ZingTruyen.Info

HOÀN-[ĐM] Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tuỳ Thời Lật Xe

Chương 49

Mua1301

Dưới ánh mắt chắc chắn của Lê Khinh Chu, Dữu Triết lần nữa đưa tay ấn nút khởi động. Giờ phút này, bọn họ là tâm điểm của toàn hội trường.

Gần như tất cả mọi người đều đang mong chờ hoặc nghi hoặc, phỏng đoán xem rốt cuộc người máy của đội Kỳ Đặc có được sửa xong hay không? Trận đấu này còn có thể thi tiếp hay không?

Độ thảo luận trên mạng càng sôi nổi hơn nữa. Đạo diễn vội vàng yêu cầu máy quay chuyển sang quay cận cảnh, tất cả biểu hiện trên sân thi đấu đều hiện rõ dưới ống kính.

Đội của Đỗ Thầm Vi cũng mang theo người máy ra sân. Bọn họ ấn mở nút khởi động, người máy tạm thời đứng ở đường biên sân thi đấu chờ đợi mệnh lệnh.

Trên mặt Đỗ Thầm Vu duy trì nụ cười dối trá, ánh mắt ẩn chứa sự mỉa mai. Nhìn bên ngoài là biểu hiện lo lắng, đồng thời vẫn thân sĩ chờ đời đối thủ hành động.

Lê Khinh Chu không hề rời khỏi sân khấu thi đấu, Dữu Triết đem quyền điều khiển giao lại cho cậu. Sau đó mang theo Đổng Lâm đi theo Liễu Bạc Hoài ra ngoài.

"Tích" một tiếng, người máy của đội Kỳ Đặc khởi động.

Khán giả ở hiện trường cùng cư dân mạng đang xem trực tiếp chỉ thấy hai camera cố định trên đỉnh đầu giống như hai con mắt của người máy xoay một vòng.

Giống như trước tiên liếc nhìn toàn cảnh hội trường, nhìn xem hiện tại mình đang ở chỗ nào. Toàn bộ máy móc giống như trở nên linh động trong nháy mắt.

Ngay sau đó, hai cái camera này dừng lại trên người Lê Khinh Chu, âm thanh máy móc vang lên...

"Chào đội trưởng! Cứu viện số 1 sẵn sàng phục vụ! Xin hỏi cậu cần tôi giúp gì cho cậu?"

[Má ơi, còn có thể nói chuyện! Chẳng qua thì cái tên Cứu viện số 1 này... phèn quá!]

[Nói thật nhưng loại hình người máy cứu viện như này, hoàn toàn không cần trang bị hệ thống nói chuyện.]

[Bởi vì lúc người máy tham gia cũng viện, hoàn toàn được điều khiển bởi con người. Mà trang bị thêm chức năng trò chuyện có vẻ hơi vướng víu.]

[Hình như lúc nãy cũng không có chức năng này. Là cô gái kia đã sửa chữa lại sau khi nghe ý kiến của Lê tổng.]

[Người ngoài ngành thì đừng nên để cậu ta lừa gạt... Đội Kỳ Đặc phải thua chắc rồi! Đây là một trận tranh tài chẳng có gì bất ngờ hồi hộp, không cần xem cũng có thể đoán được kết quả.]

Trên mạng mỗi người nói một kiểu, khán giả tại hiện trường cũng bàn luận sôi nổi.

Chẳng qua, Lê Khinh Chu cũng không biết những chuyện này. Cho dù có biết thì cậu cũng chẳng quan tâm. Cậu chỉ cần ném sự thật ra trước mắt bọn họ, để cho bọn họ tự mở to hai mắt mà nhìn là được rồi.

Lê Khinh Chu: "Cứu người."

Cứu viện số 1 xoay chuyển camera, vậy mà nó giống như lộ ra vẻ nghi ngờ, giọng nói máy móc lại vang lên: "Thế nhưng nơi này cũng không phải hiện trường sau thảm hoạ. Cứu viện số 1 cũng không có quét được vết tích có ai đang mắc kẹt cả."

"Người thật đều đang ngồi ở đó. Xin hỏi đội trưởng, cứu viện số 1 phải cứu ai?"

Người máy nâng một cánh tay có gắn kẹp chỉ chỉ khán đài.

"Trời, đây là chương trình được thiết lập trước đó à?" Có khán giả thoáng chốc không dám tin hỏi

"Chắc chắn là chương trình đã lập trình sẵn trước đó rồi... Sao vẫn còn giao lưu vậy? Lãng phí thời gian quá đi, mau đi cứu viện đi có được không?"

