ZingTruyen.Info

[ĐM - HOÀN] - ĐÍNH HÔN CÙNG BẠN HỌC

Chương 24

NiMii02


Chương 24

Edit & Beta: NiMi

Thành Nham không biết vừa rồi Giang Mộ Bình và mấy người kia nói chuyện gì với nhau, lúc anh bưng mâm xiên nướng ra sân thì mọi người đều ngồi im không nói gì, lúc thấy anh đến còn hơi mất tự nhiên, thậm chí còn có người cố tình né tránh không dám nhìn anh.

Thành Nham coi như không có chuyện gì mà đưa cho họ xiên nướng. Nhưng anh không chấp nhặt với bọn họ không có nghĩa anh là người từ bi, anh không phải thánh nhân, không có khả năng tươi cười nói chuyện với những người bàn luận nói xấu sau lưng mình.

Anh không phải người tốt tính, cũng không rộng lượng như Giang Mộ Bình, nhưng vì để giữ thể diện cho cả hai bên, đương nhiên chủ yếu là vì thể diện của Giang Mộ Bình nên anh mới nhân nhượng mà cho mấy người này chút mặt mũi.

Lần tụ họp này nói chung cũng không tệ lắm, tuy giữa chừng có một chút nhạc đệm không mấy thoải mái nhưng Giang Mộ Bình cũng đã dùng kẹo đền bù cho Thành Nham, đền bù cho anh sự không thoải mái này.

Lá vàng mùa thu cứ thế mà bỏ đi nhường chỗ cho mùa đông đến với Bắc Thành, không biết có phải đang ở cuối học kỳ hay không mà Giang Mộ Bình cực kỳ bận rộn, ngày nào cũng phải tăng ca.

Giáo sư Giang hôm nay vẫn không về nhà ăn cơm, Thành Nham làm việc xong liền hẹn đi mát xa với Kim Hải Tân.

Công việc xăm mình này đúng là hoạt động tra tấn thân thể, hình xăm hơi phức tạp một chút thôi là làm mất non nửa ngày. Xăm xong thì toàn thân xương cốt đều cứng đờ, Thành Nham lại là người yêu bản thân, khuôn mặt quý giá, cơ thể cũng thực quý giá, thế nên cứ cách một thời gian là anh lại đến tiệm mát xa.

Anh có thợ xoa bóp cố định, là một ông bác, ông bác tuổi đã cao, Thành Nham không yên tâm để ông phải đi lại xa xôi, không cho ông đến chỗ mình mát xa, lần nào cũng tự đến tiệm của ông.

Cửa tiệm mát xa này là của ông bác ấy mở, ông là ông chủ, bình thường ông sẽ không nhận khách, chỉ có Thành Nham là khách hàng cố định của ông.

Một phần là bởi Thành Nham thực sự rất biết chăm sóc cơ thể, nguyện ý chi tiền để bảo dưỡng, mặt khác, ông và Thành Nham rất hợp ý nhau, từ lần đầu tiên gặp mặt đã nói chuyện vui vẻ thân thiết, ông bác thời trẻ cũng là một thanh niên chạy theo trào lưu, xăm không ít hình trên tay mình, nếu không phải bây giờ tuổi đã lớn thì có khả năng ông sẽ nhờ Thành Nham xăm cho mình mấy hình nữa.

Kim Hải Tân chưa bao giờ đến một cửa hàng mát xa nam nào "chính quy" như thế này, vừa vào cửa đã thấy thấy một mùi truyền thống già dặn ập vào mặt, nhìn quanh cũng có mấy chàng đẹp trai nhưng mà lại ăn mặc võ trang kín mít làm cho người ta không thể sinh ra một tia tà niệm nào trong đầu.

Kim Hải Tân nhìn bảng hiệu ngoài cửa, ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Ông chủ Thành, cậu cũng biết chọn chỗ đấy."

Ngay cả nhân viên ở quầy lễ tân cũng là nam, bộ dáng rất đoan chính, cậu cười với Thành Nham nói: "Ông chủ vừa ra ngoài có việc, anh chờ ông ấy một lát ông ấy sẽ về ngay."

