ZingTruyen.Com

[ĐM THÔ TỤC] Ai ai cũng thèm tiểu mỹ nhân mềm mại

Chương 9

MayVuSon

Editor: Mây Vu Sơn

---------

Chương 9: Lại lần nữa bị si hán tàu điện ngầm xâm phạm, sờ lỗ nhỏ

Bàn tay ở trên đùi lưu luyến, lòng bàn tay cách tất chân truyền đến nhiệt độ nóng rực.

"Hức..." Lông mi Diệp Nhất Sâm run lên, mơ màng nhìn thấy một gương mặt đang mang khẩu trang, hai mắt dưới vành mũ lưỡi trai nhìn chằm chằm cậu, dưới sự bình tĩnh là dục vọng xâm phạm mạnh mẽ.

Diệp Nhất Sâm bị người đối diện dọa kinh hồn bạt vía, lập tức đẩy bàn tay trên đùi mình ra, đứng lên đi về phía thùng xe phía trên.

Nơi nhiều người sẽ đem lại cho cậu cảm giác an toàn. Diệp Nhất Sâm liền đứng len vào giữa các khe hở, chen với các hành khách khác, nhìn nam nhân mang khẩu trang vẫn ngồi ở chỗ cũ, không đuổi theo kịp.

Diệp Nhất Sâm thở phào một hơi, sắc mặt trắng bệch, đứng dựa vào góc, chỉ dựa vào xe mới có thể làm hai chân đau nhức thoải mái một chút.

Cậu không nhịn được hơi cong lưng, vươn một tay đi xoa cẳng chân để giảm bớt cơn đau cơ bắp.

Vì không mặc váy ngắn nên cậu cũng không biết được, ở trong tình thế đó, đường cong thân thể hấp dẫn không ít tầm mắt nam giới trên xe.

Có người lớn mật trực tiếp tiến đến gần: "Mỹ nữ, thêm WeChat không?"

Diệp Nhất Sâm không phản ứng, cậu không cảm thấy "mỹ nữ" là đang gọi mình, đến tận khi đối phương lại gọi thêm một tiếng, cậu mới ngẩng đầu, ánh mắt mờ mịt nhìn sang: "Hả?"

"Kết bạn đi." Nam nhân đi về phía trước một bước, giơ điện thoại: "Quét tôi."

Diệp Nhất Sâm vừa muốn lên tiếng cự tuyệt, lại nhớ ra giọng của mình cũng không phải giọng nữ, kịp thời ngậm miệng, lắc đầu.

Đối phương không bỏ qua, tới gần cậu: "Thêm bạn thôi mà, cũng không có gì quá nhỉ. Em thật sự rất đẹp, đi làm ở chỗ nào vậy?"

Ánh mắt thèm khát đảo khắp người cậu.

Diệp Nhất Sâm bị nhìn đến mức không được tự nhiên, bị buộc liên tục lùi về phía sau, cuối cùng không còn đường nào có thể đi.

"Mỹ nữ..." Nam nhân còn muốn ép buộc, lại bị người khác nhéo bả vai đánh gãy: "Thằng chó nào đấy?"

Diệp Nhất Sâm ngẩng đầu nhìn thấy nam nhân đeo khẩu trang, ngẩn ra.

"Cút." Hắn không nói nhiều, chỉ gia tăng lực đạo trên tay.

Nam nhân bị hắn véo đau đến mức ngũ quan vặn vẹo, cuối cùng mặt mày xám xịt lủi mất.

"...." Diệp Nhất Sâm cùng nam nhân đeo khẩu trang đứng nhìn nhau, lại không biết nên làm ra phản ứng kiểu gì mới phù hợp.

Cảm ơn hắn?

Ha, mấy việc người này đã làm còn quá đáng hơn nhiều so với tên kia cơ mà.

"Em không biết từ chối sao?" Nam nhân cao lớn cúi đầu nhìn cậu, thấp giọng hỏi: "Ai dây dưa, em cũng không biết cự tuyệt?"

Phản ứng đầu tiên của Diệp Nhất Sâm không phải là phản bác hắn, mà kinh ngạc nói: "Là anh."

Là nam nhân xâm phạm cậu trên tàu điện ngầm vào ngày hôm đó.

Cậu cho rằng sau lần ngoài ý muốn đó, mình sẽ không bao giờ gặp lại hắn nữa.

