ZingTruyen.Info

[ĐM THÔ TỤC] Ai ai cũng thèm tiểu mỹ nhân mềm mại

Chương 10

MayVuSon

Chương 10: Sâm Sâm cùng si hán tàu điện ngầm cổ giao* / Cọ lồn / Chịch / Phun nước trong ảo tưởng bị luân gian*.

*Help! Mị không biết từ này 😢.

*Luân gian: híp dâm tập thể.

!!! Tên chương nói lên tất cả, à, còn cái nữa là thụ bị ông già sờ mông. Lôi của ai thì né nhá. Cảnh báo trước rồi đấy, nếu không phải gu mà còn vào cmt linh tinh là sẽ bị block!!!

Editor: Mây Vu Sơn

----------

Bị nói là "con gái", Diệp Nhất Sâm vốn nên tức giận nhưng khi đầu ngón tay nam nhân đụng vào rãnh hẹp, dường như toàn thân đều hóa thành một bãi nước xuân, mọi suy nghĩ cũng bị đánh tan.

Cập lập tức chỉ biết lặp lại lời cự tuyệt trong vô thức: "Buông tay..."

"Nhưng có vẻ như cái lồn dâm của em đang rất phấn khởi." Hai ngón tay nam nhân đè trên âm đế, xoa nhẹ một vòng, đầu ngón tay lại quét một đường, lau đi một đống nước nhờn.

Nước nôi của Diệp Nhất Sâm quá nhiều, tất đen không giữ lại được, thấm ra nhiều đến mức suýt nữa chảy xuống sàn tàu điện ngầm, may sao nam nhân đã dùng ngón tay cuốn đi, bôi vào phần đùi trong.

Ngón tay bôi xong rất nhanh liền trở lại tại chỗ, trên dưới vuốt ve tựa như đang tìm kiếm thứ gì.

"Âm hạch cũng có." Nam nhân nói, lại sờ đến chỗ thịt viên nhô lên, bóp vài cái: "Vậy có khi nào em cũng có tử cung không?"

"Không liên quan... Ưm a, đến anh..." Diệp Nhất Sâm mạnh miệng nhưng nước dâm tràn lan, cả người mềm như không xương.

Trên thực tế, lúc còn ngồi ở ghế dài ở công viên, khi cậu chấp nhận bất cứ lúc nào cũng có thể bị người khác phát hiện trong khi đang phát sóng trực tiếp kia, hạ thân cũng đã hơi ướt.

Cậu cảm thấy khó lòng kiểm soát nổi bộ phận dâm đãng này. Từ khi được khai bao, nó tựa như thực tủy tri vị* đối với khoái cảm, trở nên không thể rời khỏi dương vật nam nhân. Tùy tiện trêu chọc vài cái liền không biết liêm sỉ mà chảy nước. Một khi bị đâm vào liền không thể khép lại.

*Thực tủy tri vị: ăn quen biết vị (thực ra là vừa nãy lướt cfs trùng hợp thấy một bài đả kích cái này, rén quá lại quay về sửa)

"Sao lại không liên quan đến tôi? Lát nữa, tôi còn muốn đi thăm dò đường nữa." Nam nhân đùa giỡn cậu, ngón tay lại đánh vòng trên rãnh nhỏ, cho dù hầu như toàn bộ tay đều bị nước dâm làm cho ướt nhẹp, trở nên nhớp nháp cũng không thèm để ý.

Khi bị ướt quá mức, hắn liền lau vào đùi hoặc mông Diệp Nhất Sâm một phát, sau đó lại lần nữa trở lại chân tâm. Âm đế được xoa nhẹ một lát liền khiến viên thịt nhỏ nhỏ sưng lên gấp đôi, bị tất lưới đen chèn ép làm cậu càng thêm khó chịu.

"Ha a..." Diệp Nhất Sâm sắp không đứng nổi, bị sờ đến mức hơi cong chân, đầu gối kề sát, cẳng chân tách ra, lao lực dẫm lên giày cao gót.

Cậu bắt lấy quần áo nam nhân mượn lực, khóe miệng chảy ra nước bọt ướt nhẹp trên áo hoodie đen.

