, Jensen của chúng ta có thể thắng được Cứu viện số 1 không?" Giọng nói của đội viên đó không có tự tin.

Park Namji: "Jensen là người máy cứu viện dưới nước. Cứu viện số 1 là người máy cứu viện sau thảm họa..."

"Mặc dù thắng thua đều dựa vào điểm số tổng hợp cuối cùng. Nhưng tóm lại vẫn sẽ phải dựa vào độ hoàn thành công việc trong các hạng mục được chấm điểm của người máy."

"Nếu so sánh thì độ khó của việc cứu viện dưới nước sẽ khó hơn. Cũng vì vậy nên chúng ta sẽ chiếm được một chút ưu thế."

Cũng bởi vì độ khó cao, ban giám khảo sẽ chấm điểm rộng rãi hơn.

Điều này có nghĩa Jensen sẽ dễ đạt điểm hơn. Cũng không phải không thể thắng trận thi đấu.

Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ của một mình Park Namji, các đội viên của cậu ta đều không thể tự tin như vậy.

Nhưng dù nói vậy, sắc mặt của Park Namji vẫn chẳng tốt hơn chút nào. Cậu ta nói: "Vòng rút thăm thứ hai cũng chưa chắc chúng ta sẽ gặp đội Kỳ Đặc. Trước đó... chúng ta vẫn còn thời gian suy nghĩ một vài biện pháp khác."

...

Nhà họ Trang.

Lê Húc Sanh nắm tay, kéo Hạ Dịch Quân đi làm quen với em họ Trang Hữu Hà và anh họ Trang Đan Minh.

Hai bạn nhỏ mặc quần áo giống nhau, cùng mang đôi giày màu trắng. Đứng chung với nhau trông rất giống anh em.

Trang Hữu Hà cắn ngón tay, tò mò hỏi: "Anh ơi, đây là đồng phục của trường các anh hả?"

Lê Húc Sanh lắc đầu: "Không phải đâu. Quần áo của anh và Quân Quân đều được chú Liễu mua cho đó. Em thấy đẹp không?"

Cậu nhóc nở nụ cười tươi rói, kéo kéo cái cà vạt nhỏ.

Trang Hữu Hà thành thật gật đầu nói: "Đẹp lắm!"

Trang Đan Minh thấy vậy, nhỏ giọng nói với Lê Hạm Ngữ: "Xem ra quan hệ giữa anh họ với Liễu tiên sinh rất tốt."

Lê Hạm Ngữ: "Ừm, thật sự khá tốt."

Cô suy nghĩ.. Hình như gần đây anh và Liễu tiên sinh còn thường xuyên về nhà cùng nhau. Liễu tiên sinh cũng toàn đợi anh trai đi vào nhà rồi mới rời đi.

Tiệc sinh nhật của Lê Húc Sanh cũng chỉ là người nhà tụ họp một chút, không có làm lớn.

Dù sao hiện tại vẫn đang trong thời gian thi đấu của Lê Khinh Chu, không rảnh được. Nếu muốn tổ chức thật lớn thì thời gian cũng quá sát nhau, không làm tốt được.

Trong tiệc sinh nhật, ông nội Lê và ông ngoại Trang cùng nhau uống chút rượu.

Hôm nay bọn họ đã cùng nhau xem Lê Khinh Chu thi đấu, thấy cậu chiến thắng thì rất vui vẻ. bây giờ không nhịn được nên uống thêm mấy ly.

Hai ông đều rất thích Liễu Bạc Hoài. Lúc ăn cơm vẫn luôn nói chuyện, uống rượu với hắn.

Lê Khinh Chu và Trang Văn Vĩ cũng có khuyên nhủ nhưng không được. Cuối cùng ông nội Lê hơi say, quyết định ngủ lại nhà họ Trang. Sáng mai rồi về Tây Thành.

Mà cả nhà chỉ có Trang Văn Vĩ và Lê Khinh Chu không có uống rượu.

Nhưng Lê Khinh Chu không thể lái xe, cho nên nhiệm vụ đưa bọn họ trở về cũng chỉ có thể giao cho Trang Văn Vĩ.

Trang Văn Vĩ nói: "Liễu tiên sinh, tôi đưa cậu và Quân Quân về trước. Xe của cậu cứ để ở đây, sáng mai tôi..."

Liễu Bạc Hoài nói: "Không cần phiền như vậy. Đêm nay cháu* có thể ngủ ở nhà Khinh Chu, Quân Quân và Sanh Sanh có thể ngủ cùng nhau."

"Sáng mai sẽ có người đến đây lấy xe."

Hiện tại đã muộn rồi, vốn dĩ Liễu Bạc Hoài cũng có thể gọi Trâu Minh đến đón. Nhưng suy nghĩ một chút, hắn quyết định không gọi.

Ông chủ tốt, để cho trợ lý có một giấc ngủ ngon.

[Cái, cái gì?!! Ngủ chung với tui?!!]

Bé tí hon trong bong bóng đang buồn ngủ gà gật thoắt cái bừng tỉnh luôn. Đôi mắt to chớp liên tục, tay nâng lên che khuôn mặt nhỏ nhắn.

Liễu Bạc Hoài hơi nhướng mày.

Nếu nhớ không lầm thì hắn chỉ nói "ngủ ở nhà Khinh Chu", chứ không phải "ngủ chung với Khinh Chu".

Không... Chắc là hắn thật sự nói sai với nhớ sai rồi!

