ZingTruyen.Com

HOÀN-[ĐM] Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tuỳ Thời Lật Xe

Chương 51

Mua1301

Đi chơi về mệt quá nên sáng hông có đăng chương mới. Sr mn nha hehe 🥰🥺

———

Sau khi kết thúc trận đấu chung kết người máy trí tuệ nhân tạo, Dữu Triết và Đổng Lâm được Lê Khinh Chu ra hiệu ôm Cứu viện số 1 đi. Đem nó cẩn thận từng li từng tí đặt lên thùng xe phía sau xe chở hàng.

Cứu viện số 1 vẫn còn đang hoạt động, camera trên đỉnh đầu xoay một vòng, âm thanh máy móc không chút lên xuống nào cất lên: "Mấy người muốn lừa bán Cứu viện số 1 hả? Đội trưởng đâu rồi?"

Đổng Lâm sững sờ, ánh mắt lập tức tỏa sáng.

Lê tổng làm được chương trình trung tâm này cũng quá thông minh rồi!

Dữu Triết rất nhanh hoàn hồn: "Chúng tôi là đồng đội của đội trưởng cậu, khụ... Cũng là đồng đội của cậu. Không phải lừa bán đâu."

"Cứu viện số 1 đương nhiên biết. Cứu viện số 1 đang nói đùa."

"..."

Dữu Triết cùng Đổng Lâm liếc nhau - 'Không hiểu nổi trò đùa của người máy các cậu'. 'Người máy các cậu nói đùa cũng giống thật quá ha!'

Ngay sau đó, Dữu Triết và Đổng Lâm lại vô cùng hưng phấn.

Đổng Lâm xoa xoa tay nói: "Anh Dữu, Cứu viện số 1 thông minh thật đó!"

Xem xem có người máy nhà nào biết nói đùa không?!

Trừ Cứu viện số 1 ra thì cho đến hiện tại Đổng Lâm cũng chưa thấy qua một người máy nào như vậy. Đây là người máy thần tiên gì vậy? Lê tổng cũng trâu bò quá rồi đó?!!

Dữu Triết gật đầu: "Đúng vậy. Trình độ trí năng của Cứu viện số 1 đã vượt qua trình độ người máy trong nước hiện tại, thậm chí là ở quốc tế.

"Giá trị của nó không thể đo đếm. Tôi nghĩ sau này hẳn là Lê tổng sẽ được những cơ quan liên quan tìm đến trao đổi..."

Cứu viện số 1 là sự tồn tại thiết yếu trong lĩnh vực người máy cứu hộ...

Cứ nghĩ đến sau này sẽ có cơ quan nhà nước, ban ngành liên quan mang theo Cứu viện số 1 đi cứu người, trong lòng Dữu Triết nhịn không được bừng bừng nhiệt huyết.

Mục đích nghiên cứu người máy cứu viện của cậu ta không phải là vì thế sao? Mặc dù chương trình của Cứu viện số 1 cũng không phải do cậu ta viết ra.

Nhưng phòng làm việc Kỳ Đặc đã bán cho Lê tổng nên hiển nhiên bọn họ cũng là một thành viên trong đó, lúc này cũng cảm thấy tự hào theo.

Đổng Lâm khó hiểu hỏi: Nhưng vì sao Lê tổng không viết ra chương trình của Cứu viện số 1 trước trận đấu chung kết?"

Nếu như không phải có sự cố ngoài ý muốn xảy ra ở hiện trường thi đấu, bọn họ cũng không biết Lê tổng vậy mà trâu bò như vậy. Trình độ nghiên cứu về người máy trí tuệ nhân tạo lại chuyên sâu như thế.

Không, đây không hẳn chỉ là nghiên cứu chuyên sâu. Mà Lê tổng đã sớm đạt được thành tựu nhất định trong lĩnh vực người máy trí tuệ nhân tạo.

Dữu Triết suy nghĩ một chút liền nói: "Có thể là vì người máy cứu viện trước đó là do ba người chúng ta khổ cực chế tạo ra. Lê tổng phải nói cái gì bây giờ?"

"Cũng đâu thể nói rằng 'Người máy của các cậu làm ra kém hơn chương trình trí năng của một mình tôi viết ra, chi bằng thay đi'..."

Nếu thật sự nói như vậy, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không tin là chương trình trí năng mà Lê tổng viết ra sẽ tốt hơn bọn họ. Không chừng bọn họ còn cảm thấy Lê tổng đang cố ý gây phiền phức cho họ... Đến lúc đó sự bọn họ còn sinh ra ác cảm với tổng giám đốc Lê.

Điều quan trọng nhất trước trận chung kết là vẫn nên để moi việc diễn ra ổn thỏa. Dù sao Lê tổng cũng nói trình độ chế tác người máy của bọn họ vẫn đủ sức có thể tiếp tục tham gia trận tổng quyết đấu. Vậy nên không có vấn đề gì.

