ZingTruyen.Com

[ĐM/EDIT/ Hoàn] Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi (Phần 1)

Chương 17 - Dân quốc phong vân (1)

19Minniee

Edit: Min

Cảnh Dương mở mắt ra liền nhìn thấy đỉnh giường màu lục đậm, quay đầu lại thì thấy mình đang nằm trên một cái giường gỗ lớn. Nhìn kiểu dáng của chiếc giường và chăn đệm, lần này là xuyên tới thời cổ đại?

Xốc màn lên xuống giường, nhìn một vòng xung quanh, đồ đạc trong phòng đều mang phong cách cổ điển và tinh tế, chỉ cần nhìn qua là hắn có thể ước lượng được giá trị của những món đồ trang trí bằng bình hoa đó.

Chỉ xét riêng căn phòng này, chủ nhân của cơ thể này hẳn là một thiếu gia xuất thân từ gia đình giàu có, và có lẽ gia đình là thương nhân. Mặc dù trong phòng có một án thư*, nhưng phía trên chỉ đặt mấy quyển sổ, không có sách thơ.

*Bàn dùng để xếp sách hồi xưa ý

Ngồi xuống án thư và mở một ngăn kéo ngẫu nhiên, đồng hồ quả quýt? Cảnh Dương cầm đồng hồ quả quýt lên thưởng thức trong chốc lát, rồi nghĩ đến một khả năng khác. Lấy một cái hộp ở ngăn kéo tầng dưới chót và mở ra nhìn, là một khẩu súng, từ ngoại hình tới cấu tạo của nó, nơi này chắc là dân quốc rồi.

Cảnh Dương cũng đã đến dân quốc mấy lần, chỉ là bối cảnh của mỗi thời không đều không giống nhau. Thời không này là dạng gì, hắn vẫn nên dùng hệ thống tiếp thu tin tức liên quan đến cơ thể cùng thế giới này thì hơn, không nên chơi trò giải đố.

Cảnh Dương dựa lưng vào ghế, ý thức trở lại hệ thống.

Nguyên chủ của cơ thể này tên thật là Trình Quân Hi, là đại thiếu gia của Trình gia, Trình gia bốn đời làm thương nhân, gia đại nghiệp đại, không chỉ có quán trà, còn có phường vải, quán rượu,...

Người Trình gia đơn bạc, cha Trình Quân Hi là đời thứ ba đơn truyền, nhưng tới thế hệ của Trình Quân Hi thì cậu không phải là con trai duy nhất.

Mẹ Trình Quân Hi là tiểu thư nhà quan, mặc dù khi gả cho cha Trình thì hoàng thất đã lung lay sắp đổ nhưng hoàng đế tốt xấu gì vẫn còn tại vị, ông ngoại Trình Quân Hi lúc ấy cũng là quan rất lớn, nàng gả đến Trình gia xem như là gả thấp.

Ông ngoại Trình Quân Hi biết rất rõ rằng triều đại Lạc Thất sắp kết thúc rồi, và thật khó để nói kết cục cuối cùng của những quan viên bọn họ sẽ như thế nào. Ông gả thấp con gái đến Trình gia giàu có vì coi trọng tài sản phong phú và nhân khẩu đơn giản của Trình gia, ông chỉ mong con gái mình có thể sống một đời yên bình và không lo lắng mà thôi.

Cha mẹ Trình Quân Hi mới thành thân được mấy năm, cũng từng phu thê ân ái, cầm sắt hòa minh*. Khi Trình Quân Hi khoảng hai tuổi, cha Trình ra ngoài bàn chuyện làm ăn thì yêu một con hát, bất chấp sự phản đối của gia đình, một hai phải cưới con hát kia vào cửa.

*Cầm sắt hoà minh: "cầm sắt" là tên hai loại nhạc cụ, cây đàn cầm và cây đàn sắt. "Hoà minh" nghĩa là hoà quyện vào nhau. Nói chung theo mình hiểu thì đại diện cho sự hoà hợp tốt đẹp giữa hai vợ chồng ý.

Bề ngoài của con hát họ Hứa kia mảnh mai ôn nhu, nhưng lại là một nữ nhân cực kỳ mưu mô. Ả vào Trình gia làm di nương, châm ngòi khiến quan hệ của cha mẹ Trình Quân Hi càng ngày càng mâu thuẫn hơn.

