ZingTruyen.Info

(ĐM-EDIT-Phần 1) BÁO ĐỘNG PHÍA TRƯỚC NĂNG LƯỢNG CAO!!!

Chương 148: Quỷ Không Đầu

ThitThanTien

Lúc này, các hành khách đều lâm vào sợ hãi và hoảng loạn.

Bọn họ sợ hãi không chỉ vì có người chết, càng nhiều hơn là vì đầu của thi thể không cánh mà bay......

Có thể giết người trong WC, hơn nữa lặng yên không một tiếng động chặt bỏ đầu, toàn bộ quá trình không kinh động đến người trong toa xe, ai có thể làm được chuyện này chứ!

Trong toa xe lập tức ầm ĩ xôn xao.

Triệu Học Cương nhìn máu không ngừng lan ra dưới đất, quay đầu nhìn người vừa nói chuyện: "Anh học y à?"

Người nọ nghe vậy lập tức lắc đầu: "Không phải, tôi chỉ xem qua vài bộ phim pháp y, lại nói...... người chết thì máu sẽ ngừng chảy, nhưng máu của người này vẫn còn rỉ ra, rõ ràng vừa chết không bao lâu."

Triệu Học Cương vỗ đầu, sao hắn lại quên mất vấn đề thường thức này.

Hạ Nhạc Thiên đi tới, nhìn Triệu Học Cương nói: "Nhường một chút, tôi vào xem."

Triệu Học Cương vội vàng kéo Hạ Nhạc Thiên, "Không được, chúng ta phải bảo vệ hiện trường đầu tiên, chờ cảnh sát tới còn phải điều tra hung thủ."

Hạ Nhạc Thiên nhướng mày, nói: "Tôi biết, tôi sẽ không phá hư hiện trường, tôi chỉ muốn xác nhận một chuyện."

Đại khái là vì biểu tình quá mức bình tĩnh của Hạ Nhạc Thiên, hơn nữa Triệu Học Cương cũng nhớ tới sức mạnh đáng sợ mà cậu đã thể hiện, ma xui quỷ khiến buông tay ra, "Vậy, vậy cậu cẩn thận một chút, phát hiện cái gì thì nói cho tôi."

Hạ Nhạc Thiên gật đầu, nhẹ chân bước vào buồng vệ sinh.

Vệ sinh của đoàn tàu này rất tốt, cho dù ở trong phòng vệ sinh cũng không ngửi thấy mùi lạ nào, Hạ Nhạc Thiên cẩn thận quan sát miệng vết thương trên cổ thi thể, càng nhìn càng cảm thấy không thích hợp.

Thi thể này quả thật vừa mới chết không bao lâu.

Nhưng miệng vết thương giống như bị vũ khí sắc bén cắt đứt trong một nhát, bề mặt vô cùng chỉnh tề, tuy rằng cổ người rất nhỏ, nhưng muốn chém đứt đầu của người trưởng thành, ít nhất phải chém mấy đao thật mạnh mới được.

Hạ Nhạc Thiên không khỏi nhớ tới tiếng động kì lạ mình nghe được lúc trước.

Không lẽ...... Người này chết vào lúc đó sao?

Nghĩ đến đây, sắc mặt Hạ Nhạc Thiên hơi trầm xuống, vội vàng lật lật túi áo của thi thể này, nhưng không tìm thấy gì cả

Hạ Nhạc Thiên muốn tìm giấy tờ tùy thân để xác nhận thân phận người chết, nhưng có vẻ như không thể thực hiện được, có ngồi ở nơi này cũng không phát hiện thêm manh mối nào, dứt khoát đứng lên cẩn thận đánh giá buồng vệ sinh.

Nơi này chỉ có thể chứa được hai người trưởng thành, hơn nữa động tác không thể quá lớn, nếu không sẽ vì không gian WC quá nhỏ mà kẹt lại.

Bởi vậy có thể thấy được, người này trăm phần trăm chết trong tay lệ quỷ.