"Mới như thế này đã không nhịn được?" Nam nhân cười, buông tha âm đế đáng thương của cậu, tuy nhiên lại giữ chặt chỗ khâu lại ở đũng tất lưới đen, chọc lên trên, đè ép khiến lồn nhỏ không thể không tách hai bên thịt cánh ra. Âm đế, môi âm hộ, miệng âm đạo cùng lỗ hậu đều cảm nhận được cảm giác áp bách và bó chặt.

Khoái cảm vọt mạnh lên đại não làm Diệp Nhất Sâm thiếu chút nữa triều phun, cắn một ngụm trên xương quai xanh nam nhân mới che lấp được tiếng kêu của mình.

Lực cắn của cậu không nhỏ. Chỗ xương quai xanh nam nhân bị cắn trầy da, chảy ra từng giọt máu.

Nam nhân ăn đau, bị phản kích cũng không tức giận, vẫn duy trì đôi mắt cười, sung sướng như cũ, trên tay lại âm thầm phát lực, nắm lấy chỗ khâu ấn sang trái phải, cọ xát qua lại.

"Á... Ưm ưm..." Trán Diệp Nhất Sâm thấm mồ hôi, không còn sức lực cắn nữa, thả lỏng miệng liếm huyết châu trên môi, nhón chân lên để gia tăng độ cao, muốn giảm bớt cảm giác kỳ quái kia.

Tuy nhiên, vì mang giày cao gót cho nên cậu không kiên trì nổi mười giây, cuối cùng đành nhận thua, nhỏ giọng khóc thút thít: "Đừng kéo nữa mà... Xin anh..."

Cậu vừa nói như vậy, nam nhân liền thật sự buông tay.

Diệp Nhất Sâm mở to đôi mắt mông lung đẫm lệ giống như mưa bụi Giang Nam, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn, có chút không thể tin được ý tốt của nam nhân.

Sự thật chứng minh, Diệp Nhất Sâm vui mừng quá sớm.

Nam nhân kéo dây thun quần, móc khẩu đại bác đã được lên đạn sẵn sàng ra.

Bởi vì hai người dán sát vào nhau, dương vật kia vừa được lấy ra liền ngẩng cao đầu, đỉnh trên bụng nhỏ Diệp Nhất Sâm, lỗ chuông tràn ra dịch tuyến tiền liệt làm dơ váy cậu.

"Dùng cái này làm em, được không?" Nam nhân bỗng nhiên bắt lấy cánh tay cậu để xoay phương hướng, ôm lấy người từ phía sau, sau đó nắm dương vật của mình, một tay kia lại kéo váy Diệp Nhất Sâm lên trên, để dương vật dán vào chỗ kẽ mông cậu.

"Anh..." Diệp Nhất Sâm kéo cái tay đang siết chặt vòng eo mình ra nhưng nó lại không chút sứt mẻ.

Mông cậu vừa mẩy lại đẫy đà, khi dương vật xâm nhập giữa kẽ mông liền có một loại cảm giác được bao vây, thoải mái đến mức làm da đầu tê dại.

Nam nhân cọ hai lần, lại trượt xuống dưới, xâm nhập giữa hai chân cậu để dương vật bị nước dâm làm ướt, sau đó trở lại kẽ mông. Do đó, tất đen được làm ướt trở nên trơn trượt, thuận tiện cho trận cổ giao này.

"Cục cưng, mông em kẹp tôi thật thoải mái." Môi nam nhân tiến đến sau tai Diệp Nhất Sâm, thấp giọng nói.

Diệp Nhất Sâm không nghe rõ hắn đang nói cái gì, toàn bộ lực chú ý dồn hết vào chỗ xương cùng đang bị cọ.

Hức... Ngứa quá...

Âm thanh của tàu điện ngầm từng giây từng phút nhắc nhở cậu, không đến mức làm cậu quên mất bản thân đang ở nơi nào cho nên tất cả sự thanh tỉnh đều dùng để kiềm chế tiếng kêu, nhưng cũng chỉ khiến nó hóa thành tiếng rên nhỏ.

