ZingTruyen.Info

[ĐM/EDIT/ Hoàn] Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi (Phần 1)

Chương 87 - Tranh đấu siêu mẫu (9)

19Minniee

Edit: Min

Khi các fans tiến hành bỏ phiếu, bọn họ cảm thấy mình chưa từng phải bối rối như bây giờ, nếu dựa theo biểu hiện trên phát trực tiếp, thì nên bỏ phiếu cho ai đáp án đã rất rõ ràng.

Bọn họ một bên cảm thấy nên lấy thần tượng của mình làm trung tâm, mặc kệ thần tượng biểu hiện ra sao thì cũng sẽ ủng hộ. Một bên lại muốn làm một người công bằng công chính, bỏ phiếu cho người mà trong lòng mình muốn chọn.

Fan nào có lòng trung thành và sự yêu thích thần tượng sâu, cuối cùng vẫn quyết định bỏ phiếu ủng hộ cho thần tượng của mình. Mà có một số fan lòng trung thành của họ không cao, đối với thần tượng của mình chỉ đơn giản là có chút thiện cảm liền bỏ phiếu cho Cảnh Dương. Còn lại chính là những người ngay từ đầu không có ủng hộ ai hết, không chút do dự bỏ phiếu cho Cảnh Dương.

Chẳng qua sau lần phát trực tiếp này, cư dân mạng cũng thấy được quá trình quay chụp của người mẫu thật sự rất vất vả, cũng không dễ dàng gì. Cho dù là người mẫu có lai lịch sâu và đang hot thì muốn hoàn thành trong một lần quay, cũng là chuyện rất khó. Arthur có thể làm được trình độ như thế, phía sau nhất định đã rất cố gắng và vất vả, ba năm qua không hề lười biếng một chút nào.

Rất nhanh đã có kết quả bỏ phiếu, điểm của đạo diễn và nhà thiết kế, còn có phiếu của nhân viên, không hề nghi ngờ đều nghiêng về phía Cảnh Dương. Mà cư dân mạng bỏ phiếu đều không phải là fan của Cảnh Dương, mặc dù số phiếu không nhiều như lượng fan khổng lồ của những người mẫu khác, nhưng chênh lệch cũng không quá lớn.

Buổi tối ban tổ chức đăng đoạn quảng cáo đã chỉnh sửa tốt lên mạng, lượt xem video quảng cáo của Cảnh Dương tăng đến chóng mặt, rất nhanh đã vượt qua tổng lượt xem của tất cả các người mẫu khác. Cho dù là người quyết tâm ủng hộ cho thần tượng của mình, thì cũng không kiềm được click xem video của Cảnh Dương.

Dilumo nhìn video quảng cáo của mình, đến bản thân của cậu ta còn không muốn xem, hơn nữa phía dưới còn có không ít lời bình luận châm chọc cậu ta. Bình thường chỉ cần có người nói một câu không tốt về cậu ta, lập tức sẽ bị fan của cậu ta tấn công, nhìn những người châm chọc cậu ta bị chửi bới, trong lòng cậu ta liền vô cùng thoải mái. Nhưng bây giờ, lại có rất ít fan đứng ra lên tiếng cho cậu ta.

Dilumo không biết rằng, sở dĩ có ít fan bênh vực cho cậu ta, là bởi vì phần lớn đều kéo nhau đi xem video quảng cáo của Cảnh Dương rồi, căn bản không nhìn thấy mấy lời bình luận châm chọc đó. Một phần nhỏ fan lại không còn ý định giúp cậu ta nữa, dư lại chính là đám fan não tàn kiên trì ủng hộ cho cậu ta.

Dilumo không xem video quảng cáo của Cảnh Dương, vì chỉ nhìn lượt xem thôi cũng khiến cậu ta tức đến mức đập máy tính xuống sàn nhà rồi.

"Đám fans ngu ngốc này, không phải nói mặc kệ thế nào cũng sẽ ủng hộ mình sao? Bây giờ chính là lúc mình cần bọn họ nhất, bọn họ lại chạy đi đâu hết cả rồi?!" Dilumo phẫn nộ đấm vào bàn.

