ZingTruyen.Info

[ĐM THÔ TỤC] Ai ai cũng thèm tiểu mỹ nhân mềm mại

Chương 8

MayVuSon

Chương 8: Trang phục công sở cùng tất lưới đen, phát sóng trực tiếp lộ hạ thân ở công viên

【 Dương Vũ Thăng: Thật sự không muốn quay về phát sóng trực tiếp sao? 】

【 Dương Vũ Thăng: Mọi người đều đang đợi em, anh cũng vậy. 】

Diệp Nhất Sâm dừng công việc trong tay.

【 Diệp Nhất Sâm: Không cần... Hủy bỏ lệnh cấm hẳn là rất khó nhỉ, em không muốn làm phiền anh. 】

【 Dương Vũ Thăng: Ừ, thật sự là hơi khó. 】

Diệp Nhất Sâm thở ra một hơi, thả điện thoại lại mặt bàn.

Cậu rất sợ Dương Vũ Thăng giúp hủy bỏ lệnh cấm.

【 Dương Vũ Thăng: Nhưng khu người lớn lại ở ngoài quy tắc, em có thể phát sóng trực tiếp ở bên kia. 】

Tay đánh bàn phím của Diệp Nhất Sâm dừng lại.

Cái tên biến thái này hẳn là sẽ không kêu mình đến khu người lớn livestream đâu nhỉ? Phát sóng trực tiếp mập mờ cùng với sắc tình chân chính khác nhau vô cùng lớn, lúc trước cũng đã khiến cậu khó có thể tiếp nhận rồi, đừng nói đến việc như vậy...

Diệp Nhất Sâm từng đến khu người lớn, bên trong đủ các loại ảnh bìa kinh động chân tâm, bạo đến mức khiến cậu không dám click vào.

Khu người lớn cũng không phải trò đùa.

【 Dương Vũ Thăng: Phát sóng trực tiếp một giờ mười vạn, thế nào? 】

Diệp Nhất Sâm: ...

Thôi xin đấy, đừng.

【 Dương Vũ Thăng: Ở phòng phát sóng trực tiếp anh còn sẽ thưởng cái khác, ít nhất là năm vạn. 】

Ôi mẹ ơi, như vậy là chỉ cần một giờ mỗi ngày cũng kiếm được mười lăm vạn trở lên, gấp năm, sáu lần khu sủng vật rồi.

【 Dương Vũ Thăng: Theo như anh biết, trước mắt thì trong một ngày, chủ bá xếp thứ ba cũng chỉ kiếm được từ hai mươi đến ba mươi vạn. 】

Danh xưng "đại lão" của Dương Vũ Thăng là do lăn lộn từ khu người lớn mà ra, lời nói đương nhiên rất đáng tin, mà fans của khu vực đó vốn cũng tự nguyện tặng thưởng, độ sinh động cũng cực kỳ cao.

【 Dương Vũ Thăng: Nếu em đồng ý, lấy tư chất của em thì leo lên hạng ba cũng không phải vấn đề. 】

Ý của hắn là, ngoại trừ hắn, còn có fans khác thưởng nữa, tổng hợp lại cũng có thể đạt tới mười vạn trở lên, do đó, một ngày Diệp Nhất Sâm có thể kiếm được tới 25 vạn, thậm chí còn nhiều hơn nữa.

Con số này có thể nói là khổng lồ đối với Diệp Nhất Sâm. Kiếp trước, cậu cũng chưa bao giờ kiếm được nhiều như vậy.

Mặc cho ai đều sẽ vì thế mà dao động, Diệp Nhất Sâm lại sững sờ hồi lâu.

Hệ thống: "Khụ, anh bạn à..."

Diệp Nhất Sâm: "Rồi rồi rồi."

Nội tâm giãy giụa đến mức nào thì cũng là dư thừa. Kể cả cậu có thể chống cự được dụ hoặc, thiết lập nhân vật cũng không trưng ra đó để chơi.

【 Diệp Nhất Sâm: Được. 】

Dựa theo yêu cầu của Dương Vũ Thăng, hôm nay trước khi livestream, Diệp Nhất Sâm phát Weibo báo trước.

【 7 giờ chiều tối thứ 7, phát sóng trực tiếp tại khu người lớn. 】

Cậu cũng không đi xem fans trên Weibo kinh ngạc hoặc điên cuồng như thế nào, trước tiên phải chuẩn bị thật tốt.