Tay nam nhân hướng thẳng lên trên, đầu ngón tay cọ cách lớp áo sơ mi trắng mang theo một trận ngứa ngáy, sờ đến đầu vú trái của Diệp Nhất Sâm liền dừng lại, nhéo.

"Đừng ——" Diệp Nhất Sâm bỗng nhiên run lên, cúi đầu vô lực nhìn đầu vú mình bị nam nhân bóp dễ như trở bàn tay, cứng lên, nhô thành một điểm nhỏ trên áo sơ mi.

"Nếu người khác thấy, nói không chừng sẽ cho rằng nữ nhân này không thích mặc áo ngực nhỉ?" Nam nhân nói.

"Đừng bóp... Hức..." Diệp Nhất Sâm nhỏ giọng khóc nức nở, đầu vú bị người khác nắm lấy, mông cũng bị cọ đến có chút nóng rát.

Nam nhân đổi kiểu chới, lại để dương vật xâm nhập vào khe hở giữa hai chân, đi đến phía trước cọ xát.

Dương vật lớn như vậy, cách một lớp tất đen chọc động nhỏ Diệp Nhất Sâm khiến môi âm hộ mở ra, để cho dương vật cọ hoàn toàn. Âm đế lẫn lỗ đít cũng không thoát khỏi vận mệnh, bị cọ đến nóng lên, thậm chí hai hòn trứng dái cũng chưa may mắn thoát khỏi.

Diệp Nhất Sâm giống như một cây kem, bị dương vật nóng bỏng cọ xát hóa thành nước ngọt dính nhớp, rưới toàn bộ lên dương vật.

"Em sắp làm lụt cả tàu rồi." Nam nhân trêu chọc nói.

Diệp Nhất Sâm vừa thẹn vừa bực, cắn răng nhỏ giọng nói: "Anh... A, đừng quá, quá mức...!"

"Hửm?" Nam nhân nhướng mày: "Em lại có thể làm gì tôi sao? Tôi còn có thể càng quá mức hơn."

Nam nhân nhéo nhẹ đầu vú rồi buông tay, đi xuống bắt lấy tất đen dưới háng, xé rách.

"Xoạt" một tiếng, miệng dưới chợt lạnh, Diệp Nhất Sâm cũng chưa kịp phản ứng xem hắn làm cái gì đã bị dương vật đâm vào.

Dương vật nam nhân không chỉ thô dài, còn hơi cong, phía trước cong lên, một khi chịch vào âm đạo liền đỉnh lên một khối thịt mềm.

Đây là lần đầu tiên Diệp Nhất Sâm gặp phải trường hợp như vậy. Càng trùng hợp hơn, chỗ bị đụng phải kia lại chính là điểm nứng của cậu. Đột nhiên không kịp phòng ngừa đâm vào một cái liền khiến cậu lảo đảo, ghé vào vách xe lạnh băng.

Nhiệt độ cơ thể cậu quá cao nên chẳng mấy chốc liền làm thùng xe ấm lên.

"Ăn mặc như vậy, lại còn hưng phấn như thế là cố ý muốn câu dẫn nam nhân tới hiếp em đúng không?" Nam nhân xoa cặp đào căng mẩy: "Bị người khác xâm phạm vui lắm nhỉ? À... Nhưng tôi rất hân hạnh được làm con mồi của em."

Nam nhân trả đũa, thật sự rất vô sỉ.

Vừa dứt lời, nam nhân liền kéo cậu, câu lấy điểm dâm, chọc một chút, Diệp Nhất Sâm lập tức cao trào: "A ~ Đừng ~" 

Cậu rên xong, hô hấp cứng lại, nhớ ra việc mình còn đứng trên tàu điện ngầm, tức khắc hận không thể khâu miệng mình lại.

Một bên, Diệp Nhất Sâm run rẩy lỗ nhỏ, một bên cố sức quay đầu xem xét bốn phía: "A..."

Nam nhân thấy cậu dù phê như vậy nhưng vẫn không quên duy trì lý trí, lập tức cười: "Đừng nhìn."

Diệp Nhất Sâm thấy người trong xe cũng chưa nhìn về phía bên này, liền nhẹ nhàng thở ra.

