ZingTruyen.Info

[ĐM Edit] Cưỡng Chế Hôn Nhân

Chương 1

NhuocNgon

 Chung Vấn sinh ra trong một gia đình không hề giàu có, ba hắn từ nhỏ đã là một kẻ nát rượu, đối với hắn không đánh thì mắng, năm hắn ba tuổi mẹ cũng bởi vì không chịu nổi cảnh bị ba bạo hành nên đã bỏ theo người đàn ông khác, từ đó hắn như sống trong địa ngục, cuối cùng lúc hắn mười lăm tuổi ba hắn cũng chết vì ngộ độc rượu.

Tính hắn từ nhỏ đã u ám, nhưng lại rất thông minh, hắn thi đỗ vào trường đại học tốt nhất Liên Bang rồi học luật. Chắc do nguyên nhân từ gia đình, hắn chẳng quan tâm xã hội ngoài kia đánh giá mình như nào, chỉ cần kiếm được tiền thì vụ án nào hắn cũng nhận, chưa có vụ án nào rơi vào tay hắn mà thua cả, lúc Chung Vấn nổi tiếng, rất nhiều nhà giàu dính vào mấy vụ án khó nhai đều sẵn sàng bỏ ra đống tiền để thuê được hắn.

Lúc này Ôn Nhiên vẫn còn đang học đại học, đây chính là quãng thời gian tốt đẹp nhất của đời người, so với cậu của chục năm sau thì khác hoàn toàn, cậu lúc này vừa thuần vừa dục, không rành thế sự, bị nuôi nhốt trong tháp ngà voi đẹp đẽ, chưa hiểu sự đời, thứ duy nhất cậu coi trọng lúc này là tình yêu cậu giấu tận đáy lòng nhiều năm dành cho nam thần Cố Sâm.

Hôm nay có một buổi diễn thuyết, Ôn Nhiên lại gặp được Cố Sâm, Cố Sâm ở phía xa xa mỉm cười chào cậu, trong lòng Ôn Nhiên như có nai con chạy loạn, bạn tốt sớm nhìn ra tâm tư nhỏ bé của cậu, khuyên cậu tỏ tình với Cố Sâm sớm một chút, Ôn Nhiên vốn là người nhát gan, cứ vâng vâng dạ dạ, chuyện này cứ thế bị bỏ lại.

Một đám người theo thứ tự của bảng hướng dẫn mà tiến vào hội trường, Cố Sâm ngồi bên cạnh Ôn Nhiên, mắt Ôn Nhiên không dám ngó lung tung, nam thần mình thích nhất đang ngồi bên cạnh, không khẩn trương mới là lạ.

Trường học rất ít khi có diễn thuyết, nghe nói người tới thuyết giảng hôm nay là một vị học trưởng tiếng tăm lừng lẫy học luật trường bên, đến phổ cập kiến thức luật pháp thông thường cho bọn họ, bình thường rất khó mời, buổi hôm nay đúng là hiếm có khó tìm.

Chung Vấn cầm bản thảo đã được chuẩn bị từ trước lên bục giảng, ánh mắt sắc bén dưới tròng kính quét xuống dưới, Ôn Nhiên nhìn thấy thì sững người, trong nháy mắt thấy anh ta có chút quen thuộc, trong đầu trào dâng chút khó hiểu.

Trong đám người Ôn Nhiên đúng là rất nổi bật, lại còn cực kỳ ưa nhìn, có Cố Sâm phụ hoạ bên cạnh, hai người hệt như trời sinh một đôi.

Chung Vấn hắng giọng, bắt đầu buổi diễn thuyết hôm nay.

Xong xuôi mọi việc, Chung Vấn nhìn về phía Ôn Nhiên đang lẫn trong đám người, cái cảm giác quái dị này hắn chưa bao giờ gặp phải.