Dù sao thì một người đàn ông lực lưỡng cũng khó mà chém đứt đầu một người đàn ông trưởng thành khác trong tình huống không gây ra bất kỳ động tĩnh nào, cơ bản là không có khả năng.

Hạ Nhạc Thiên rời khỏi buồng vệ sinh, Triệu Học Cương vội vàng đóng cửa WC lại, hỏi Hạ Nhạc Thiên, "Cậu có phát hiện gì không?"

Hạ Nhạc Thiên lắc đầu, cậu không muốn nói suy đoán của mình cho Triệu Học Cương, để tránh gây ra khủng hoảng lớn hơn nữa.

Triệu Học Cương có chút thất vọng.

"Chết người...... Chết người rồi......" Nam trung niên ngồi bệt dưới đất, hai chân run rẩy không ngừng, dưới mông dính một vũng nước tiểu, đang có xu thế dần dần lan rộng.

Một vài người có bệnh sạch sẽ lập tức lùi ra, hơi chán ghét bóp mũi phẩy phẩy không khí.

Những người còn lại đều khẩn trương sợ hãi.

Tại cái nơi kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay này, bọn họ hoàn toàn không có chỗ trốn, cũng không ai có thể bảo vệ bọn họ.

Triệu Học Cương cũng không ghét bỏ nam trung niên người đầy mùi khai, ngồi xổm xuống hỏi, "Vị khách này, ngài là người đầu tiên phát hiện thi thể, lúc ấy ngài có phát hiện chỗ nào không thích hợp không?"

Nam trung niên bị Triệu Học Cương chạm vào, cả người run bắn lên, "Có người chết, có người chết --!"

Triệu Học Cương thở dài đầy lo lắng, trong lòng tự biết khó mà hỏi ra manh mối từ người này, chỉ có thể đỡ ông ta ngồi lên ghế, "Ngài bình tĩnh một chút, khi nào hoà hoãn lại thì nói cho tôi."

Nam trung niên co rút vào một góc của toa xe, sợ hãi run run, hiển nhiên không nghe Triệu Học Cương nói gì.

Các hành khách còn lại chưa nhìn thấy thi thể đã từ từ hồi phục tinh thần, bắt đầu cùng người bên cạnh nói về chuyện xác nam không đầu.

Rốt cuộc là ai đã giết người này?

Mà vì sao hung thủ lại muốn giết hắn, thậm chí còn chặt đứt đầu.

Quan trọng nhất là, hung thủ kia vẫn đang trốn trong xe sao? Bây giờ có phải hắn đang trà trộn vào đám hành khách, mặt vô biểu tình nhìn chằm chằm mọi người hay không??

Nghĩ vậy, mấy cô gái trẻ tuổi đều bị doạ đứng tim, ánh mắt sợ hãi không ngừng lượn lờ quanh những hành khách có thể là hung thủ, hàm răng lập cập va vào nhau.

Trời ạ...

Hung thủ rốt cuộc là ai?

Có khi nào...... người đang ngồi bên cạnh mình, chính là hung thủ hay không!?

Balo mà hắn đặt dưới chân, có lẽ đang giấu một cái đầu chết không nhắm mắt!!

Cô gái trẻ tuổi này rốt cuộc sợ đến phát cuồng, vội vàng đứng lên chạy về phía Triệu Học Cương, gắt gao bắt lấy tay áo đối phương không chịu buông ra.

Người duy nhất có thể tin tưởng bây giờ, chỉ có nhân viên tàu này.

Triệu Học Cương vội vàng an ủi hành khách đang hoảng hốt quá độ này, "Ngài đừng sợ, đừng lo lắng, có tôi ở đây rồi."

Lúc này cô mới nghẹn ngào gật gật đầu, đi theo Triệu Học Cương một tấc cũng không rời.

Mà mấy hành khách khoảng chừng 30 tuổi, đang không ngừng đánh giá Hạ Nhạc Thiên, biểu tình mang theo một chút hoài nghi.