Conley ngồi ở trên sô pha, rất bình tĩnh nói "Fans vốn dĩ chính là một loại sinh vật rất giỏi thay đổi, ai biểu hiện tốt thì bọn họ thích người đó, trước kia biểu hiện của em tốt nên thích em, bây giờ Arthur biểu hiện tốt nên thích cậu ta, không phải là chuyện rất bình thường sao? Chẳng lẽ em tin là bọn họ sẽ mãi mãi ủng hộ em hả? Trừ phi em có thể luôn biểu hiện tốt, nếu không thì không có khả năng đâu."

Dilumo bước nhanh đi đến trước mặt Conley, nắm cổ áo của gã, hung hăng trừng mắt nói "Anh đừng có ở chỗ này tỏ thái độ với tôi, đừng cho rằng tôi không nghe ra anh đang khen Arthur châm chọc tôi. Tôi và anh đang ở chung một con thuyền, nếu tôi bị lật, anh cho rằng mình sẽ thoát được chắc?! Xem ánh mắt của anh nhìn Arthur hôm nay, mọi tâm tư dơ bẩn đều viết ở trên mặt anh, anh cho rằng tôi không nhìn thấy sao? Bây giờ có ngon anh đi tìm anh ta đi, cầu xin anh ta tha thứ và quay về bên cạnh anh đi?!"

Conley đẩy tay Dilumo ra, vẻ mặt khó chịu nói "Em nghĩ nhiều rồi, anh rất rõ tình cảnh của chúng ta bây giờ, cũng biết chúng ta đang ở chung một con thuyền, anh đương nhiên là hy vọng em sẽ tốt hơn Arthur."

"Tôi nói cho anh biết Conley!" Dilumo hung tợn nói "Anh đừng tưởng rằng anh có thể thoát khỏi tôi, tất cả mọi chuyện đều do hai người chúng ta cùng làm, cho dù có xuống địa ngục thì tôi cũng sẽ kéo anh theo! Đừng có mơ mà được hưởng lợi từ cả hai phía! Nếu anh dám có tâm tư muốn đối phó tôi như anh đã giúp tôi đối phó Arthur, tôi sẽ đồng quy vu tận với anh! Mọi người ai cũng đừng hòng thoát được!"

Conley sắc mặt khó coi đứng lên "Bây giờ cảm xúc của em đang mất khống chế, chờ em bình tĩnh lại chúng ta sẽ nói chuyện tiếp, em nghỉ ngơi sớm đi."

Mặt của Dilumo vặn vẹo nhìn Conley đi ra ngoài, mặt nạ ôn hoà nhã nhặn thường ngày trên gương mặt của gã đã hoàn toàn vỡ nát.

Conley đi ra ngoài đóng cửa lại, ánh mắt âm trầm nhìn cửa phòng đã đóng, ở trên hành lang vừa lúc gặp được nhân viên sắp phòng cho bọn họ, vì thế đi qua ngăn người đó lại hỏi "Cho hỏi một chút, Arthur ở phòng nào vậy?"

Nhân viên kỳ quái nhìn Conley, không trả lời vấn đề của gã.

Conley nhanh chóng giải thích "Là thế này, tôi có một số chuyện quan trọng muốn nói với cậu ấy, hơn nữa chúng tôi là bạn thân của nhau, mặc dù giữa chúng tôi có chút hiểu lầm, nhưng cũng không phải là thâm cừu đại hận gì, nên là......."

"Thật ngại quá." Nhân viên cắt ngang lời nói của gã "Chúng tôi có quy định không thể tùy tiện tiết lộ phòng ở của người khác, nếu ngài có gì muốn nói với người đó, có thể tự mình liên hệ với người đó ạ."

"Thật sao? Vậy được rồi, tôi, để tôi tự mình liên lạc với cậu ấy......." nếu Conley có thể trực tiếp liên lạc với Cảnh Dương thì đâu cần phải đi hỏi nhân viên, nhưng người ta không nói, gã cũng không thể mặt dày bám riết không buông, cái này sẽ làm người ta nghi ngờ.