"Vì sao tôi lại cảm thấy người máy này cùng Lê tổng giao lưu rất... trôi chảy?"

Nhóm ban giám khảo cũng liếc nhìn nhau, tạm thời kiềm lại ý định nói chuyện.

Khoé miệng Lê Khinh Chu khẽ cong lên.

Cậu nói: "Xin lỗi, do tôi không nói rõ. Nơi này là hiện trường tranh tài người máy cứu viện, việc cần làm bây giờ của cậu là thi đấu ở đây..."

Lê Khinh Chu nói những hạng mục sẽ chấm điểm cho Cứu viện số 1: tìm kiếm, định vị, di chuyển, xử lý, cứu hình nộm người,...

Cứu viện số 1: "Hóa ra là vậy. Vậy thì xin hỏi đội trưởng, đối thủ của tôi là anh bạn này sao?"

Camera của người máy di chuyển, "nhìn" về phía người máy của đội Đỗ Thầm Vi. Sau đó còn nâng cánh tay gắn kẹp móc chỉ chỉ nó.

[Phụt... Cười xỉu! Anh bạn này? Mà hướng của người máy này chỉ đúng là người máy, không phải đội trưởng Đỗ Thầm Vi.]

[Tôi cứ thấy sai sai sao ấy... Đây là loại đối thoại mà các chương trình có thể lập trình ra được hả?]

[Tôi cũng cảm thấy hướng đi bắt đầu không đúng rồi á... Tình huống sẽ không đảo ngược đâu ha?!]

Nụ cười trên mặt Đỗ Thầm Vi biến mất, trong lòng anh ta không khỏi dâng lên dự cảm xấu.

Lê Khinh Chu nói: "Vâng, đối thủ thi đấu của cậu chính là nó. Cố lên! Nhất định phải thắng."

Mặc dù âm thanh máy móc của Cứu viện số 1 không hề dao động. Nhưng lúc này nó nói chuyện tựa như cho người ta cảm giác nó đang gật đầu hứa hẹn mạnh mẽ.

"Đội trưởng, xin cứ yên tâm! Tôi nhất định sẽ thắng cuộc tranh tài! Mang vinh quang trở về!"

Cứu viện số 1 nói xong liền cử động thân thể tiến vào sân thi đấu.

Sắc mặt Đỗ Thầm Vi cũng lạnh xuống, bắt đầu thao tác người máy của đội, để nó trượt vào giữa sân thi đấu bắt đầu tranh tài.

Điều khiển cũng là một hạng mục được tính điểm trong cuộc tranh đấu của người máy loại hình cứu viện.

Hai đội điều khiển người máy thực hiện thao tác giống nhau.

Kiểm tra xong người máy hoạt động có trơn tru hay không? Có thể tìm ra người đang bị kẹt dưới đống phế tích một cách chính xác hay không? Đồng thời có thể thành công cứu người ra hay không? Thời gian cứu viện của hai đội dài ngắn như thế nào?

Đỗ Thầm Vi điều khiển người máy tiến hành công tác cứu viện đâu vào đấy. Sau khi ban giám khảo quan sát cũng không khỏi gật đầu.

[Không hổ là đội CW! Người máy được chế tác rất cao cấp!]

[Xem nhiều trận thi đấu như vậy, có thể nhìn thấy chênh lệch rõ ràng. Người máy của họ mạnh như vậy, hẳn là sẽ nhận được số điểm rất cao.]

[Xét mọi mặt thì người máy của đội CW đúng thật không tệ!]

[Lúc trước đội Kỳ Đặc hẳn là có thể tranh đấu cùng với bọn họ một hồi. Dù sao ở trận bán kết đội Kỳ Đặc cũng giành được hạng ba. Nhưng bây giờ... còn cần xem lại.]

[Không phải tôi nghi ngờ năng lực của Lê tổng. Dù sao thì nghiên cứu của cậu ấy trong lĩnh vực ô tô AI thông minh rõ như ban ngày.]

[Nhưng rốt cuộc thì khác nghề như cách núi, vượt ranh giới như vượt biển! Cậu ấy thật sự làm được không? Lúc nãy không bằng để Dữu Triết lên còn hơn.]

[Tôi thấy Dữu Triết căn bản là không sửa được. Một tên chỉ giỏi đánh người trên sân thi đấu! Hừ, nhanh nhận thua rồi cút đi!]

[Cái đm nó này thật là người máy trí tuệ nhân tạo à?! Mấy người mau nhìn Cứu viện số 1 kìa, thao tác đỉnh vãi!!]