Dương Vũ Thăng muốn cậu mặc trang phục công sở gửi cùng sườn xám lần trước, đi ra bên ngoài phát sóng trực tiếp.

Diệp Nhất Sâm không hiểu nổi vì sao Dương Vũ Thăng lại có chấp niệm với livestream như vậy. Nếu hắn muốn nhìn thì có thể nói, có thể đưa tiền để cậu quay video cho hắn coi, như vậy có gì không được sao?

【 Dương Vũ Thăng: Bởi vì đối với anh, Sâm Sâm thật sự rất xinh đẹp, cho dù là diện mạo hay là dáng người, đều là xinh đẹp nhất. Em cũng giống như bảo vật vậy, không nên là bị người khác chiếm làm của riêng, đem để gác xó, bị bụi bặm che giấu mà là phải đặt ở viện bảo tàng, để càng nhiều người tới thưởng thức, tới khen, em nói xem có đúng không? 】

Nói trắng ra là chính là hắn không muốn ăn mảnh, càng muốn để Diệp Nhất Sâm tạo phúc cho thế giới hơn.

Diệp Nhất Sâm không nói gì.

Cậu ăn nói vụng về, không nói lại Dương Vũ Thăng. Quan niệm biến thái của Dương Vũ Thăng cũng không phải một lời hai ngữ là có thể thay đổi.

Thứ bảy, sau khi ăn xong cơm chiều, Diệp Nhất Sâm mặc quần áo cùng tóc giả.

Đã từng có hai lần kinh nghiệm mặc nữ trang cho nên tay chân cậu cũng không hề vụng về nữa, bình tĩnh mặc áo sơ mi trắng, váy bó mông, nhưng lúc đeo tất chân vẫn có chút khó khăn.

Dương Vũ Thăng nhấn mạnh rất nhiều lần rằng, khi đeo tất đen không được mặc quần lót.

Tơ lụa mỏng manh đen nhánh, co dãn mười phần, nhưng cảm giác bó chặt lấy hạ thân làm Diệp Nhất Sâm cảm thấy vô cùng không ổn. Hai chân cũng thôi đi...  Chủ yếu là phần mũ le nhô ra giữa háng vừa lúc cọ lên phần chỉ được khâu lại, thật sự rất...

Diệp Nhất Sâm kéo chân. Vừa động, tất đen lại kéo lên, lúc đi sẽ không tránh khỏi cọ xát khiến cậu cực kỳ mất tự nhiên.

Nhưng thời gian không đợi người, Diệp Nhất Sâm vội vàng mặc vào, lại đeo nguyên đôi giày cao gót.

Dương Vũ Thăng nghĩ đến việc cậu chưa từng mang cho nên chọn giày cũng không tính là cao, chỉ khoảng ba, bốn centimet. Bởi vì đi ở bên ngoài, Diệp Nhất Sâm rất sợ lúc đi đường sẽ té ngã cho nên đã cất công luyện tập ở nhà trước, bây giờ có thể coi là tạm ổn.

Cậu sắp xếp cho Samoyed, sau khi chuẩn bị xong mọi thứ liền cầm lấy di động, hít sâu một hơi, mở phòng phát sóng trực tiếp.

Tóc dài làm khuôn mặt càng thêm nhỏ nhắn xuất hiện trước màn ảnh, lông mi rung động, hai tròng mắt ngượng ngùng trốn tránh hình ảnh của chính mình.

"Chào mọi người."

【 Mở thật luôn à?! 】

【 Lợi hại! Lật xe ở khu sủng vật, dứt khoát liền tới khu người lớn, không hổ là chủ bá. 】

【 Tao biết ngay mà... Chủ bá không phải có tiếng tiền nói gì nghe nấy sao? 】

【 Chắc là cay vì phòng phát sóng khu sủng vật bị cấm đi, tuy nhiên cũng không ngờ chủ bá lại dứt khoát sa đọa xuống biển. 】

【 Thật ra thì cũng đúng, nhưng mà chủ bá thật xinh đẹp...】

【 Ha, một đám phật online. Chúng bay chính là khách làng chơi khuyên kỹ nữ bỏ nghề trong truyền thuyết đấy à? ( Nhếch mép 😏) 】

【 Làm như không phải vì lồn mà tới ấy. 】

【 Muốn nhìn hoa nhỏ của Sâm Sâm, khặc khặc ~】

【 Ể, ai đây? Idol mới hả? 】

......