Trang văn Vĩ nghe vậy hơi ngạc nhiên, lập tức nhìn Lê Khinh Chu đang không có chút ý tứ phản đối nào, sau đó gật đầu nói: "Vậy được rồi. Tôi đi lấy xe trước, mọi người đợi một chút."

Nói xong ông quay người đi ra ngoài.

Lúc này Liễu Bạc Hoài mới đến cạnh Lê Khinh Chu, nhỏ giọng nói: "Khinh Chu, chắc em sẽ không ngại việc chúng ta ngủ cùng nhau đâu đúng không?"

[Nếu tui nói ngại, Tam gia sẽ không ngủ với tui hả? À không đâu.. xem như tui ngại thì chắc chắn Tam gia cũng sẽ ngủ! Vậy nên...người ta hông có ngại đâu nha~]

Bế tí hon trong bong bóng xấu hổ, cúi đầu nắn nắn ngón tay. Hai cái chân nhỏ cũng xoắn lại

Vẻ mặt Liễu Bạc Hoài dịu dàng, duỗi tay xoa đầu Lê Khinh Chu.

Lê Khinh Chu ngẩng đầu.

Vốn Lê Hạm Ngữ đang ngồi trên sô pha trông hai đứa nhóc Sanh Sanh với Quân Quân. Ban nãy hai đứa nhóc giỡn nhiều quá, bây giờ mệt mỏi rồi, đang ngồi dựa vào nhau ngủ gật.

Cô tình cờ ngẩng đầu, liền thấy cảnh này.

Gương mặt Liễu tiên sinh đầy vẻ dịu dàng, hơi cúi đầu rũ mắt. Mà anh của cô thì đang ngẩng đầu, hai người mắt đối mắt nhìn nhau.

Lê Hạm Ngữ hơi giật mình. Cứ cảm thấy bầu không khí giữa anh cô và Liễu tiên sinh hơi...

Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng còi xe.

Liễu Bạc Hoài quay đầu nhìn qua.

Lê Hạm Ngữ vội nhìn sang chỗ khác.

Tới lúc Liễu Bạc Hoài đi đến ôm Quân Quân, cô cũng đưa tay ôm Lê Húc Sanh đi theo sau Liễu Bạc Hoài.

Liễu Bạc Hoài ôm Hạ Dịch Quân ngồi vào ghế phụ, Lê Hạm Ngữ ôm Lê Húc Sanh ngồi vào ghế sau, bên cạnh Lê Khinh Chu.

Sau khi lên xe, Lê Khinh Chu nhéo nhéo mi tâm.

[Buồn ngủ...]

Bế tí hon trong bong bóng ngáp liên tục, nằm sấp trên chăn bông nhỏ dụi mắt. Chỉ thiếu chút nữa là chui vào.

Liễu Bạc Hoài hơi quay đầu, đưa tay đến ghế sau. Trong lòng bàn tay có một viên kẹo mơ chua ngọt.

Hắn hỏi nhỏ: "Em ăn không?"

"Ăn ạ." Khóe môi Lê Khinh Chu hơi cong lên, không quá rõ ràng.

Cậu duỗi tay ra cầm viên kẹo, mở bao bì lấy kẹo bỏ vào miệng. Vị chua chua ngọt ngọt lan trên đầu lưỡi cũng khiến cậu tỉnh táo hơn một chút.

Lê Hạm Ngữ nhìn nhìn, cảm giác kỳ lạ khi nãy ở phòng khách lại dâng lên trong lòng cô.

"Còn không ạ?" Cô không nhịn được hỏi một câu

[Hả? Em gái cũng muốn ăn hả? Không biết Tam gia còn kẹo không...]

Liễu Bạc Hoài nhẹ giọng nói: "Chỗ tôi không có."

"Mới nãy là kẹo lấy từ trong túi Quân Quân ra. Em sờ túi của Sanh Sanh một chút, hẳn là trong túi có."

Lê Hạm Ngữ nghe vậy, đưa tay sờ thử. Quả nhiên trong túi em trai cũng có một viên kẹo mơ.

Cô suy nghĩ. Vì biểu hiện công bằng, vẫn là ăn thôi.

Ừm... Cảm giác ban nãy chắc là ảo giác thôi.

**********

Tác giả có lời muốn nói:

Chu Chu: Kẹo ngọt quá~.

Hoài Hoài: Không ngọt bằng em!

Chu Chu: Hắc hắc~

———

*Phân vân nên để Liễu Bạc Hoài xưng tôi hay xưng cháu với cậu của Lê Khinh Chu. Nhưng thôi tui để cháu vậy. Vì chú Hòi có ý với cháu nhà người ta rồi mà 😎
Còn xưng hô với Hạm Ngữ nữa. Định cho chú Hòi gọi Hạm Ngữ là cháu nhưng cũng sắp thành đôi với Khinh Chu rồi. Nên thôi gọi bằng em vậy. Edit mấy cái xưng hô đau đầu vl 🤧

Với cả nay bà dì tui tới thăm rồi mn ơi. Đau bụng như chết đi sống lại nên nay edit được có 1 chương thôi nha. Tình hình 2 3 ngày tới tui cũng không dám chắc, vì tui bị đau bụng, đau lưng, đau đầu đủ thứ và còn kéo dài tới lúc bà dì đi rồi mới hết lận 😭

Mn thông cảm nha 🥺

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com