Lúc Cảnh Dương đã sắp ngủ, đột nhiên cảm giác được có người đè lên người của hắn, vừa muốn mở mắt thì miệng liền bị ngăn chặn, một đầu lưỡi hữu lực thăm dò tiến vào trong miệng của hắn, cuốn lấy đầu lưỡi của hắn.

"Ưm ~" vật giữa hai chân bị một bàn to rộng xoa nắn, Cảnh Dương bị xoa tới phát đau, nhịn không được kẹp chặt hai chân, phát ra tiếng kháng nghị.

Regulus cởi quần ngủ của Cảnh Dương, dùng sức vỗ về chơi đùa bắp đùi của hắn.

Cảnh Dương cảm giác động tác của Regulus có chút thô bạo, cảm xúc cũng có chút không thích hợp, đẩy vai của y ra hỏi "Sao thế?"

Regulus ngậm lấy bờ môi của hắn dùng sức hút một cái, sau đó mới chống lên cái trán của hắn nói "Tôi không muốn để cho người khác nhìn thấy cơ thể của em, tôi muốn giấu em đi, chân của em, thân thể của em, đều là của một mình tôi."

Regulus xem đoạn quảng cáo của Cảnh Dương, người ở bên trong phảng phất như không hề tồn tại ở hiện thực, cơ thể của hắn quá đẹp, mỗi một đường cong đều giống như được bàn tay của Thượng Đế tạo ra. Một người tốt đẹp như vậy, có cơ thể mê người như vậy, sao có thể không thu hút ánh mắt của người khác được chứ. Cái này làm cho y có một loại cảm giác như bảo bối của mình đang bị hàng ngàn hàng vạn người nhìn trộm, khiến cho y cảm thấy rất khó chịu, đây là bảo bối chỉ thuộc về một mình y, y không muốn để bất kỳ ai nhìn thấy. Chỉ cần tưởng tượng tới cảnh có rất nhiều người nảy sinh ý đồ đen tối với cơ thể của Cảnh Dương, y càng khó chịu hơn.

"Công việc của một người mẫu chính là phải dùng cơ thể của mình để quảng cáo cho sản phẩm mà." Cảnh Dương trong bóng tối nhìn y "Bọn họ chỉ có thể nhìn, nhưng chỉ có một mình anh mới có thể sờ, cơ thể của em chỉ thuộc về một mình anh thôi....... Em không muốn từ bỏ công việc này đâu."

"Tôi biết, tôi biết." Regulus gắt gao ôm chặt lấy Cảnh Dương "Tôi sẽ không ép em từ bỏ công việc người mẫu, chỉ là......, tôi có chút đố kị, đố kị với những người có thể nhìn thấy cơ thể của em. Cho nên, em phải bồi thường cho tôi."

"Anh muốn em bồi thường cái gì?" Cảnh Dương hỏi.

"Tôi muốn em cả đời đều phải ở bên cạnh tôi, vĩnh viễn không được rời khỏi tôi." Regulus nói rất nghiêm túc.

"Được." Cảnh Dương nói "Em hứa với anh, không chỉ có kiếp này, kiếp sau, kiếp sau sau nữa......, em sẽ vẫn luôn ở bên cạnh anh, vĩnh viễn sẽ không rời xa anh."

Lời hứa mà hai người định ra là đã hạ chú ngữ cho mình, sẽ luôn khắc sâu vào linh hồn của bọn họ, vĩnh viễn không biến mất.

Regulus chậm rãi hôn đi xuống.

"Ưm ~ a ~" Cảnh Dương dùng sức nắm lấy gối đầu, thừa nhận sự va chạm mạnh mẽ của Regulus, hắn như con thuyền đang phiêu bồng trong mưa rền gió dữ, không ngừng loạng choạng, đầu váng mắt hoa. Cơ thể hắn lại cảm thấy rất hưng phấn, rất vui sướng, muốn nhiều hơn nữa.