Làn đạn là một mảnh hỗn chiến, Diệp Nhất Sâm cũng không biết phải làm như thế nào. Nói đúng ra, cậu không có thời gian đi quản, chỉ cần tưởng tượng đến nội dung mình phải livestream liền hoảng hốt.

【 Người dùng 147258369 thưởng chủ bá 999 tệ. 】

【 Người dùng 147258369: Để mọi người ngắm trang phục của em hôm nay đi. 】

Diệp Nhất Sâm phản ứng lại, trong lòng tự nhiên dâng lên một loại cảm giác an ổn khi tìm được người tâm phúc.

"Hôm nay em mặc như thế này."

Vừa nói, cậu vừa hạ điện thoại xuống, cho mọi người xem bộ đồ hiện tại.

Áo sơ mi trắng dài bình thường, vạt áo được nhét trong váy ngắn bó sát có chiều dài vừa qua mông, bên dưới là một đôi chân dài ẩn hiện trong lớp tất đen cùng giày cao gót.

Vốn dĩ chỉ là trang phục công sở bình thường, nhưng chỉ cần cách ăn mặc hoặc có ý nghĩ khác là có thể đem đến hiệu quả khác biệt như trời với đất. Diệp Nhất Sâm eo nhỏ mông cong, lực dụ hoặc mười phần, gương mặt lại nhỏ nhắn, tổng thể giống như sinh viên vừa mới tốt nghiệp.

【 Vớ đen khống đã cứng. 】

【 Thực tập sinh như thế này nhất định sẽ bị ông chủ kéo đến văn phòng cưỡng hiếp. 】

【 Chân khá dài, mông cũng lớn, đáng tiếc lại là nam nhân địa hình bằng phẳng. 】

【 Mày thì biết cái đéo gì?! Ngực phẳng mới ngon, càng có mùi vị thanh thuần! 】

【 Muốn nhìn ngực bự thì cút lẹ đi, khu người lớn còn thiếu sao? Sâm Sâm của chúng ta là nam, có hai loại bộ phận sinh dục, đừng có xem cậu ấy là nữ nghe chưa? 】

【 Đều là song tính lại còn nói là nam, tao muốn nó là gì thì là đấy, chúng mày quản được tao chắc. 】

Diệp Nhất Sâm trơ mắt nhìn làn đạn lại gắt lên, mày nhăn lại, chỉ có thể nhỏ giọng nói: "Đừng cãi nhau, mọi người hòa bình một chút nha."

Cậu lộ ra biểu tình khó xử, mang theo chút cầu xin khiến tim các fan như tan chảy, lại tiếp tục hoà thuận vui vẻ.

Lúc này Diệp Nhất Sâm mới tiếp tục nói: "Hôm nay chúng ta đến công viên."

Đến công viên là yêu cầu của Dương Vũ Thăng. Diệp Nhất Sâm rất sợ gặp được người quen, liền tận lực tìm một công viên ở khá xa.

Nghĩ đến việc nếu gọi taxi thì lại phải ở chung, đơn độc nói chuyện với tài xế, cuối cùng cậu vẫn lựa chọn đi bằng tàu điện ngầm. Chiều tối không phải là thời gian làm việc, người trên tàu điện ngầm cũng không nhiều lắm.

Diệp Nhất Sâm tìm chỗ góc ngồi xuống, mang tai nghe nói chuyện với fans.

【 Muốn ngắm chân một xí. 】

【 Cạn lời, đây mà là khu người lớn à? Chẳng có tí người lớn nào cả. 】

【 Không phải là chủ bá định phát sóng trực tiếp đến công viên tản bộ đâu nhỉ? 】

【 Nhìn mặt cũng có thể hừng hực. 】

【 Chủ bá khu sủng vật đi ăn máng khác, chắc là phòng live bị cấm cho nên không có chỗ nào để đi thôi, vừa nhìn đã biết là không có can đảm làm đàng hoàng. 】

......

Mắt thấy các anh hùng bàn phím lại chuẩn bị thể hiện tài năng vận dụng ngôn ngữ phụ khoa, bỗng nhiên trên màn hình oanh tạc các phần quà, liên tiếp thả mấy chục món, ánh sáng hỗn loạn, lập tức gạt hết mấy làn đạn khiêu khích.

Phần lớn là "Người dùng 147258369", điều khiến Diệp Nhất Sâm ngoài ý muốn chính là cũng có mấy fan quen mắt khác.