Nam nhân hơi nhướng mày, cười nhạo một tiếng: "Hiện tại mới nhận ra tôi?"

Vừa nói, hắn vừa kéo gần khoảng cách giữa hai người. Thân hình cao lớn bao phủ cậu vào trong góc.

Dường như trùng hợp với hoàn cảnh lúc trước, Diệp Nhất Sâm cũng lâm vào khốn cảnh tương tự.

Diệp Nhất Sâm nhấp môi, mặt trắng bệch, mắt ướt át vì sợ hãi, giống như nai con bị theo dõi không đường trốn thoát, chân cũng run rẩy.

"Trang phục em mặc hôm nay còn quyến rũ hơn nhỉ." Nam nhân cúi đầu, nhỏ giọng nói bên tai cậu: "Biến thái nhỏ."

"Tránh xa tôi ra một chút..." Trong thanh âm của Diệp Nhất Sâm không giấu nổi sợ hãi, mang theo tiếng khóc nức nở. Cậu dùng tay đẩy nam nhân mặc áo hoodie đen nhưng cũng chỉ giống như dã tràng se cát.

Nam nhân bỗng nhiên ôm eo cậu, ép sát vào người.

"Buông ra..." Diệp Nhất Sâm không động đậy nổi, bị bắt phải duy trì khoảng cách thân mật với hắn.

"Ừm, em có thể lớn tiếng thêm một chút. Nếu em muốn lớn tiếng kêu cứu, tôi cũng không cản, chỉ cần em không ngại bị người phát hiện mình là biến thái thích mặc nữ trang thôi." Nam nhân không hề sợ hãi như chắc chắn rằng Diệp Nhất Sâm sẽ không dám.

Không ngờ rằng, con giun xéo lắm cũng quằn, huống chi Diệp Nhất Sâm dù có nhu nhược đến mức nào đi nữa cũng có lòng tự trọng của chính mình.

Hệ thống: "Ây ây~ Tiến độ nhiệm vụ trước mắt là 30% nha!"

Diệp Nhất Sâm: "..."

Hệ thống đột nhiên báo tiến độ đơn giản chính là muốn nhắc nhở cậu phải nhẫn nhịn, Diệp Nhất Sâm không thể phản kháng, đánh mất ý định "đồng quy vu tận".

Trong mắt nam nhân, sự trầm mặc của cậu chính là thỏa hiệp.

Khóe miệng nam nhân sau lớp khẩu trang nhếch lên, bàn tay siết chặt vòng eo nhỏ khẽ nhúc nhích, xoa bóp khối thịt mềm mại.

"Ưm..." Diệp Nhất Sâm cảm nhận được bàn tay người này phủ lên mông mình, đôi mắt không khỏi trừng lớn.

Cậu mặc váy ngắn bó sát, xúc cảm lúc sờ lên vô cùng tốt khiến nam nhân yêu thích không buông tay. Đầu tiên là lực đạo mềm nhẹ, sờ soạng một hồi lâu, ỷ vào việc bọn họ ở trong góc, lại có thân hình to rộng chống đỡ phía sau, người khác sẽ không nhìn thấy được nên càng làm càn thêm, tiếp tục thưởng thức đám thịt mềm.

"Buông ra... Đau." Diệp Nhất Sâm khẽ kêu một tiếng.

Nam nhân không nói chuyện, tay lại luồn vào váy, ấn nơi vừa mới bóp rồi xoa nhẹ một hồi, giống như đang trấn an.

Hắn cảm nhận được xúc cảm trong lòng bàn tay hơi lạ, dừng một chút: "Thì ra lại là biến thái nhỏ không thích mặc quần lót."

"Đã bảo buông ra rồi mà!" Cậu nhuyễn thanh nhuyễn khí cự tuyệt, tới tai nam nhân lại giống như đang hờn dỗi khiến hắn cười khẽ.

Nam nhân luyến tiếc buông ra, bàn tay chuyển động, bao trùm mông thịt ẩn sau lớp tất lưới đen, tìm đến xương cùng của Diệp Nhất Sâm ấn một chút.

Xương cùng cũng là nơi mẫn cảm nhất của Diệp Nhất Sâm. Ngay cả bản thân cậu chạm vào liền cảm thấy vừa tê vừa ngứa, có chút chịu không nổi, càng đừng nói đến tay người khác. Vừa đụng vào, tức khắc hông cậu mềm nhũn, thiếu chút nữa không đứng được.