Hạ Nhạc Thiên nhìn quanh toa xe, quan sát mấy chỗ ghế trống một lúc mới đi qua hỏi người ngồi kế bên: "Có người nào đã từng rời khỏi ghế ngồi này không?"

Mấy hành khách kia vội vàng lắc đầu.

Hạ Nhạc Thiên lại lần nữa dò hỏi các hành khách ngồi kế bên ghế trống, kết quả đều giống nhau.

Chuyện này thật kỳ lạ.

Không lẽ người chết không phải người trong toa xe sao?

Chỉ tiếc trên người thi thể không có giấy tờ chứng minh thân phận, cũng không thể thông qua vé xe để xác định chỗ ngồi của hắn.

Hiện tại cậu cần phải làm rõ, người này chết khi nào.

Lúc còn sống người này đã từng làm gì mới bị lệ quỷ theo dõi trở thành người tử vong đầu tiên.

Thế nhưng, cũng có hai loại khả năng xảy ra.

Thứ nhất, lệ quỷ sẽ tập kích lạc hành khách đi WC một mình. Thứ hai, người này đã từng kích phát cơ hội giết người của lệ quỷ.

Rất nhiều các hành khách tuy rằng biết trong phòng vệ sinh có người chết, nhưng bọn họ cũng không đi qua tận mắt nhìn thấy thi thể, Hạ Nhạc Thiên chỉ có thể đề cao âm lượng hỏi tất cả hành khách, "Mọi người yên lặng một chút, tôi có một việc muốn hỏi."

Đại đa số hành khách nghe vậy lập tức an tĩnh lại, trên mặt đều hiện lên sợ hãi cùng bất an......

Hạ Nhạc Thiên sắp xếp ngôn ngữ, tỉ mỉ miêu tả: "Người chết bên trong mặc quần cọ nâu, áo trên cũng là màu cọ nâu, nhìn cách ăn mặc hẳn là một người đàn ông trên dưới 30 tuổi, mọi người cẩn thận nhớ lại người ngồi kế bên mình có ai phù hợp với điểm này hay không?"

Tất cả hành khách cẩn thận ngẫm nghĩ, trên mặt toàn là mờ mịt, có người nhớ cũng không thèm nhớ, quay đầu nhỏ giọng hỏi người bạn bên cạnh: "Cậu có ấn tượng gì không?"

Người bạn kia chần chờ vài giây, sau đó lắc lắc đầu.

Lúc ấy hắn chỉ lo lướt điện thoại nói chuyện phiếm, căn bản không nhớ rõ hành khách ngồi kế bên mặc đồ gì.

Hạ Nhạc Thiên thấy không ai trả lời, không khỏi thở dài.

"Tôi đã nói nhất định là lệ quỷ lấy mạng người, mấy người cứ nhất quyết không chịu tin!! Tôi thấy chúng ta vẫn nên chạy nhanh đi, lệ quỷ đã bắt đầu giết người rồi!" Bà lão ôm mập mạp, biểu tình càng thêm vặn vẹo.

Âm thanh nghẹn ngào bén nhọn của bà ta làm không khí trong toa xe trở nên khẩn trương.l hơn bao giờ hết.

Lại cộng thêm vẻ mặt già nua vặn vẹo điên cuồng của bà lão, một ít hành khách đứng gần lập tức rụt cổ né ra xa.

"Chuyện này là thật sao?" Có hành khách bán tín bán nghi, da gà đều xông ra.

Bây giờ là giữa trưa, tuy rằng bên ngoài đã bị sương trắng bao vây không nhìn thấy mặt trời, nhưng ban ngày ban mặt thì làm gì có quỷ.

Hạ Nhạc Thiên nhíu mày nhìn bà lão.

Triệu Học Cương vội vàng trấn an bà lão: "Bà ơi, lúc nào rồi mà bà còn nói vậy, bà đừng nói bừa khiến cho mọi người thêm khủng hoảng, được không?"