Mẹ Trình Quân Hi là tiểu thư nhà quan, cũng không phải là nữ nhân không có thủ đoạn. Nhưng tiếp thu giáo dục từ nhỏ, khiến nàng duy trì thể diện của chính thê, không khóc không nháo. Trái tim nàng đã trở nên băng giá với cha Trình, không còn muốn níu kéo trái tim của của tên đàn ông kia nữa, chỉ một lòng vì con trai và dùng hết khả năng nắm sản nghiệp trong tay.

Tuy cha Trình sủng ái Hứa di nương, nhưng thái độ của vợ đột nhiên chuyển biến và không còn nhằm vào hắn cùng Hứa di nương nữa, hắn cho rằng nàng là chính thê nên tôn trọng. Hơn nữa vợ sinh ra ở nhà quan nên phương diện quản gia là một người rất cao tay, trong nhà có rất nhiều việc cùng một số sản nghiệp đều để nàng xử lý, hắn cũng an tâm hơn.

Lúc Hứa di nương sinh con thứ là Trình Gia Minh, cha Trình đột nhiên muốn nâng Hứa di nương thành bình thê, mâu thuẫn chạm vào là nổ ngay. Hứa di nương đã hao hết tâm tư để cha Trình nâng ả thành bình thê, cha Trình sau nhiều lần suy nghĩ, cảm thấy hắn và Hứa di nương mới là chân ái nên không thể để chân ái cả đời làm thiếp và con của bọn họ cả đời đều mang danh là con của thiếp thất được, thế là hắn đồng ý.

Vào thời điểm đó, địa vị của một con hát là không thể so sánh với bây giờ, nó thuộc về đáy xã hội. Nâng Hứa di nương lên thành bình thê chính là sỉ nhục lớn nhất với mẹ Trình Quân Hi, nàng rốt cuộc cũng không thèm quan tâm cái gì thể diện nữa, oán hận trong lòng hoàn toàn bùng nổ, mặc kệ thế nào cũng không đồng ý chuyện này.

Bà nội Trình Quân Hi quanh năm đều ở trong Phật đường ăn chay niệm phật, không màng hỏi chuyện trong nhà ngoài ngõ. Nhưng sau khi biết con trai muốn nâng một con hát thành bình thê, bà liền ra khỏi Phật đường và nhất quyết không cho phép chuyện này.

Cha Trình Quân Hi có thể làm lơ sự phản đối của vợ nhưng lại không thể tùy ý làm bậy không màng mẹ mình phản đối. Uy nghiêm của mẹ ở trong lòng hắn còn sâu hơn người cha đã qua đời của hắn, vì thế chuyện này liền rơi vào ngõ cục.

Ông nội Trình Quân Hi là người lăng nhăng, trong nhà tiểu thiếp bên ngoài tình nhân, chính ông còn không có khả năng nhớ rõ là ai với ai. Dưới tình huống như vậy mà cha Trình Quân Hi còn có thể trở thành con trai độc nhất của Trình gia, có thể thấy được một chút thủ đoạn của bà nội Trình Quân Hi.

Hứa di nương dám đấu với mẹ của Trình Quân Hi, nhưng lại không dám chơi trò tâm cơ ở trước mặt mẹ chồng, nên thành thành thật thật được một thời gian. Nhưng tâm tư muốn làm bình thê của ả vẫn không ngừng lại, chỉ nghĩ chờ con trai lớn hơn một chút, mẹ chồng cũng đi rồi lại tìm cơ hội nhắc tới chuyện này.

Một ngày nọ, cha Trình mang theo Hứa di nương cùng con thứ Trình Gia Minh đi ra ngoài chơi thì bị cảm ở bên ngoài. Vì lúc nào cũng có sức khỏe tốt nên hắn không quan tâm lắm.

Ai biết mấy ngày sau lúc về đến nhà, bệnh cảm đột nhiên nghiêm trọng lên, ngày nào cũng ho khan lại xảy ra chút vấn đề. Mặc dù đã mời đại phu bóc thuốc, nhưng không có thời gian nghỉ ngơi thật tốt, khiến bệnh cảm càng nặng hơn.

Trình Gia Minh đã hơn mười mấy ngày không gặp cha, vất vả lắm mới gặp được nên khóc lóc đòi đi chơi. Thế là cha Trình dẫn mẹ con bọn họ đi, khi trở về thì trời đột nhiên đổ mưa to tầm tã, xối ba người ướt đẫm.

