ZingTruyen.Info

HOÀN-[ĐM] Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tuỳ Thời Lật Xe

Chương 73

Mua1301

Một ngày trước trận chung kết thi đấu người máy quốc tế, các tuyển thủ sẽ lần lượt đến các khu vực khác nhau để bốc thăm.

Bởi vì loại hình người máy khác biệt, hiện trường thi đấu cũng được bố trí không giống nhau.

Cho nên nhà thi đấu Thế Kỷ cũng phân chia khu thi đấu ra từng khu khác nhau, thời gian thi đấu cũng khác nhau.

Đội Kỳ Đặc báo danh tham gia thi đấu cả ba loại hình người máy, nên phải chia nhau ra đi rút thăm.

Lê Khinh Chu đi đến khu vực thi đấu dành cho người máy cứu viện. Dữu Triết thì đến khu vực thi đấu dành cho người máy phục vụ. Lữ Mi San đi đến khu vực thi đấu dành cho người máy chiến đấu.

Hôm nay Liễu Bạc Hoài đúng lúc có việc, nên Phương Tây Ngạn đi theo Lê Khinh Chu.

Cho dù chưa bắt đầu thi đấu thì hiện trường khu thi đấu cũng đã có phóng viên đến phỏng vấn.

Lúc Lê Khinh Chu đến, một phóng viên đang phỏng vấn tuyển thủ Park Namji của nước H ngay khu thi đấu dành cho người máy cứu viện.

Hình như người bên cạnh ra hiệu, phóng viên quay đầu lại, liền nhìn thấy Lê Khinh Chu đang đi tới bên này.

Ngay sau đó, camera vốn dĩ đang quay Park Namji lập tức chuyển hướng sang Lê Khinh Chu, phóng viên cũng bước nhanh tới, hỏi: "Lê tổng, xin hỏi có thể phỏng vấn ngài một chút không? Sẽ không làm mất nhiều thời gian của ngài, chỉ cần vài phút thôi."

Hiện tại vẫn chưa bắt đầu rút thăm, bởi vậy có thể tranh thủ phỏng vấn.

Phương Tây Ngạn ngăn micro sắp đưa đến trước mặt Lê Khinh Chu lại. Lê Khinh Chu hơi nhíu mày nhìn phóng viên đang tới gần, cậu cũng không muốn nhận phỏng vấn.

Cậu vừa định từ chối đã thấy Park Namji của nước H xuất hiện bên cạnh, nói: "Ngài Lê, ngưỡng mộ đã lâu."

Vị tuyển thủ trẻ tuổi của nước H này có một khuôn mặt rất đẹp trai. Từ tóc tai đến quần áo đều có thể thấy đã được chuẩn bị rất cẩn thận.

Trên ngón tay út của bàn tay đang duỗi tới còn đeo một chiếc nhẫn bạc. Cả người phảng phất vẻ đẹp trai, thời thượng.

Lê Khinh Chu bắt tay với cậu ta.

Park Namji cười nói: "Ngài Lê tuổi trẻ tài cao. Nhưng cũng không giống những tuyển thủ không quyền không thế chúng tôi."

"Nghe nói tài sản công ty của ngài Lê đã lên tới hơn 10 tỷ. Lập một phòng làm việc chuyên nghiên cứu người máy trí tuệ nhân tạo chẳng phải dễ như ăn cháo sao?"

"Người bình thường chúng tôi muốn chế tạo ra một cái người máy cũng chẳng dễ dàng... Thật hâm mộ ngài Lê."

Vẻ mặt Lê Khinh Chu lạnh nhạt, khách sáo nói: "Ngài Park không cần hâm mộ, đây là số rồi."

"Giống như có người sẽ được cúp quán quân của trận thi đấu người máy quốc tế, có người sẽ thất bại mà về vậy."

Park Namji nghe vậy, sắc mặt thoáng cứng đờ. Nhưng rất nhanh đã khôi phục như thường.

Cậu ta nói: "Không nghĩ tới ngài Lê giỏi tiếng nước H như vậy. Khiến người ta thật bất ngờ."

Không sai, lúc đi tới Park Namji đã nói chuyện bằng ngôn ngữ nước H. Cậu ta không nghĩ tới Lê Khinh Chu có thể trả lời trôi chảy như vậy.

Lê Khinh Chu cũng không nghĩ tới, tuyển thủ Park Namji này lại nói chuyện kiểu âm dương quái khí như vậy. Khiến người ta nghe mà khó chịu.