Trên sân thi đấu.

Cứu viện số 1 nhanh chóng di chuyển trên sân thi đấu mô phỏng sau thảm hoạ, dịch chuyển những tảng đá, khối đá gây cản trở trên đường. Camera trên đỉnh đầu tự động xoay tròn, tìm kiếm định vị "người" đang bị kẹt bên trong đống đổ nát.

Bởi vì muốn đảm bảo khảo nghiệm được năng lực của người máy cứu viện, nên hiện trường mô phỏng hoàn toàn bố trí theo những tàn tích sau thảm hoạ. Phòng ốc được xây dựng giống như nhà ở, sau khi đặc 4 hình nộm giả người vào đó sẽ cho nổ bom mini để phá.

Cho nên đến nhân viên công tác cũng không biết được hình nộm giả người đang được chôn ở chỗ nào trong đống phế tích đó.

Đỗ Thầm Vi vẫn đang điều khiển người máy tìm kiếm.

Nhưng Cứu viện số 1 đã định vị được vị trí chính xác, lập tức tiến thẳng đến đó.

Sau khi dọn dẹp sạch sẽ đất đá xung quanh, Cứu viện số 1 lập tức chui vào bên trong đống phế tích. Bóng dáng máy móc dần biến mất...

Sau một lúc, máy tính đặt trên đùi Lê Khinh Chu truyền đến hình ảnh và âm thanh của Cứu viện số 1.

"Đội trưởng, bên tôi tìm thấy một người bị thương. Sau khi rà quét, phát hiện hai chân đối phương bị kẹt dưới tảng đá. Tảng đá có thể di chuyển được, xung quanh cũng không tồn tại khả năng sụp đổ. Có thể lập tức tiến hành cứu viện."

Lê Khinh Chu: "Dấu hiệu sự sống của người bị thương như thế nào?"

Âm thanh máy móc tạm dừng một lúc.

Lúc đầu cư dân mạng và khán giả hiện trường còn đang ngạc nhiên và thán phục trước tốc độ và năng lực hành động của Cứu viện số 1. Lúc này thấy Cứu viện số 1 không lên tiếng, không khỏi nghi ngờ phải chăng người máy lại xảy ra vấn đề.

[Quả nhiên! Người máy sửa chữa tạm thời chẳng đáng tin chút...]

Nhưng lời này còn chưa nói xong, cư dân mạng lập tức bị vả mặt.

Âm thanh của Cứu viện số 1 từ trong máy tính vang lên, cảm giác giống như nó đang do dự: "Đội trưởng! Người bị thương không có dấu hiệu của sự sống. Theo cứu viện số 1 phán đoán, đây là một người giả được chôn dưới đống phế tích..."

"Không phải cứu viện số 1 đang thi đấu hả?"

[Má ơi! Nó còn biết nó đang thi đấu kìaaa! Đm, suýt chút nữa tui quên mất tiêu dưới đống phế tích là người giả á. Người giả thì đương nhiên không có dấu hiệu của sự sống rồi. Che mặt.jpg]

[Này cũng thông minh quá đi...]

[Đột nhiên nhận ra người máy cứu viện có thể nói chuyện cũng rất cần thiết đó! Nhưng chỉ duy nhất với Cứu viện số 1 thôi. Lê tổng đỉnh! Cứu viện số 1 đỉnh!]

[Nhanh lên! Nhanh lên! Tui còn muốn xem Cứu viện số 1 còn có thể làm gì!]

Lê Khinh Chu: "Lập tức tiến hành cứu viện."

"Vâng, đội trưởng."

Người máy loại hình cứu viện, ngoại trừ có khả năng tìm kiếm, định vị, dịch chuyển,... Còn cần phải có trang thiết bị dùng để cứu và vận chuyển nạn nhân ra ngoài.

Ít nhất người máy cứu viện phải có khả năng tiếp nhận và nâng lên một trọng lượng ngang bằng với trọng lượng cơ thể của một người đàn ông trưởng thành. Mà hình nộm giả người được bố trí bên trong đống đổ nát nặng tầm khoảng từ 65 đến 100 ký, trọng lượng không giống nhau.

Ở trận tranh tài đợt trước, có một người máy cứu viện bị loại là vì không chịu đựng được thể trọng của hình nộm. Nửa đường cả cánh tay người máy và hình nộm đều bị rớt lại trong đống đổ nát.

Mà người máy cứu viện bởi vì bị gãy mất một cánh tay, không có cách nào tiếp tục thi đấu. Sau đó đành nhận thua rồi bị loại.