"Hôm nay tôi đưa bạn tới, phiền cậu tìm cho anh ấy một sư phụ kỹ thuật tốt nhé."

"Không thành vấn đề."

Kim Hải Tân bổ sung nói: "Tìm người đẹp trai một chút."

"Đẹp trai thì kỹ thuật không tốt lắm đâu ạ." Cậu trai ở quầy lễ tân tốt bụng nhắc nhở, "Các sư phụ tuổi cao một chút thì kỹ thuật sẽ thành thạo hơn, đều là thầy xoa bóp tiêu chuẩn của chúng tôi đó ạ."

"Thân thể của tôi không quý giá như của ông chủ Thành đây," Kim Hải Tân cười cười, "Yêu cầu của tôi đối với kỹ thuật mát xa không cao lắm, chỉ cần đẹp là được."

Cậu trai lễ tân cũng cứng mặt: "Được rồi để tôi sắp xếp cho anh, à đúng rồi, tiên sinh, ở đây chúng tôi áp dụng theo quy chế hội viên."

Kim Hải Tân chỉ chỉ Thành Nham: "Dùng tài khoản của cậu ta."

Cậu trai kia nhìn Thành Nham, Thành Nham gật đầu.

"Được."

"Ở đây có khu vực hút thuốc không?" Thành Nham hỏi.

"Có," Cậu trai lễ tân chỉ đường, "Đi từ đây rồi rẽ phải, phòng thứ ba."

"Cảm ơn."

Hai người cùng đi tới phòng hút thuốc.

"Cậu cũng hút thuốc lá nữ cơ à," Kim Hải Tân tuỳ ý lấy thuốc từ trong tay Thành Nham, nhìn nhìn, "Vị bình thường quá."

"Trả lại đây." Thành Nham thò tay.

"Không hút của cậu đâu," Kim Hải Tân đem trả thuốc lại, "Cậu thích thuốc lá nữ thì lần sau tôi tìm cho mấy loại tốt hơn, tôi có người bạn sản xuất thuốc lá nữ."

Thành Nham hút thuốc không nói chuyện.

Bởi vì ngày nào cũng ở cùng Giang Mộ Bình, mà ban ngày xăm cho khách cũng không hút thuốc, cho nên thực tế không có nhiều cơ hội để hút thuốc, bây giờ có cơ hội thì có thể hút nhiều hơn hai điếu.

Trước khi kết hôn Giang Mộ Bình nói sẽ giám sát việc hút thuốc của Thành Nham, nhưng thực tế sau khi kết hôn vẫn cố ý dung túng cho Thành Nham.

Trên người Giang Mộ Bình thực sự có một loại khí chất thương cảm, loại khí chất này làm cho Thành Nham cảm thấy anh không hề nghiêm khắc chút nào.

Chủ tiệm mát xa đi một lát đã quay lại, Thành Nham và Kim Hải Tân được sắp xếp ở cùng một phòng mát xa, như mong muốn của Kim Hải Tân, tiệm xếp cho anh ta một anh đẹp trai mát xa, nhìn qua rất trẻ tuổi, lúc mát xa hơi trúc trắc, không được thành thạo lắm.

"Sao mà tôi cảm giác lâu lắm rồi cậu không đến đây thế." Chủ tiệm họ Tào, Thành Nham thường gọi ông là Lão Tào.

Thành Nham nhắm mắt lại ghé vào trên giường, "Dạo này hơi bận."

"Bận gì thế."

Kim Hải Tân tiếp lời: "Bận kết hôn chứ đâu."

"Đùa hả?" Lão Tào nghe mà sợ, lực tay không tự chủ được mà tăng lên, ấn tới huyệt vị của Thành Nham làm anh kêu lên một tiếng vì đau.

"Lão Tào, nhẹ thôi."

"Kết hôn?" Lão Tào thả nhẹ tay, "Không nghe cậu nói có bạn gái bao giờ mà."

"Cháu kết hôn với nam."

"Cái gì?!"

Lần này Thành Nham thật sự đau mà kêu "a" một tiếng, Lão Tào suýt nữa thì ấn nát huyệt vị anh rồi.

Thành Nham nghỉ một hồi, nói: "Cháu thích con trai, không thích con gái."