Có điều đối phương là người thế nào, cậu liền trả lời thế ấy.

Trước camera, hai người cứ dùng tiếng nước H mà nói chuyện. Phóng viên thấy vậy càng vui vẻ, như này thì càng có nội dung để đặt tít rồi.

Cô ta trực tiếp phỏng vấn hai người một lượt: "Người máy của tuyển thủ Park Namji là người máy loại hình cứu viện dưới nước. Mà người máy cứu viện của Lê tổng thì không cần tôi nói thêm, mọi người chắc hẳn cũng đã hiểu rõ. Chính là Cứu viện số 1."

"Như vậy, xin hỏi tuyển thủ Park Namji, cậu có lo lắng về đối thủ nặng ký, Cứu viện số 1 của Lê tổng không?"

Park Namji có dẫn theo phiên dịch tới. Sau khi nghe phiên dịch giải thích xong, cậu ta cười nói: "Đầu tiên, tôi cũng không chắc sẽ gặp ngài Lê trong trận thi đấu. Cho dù đây là hình thức rút thăm thi đấu."

"Bởi vì phương hướng chế tác người máy trí tuệ nhân tạo của tôi và ngài Lê khác nhau. Căn cứ vào hệ thống phân phối, sẽ ưu tiên chia phương hướng chế tác người máy giống nhau thi đấu với nhau."

"Có lẽ, ngài Lê sẽ gặp được Bonnie của nước Y trong trận đấu trước không chừng."

"Người máy cứu viện của Bonnie cũng rất cừ đó. Đương nhiên, tôi không có ý nói Cứu viện số 1 không tốt đâu nha haha."

Cậu ta nhún vai, nói đùa: "Cũng không biết chừng ngài Lê sẽ thua trận sớm. Như vậy thì cuối cùng không có cách nào đụng phải nhau rồi."

"Huống chi còn là chấm điểm tổng hợp. Cái này là muốn xem người máy trí tuệ nhân tạo trong hạng mục cứu viện biểu hiện như thế nào..."

Park Namji không hề có cảm giác ngại ngùng khi đứng trước camera. Toàn bộ quá trình giống như buổi đọc diễn văn của cậu ta vậy.

Nhưng quả thật Lê Khinh Chu không có hứng thú thể hiện. Cho dù camera có quay tới, cậu cũng không có ý muốn mở miệng nói chuyện. Có vài vấn đề vẫn là Phương Tây Ngạn trả lời thay cậu.

Lát sau, lại có tuyển thủ đi đến khu thí đấu dành cho người máy cứu viện. Phóng viên cũng thấy phỏng vấn đã tạm ổn, liền dẫn theo quay phim rời đi phỏng vấn người khác.

Lê Khinh Chu muốn điều khiển xe lăn xoay người rời đi.

Nhưng đúng lúc này, Park Namji ngăn cậu lại. Cậu ta hơi cúi người ghé vào tai cậu, dùng tiếng nước H nói: "Lúc nãy ngài Lê nói không sai. Đây đều là số cả rồi."

"Ví dụ như... ngài Lê có rất nhiều tiền, cũng không trị được đôi chân của mình."

"Thân chỉ là một người tàn tật, ngài Lê không cần hâm mộ tôi đâu."

Nói xong cậu ta liền quay người rời đi.

Hành động của Park Namji quá đột ngột, cho nên Phương Tây Ngạn không kịp ngăn cản. Đợi anh ta tiến lên muốn ngăn lại thì Park Namji đã nói xong lời mình muốn nói, quay người rời đi.

Phương Tây Ngạn cau mày nói: "Lê tổng, cậu ta..."

Bởi vì Park Namji thấp giọng nói chuyện nên Phương Tây Ngạn gần như không nghe được gì cả. Chỉ có vài từ đơn thấp thoáng truyền vào trong tai, khiến anh ta nhận ra hình như lời cậu ta nói cũng không phải lời gì dễ nghe.

Lê Khinh Chu nói: "Sủa loạn mà thôi. Không cần quan tâm."

Tui không cần tốn tiền cũng có thể chữa khỏi chân mình đó. Ha ha không nghĩ tới phải không? Vừa giỏi hơn cậu ta, vừa đẹp trai hơn cậu ta, vừa giàu hơn cậu ta. Tức chết cậu ta luôn!!