Trong lòng Diệp Nhất Sâm bỗng nhiên cảm thấy có chút cảm động, cậu nhợt nhạt cười, nói: "Mọi người đừng nóng vội, em sắp đến nơi rồi."

Vài phút sau, Diệp Nhất Sâm xuống tàu điện ngầm, lại đi bộ năm phút rồi mới tới công viên. Công viên được xây dưới chân núi, sân rất lớn, không khí tươi mát, không ít người thích tới đây rèn luyện thân thể.

Nơi này nhiều người ngoài dự đoán, Diệp Nhất Sâm mặc chính trang xuất hiện ở chỗ này có thể coi là kỳ dị, còn có mấy nam nhân khi chạy bộ ngang qua cũng ngả ngớn huýt sáo.

Diệp Nhất Sâm cúi đầu, tận lực bỏ qua ánh mắt của người khác: "Chờ một chút..."

Cậu đi được nửa giờ, vì không thích ứng được giày cao gót khiến chân cậu đau nhức vô cùng, càng khó chịu hơn nữa chính là lồn nhỏ không có quần lót bảo hộ bị tất đen cọ xát trở nên ngứa ngáy.

Lúc về nhất định sẽ sưng lên...

Diệp Nhất Sâm cắn răng nhẫn nại, rốt cuộc cũng tìm được một nơi vắng vẻ.

【 Người dùng 147258369: Đến cái ghế dài kia đi. 】

Có một cái ghế dài được đặt ở lưng chừng sườn núi, còn có lùm cây che đậy.

Dương Vũ Thăng quan tâm cậu hết mức rồi, không lựa chọn mấy nơi dễ bị nhìn thấy. Thế nhưng ngay cả khi như vậy, Diệp Nhất Sâm vẫn cảm thấy khẩn trương đến phát run.

Dựa theo lời căn của những người trong phòng phát sóng, Diệp Nhất Sâm nói với fans: "Ừm... Kế tiếp, em sẽ đặt điện thoại ở nơi này."

Cậu đặt di động lên chiếc ghế dài đối diện với một góc của lùm cây.

Sau khi ngụy trang trong một đống lá cây, xác nhận có thể quay được hình ảnh, Diệp Nhất Sâm đứng dậy đi đến, ngồi vào ghế dài.

Cậu không nhìn thấy bình luận của fans, nhưng cững có thể mơ hồ nhìn được hình dáng điện thoại của mình.

Tiếng hít thở dồn dập thông qua tai nghe Bluetooth tới tai người xem. Bọn họ nhìn chủ bá nhỏ ngồi trên ghế dài, đôi chân khi gập vào có vẻ lại càng dài thêm, tất đen dưới ánh hoàng hôn nhiễm lên một tầng ánh sáng.

Bởi vì dáng ngồi, váy ngắn sẽ rút lên một ít, lộ ra khe hở hẹp hòi ở giữa hai chân.

Lực chú ý của không ít người đều chuyển dời đến chỗ bí ẩn kia, trong lòng chờ đợi khe hở tốt nhất là nên lớn hơn một chút, lại lớn hơn một chút...

Hành động kế tiếp của chủ bá đã thực hiện nguyện vọng của họ.

Chỉ thấy Diệp Nhất Sâm ngồi trên ghế của công viên, mở chân ra từng chút một ngay trước màn ảnh.

Tiếng thở dốc ngày càng lớn truyền tới tai mỗi người, chọc khán giả tê dại, gương mặt cậu cũng đỏ bừng, thể hiện rõ sự căng thẳng của bản thân.

Toàn thân Diệp Nhất Sâm đều trong trạng thái căng chặt, một bên nhìn xung quanh, sợ có người đi ngang qua, một bên mở hai chân mình ra. Khi mở đến góc 90 độ, buộc lòng phải vén váy lên.

Như vậy, hạ thân cậu dường như hoàn toàn lộ ra, người trong phòng phát sóng trực tiếp đều thấy được hai chân mảnh khảnh và cặp mông căng mẩy, cùng với đó là đóa hoa không có quần lót che đậy.

Ngọc hành và bươm bướm nửa che nửa lộ qua lớp vớ đen, câu nhân vô cùng, làm người ta hận không thể tự mình xé nát nó ra, tìm tòi đến tột cùng để mở rộng tầm mắt.