Vòng thi đấu thứ nhất đã kết thúc, mặc dù tỉ lệ số phiếu bình chọn cho Cảnh Dương ở trên mạng không phải là cao nhất, nhưng vẫn đủ để hắn giữ nguyên vị trí đầu bảng.

Vòng thi đấu thứ hai là catwalk. Tất cả người mẫu được đưa đến công ty Woolson - một nhãn hiệu thời trang dành cho nam dưới trướng của tập đoàn Finilan.

Ở đây có một nhà thiết kế thời trang tên là McDowney, một trong những nhà thiết kế thời trang nam của Woolson, người này trong giới người mẫu có tiếng là Quỷ Kiến Sầu*. Hắn chẳng những tính cách kém, miệng còn độc hơn độc của bò cạp, cho dù có là siêu mẫu cao cấp nhất cũng chạy không thoát sự độc miệng của hắn. Nhưng cố tình hắn lại là một nhà thiết kế thiên tài, mỗi một thiết kế của hắn đều sẽ nhận được vô số lời khen ngợi. Cho nên dù miệng của hắn đắc tội không ít người, thì vẫn ngồi an ổn ở vị trí nhà thiết kế thời trang của Woolson.

*Ngụ ý một người gai góc, hằn học đến mức quỷ gặp còn sầu á.

Nhóm người mẫu vừa nghe thấy trang phục mà bọn họ phải trình diễn lần này chính là những thiết kế của McDowney, trong lòng của ai nấy cũng đều xúc động, liều mạng an ủi và nói với chính mình, mặc kệ hắn nói có khó nghe đến đâu cũng phải ráng mà nhịn xuống.

Khi nhóm người mẫu đang đứng trên sân khấu tập luyện, McDowney đeo kính râm nâng cằm, sau lưng còn đi theo bảy tám người trợ lý, cao ngạo giống chim khổng tước đi tới.

McDowney gỡ kính râm xuống, một trợ lý lập tức duỗi tay nhận lấy, McDowney nhanh chóng nhìn lướt qua những người mẫu "Đây là những người mẫu sẽ trình diễn bộ sưu tập mới của tôi à?"

"Đúng vậy." Trợ lý nói.

"Mấy thứ tạp nham ở bên ngoài cứ quăng hết đến chỗ tôi." McDowney mắt trợn trắng, khinh thường liếc mắt nhìn những người mẫu "Tôi muốn tự mình chọn, người nào tôi chướng mắt thì đuổi cho tôi."

Trợ lý nhanh chóng nhỏ giọng nói ở bên tai hắn "Đây là những người mẫu tham gia cuộc thi tuyển chọn người mẫu đại diện chung thân của Finilan lần này, buổi trình diễn thời trang sẽ trực tiếp tiến hành chung với thi đấu, đại Boss có lệnh, nhất định mỗi người mẫu đều phải được lên sân khấu."

Đôi mắt của McDowney đảo một vòng nói "Vậy kêu bọn họ thay đồ cho tôi nhìn một cái."

Nhân viên mang nhóm người mẫu đi thay quần áo, thứ mà bây giờ bọn họ mặc vẫn là hàng mẫu, trang phục của bộ sưu tập thì đến buổi trình diễn mới có khả năng được mặc.

Sau khi nhóm người mẫu thay xong quần áo, đạo diễn catwalk Klass cũng lại đây, anh đi đến bên cạnh McDowney hỏi "Sao rồi, bắt đầu tập được chưa?"

"Chưa." McDowney nói "Tôi lựa trước đã."

"Lần trình diễn nãy không phải tiến hành chung với thi đấu à? Cậu chọn chọn lựa lựa có tác dụng hả?" Klass nghi hoặc hỏi.

"Tôi thích vậy đó, anh quản được chắc?" McDowney liếc xéo anh một cái.

"Được được được, cậu cứ từ từ mà chọn, chọn xong thì kêu tôi, tôi bắt đầu cho bọn họ tập luyện." Klass biết mình không thể chọc vào ổ kiến lửa nên chuồn đi.