Phương Tây Ngạn gật đầu: "Tôi biết rồi, Lê tổng."

Xem ra đúng là Park Namji chẳng phải nói lời tốt đẹp gì.

Không lâu sau, đợi đến khi tất cả tuyển thủ của khu thi đấu dành cho người máy cứu viện đến đông đủ, trên màn hình lớn bắt đầu ngẫu nhiên phân phối đối thủ thi đấu.

Chỉ chốc lát sau, kết quả xuất hiện.

Vậy mà lại đúng như lời Park Namji nói trước đó. Người máy cứu viện của Lê Khinh Chu đụng độ với Bonnie của nước Y.

Cậu không khỏi nhìn về phía Bonnie một chút, mà đối phương cũng đang nhìn qua bên này.

Bonnie vẫn đang là sinh viên của một trường đại học danh tiếng ở nước ngoài. Mặc dù vẫn đang độ tuổi thanh xuân nhưng nhìn dáng vẻ cậu ta rất trầm ổn.

Sau khi đối mặt với Lê Khinh Chu, cậu ta cười cười, lịch sự gật đầu một cái.

Lê Khinh Chu cũng gật một cái xem như chào hỏi.

Sau khi các tuyển thủ nhận được số báo danh liền từ từ rời khỏi nhà thi đấu.

Lê Khinh Chu và Phương Tây Ngạn ngồi trên xe đợi Dữu Triết với Lữ Mi San.

Lát sau, hai người cùng nhau đi ra. Nhìn sắc mặt trông có vẻ rất cao hứng. Sau khi bọn họ lên xe, Phương Tây Ngạn liền hỏi thăm kết quả thế nào.

Dữu Triết nói: "Khu vực thi đấu dành cho người máy loại hình phục vụ gia đình thì không cần lo lắng. Trước đó đối phương bước chân vào trận chung kết quốc tế này với thứ hạng rất thấp. Chúng ta chắc chắn sẽ thắng."

Lê Khinh Chu nghe vậy nhìn về phía Lữ Mi San.

Lữ Mi San cười tươi, giơ số báo danh lên nói: "Lê tổng, chúng ta được bỏ qua lượt thi đấu này."

Khu thi đấu dành cho người máy loại hình chiến đấu là ít tuyển thủ tham dự nhất. Hơn nữa số lượng còn là số lẻ. Cho nên sẽ có một tuyển thủ được đặc cách bỏ qua lượt đấu đầu tiên.

Không ngờ "may mắn" này lại rơi vào tay đội Kỳ Đặc.

Lê Khinh Chu rất hài lòng với kết quả rút thăm ngẫu nhiên này.

Sau khi Dữu Triết vui vẻ đủ rồi, mới hỏi cậu: "Lê tổng, khu thi đấu của Cứu viện số 1 rút thăm thế nào?"

Lê Khinh Chu: "Trận đầu đối thủ là Bonnie của nước Y."

Đối thủ rất mạnh!

Lữ Mi San nói: "Tôi tin tưởng Cứu viện số 1."

"Trước đó tôi đã xem video thi đấu của Bonnie, người máy cứu viện của anh ta rất giỏi, nhưng có chút không bằng Cứu viện số 1."

Đây là lời nói thật, không phải mèo khen mèo dài đuôi.

Lữ Mi San rất tin tưởng Cứu viện số 1. Chưa kể Cứu viện số 1 bây giờ đã thay đổi rất nhiều từ ngoại hình đến tính năng. Tất cả đều tiến bộ hơn rất nhiều so với trận thi đấu trước đó.

Lê Khinh Chu cười khẽ: "Nói đúng rồi."

...

Khu thi đấu dành cho người máy loại hình cứu viện sẽ diễn ra vào ngày đầu tiên.

Bởi vì trận đầu tiên là Lê Khinh Chu và Bonnie đến từ nước Y thi đấu với nhau. Đám cư dân mạng đều cho rằng nên xem trận đấu này, hẳn sẽ rất đặc sắc.

Dù sao người máy cứu viện của Bonnie cũng rất lợi hại. Được cậu ta đặt tên là Simon.

Người máy loại hình phục vụ gia đình thì được cậu ta đặt tên là Mai Vi Nhi.

[Thân hình của Simon cao lớn hơn Cứu viện số 1, nhưng nhìn Cứu viện số 1 có vẻ thông minh hơn một chút. Nhưng hai đứa nó đều là nhân viên cứu viện nhất định phải có mặt khi tham gia hành động cứu viện.]