Bà lão sợ hãi ôm lấy cháu mình, lải nhải liên miên nói: "Tôi đã nói rồi, nhất định là do lệ quỷ quấy phá, giống như cái thôn làng vài chục năm trước kia......"

Nói tới đây, bà ta cũng sợ hãi theo, ngậm miệng không nói nữa, sợ lệ quỷ theo dõi mình.

Các hành khách trong toa xe đều bị lời của bà lão làm cho bất an, cảm xúc càng thêm nôn nóng, đặc biệt là nhớ tới bên trong WC còn có một xác chết không đầu, ai cũng rùng mình sởn tóc gáy.

Cũng không biết có phải ảo giác hay không, cho dù mặc áo dài tay vẫn cảm thấy khí lạnh thấm vào từng lỗ chân lông, chui vào trong xương cốt.

Hạ Nhạc Thiên bắt đầu trầm tư.

Rốt cuộc lệ quỷ kia tiến vào toa xe khi nào, cậu vốn tưởng rằng chỉ cần tạm thời trì hoãn sương trắng vào toa xe, thì có thể ngăn cản lệ quỷ giết người.

Nhưng không ngờ vẫn có người chết.

Nhưng ít nhất hiện giờ cậu đã có một chút manh mối.

Nhiệm vụ đã từng nhắc tới qua: "nó sờ đầu của mình, đột nhiên cảm thấy có chút lạnh."

Ban đầu, Hạ Nhạc Thiên đã từng cho rằng con quỷ này có lẽ bị trọc hay hói đầu linh tinh gì đó, nhưng bây giờ nghĩ lại, có lẽ những lời này đang ám chỉ lệ quỷ trong sự kiện thần quái lần này là Quỷ Không Đầu.

Cho nên lúc "Nó" sờ đầu của mình, mới có thể cảm thấy lạnh.

Nhưng lời giải thích này rất miễn cưỡng.

Cũng không đầy đủ.

Nhưng không thể phủ nhận một chuyện, xác nam không đầu kia đã chứng minh phương pháp giết người của lệ quỷ, chính là liên quan đến đầu người.

Con quỷ kia không có đầu, cho nên cách "nó" giết người chính là chặt bỏ đầu người chết, hơn nữa mang cái đầu kia đ mất.

Giải thích kiểu này thì có thể hiểu được.

Chỉ tiếc lúc ấy Hạ Nhạc Thiên cũng không có chú ý WC, cho nên không biết hành khách này đã đi vào khi nào.

Triệu Học Cương vội vàng trấn an mọi người, "Các vị hành khách, xin mọi người duy trì bình tĩnh, không cần tùy ý rời khỏi chỗ ngồi, bây giờ chúng ta phải chờ bắt được tín hiệu, sau đó mới có thể xin giúp đỡ từ bên ngoài."

Các hành khách chậm rãi bình tĩnh lại, nhưng vẫn có vài người không nhịn được nói với Triệu Học Cương: "Chúng ta phải chờ tới khi nào? Người ở toa xe khác đều biến mất rồi, khó mà bảo đảm tiếp theo không đến lượt chúng ta."

"Đúng vậy, nhiều người như vậy sao có thể đột nhiên biến mất, tôi thấy.... Không chừng có quỷ thật!"

"Đừng làm tôi sợ chứ!" Những người khác sợ hãi oán giận nói.

Hạ Nhạc Thiên lại dặn dò thêm: "Từ giờ trở đi, ai cũng không thể một mình tiến vào WC, nếu thật sự là không nhịn được thì nói cho tôi."

Cậu lo lắng hành khách đi lẻ lại bị lệ quỷ theo dõi.

Nhưng mà đúng lúc này, đột nhiên có người âm dương quái khí nói: "Tôi lại không nghĩ là quỷ giết người, mà là...... Có người vừa ăn cướp vừa la làng."

*****

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info