"Em không biết bản thân mình quyến rũ biết bao nhiêu sao?" Nam nhân nói.

Diệp Nhất Sâm không hiểu nam nhân đột nhiên không đầu không đuôi nói câu này để làm gì, không thèm phản ứng, nằm bò thở dốc.

Nam nhân chôn trong thân thể cậu không nhúc nhích, đợi cậu nghỉ ngơi rồi nói tiếp: "Lúc em bước lên tàu điện ngầm liền có không ít nam nhân theo dõi em, tên vừa đến gần chỉ là một trong số đó."

Diệp Nhất Sâm vẫn cảm thấy khó hiểu.

Nam nhân thở dài: "Thậm chí có người từ đầu đến cuối liền không dịch mắt, cho tới bây giờ bọn họ cũng trộm dùng dư quang nhìn chằm chằm em."

Sắc mặt Diệp Nhất Sâm theo lời này mà dần dần trắng bệch, tim đập ngày càng nhanh.

"Em đoán xem, bọn họ đang nghĩ cái gì?" Thanh âm nam nhân càng thêm nhỏ, cách khẩu trang truyền ra lại trở nên càng thêm trầm thấp.

"Có thể cưng không biết, ban đầu lúc em đang ngủ, ánh mắt bọn họ tràn ngập dục vọng dơ bẩn. Khẳng định rằng, trong đầu bọn họ khi đó đang tràn đầy ý dâm với em... Ảo tưởng làm những việc như tôi đang làm, chỉ là bọn họ không dám thực hiện mà thôi." Nam nhân nhìn vành tai Diệp Nhất Sâm lại lần nữa trở thành màu hồng dâm mĩ, không tiếng động cười.

Diệp Nhất Sâm không nhịn được, lại lần nữa quay đầu nhìn, xác nhận xem liệu rằng có phải như vậy hay không.

"Tuy rằng bọn họ cúi đầu nhưng dư quang vẫn luôn quan sát bên này, đúng không? Ồ, nhìn ánh mắt bọn họ kìa, tràn ngập hối hận cùng ghen ghét." Nam nhân hừ lạnh: "Hàng họ dưới háng đều phồng lên, đều muốn chịch em trên tàu điện ngầm giống tôi, nhưng tất cả đều là một đám có sắc tâm mà không có sắc đảm*."

*Có sắc tâm mà không có sắc đảm: đại ý là muốn chịch nhưng không dám.

Mắt Diệp Nhất Sâm hồng lên, nức nở không ngừng.

Những người này phát hiện ra tình huống của cậu nhưng không hề có ý định cứu giúp, ngược lại lại lựa chọn làm khán giả quan sát trận chiến vừa bí ẩn lại kích thích này, thỏa mãn tư dục của chính mình.

Những lời kế tiếp của nam nhân gần như đã chặn hoàn toàn ý muốn phản kháng của cậu: "Em nói xem, nếu tôi mời bọn họ cùng ăn, bọn họ có thể đồng ý không?"

"Không..." Đại não cậu chấn động, Diệp Nhất Sâm chỉ có thể phát ra một âm tiết duy nhất, không thể nào nói thêm gì nữa.

"Cái gì?" Nam nhân kề sát lỗ tai, chờ cậu đáp lại.

"Đừng mà..." Diệp Nhất Sâm lắc đầu, khóc lóc nói: "Đừng chia sẻ với người khác... Cầu xin anh..."

"Ừ." Nam nhân thấy con mồi đã đi vào bẫy rập, vừa lòng gật đầu, ôn thanh nói: "Vậy em cần phải nghe lời."

Diệp Nhất Sâm dùng sức gật đầu.

Chỉ cần không giao cậu ra là được.

Một lúc sau, Diệp Nhất Sâm liền nghe lời hơn nhiều, không hề lộn xộn, thuận theo mà tiếp nhận hết thảy.

Ngoài ra... Dương vật nam nhân cũng thật sự lợi hại, cậu muốn phản kháng cũng không phản kháng được.

Cặc lớn cong cong thọc vào rút ra, giống như lưỡi câu không ngừng qua lại lôi kéo động thịt, quả thực làm người ta không chịu nổi.