"Bỏ... Ra..." Diệp Nhất Sâm lặp lại hai từ này, thanh âm dần dần mềm xuống.

Nam nhân thấy thiếu niên mẫn cảm như vậy, lại nổi lên ý xấu nắn bóp.

"Ưm hừ..." Diệp Nhất Sâm cắn môi mới miễn cưỡng nuốt tiếng rên rỉ trong cổ họng xuống, vặn vẹo mông một chút, cho rằng như vậy là có thể né tránh tay nam nhân, ai ngờ trong lúc lơ đãng lại cọ tới hạ thân hắn.

Nam nhân bị cọ liền kêu lên một tiếng. Hắn không cố ý trêu đùa xương cùng của cậu nữa, càng ấn chặt thanh niên vào trong lồng ngực để cậu cảm nhận nơi nào đó đang hưng phấn bừng bừng.

Diệp Nhất Sâm lập tức không dám lộn xộn, sợ chọc tới hắn.

Cậu không cọ, trái lại, nam nhân liền cọ cậu.

"Em cũng cứng." Nam nhân nói.

Váy mỏng bó sát người không che đậy được phản ứng thân thể của Diệp Nhất Sâm. Diệp Nhất Sâm âm thầm mắng thân thể của mình không biết xấu hổ.

Nam nhân thu tay lại, tiếp tục luồn tay vào váy. Ngón tay thon dài hướng lên trên móc, nhẹ nhàng chạm đến chim non của Diệp Nhất Sâm.

Diệp Nhất Sâm bỗng nhiên run lên, đẩy bàn tay tác loạn: "Đừng chạm vào tôi."

"Lần trước tôi sờ em không thoải mái sao?" Nam nhân giữ lấy đầu cậu gối lên trên vai hắn, môi như có như không dán lên vành tai thanh niên.

Diệp Nhất Sâm cố hết sức nghiêng đầu, không muốn để hắn đụng đến lỗ tai mình. Hơi thở ấm áp kia sẽ làm cậu không nhịn được mà phát run.

Dương vật bị bao lại sau lớp tất đen vốn đã bị cọ xát không thoải mái, nay lại có thêm động tác của nam nhân càng dễ dàng nổi lên phản ứng. Dưới sự đùa bỡn của ngón tay, dương vật liền chảy ra một ít chất lỏng.

Tay nam nhân đi vào càng sâu, váy bó chặt càng phải cuộn lên trên, lộ ra tảng lớn cảnh xuân.

Diệp Nhất Sâm cực lực trốn sau thân hình nam nhân, rúc vào góc trong xe, rất sợ bị người khác nhìn thấy.

Động tác của cậu làm nam nhân có ảo giác được ỷ lại, vô cùng lấy lòng hắn, vì thế nam nhân "hầu hạ" càng thêm tích cực.

Lòng bàn tay phủ lên dương vật vuốt ve, thong thả lại ôn nhu, từ trên xuống dưới, lại từ dưới hướng lên trên, ngẫu nhiên ngón tay sẽ xoa hai quả trứng tròn.

"Không muốn..." Diệp Nhất Sâm giật môi, bị sờ đến cả người vô lực khiến thanh âm khó khăn thoát ra.

Cậu không chịu nổi việc bị nam nhân vỗ về chơi đùa, mới bị sờ soạng có hai ba mươi hồi liền bắn tinh.

Đại não trống rỗng một giây cho nên lúc ngón tay hắn vô tình đi xuống không kịp thời phản ứng lại được.

Sau khi ngón tay xẹt qua rãnh hẹp liền dừng một chút, vuốt lên xác nhận lại. Lòng bàn tay ấn lên âm đến xoa nhẹ hai lần đã bị nước dâm làm cho ướt nhẹp.

Nam nhân thu hồi tay, duỗi đến trước mắt bèn thấy đầu ngón tay mình ướt át, sáng lấp lánh. Ngón tay tách ra, dâm dịch kia liền tạo thành một sợi chỉ bạc.

"Lần trước chưa phát hiện, thì ra em thật sự là nữ. Chân thành xin lỗi đã hiểu lầm em, nói em là nữ trang phích*."

*Nữ trang phích: nam giới thích mặc đồ nữ.

16/10/2022

_________

Hế lô, chương mới ra lò đây. Như ý nguyện thím hỏi bao giờ mới có chương nhé(~ ̄³ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com