[Vẫn sẽ có nhân viên cứu viện là người khống chế hiện trường mà. Thật ra cũng không kém nhiều lắm, trận đấu này ai thắng cũng khó mà nói.]

[Dù sao tôi cũng sẽ ủng hộ Cứu viện số 1!]

[Mặc dù nói là có nhân viên cứu viện là người bố trí khống chế hành động, nhưng nếu người máy có thể phối hợp với nhân viên cứu viện là người không phải sẽ càng tốt hơn sao?!]

...

Ngày đầu tiên thi đấu, bên ngoài nhà thi đấu Thế Kỷ có rất nhiều người. Dưới sự hướng dẫn của nhân viên và bảo vệ, từ từ đi vào trong.

Về phần những tuyển thủ dự thi thì đã đến trước đó rồi.

Đến khi trận thi đấu gần bắt đầu, hiện trường cũng được kiểm tra xong xuôi. Phóng viên đã đến, phát sóng trực tiếp cũng không có vấn đề gì, khán giả cũng đã đến đông đủ...

Cuối cùng, sau khi MC nói vài câu mở màn, thi đấu dành cho khu vực người máy cứu viện chính thức bắt đầu.

Simon là một người máy cao hơn nửa người, là một người máy cường tráng mạnh mẽ như xe ủi đất. Có điều người máy cứu viện này cũng không tác dụng đẩy đất thật sự, chỉ là hai cánh tay có thể duỗi dài ra đến mấy mét.

Ở bụng nó còn có một khoang rỗng, có thể cho một người ngồi vào. Khi cần thiết có thể mang theo một người cùng đi vào đống phế tích hoặc cứu người từ bên trong đi ra.

Đồng thời, bên dưới chân của người máy Simon còn có thể trượt ra một tấm sắt chuyên vận chuyển con người, phía trên còn có dây cố định.

Không thể không nói, ngoại hình máy móc của Simon tràn ngập cảm giác đẹp trai an toàn.

Theo lời giới thiệu của Bonnie, tác dụng chủ yếu của Simon là vận chuyển những tảng đá lớn, cốt thép, cột chịu lực,... những vật có thể trọng nặng như này. Bởi vì nếu muốn vào trong cứu người thì trước tiên phải dọn ra một con đường...

Sau khi Bonnie giới thiệu xong, đến phiên đám người Lê Khinh Chu, Dữu Triết mang Cứu viện số 1 ra sân.

Khán giả ở hiện trường và người xem trực tiếp đều phát hiện hình như Cứu viện số 1 đã cao và to hơn rồi.

Hơn nữa trên cánh tay máy của nó cũng đã được điều chỉnh. Phía trước giống như có thêm một cái hộp có thể đựng đồ vật.

MC cười cười, mời Lê Khinh Chu giới thiệu một chút về những thay đổi của Cứu viện số 1.

Lê Khinh Chu: "Cứu viện số 1 có thể tự mình trả lời."

MC kinh ngạc nói: "Thật sao?"

Lê Khinh Chu: "Ừm. Nếu không tin anh có thể hỏi Cứu viện số 1 một chút."

MC nghe vậy, đi đến bên cạnh Cứu viện số 1 chào hỏi: "Hi số 1! Hình như cậu có thay đổi rất lớn so với trận đấu trước kia. Có thể giới thiệu với chúng tôi một chút không?"

Camera trên đỉnh đầu số 1 chuyển hướng sang MC, âm thanh máy móc vang lên: "Tôi cao lên đó."

"Mặc dù tôi còn chưa lớn thêm 1 tuổi, nhưng đội trưởng lại giúp tôi điều chỉnh. Cứu viện số 1 rất vui đó!"

**********

Tác giả có lời muốn nói:

Chu Chu: Xông lên! Con trai cố lên!

Cứu viện số 1: Go Go! Cha yên tâm!

Hoài Hoài: Đội cổ động viên vung hoa.jpg

———

Nay tui đang đào hố mới đó mn! Gương vỡ lại lành, ngọt, và quan trọng là có H hehe 🤤

Bộ đó có hơn 50 chương thôi nên tui định edit 2/3 rồi mới đăng lên. Trước đó tui tập trung hoàn bộ này đã. Sắp tới nhớ ủng hộ tui nha 🥰😆

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info