"Hơn nữa, sự tồn tại của Cứu viện số 1 vẫn nên để dành lúc mấu chốt."

"Ví dụ như ở trận tổng quyết đấu hoặc thi đấu quốc tế. Đem Cứu viện số 1 ra tuyệt đối có thể làm tất cả mọi người khiếp sợ, nghiền ép hết những thí sinh dự thi luôn."

"Nếu như không phải người máy của chúng ta trên sân thi đấu đột nhiên... Chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng, đến cùng là ai ở sau lưng nhằm vào chúng ta?"

Dữu Triết nhíu mày, trong lòng mơ hồ có chút phỏng đoán.

Đổng Lâm nghe vậy, cảm thấy may mắn không thôi nói: "Đúng vậy anh Dữu. May mà không có lấy Cứu viện số 1 ra trước trận chung kết. Nếu không hiện tại phải chịu thủ đoạn thâm độc chính là Cứu viện số 1 rồi."

"Cứu viện số 1 giỏi như vậy..."

Nếu bị virus xâm nhập phá hủy chương trình trung tâm thì cũng quá đáng tiếc.

Lúc này người máy đang yên lặng đợi ở trên xe chở hàng bỗng nhiên xoay camera lên tiếng: "Cứu viện số 1 đúng là rất giỏi. Cảm ơn đã khen!"

Dữu Triết và Đổng Lâm đang lâm vào trầm tư nghe vậy hơi ngẩn ra. Ngay sau đó cả hai không hẹn mà cùng nhau cười lớn. Đổng Lâm nói: "Đúng đúng! Cậu giỏi nhất."

Sau đó Dữu Triết nói: "Số 1, bây giờ bọn tôi phải đóng nguồn điện của cậu."

Cứu viện số 1: "Sau khi đóng nguồn điện, Cứu viện số 1 sẽ tiến vào chương trình ngủ đông."

"Trừ khi đội trưởng một lần nữa đưa mã lệnh vào, nếu không cho dù có mở nguồn điện lại thì Cứu viện số 1 cũng sẽ không tỉnh."

"Nếu như bị cưỡng chế tỉnh lại, hệ thống thông minh của Cứu viện số 1 sẽ lập tức bị tiêu hủy. Xác nhận lần thứ hai, xin hỏi có xác nhận đóng nguồn điện lại không?"

Dữu Triết nghe vậy yên tâm gật đầu: "Xác nhận đóng lại."

Xem ra Lê Tổng đã nghĩ đến những trường hợp sẽ phát sinh rồi. Làm vậy đúng là rất an toàn. Sau này chỉ cần Lê tổng đưa mã lệnh vào, Cứu viện số 1 sẽ tỉnh lại.

"Xác nhận. Chương trình ngủ đông khởi động! Cứu viện số 1 muốn ngủ, hẹn gặp lại!"

Sau khi âm thanh may móc không chút lên xuống chào tạm biệt xong, camera trên đỉnh đầu số 1 cũng hơi rũ xuống dưới. Đèn tín hiệu màu xanh nhấp nháy rồi dần dần tối lại cho đến khi tắt hẳn.

Nội tâm Dữu Triết lại cảm thán một chút, sau đó bấm nút đóng nguồn điện lại.

Hai người lên xe, lái xe rời khỏi nhà thi đấu.

.....

Để Dữu Triết và Đổng Lâm mang Cứu viện số 1 đi trước, Lê Khinh Chu ở lại xử lý vấn đề. Đầu tiên chính là chuyện người máy cứu viện của bọn họ vì sao lại gặp sự cố trong lúc thi đấu?

Trước khi diễn ra cuộc tranh tài, người máy sẽ được nhân viên công tác bên ban tổ chức kiểm tra, sau đó mới được trả về cho thí sinh. Nếu muốn động tay động chân thì cũng chỉ có thể làm vào lúc đó.

Nếu vậy thì có nghĩa là bên nhân viên công tác xuất hiện sơ hở.

Lê Khinh Chu yêu cầu xem xét CCTV, điều tra chuyện này cho rõ ràng. Mà bên ban tổ chức cũng phải cho bọn họ câu trả lời thuyết phục, nếu không cậu sẽ không bỏ qua chuyện này như vậy.

Hai là Hứa Mộng Ngưng nói có chuyện muốn nói với cậu.

Sau khi Lê Khinh Chu và ban tổ chức thương lượng xong rồi, Lữ Mi San sao chép lại một bản video giám sát để tiện xử lý về sau.

Sau đó Lê Khinh Chu đặt một nhà hàng để tiện nói chuyện riêng với Hứa Mộng Ngưng.

Mặc dù trận chung kết của hội nghị giao lưu tranh tài người máy vừa kết thúc, nhưng những video liên quan đến Cứu viện số 1 lại cực hot trên mạng, nơi nơi đều có.