McDowney đi đến trước mặt nhóm người mẫu, nói với người mẫu đứng đầu hàng "Cổ dài như vậy, cậu là hươu cao cổ hả? Lúc lên sân khấu catwalk làm ơn cố gắng rụt cái cổ lại giùm."

Hắn cau mày nhìn người mẫu thứ hai nói "Tỉ lệ cơ thể của cậu cũng quá kỳ quái rồi đó? Sao cao mà chân lại ngắn vậy hả, vậy mà cậu còn đi làm người mẫu? Nếu tôi là cậu thì có chết tôi cũng không dám ra đường đâu."

Hắn lại đi đến trước mặt người mẫu thứ ba nói "Đầu của cậu quá lớn, chẳng những tỉ lệ không cân đối, hơn nữa sẽ khiến người khác tập trung chú ý vào đầu của cậu, ai thèm nhìn trang phục nữa? Nếu cậu còn có một chút đạo đức nghề nghiệp, thì nên chủ động rời khỏi đi."

Cơ thể của người mẫu chính là sản phẩm bị người ta xoi mói đầu tiên trong công việc của họ, khi mới vào nghề ai cũng từng ít nhất bị phê bình một lần. Nhưng loại người công kích giống như McDowney, chửi đến không ngóc đầu dậy thì hiếm lắm.

Khi McDowney đi đến trước mặt Cảnh Dương, từ trên xuống dưới đánh giá hắn vài lần, không tìm được điểm nào có thể phê bình, lại đi xung quanh hắn hai vòng, thật sự tìm không ra khuyết điểm, nên chỉ có thể nói "Cậu......, cũng không tồi, cuối cùng cũng có một người có thể đặt vào mắt."

Dilumo nhìn thấy McDowney đi đến trước mặt mình liền thả nhẹ hô hấp, vừa rồi có mấy người được hắn khen, cậu ta cảm thấy mình cũng chẳng kém hơn chỗ nào, nhất định cũng sẽ được khen thôi.

"Bả vai quá hẹp! Bả vai như vậy sao có thể treo quần áo?" McDowney vẻ mặt ghét bỏ nhìn Dilumo "Còn cái eo này của cậu là thế nào? Eo to như vậy mà cậu còn không biết xấu hổ đi làm người mẫu, bình thường cậu không quản lý thân hình của mình hả? Rốt cuộc cậu có tinh thần nghề nghiệp không thế?"

Mặt của Dilumo xuất hiện vết nứt, cậu ta cố gắng kiềm cơn phẫn nộ trong lòng của mình xuống, từ lúc vào nghề đến giờ, đây là đầu tiên cậu ta bị chê bai thảm như vậy.

Cư dân mạng đang xem trực tiếp ai cũng biết tính cách của McDowney như thế nào, người sùng bái McDowney cũng không hề sùng bái những người mẫu thiếu thốn này. Có một số cư dân mạng cảm thấy McDowney mắng chửi người khác là có ý tứ, mấu chốt là sau khi hắn chửi xong, bạn nhìn lại những người mẫu kia thì sẽ phát hiện hắn chửi không sai chút nào cả, chỉ là chửi có chút tàn nhẫn mà thôi.

Mặc dù McDowney độc miệng, nhưng từ trước đến nay không có chửi lung tung, hắn chửi đều là những người mẫu xác thật có vấn đề.

Trước đây Dilumo chưa từng trình diễn trang phục của McDowney, cho nên đương nhiên là cậu ta chưa bị hắn chửi qua, nhưng sau lần này, khi các fan của cậu ta nhìn lại eo của cậu ta đều cảm thấy đúng là tròn thật, bả vai cũng khá hẹp nữa. Thế là một số fan hâm mộ im lặng trèo tường đi.

Min: ở khu cách ly chán quá mọi người ạ, chán nên edit nè, ăn rồi ngủ, hết bệnh xong về như cái lu luôn :))))
Nhớ giữ sức khỏe nha mọi người ơi!!! ♥️♥️♥️

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info