Sau đó bọn họ gặp nhau, là trên đường đến trường, xe đạp công cộng mà Ôn Nhiên đi bị hỏng, là Chung Vấn chủ động sửa giúp cậu, Ôn Nhiên rất biết ơn hắn, ngỏ lời muốn mời hắn ăn cơm, Chung Vấn tiện thể đồng ý luôn, hắn thầm đánh giá Ôn Nhiên, thấy cậu là người song tính đẹp nhất mà hắn từng gặp, bước đi cạnh cậu, còn ngửi được mùi sữa thơm, hắn say mê mà nhắm mắt lại, chưa từng có một song tính nào có thể làm hắn rung động như vậy.

Ôn Nhiên có thể cảm nhận được một ánh mắt sắc bén quan sát mình từ trên xuống dưới, cậu thấy vị học trưởng này rất tốt, nhưng làm cậu có chút không thoải mái.

Lúc ăn cơm Chung Vấn hiếm khi nói nhiều như vậy, hỏi Ôn Nhiên rất nhiều chuyện, Ôn Nhiên trả lời từng câu một, Chung Vấn cũng là người học luật, hoa ngôn xảo ngữ pha trò làm tiểu mỹ nhân cười đỏ cả mặt.

Vị học trưởng này đúng là một người hài hước và thú vị, Ôn Nhiên thầm nghĩ, Chung Vấn đã để lại ấn tượng tốt trong cậu.

Chung Vấn cứ thuận lợi như vậy mà lấy được thông tin liên lạc của Ôn Nhiên, còn nói sau này có cái gì không hiểu thì cứ hỏi hắn, Ôn Nhiên không học luật, cũng chẳng biết có chuyện gì mà hỏi hắn.

Càng tiếp xúc với Ôn Nhiên hắn càng bị mê đến thất điên bát đảo, lần đầu tiên trong đời hắn khát vọng có được một người đến như vậy, bây giờ hắn đang làm bạn với Ôn Nhiên, hai người thường xuyên nhắn tin chúc ngủ ngon, Ôn Nhiên hồn nhiên không biết tâm tư của Chung Vấn, chỉ coi hắn là một vị học trưởng nhiệt tình, người cậu thích nhất đương nhiên là Cố Sâm, nhưng rồi rất nhanh cậu đã nghe được tin Cố Sâm muốn xuất ngoại.

Ôn Nhiên khổ sở muốn chết, vào một buổi tối như bao ngày, Chung Vấn nhắn tin hỏi cậu sao chưa ngủ, tâm trạng Ôn Nhiên không tốt lắm, vừa mới khóc một trận, tán ngẫu với Chung Vấn cũng không tập trung, Chung Vấn nhìn ra hỏi cậu sao thế.

Ôn Nhiên thấy cũng chẳng có gì phải giấu Chung Vấn, nói rõ mười mươi với hắn, không thể không nói tới bản lĩnh của Chung Vấn, hắn biết cách xây dựng hình tượng tốt đẹp của mình với người khác, Ôn Nhiên nghiễm nhiên coi hắn là một vị học trưởng tốt tính.

Ở đầu dây bên kia biểu tình của Chung Vấn vỡ nát, hắn bóp chặt điện thoại, trong bóng tối di động phản chiếu ra gương mặt âm trầm khủng bố của hắn, hắn ghen tỵ đến nỗi muốn giết chết cái tên gọi là Cố Sâm kia.

Chung Vấn giả vờ tốt bụng hẹn cậu ra ngoài giải sầu, Ôn Nhiên luôn sinh hoạt có giờ giấc, cho tới tận bây giờ cũng không ra ngoài vào ban đêm, lại cùng một người đàn ông nữa, cậu do dự không muốn, Chung Vấn dốc lòng khuyên nhủ, thành công gạ được Ôn Nhiên ngây thơ ra ngoài. Chung Vấn lái xe đưa cậu đến một quán bar sạch sẽ, gọi cho Ôn Nhiên một ly cocktail.