Có nhiều cư dân mạng ý thức được sự tồn tại của Cứu viện số 1 rất quan trọng với hoạt động cứu hộ sau thiên tai, tai nạn. Cho nên trực tiếp tag các ban ngành liên quan vào, tạo thêm một làn sóng nhiệt độ tìm kiếm mới.

Lúc đầu, một ban ngành không có chú ý đến hội nghị giao lưu tranh tài người máy trí tuệ nhân tạo nhưng lại bị quá nhiều người tag vào, bèn ngoi lên để lại một bài viết gây chú ý...

— Chỉ trong một thời gian ngắn, những video được đăng lên có liên quan đến người máy Cứu viện số 1 đều có lượng người xem đột phá kỷ lục.

Sau đó không lâu, weibo chính thức của Quốc gia cũng đăng một bài viết, đồng thời tag weibo của Lê Khinh Chu. Bọn họ đánh giá cao tính thông minh của Cứu viện số 1, cũng khẳng định sự quan trọng của Cứu viện số 1 trong việc triển khai các hoạt động cứu viện.

Thoắt cái, Cứu viện số 1 bay thẳng lên top 1 hotsearch, vẫn luôn giữ nhiệt độ cao không hạ.

[Aaaaaa hối hận không đi xem thi đấu trực tiếp quá! Đây chính là kịch bản vả mặt đó!! Quả kịch bản này... tổng giám đốc Lê thật sự không suy xét đến việc chuyển thành nhà khoa học, chuyên tâm nghiên cứu phát triển trí tuệ nhân tạo sao?!]

[Lê tổng quá trâu bò! Từ ô tô AI thông minh đến người máy trí tuệ nhân tạo... Xin hỏi sau này còn có kinh hỉ gì nữa không? Xin hãy nói trước để tôi chuẩn bị tâm lý! Tôi muốn thả 1000 quả rắm cầu vồng, khen cho cậu ấy lên trời luôn!]

[Má ơi! Sao tui luôn thấy một người máy không có tình cảm này quá quá quá đáng yêu luôn?! Thật sự rất đáng yêu đó!]

[Xem xong cái video này tui hoàn toàn chuyển mình thành fan não tàn của Lê tổng luôn! Thật sự là vừa giỏi vừa đẹp trai! Mặc dù chân của Lê tổng không tốt nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng tới mị lực của anh ấy! Tui đây liền trực tiếp gọi hai tiếng - Chồng yêu!!!]

......

Nhà thi đấu hội nghị giao lưu tranh tài người máy.

Liễu Bạc Hoài vừa mới nhận điện thoại từ Hạ Tân Kiến, cậu của hắn. Ông ấy gọi tới vì chuyện gì không cần nói cũng biết.

Ông ấy hy vọng có được phương thức liên lạc của Lê Khinh Chu, có thể cùng đối phương thảo luận một chút những sự tình liên quan đến Cứu viện số 1.

"Cháu sẽ chuyển lời đến em ấy." Liễu Bạc Hoài nói xong, cúp điện thoại.

Sau đó hắn quay lại bên cạnh Lê Khinh Chu, nói lại với cậu. Lê Khinh Chu nghĩ nghĩ, gật đầu: "Vâng, thời gian hẹn thì sao?"

[Người máy cứu viện của đội Kỳ Đặc xảy ra vấn đề tại trận chung kết, không chừng là do Đỗ Thầm Vi và tập đoàn Thôi thị giở trò phía sau. Nếu không vì sao lại trùng hợp như thế? Không phải cùng ai khác mà cùng đội CW thi đấu thì chương trình trung tâm của người máy liền hỗn loạn...]

[Tui cũng nhìn ra bên ban tổ chức không muốn phối hợp điều tra rồi. Có lẽ cũng đã bị người ta mua chuộc. Vừa lúc, nếu có Hạ gia tham gia điều tra chuyện này thì có thể rất nhanh thôi sẽ có kết quả rồi.]

Bé tí hon trong bong bóng mặc quần áo kiểu Sherlock Holmes. Đầu nhỏ đội một cái mũ săn hươu*, mặc một cái áo choàng nhỏ. Một tay còn cầm một cái tẩu thuốc nhỏ. Bé con không hút nhưng bên trên vẫn bốc lên một vòng khói tròn trịa.

Liễu Bạc Hoài nói: "Ngay bữa tối hôm nay được không? Đến Hạ gia ăn bữa cơm nhé?"

Lê Khinh Chu thấy không có vấn đề gì nên đồng ý.

Liễu Bạc Hoài nghe vậy, không dấu vết đưa mắt nhìn Hứa Mộng Ngưng, nói: "Vậy sau khi em và Hứa tiểu thư trò chuyện xong, tôi sẽ đến đón em."