Hồn phách Diệp Nhất Sâm như bị dương vật nam nhân chi phối, bị câu đến mất hồn, không kiểm soát được. Cậu thất thần nằm bò, chỉ biết dẩu mông cho người khác chịch, ngẫu nhiên đâm đến chỗ nứng liền lay động, chẳng khác nào thú cái động dục.

"Em có thể không cần chịu đựng như vậy." Nam nhân tách bờ môi bị chính cậu cắn sưng lên ra: "Kêu lên, dù sao bọn họ cũng không phải không biết, rên cho bọn họ nghe một chút, để bọn họ biết rằng em bị tôi địt sướng đến mức nào."

Diệp Nhất Sâm vẫn không chịu.

Nguyên nhân là vì khi cậu bị người nào đó nhìn... Mới càng muốn khắc chế. 

Hiện tại, ở trong mắt người khác, cậu chính là dâm phụ có thể tùy tiện bị si hán xâm phạm. Mặc đồ công sở ngủ trên tàu điện ngầm, sau đó bị người khác chịch một lát liền thỏa hiệp, thậm chí còn đón ý nói hùa theo.

Việc này vẫn có chút khác biệt với lúc livestream. Những ánh mắt đang tồn tại hết sức chân thật, gần ngay trước mắt... Chỉ cần bọn họ dám đến gần là có thể hoàn toàn thấy rõ bộ dạng cậu bị đâm đến nước chảy không ngừng.

"Hình như em rất hưng phấn khi bị nhìn trộm." Nam nhân nói.

"Tôi không có..." Diệp Nhất Sâm cúi đầu, tóc dài che đậy gương mặt.

Cậu có thể ngăn trở biểu tình hưởng thụ, trầm luân vào dục vọng, nhưng lại không che giấu nổi việc động dâm tích cực nuốt dương vật.

Thật thoải mái... Thật sự rất thoải mái... Thân thể nóng hơn trước đây rất nhiều... Cậu sợ hãi, nhưng sự sợ hãi này lại hóa thành kích thích bí ẩn, khiến cậu không ngăn được hưng phấn mà rùng mình...

Diệp Nhất Sâm vô ý thức tưởng tượng...

Nếu như... Nếu như những người đang nhìn lén kia có thêm can đảm, hoặc là có càng nhiều người hơn phát hiện ra cậu, nhất định là cậu sẽ bị luân gian đi.

Các loại dương vật nhiều không thể đếm được tiến đến trước mặt cậu, gấp không chờ nổi mà nhét đầy khoang miệng, lồn nhỏ dâm đãng, cúc hoa... Hơn nữa còn thay phiên ra trận. Mỗi một tấc da thịt đều sẽ không được buông tha, sẽ bị vô số môi lưỡi liếm láp, dính đầy nước bọt.

Mỗi một chỗ trong xe đều sẽ dính đầy chất lỏng tình ái, tràn ngập hương vị nồng đậm.

Đến cuối cùng... Đến cuối cùng...

Trong ảo tưởng vô biên, điểm dâm của Diệp Nhất Sâm lại lần nữa bị địt vào hung hăng, cậu vui sướng tràn trề đến mức triều phun.

"Á a a ——"

Diệp Nhất Sâm co rút lồn muốn ép tinh dịch nam nhân ra, khoái cảm lại đi lên một tầng, giống như bước lên bậc thang cực lạc, lâng lâng.

A... Đến cuối cùng... Thân thể cậu sẽ dính đầy mùi tanh hôi của tinh dịch mỗi nam nhân trên xe, hoàn toàn sa đọa vì dâm thú.

24/10/2022

__________

Tàu điện ngầm lúc nào cũng hỏny hết, ai có bộ nào quăng hết zô đây cho tui với, mlem qtqđ.

Sẵn tiện thì mí thím nhớ cẩn thận trên các phương tiện công cộng nha, biến thái everywhere đó, thực tế cũng có luôn đó.

Còn nữa là đọc cho vui thôi chứ đừng ai có tư tưởng victim blaming nhé. Ai mặc gì là quyền của họ, không thể vì bị cưỡng hiếp mà đổ cho cách ăn mặc của họ được.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info