Mẹ con Hứa di nương uống canh gừng đều không sao, nhưng cha Trình lại sốt cao vào đêm hôm đó, cả người nóng đến thiêu đốt ý thức mơ hồ. Hứa di nương và con trai chơi cả ngày đã mệt lả người nên ngủ rất say, không hề phát hiện cha Trình nằm bên cạnh đã nóng đến dọa người.

Hôm sau Hứa di nương mới vội vàng kêu người đi mời đại phu, cha Trình bệnh đến hơi thở mong manh khiến cả nhà hoảng loạn. Lão phu nhân canh ở trong phòng, nhìn một đám đại phu thay phiên chữa trị cho cha Trình, mấy ngày trôi qua mà bệnh tình vẫn không thuyên giảm.

Cha Trình đột nhiên ra đi, lão phu nhân chỉ có một người con, tuổi trẻ đã trải qua nhiều khó khăn mới nuôi nấng hắn nên người, cũng để hắn kế thừa gia nghiệp to như vậy. Vì quá đau buồn nên lão phu nhân cũng bệnh dậy không nổi, và đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu của mẹ con Hứa di nương. Trước khi nhắm mắt, bà còn phân phó quản gia đuổi mẹ con Hứa di nương ra ngoài, vĩnh viễn không cho phép bước vào cổng lớn Trình gia.

Hứa di nương vốn đã đánh tốt bàn tính, tưởng đâu chỉ cần chờ lão phu nhân chết là có thể kêu cha Trình nâng ả làm bình thê. Cha Trình phụ lại cưng con trai của ả như vậy, con trai của ả cũng có thể tranh một phần sản nghiệp này, nói không chừng còn có thể tranh hết toàn bộ.

Nhưng người tính không bằng trời tính, cha Trình đột nhiên mất sớm, ả cùng con trai của ả còn bị lão phu nhân bệnh nặng đuổi ra khỏi nhà. Cho dù không bị đuổi khỏi nhà thì toàn bộ Trình gia đều nằm trong tay mẹ Trình Quân Hi rồi, ả tuyệt đối sẽ không có ngày được sống yên ổn với những việc mà ả đã làm trước đây.

Hứa di nương không còn nơi nào để đi nên chỉ có thể mang theo con trai trở lại gánh hát, tuy ả ở Trình gia chỉ là di nương nhưng không cũng khác gì một quý phu nhân cả, hiện giờ lại rơi xuống đáy lần nữa, ả không có cách nào tiếp thu sự chênh lệch này, thế là nhẫn tâm ném con trai ở lại gánh hát, chạy theo một thương nhân hơn năm mươi tuổi.

Trình Gia Minh lúc ấy mới sáu bảy tuổi, mặc dù đã bắt đầu có ký ức, nhưng không có khả năng sống một mình, càng không có cách nào đi tìm mẹ mình, chỉ có thể ở lại gánh hát làm việc vặt học hát hí khúc. Trước kia hắn là một thiếu gia nhà giàu nên cái gì cũng không biết và chịu rất nhiều cực khổ. Hứa di nương không để lại bất cứ thứ gì cho hắn, chỉ để lại một lá thư, nói với hắn rằng dù thế nào thì hắn cũng là huyết mạch của Trình gia, tài sản Trình gia hắn phải có một phần, chờ sau khi hắn lớn lên nhất định phải nghĩ cách đoạt lại tài sản Trình gia.

Lá thư này là tưởng niệm duy nhất của Trình Gia Minh, mỗi ngày đều phải lấy ra nhìn một chút, vì vậy nội dung đã khắc sâu trong đầu hắn và trở thành lý do để hắn sống sót. Dần dần, những ký ức về Trình gia và Hứa di nương ở trong đầu hắn bắt đầu trở nên mơ hồ, nhưng hắn luôn nhớ rằng mình phải về Trình gia và đoạt lại thứ vốn nên thuộc về mình.

Sau Đường, Tống, Nguyên, Minh lẽ ra phải là nhà Thanh, nhưng không biết là do con bươm bướm nào vỗ cánh* mà nhà Thanh không tồn tại ở thế giới này. Sau nhà Minh là nhà Ngụy, sau nhà Ngụy là vương triều Lạc thị, quốc hiệu Khải, tự xưng là Đại Khải.