"Vâng, làm phiền Tam gia."

Liễu Bạc Hoài và đám người Liễu Hạ Huy rời đi trước.

Còn Lê Khinh Chu và Hứa Mộng Ngưng thì cùng lên một chiếc xe khác, đi đến nhà hàng đã hẹn trước đó. Sau khi Lê Khinh Chu xuống xe liền để Phương Tây Ngạn về trước.

Bọn họ đi vào một căn phòng trong nhà hàng.

Vẻ mặt Hứa Mộng Ngưng hơi ngập ngừng, hành động cũng có chút luống cuống. Hai tay cô đặt dưới bàn cứ nắm chặt rồi lại thả ra, sau đó lại vò vò một góc của khăn trải bàn, chậm rãi lên tiếng: "Khinh Chu, chúng ta đã rất lâu không ngồi ăn riêng với nhau như vậy rồi..."

Lê Khinh Chu ừ một tiếng: "Đúng vậy. Gần đây anh quá bận. A Ngưng, anh nhớ em sắp phải đi thực tập đúng không? Có cần anh hỗ trợ liên hệ với bệnh viện để em thực tập không?"

"Trùng hợp, cậu anh là chủ nhiệm khoa ngoại ở bệnh viện."

Hứa Mộng Ngưng vội xua tay nói: "Không cần đâu Khinh Chu. Em đã tìm được bệnh viện để thực tập rồi... Là đàn anh Khúc Quân Phàm giới thiệu giúp em."

"Khinh Chu, em...em muốn hỏi anh một chuyện."

Lê Khinh Chu lộ vẻ thắc mắc, ra hiệu cô nói.

Hứa Mộng Ngưng mím mím môi nói: "Anh có để ý... em và Liễu Hạ Huy thân thiết không?"

Lê Khinh Chu: "Đương nhiên không để ý. Em muốn giao thiệp với ai, giao thiệp thế nào đều là quyền tự do của em, A Ngưng."

"Anh nhìn ra được Liễu Hạ Huy có vẻ thích em đúng không? Có phải gần đây cậu ta đang theo đuổi em không?"

"Cơ mà hình như cậu ta có chút hiểu lầm quan hệ giữa chúng ta... Nếu cần thiết thì anh có thể ra mặt giải thích một chút."

Lê Khinh Chu nói xong liền cười với Hứa Mộng Ngưng. Hoàn toàn không nhìn ra bất kỳ vẻ miễn cưỡng nào.

Hứa Mộng Ngưng không biết là mình nên thở phào nhẹ nhõm hay thất vọng. Cảm xúc phức tạp cứ cuộn lên trong lòng.

Lúc lâu sau, cô cười nói: "Vậy chúng ta vẫn là bạn tốt cả đời đúng không?"

Vẻ mặt Lê Khinh Chu hơi nhu hoà: "Ừm, A Ngưng."

"Ăn cơm thôi. Xem thi đấu lâu như vậy em cũng đói lả rồi:" Hứa Mộng Ngưng cười tươi xới cơm cho Lê Khinh Chu.

Sau khi hai người ăn xong rời khỏi nhà hàng, đã thấy Liễu Bạc Hoài đứng đợi bên ngoài.

Hứa Mộng Ngưng chào tạm biệt xong tự mình đón xe rời đi.

Liễu Bạc Hoài đẩy Lê Khinh Chu đến bên cạnh xe. Hắn mở cửa xe, kiên nhẫn chờ Lê Khinh Chu chống tay ngồi vào ghế sau, tựa như lơ đãng hỏi: "Khinh Chu, em và Hứa tiểu thư trò chuyện gì thế?"

[Bọn tui nói chuyện muốn làm bạn với nhau cả đời...]

Cậu vì biểu hiện của mình mà vỗ tay khen ngợi. Hoàn mỹ! Sau này thành công rời ra khúc mắc tình cảm của nam chính và nữ chính, "nhân vật phản diện" cũng thành công lui xuống sân khấu.

Bé tí hon trong bong bóng giơ hai ngón trỏ ra, sau đó khoanh tay trước ngực bày ra tạo dáng hoàn mỹ.

Vẻ mặt Lê Khinh Chu không thay đổi nói: "Không có gì, trò chuyện lặt vặt thôi."

"Ừ."

Liễu Bạc Hoài tém tém lại khoé miệng đang cong lên. Sau khi đóng cửa xe, hắn xoay người gấp gọn xe lăn điện để vào cốp xe. Sau đó lập tức lái xe rời đi.

*************

Tác giả có lời muốn nói:

Chu Chu: Ngăn nữ chính, làm cô ấy không còn lời nào để nói. Kiêu ngạo.jpg

Hoài Hoài: Bảo bối giỏi lắm! Hôn nhẹ~~

*Mũ săn hươu:

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com