Chưa đến hai phút sau, Cứu viện số 1 thành công mang "nạn nhân" đi ra từ đống đổ nát.

Lúc này, có ban giám khảo đặt câu hỏi: "Lê tiên sinh. Xin hỏi người máy của Kỳ Đặc...người máy của ngài còn có khả năng rà quét mức độ thương tật của người bị nạn sao?"

"Chẳng lẽ nó có thể tự tiến hành phán đoán?"

Vẻ mặt Lê Khinh Chu bình tĩnh, gật đầu: "Thông qua việc so sánh với một lượng lớn số liệu được nhập vào, Cứu viện số 1 xác thực có thể rà quét tình huống cụ thể của người bị nạn và tình hình cụ thể xung quanh."

"Như vậy, người cứu viện bên ngoài có thể căn cứ vào tin tức và hình ảnh mà Cứu viện số 1 truyền đến, để xác định kế hoạch cứu viện một cách thích hợp nhất..."

Trong lúc Lê Khinh Chu đang trả lời các vấn đề của ban giám khảo, Cứu viện số 1 lại cứu ra được thêm 2 "nạn nhân" nữa.

Mà lúc này Đỗ Thầm Vi chỉ mới điều khiển người máy tiến vào trong đống phế tích.

Ban giám khảo nghe vậy, tập thể đều lộ ra vẻ mặt khó có thể tin được. Ánh mắt không tự chủ nhìn chằm chằm người máy cứu viện số 1, không thèm quan tâm đến những người máy khác.

Sắc mặt Đỗ Thầm Vi lúc này đã hoàn toàn đen lại, vẻ mặt cực kỳ khó coi. Khác hẳn với lúc mới bắt đầu trận thi đấu.

Mà các đội viên đứng phía sau anh ta, nét mặt lại càng khó diễn tả.

[Tôi tự vả mặt đây! Cứu viện số 1 mới là xịn nhất! Nó mới là tồn tại đẳng cấp nhất trong trận đấu chung kết này! Tôi thu hồi lại bình luận chê tên nó phèn hồi nãy. Tên nó là hay nhất, Cứu viện số 1 ngầu nhất!]

[Lê tổng mới đỉnh kìa! Cứu viện số 1 xuất hiện trong trận bán kết của đội Kỳ Đặc... À không, lúc đó còn chưa phải là Cứu viện số 1. Chính là người máy cứu viện đó căn bản không phải dáng vẻ thông minh như hiện tại.]

[Mặc dù vẻ ngoài của người máy không thay đổi, nhưng nhân viên công tác vừa rồi cũng đã nói, xảy ra vấn đề là do số liệu của chương trình trung tâm bị hỗn loạn, không cách nào khôi phục. Tổng giám đốc Lê liền trực tiếp gõ một đoạn số liệu lập trình một chương trình thông minh mới luôn.]

[Ơ! Thế anh ấy gõ code ngay dưới ống kính máy quay như vậy không sợ bị lộ ra ngoài hả...]

[Lầu trên không cần lo lắng đâu. Bởi vì một là máy quay không có quay chằm chằm vào lúc Lê tổng gõ số liệu. Hai là màn hình máy tính của Lê tổng có bị đen ở đoạn giữa, nhưng lúc đó Lê tổng vẫn tiếp tục gõ phím không có dừng lại.]

[Làm như vậy chính là vì phòng ngừa số liệu bị tiết lộ, sẽ có người phá giải được. Phải hô lên một lần nữa Lê tổng trâu bò!!!]

Trên mạng hoàn toàn sôi trào.

Tỉ lệ người xem lần tranh tài này thẳng tắp lên cao. Đạo diện gần như muốn đem toàn bộ ống kính quay tổng giám đốc Lê và Cứu viện số 1.

Nhưng ngay lúc này, chỗ phế tích mô phỏng đột nhiên sụp lần thứ hai.

Nhân viên công tác kinh hô, hiện trường chớp mắt cũng hỗn loạn cả lên.

Mặc dù việc sụp đổ kết thúc rất nhanh, chỉ còn lại bụi đất bay loạn. Nhưng hai người máy cứu viện mới tiến vào lúc trước đều bị chôn bên trong...

***************

Chu Chu: Chồng ơi~ khen em đi!

Hoài Hoài: Bé cưng giỏi quá!

———

Hông biết mn có từng xem video em robot Nhị Bạch đi mua trà sữa cho cô chủ trên fb hông? Cứ đọc tới robot Cứu viện số 1 là nhớ tới em Nhị Bạch này. Hai bé nó đáng yêu hết sức 🥰

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info