Đây là bên ngoài, còn có tiếng côn trùng kêu và chim hót, Diệp Nhất Sâm vừa sợ hãi vừa thấp thỏm, lúc nghe được cách đó không xa có tiếng người qua lại, tim đập tình thịch như muốn rớt ra bên ngoài.

Mình khoe hàng ở công viên.

Suy nghĩ nảy lên trong đầu làm cậu cảm thấy thẹn không thôi, dường như toàn thân cũng đang nóng bừng lên.

"Được chưa ạ..." Cậu nói.

Tuy rằng cậu không nhìn thấy Dương Vũ Thăng đáp lại, nhưng Diệp Nhất Sâm lại tự mình nhỏ giọng đáp: "Hẳn là đủ rồi..."

Cậu khép chân lại, nhanh chóng đứng lên kéo váy xuống, xem xét bốn phía. Sau khi xác nhận không có người, cậu đi qua cầm lấy điện thoại.

Mặt còn hồng, hô hấp cũng không vững vàng: "Mọi người đều thấy được sao?"

【 Thấy rồi thấy rồi, chân đẹp lồn ngon! 】

【 Chờ đợi là hạnh phúc, không ngờ bất ngờ lại ở công viên!!! 】

【 Đã có khoảng cách rồi lại còn mặc tất chân, không thể ngắm rõ ràng, thật đáng tiếc. 】

【 Này thôi ấy hả?? 】

【 Chân không tất chân đi! Sắp nổ mạnh! 】

Phản ứng của người xem không quan trọng, Diệp Nhất Sâm không nhìn thấy lời đáp lại của người nọ, nhẹ nhàng gọi một tiếng: "Anh ơi?"

【 Người dùng 147258369: Làm tốt lắm. 】

Sau khi lên tiếng, lại tiếp tục thưởng lớn.

【 Chậc, tưởng gọi tau, mừng hụt. 】

【 Fan già trực tiếp cam chịu anh ơi = đại lão. 】

【 Tiền là cha là mẹ! Ta thua tâm phục khẩu phục. 】

Chỉ cần Dương Vũ Thăng vừa lòng là được, Diệp Nhất Sâm như trút được gánh nặng: "Nội dung phát sóng trực tiếp hôm nay kết thúc, lần sau gặp lại."

Đã đủ một giờ rồi, sau khi làm xong yêu cầu của Dương Vũ Thăng, Diệp Nhất Sâm không có bất cứ lưu luyến nào với việc livestream, nhanh chóng kết thúc.

Cuối cùng cũng kết thúc.

Tim vẫn đập thình thịch vì khẩn trương cùng kích thích. Diệp Nhất Sâm dùng sức hít sâu điều chỉnh hơi thở, lúc kiểm tra lại quần áo vài lần thấy không có vấn đề gì nữa mới lên tàu điện ngầm về nhà.

Khi đi vào tàu điện ngầm, cả người cậu hết sức mệt mỏi, đặc biệt là chân rất không thoải mái, cẳng chân cũng tê dại. Không còn sức nghĩ nhiều nữa, cậu đặt mông ngồi trên ghế để thân thể thả lỏng một hồi.

Nửa giờ nữa mới về đến nhà, nghĩ như vậy, cậu liền dựa vào thùng xe mơ màng ngủ, tàu điện ngầm đóng mở, người đến người đi cũng không làm ảnh hưởng đến Diệp Nhất Sâm.

Cậu cũng không biết, không ít người sẽ nhìn lén mình.

Ở trong mắt người ngoài, "nữ sinh" nhỏ nhắn mặc trang phục công sở dường như rất mệt mỏi khi phải tăng ca mà vô tình ngủ quên, khuôn mặt xinh đẹp gợi cảm dù đang ngủ cũng vô cùng diễm lệ.

Bộ dáng không có phòng bị dễ dàng khơi dậy dục vọng dơ bẩn sâu trong nội tâm bọn họ.

Muốn đem "nàng" về nhà xâm phạm, làm "nàng" biết nhân tâm xấu xí, tốt nhất là khiến "nàng" khóc lóc xin tha, xin lỗi, không dám tùy tiện ngủ bên ngoài nữa.

Những người này đều mang ý dâm như vậy.

Nhưng Diệp Nhất Sâm vẫn hồn nhiên không biết. Đến lúc có một đôi tay vuốt ve đến đùi cậu, mới làm thiếu niên trong lúc ngủ mơ run lên một chút.

1/10/2022

________

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info