*Hiệu ứng cánh bướm là một cụm từ dùng để mô tả khái niệm trong lý thuyết hỗn loạn về độ nhạy cảm của hệ đối với điều kiện gốc.Tên gọi hiệu ứng cánh bướm bắt nguồn từ hình ảnh ẩn dụ: một cơn bão chịu sự ảnh hưởng của một con bươm bướm nhỏ bé vỗ cánh ở một nơi nào đó rất xa cơn bão.

Vương triều Lạc thị bị lật đổ, lâm vào hỗn chiến quân phiệt, sau mấy năm loạn lạc, hiện tại là Dương tổng thống lên nắm quyền và đã thu phục được rất nhiều quân phiệt, nhưng vẫn còn một số quân phiệt vẫn còn giãy giụa không muốn thuần phục.

Thời đại đã bước vào thời dân quốc, hát hí khúc đã không còn bị người đời khinh thường là đê tiện như ở triều đại phong kiến nữa, tuy không phải cao hơn người nhưng cũng ngang hàng với dân chúng bình thường. Hát hay sẽ được quyền quý thưởng thức và mọi người tung hô, không khác gì minh tinh thời hiện đại cả.

Sau mười năm khổ luyện, Trình Gia Minh bắt đầu thể hiện tài năng của mình và dần dần trở thành danh giác*, hắn trở về Lê Thành để hát hí khúc.

*Chỉ người làm nghệ thuật cổ truyền

Lê Thành là nơi địa linh nhân kiệt*, thương nhân Lê Thành và hí khúc Lê Thành có danh tiếng cao nhất cả nước. Tòa thành này rất phồn hoa, người làm ăn rất nhiều, kẻ có tiền cũng rất nhiều. Người trong thành đều thích nghe hí khúc, dù người nghèo nhất cũng có thể nhận xét một hai câu tốt xấu về hí khúc.

*có nghĩa là đất linh thiêng thì sinh người hào kiệt

Trình Gia Minh trở lại Lê Thành tự mình thành lập đoàn hát Trình gia và mua nhã viên(?)*. Chẳng những trở thành người được yêu thích nhất Lê Thành, danh giác hát hí khúc hát nhất, mà còn kết giao với quân phiệt Ngụy Thiên Hùng lớn nhất địa phương, bắt đầu kế hoạch đoạt lại sản nghiệp Trình gia.

*Tui tra nghĩa không ra, nhưng tìm nghĩa từ "viên" thì có "chỗ vui chơi riêng", không chắc nên để đây nha, bạn nào biết thì chỉ tui với ♥️.

Tuy Trình gia có nhiều sản nghe, nhưng sau khi cha Trình Quân Hi qua đời thì thế đạo đã bắt đầu rối loạn, quân phiệt hỗn chiến khắp nơi. Trình gia đã đóng cửa vài cửa hàng, chỉ có quán trà là làm ăn tốt thôi. Sau khi cha Trình qua đời, mẹ Trình Quân Hi là nữ nhân nên không tiện xuất đầu lộ diện, nhưng cũng miễn cưỡng chống đỡ sản nghiệp.

Hai năm trước, mẹ Trình Quân Hi cũng qua đời, cậu lại không có tài kinh doanh nên Trình gia đã dần dần xuống dốc. Cũng may sau khi Dương tổng thống nhậm chức thế đạo đã bắt đầu yên ổn lại, không còn chiến tranh khắp nơi nữa, cho dù cậu không thành thạo chuyện buôn bán nhưng dựa vào cửa hiệu lâu đời của Trình gia và tài sản nhiều năm tích lũy, cũng đủ cho cậu sống trong vinh hoa phú quý cả đời.

Nhưng Trình Gia Minh trở lại Lê Thành đã cùng thổ hoàng đế Ngụy Thiên Hùng bắt đầu kế hoạch cướp đoạt Trình gia. Trước kia Trình gia chỉ cần đúng hạn nạp cống là có thể bình an vô sự, nhưng sau này khẩu vị của Ngụy Thiên Hùng càng lúc càng lớn, tăng thêm vật phẩm ngoại quốc chảy vào quốc nội, chuyện làm ăn của Trình gia càng ngày càng khó khăn.

Lúc này thuốc phiện đã bắt đầu lan truyền trong nước, Ngụy Thiên Hùng cực kỳ tham lam, hắn biết rõ thuốc phiện nguy hại nhưng vì vơ vét của cải nên đã bắt đầu buôn bán thuốc phiện. Từng cửa hàng thuốc phiện được thành lập, những cửa hàng này đều là nơi nhập hàng từ Ngụy Thiên Hùng, cho dù có nơi khác có thể nhập hàng thì bọn họ cũng không dám tới.