Lão Tào im lặng một lát không nói lời nào.

"Chú không kỳ thị đấy chứ."

"Tôi kỳ thị cái gì, bây giờ luật pháp cũng cho phép đồng tính kết hôn rồi. Chẳng qua là cậu nói bất ngờ quá, lại còn kết hôn với nam doạ tôi một phen hú hồn thôi." Lão Tào hỏi, "Người kia làm gì?"

"Giảng viên đại học."

Kim Hải Tân lại tiếp lời: "Giáo sư."

"Được đó, người làm nghề tri thức, nhưng không hợp với cậu." Lão Tào nghĩ sao nói vậy, "Cậu là thợ xăm, sao lại tìm được một tiên sinh dạy học thế."

"Ai da," Kim Hải Tân thấy Lão Tào nói liền bắt đầu ba hoa chích choè bịa chuyện: "Chú không biết đấy chứ, vị tiên sinh dạy học kia có nhiều mị lực, làm ông chủ Thành nhà chúng ta thần hồn điên đảo, quen chưa được tháng đã bị người ta dụ đi kết hôn rồi."

Thành Nham lười nhác cười, không cố tình phản bác Kim Hải Tân, kỹ thuật xoa bóp của Lão Tào quá nhuần nhuyễn, lực độ vừa phải, Thành Nham hoàn toàn thả lỏng, cả người mơ màng sắp ngủ.

Chuông điện thoại vang lên đánh thức Thành Nham.

"Tiểu Thành, điện thoại của cậu này." Lão Tào lấy điện thoại cho anh.

Thành Nham lười biếng cầm điện thoại, nhấn nút nghe: "Xin chào, ai thế?"

"Tiên sinh, xin chào, lần trước anh có đặt lịch chụp ảnh cưới ......"

Thành Nham buồn ngủ không kiên nhẫn, đối phương chưa nói xong anh đã ngắt lời: "Ngại quá, cô gọi nhầm số rồi."

"...... Không phải là Giang Mộ Bình tiên sinh sao?"

Thành Nham mở mắt.

"Cô là ai thế?"

"Tôi gọi đến từ Uẩn Lam studio, lúc trước Giang Mộ Bình tiên sinh có đặt lịch chụp ảnh cưới, anh ấy để lại hai số điện thoại, số đầu tiên tôi không gọi được, xin hỏi anh là?"

"Tôi là chồng cậu ấy."

Ba người bên cạnh hí hửng nhìn chằm chằm anh.

"À anh là chồng của Giang tiên sinh ạ, xin hỏi anh họ gì?"

"Thành."

"Là thế này, Thành tiên sinh, lúc trước Giang tiên sinh có đặt lịch chụp ảnh cưới, bên tôi kiến nghị hai người đến studio chọn phong cách và chủ đề cho ảnh chụp, còn phải thử đồ nữa, anh xem anh và Giang tiên khi nào thì rảnh ạ?"

"Tôi biết rồi, để tôi nói chuyện với cậu ấy trước đã."

"Vâng, vậy khi nào xong phiền anh gọi lại cho chúng tôi."

"Được."

Đối phương đang muốn ngắt máy, Thành Nham mới như là vừa hồi phục tinh thần, bỗng nhiên lại hỏi: "Chờ chút, cô có chắc người đặt là Giang Mộ Bình không?"

"Đúng vậy," Đối phương nở nụ cười, "Số điện thoại không sai đâu, Giang tiên sinh gọi cho chúng tôi từ tuần trước, tiền đặt cọc cũng thanh toán rồi."

"Phần còn lại là bao nhiêu?"

"Cái này thì phải đợi hai người chọn xong concept chụp hình mới có giá cụ thể ạ."

"Khi đó phiền cô tính phần tiền còn lại cho tôi nhé."

"Vâng."

Điện thoại ngắt xong Kim Hải Tân trêu chọc một câu: "Ông chủ Thành khí phách quá."

Thành Nham không nói gì, không biết là Lão Tào mát xa thoải mái quá hay là cú điện thoại từ studio làm anh ngơ ra, đến giờ vẫn cảm thấy hơi choáng váng.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info