Trình Quân Hi là người hài lòng với hiện tại và không hề có tham vọng gì, cậu không thể quản lý tốt sản nghiệp của nhà mình, càng không có hứng thú với cửa hàng thuốc phiện. Nhưng những thương nhân mở cửa hàng thuốc phiện đều bắt đầu kiếm tiền rủng rỉnh túi, chỉ có cậu là không có động tĩnh nào, Ngụy Thiên Hùng liền phái người tới nửa khuyên nhủ nửa uy hiếp, vì bán mặt mũi cho Ngụy Thiên Hùng nên cậu cũng mở một cửa hàng thuốc phiện.

Bởi vì thuốc phiện mới trở nên phổ biến nên tác hại vẫn chưa rõ ràng và không có nhiều người hiểu biết về nó. Sau này Trình Quân Hi cũng tự mình nghiện thuốc phiện, sức khỏe càng ngày càng kém, gia sản Trình gia chậm rãi bị Ngụy Thiên Hùng cắn nuốt, sau lưng đều có bút tích của Trình Gia Minh.

Tác hại của thuốc phiện càng lúc càng lớn, Dương tổng thống phái người tới Lê Thành nhưng đấu không lại Ngụy Thiên Hùng, không thể cấm thuốc phiện thành công. Cháu trai của Dương tổng thống là Dương thiếu soái liền đến Lê Thành, người này tuổi không lớn nhưng bản lĩnh không nhỏ, là một nhân vật cực kỳ lợi hại. Mục đích y đến Lê Thành là đối phó với Ngụy Thiên Hùng và chỉnh đốn lại Lê Thành.

Ngụy Thiên Hùng đấu không lại Dương thiếu soái, bị bắn chết khi mang theo tâm phúc chạy trốn, Trình Gia Minh có công bởi vì nội ứng ngoại hợp với Dương thiếu soái, lại xuất toàn lực ở hoạt động cấm thuốc phiện cho nên hắn vẫn là một danh giác được mọi người yêu thích.

Trình Quân Hi là chủ cửa hàng thuốc phiện, cửa hàng bị đóng cửa không nói, gia sản gần như bị Ngụy Thiên Hùng và Trình Gia Minh lấy đi hết, dư lại cũng đều bị tịch thu để xây trung tâm cai thuốc. Vì Trình Gia Minh động tay chân nên Trình Quân Hi nghiện thuốc phiện nhưng không được vào trung tâm cai nghiện mà lưu lạc đầu đường xó chợ. Cơn nghiện thuốc phát tác nên xâm nhập vào nhà người khác và bị cảnh sát đánh chết.

Khi Trình Quân Hi lưu lạc đầu đường, Trình Gia Minh đã đến tìm cậu, nói cho cậu biết chân tướng mọi chuyện. Trình Gia Minh quay lại Lên Thành là vì trả thù Trình gia, trả thù Trình Quân Hi. Hắn đã thành công rồi, chẳng những đoạt lại Trình gia và trở thành danh giác được người yêu thích. Mà Trình Quân Hi cậu thì chỉ có thể lưu lạc đầu đường xó chợ, bị người người hắt hủi, đây chính là nhân quả báo ứng.

Trình Quân Hi không hiểu tại sao kết cục hiện tại lại là nhân quả báo ứng, cậu có nợ Trình Gia Minh cái gì đâu. Trình Gia Minh bị đuổi ra khỏi nhà, ở gánh hát học hát hí kịch đều không liên quan tới cậu, nhưng Trình Gia Minh lại đem mọi chuyện đổ hết lên đầu cậu.

Cậu rất hận, hận Trình Gia Minh và Ngụy Thiên Hùng, cũng hận bản thân mình vô dụng. Suy nghĩ cuối cùng trước khi chết của cậu là cho dù có làm quỷ, cậu cũng nhất định phải báo thù.

Min: tui tính up 3 chương luôn cơ, nhưng Dân Quốc không cho tui mãn nguyện, lần đầu đọc truyện có bối cảnh Dân Quốc nên tui ngáo ngơ. Xưng hô nửa nạc nửa mỡ tới ngu người luôn... Mọi người thấy tui edit ổn chưa, có chỗ nào cần sửa hông huhu :((

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com