"Trước kia tâm trạng tôi không tốt toàn đi uống rượu, say xong là ổn."

Ôn Nhiên là bé ngoan, đây là lần đầu tiên cậu uống rượu, nhớ tới nam thần mình cầu mà không được, khóc đến nỗi làm người ta tan nát cõi lòng, một hơi uống luôn mấy ly, nhưng tửu lượng kém, mới được vài ly đã ngã vào lòng Chung Vấn.

Chung Vấn thuê một căn phòng, người phục vụ quầy rượu lắc đầu, anh ta làm ở đây bao nhiêu năm, sao không nhìn ra tiểu song tính xinh đẹp kia chính là dê vào miệng sói, cơ mà nhìn cử chỉ quen thuộc của bọn họ anh ta cũng không tiện xen vào.

Chung Vấn tham lam lột sạch quần áo của Ôn Nhiên, đem toàn thân trên dưới của cậu khinh bạc một phen, sau đó đẩy chân Ôn Nhiên, hoa huyệt mềm mại ở giữa lộ ra, hắn liếm lên. Thân dưới căng đau khó nhịn, Chung Vấn khép hai chân Ôn Nhiên lại, móc côn thịt to nóng ra rồi cắm vào giữa hai chân trắng nõn đưa đẩy, cuối cùng bắn lên miệng huyệt một đống tinh dịch tanh nồng.

Xong chuyện hắn mặc quần áo vào cho cậu, hôm sau Ôn Nhiên tỉnh lại, giả vờ tình nghĩa mà nói dối cậu, bảo tối qua cậu say thì thuê phòng cho cậu ngủ ở đây, còn hắn ở phòng bên cạnh, Ôn Nhiên thấy thân thể mình cũng không có gì khác thường, tin lời Chung Vấn, còn cho rằng tối hôm qua mình đã làm phiền học trưởng, ngại vô cùng, đâu có biết mình tí nữa bị ăn sạch.

Học trưởng đi thật rồi, Ôn Nhiên đau khổ một thời gian dài, cảm thấy cuộc sống mình như mất đi ánh mặt trời. Chung Vấn cứ có thời gian rảnh là ở cạnh Ôn Nhiên, tất thảy hắn đều thấy được, cảm thấy chuyện tình yêu mình cần đẩy nhanh tiến độ.

Chung Vấn càng ngày càng thể hiện tình yêu của mình ra, mới đầu còn đùa đùa tặng cho cậu món quà nhỏ. Ôn Nhiên chậm hiểu, đến khi biểu hiện của hắn quá mức rõ ràng mới vỡ lẽ, đến bây giờ cậu cũng chưa từng nghĩ sẽ phát triển quan hệ như vậy với Chung Vấn, thậm chí còn trả lại quà cho hắn, mặc dù cũng chẳng phải mấy thứ sang quý gì, nhưng vô công bất thụ lộc.

Diễn xuất và ngụy trang là thứ mà Chung Vấn am hiểu nhất, là luật sư, một cái miệng nói ba hoa chích choè, Ôn Nhiên không rành thế sự, thuần khiết như hoa vậy, lập tức bị Chung Vấn thuyết phục, thấy con người Chung học trưởng thật ra cũng không tệ.

Cộng thêm bạn bè xung quanh đều bị Chung Vấn mua chuộc, đều nhiệt tình khuyên Ôn Nhiên chấp nhận lời tỏ tình của hắn. Vào hôm họp lớp, dưới những tiếng cổ động của bạn học, Ôn Nhiên do dự đồng ý.

Chung Vấn sung sướng kéo Ôn Nhiên vào trong ngực hung hăng hôn một cái ngay tại chỗ, Ôn Nhiên xấu hổ hận không thể đào một cái lỗ mà chui xuống.

Chung Vấn chắc chắn là một người bạn trai kiểu mẫu, đối xử với Ôn Nhiên gần như là muốn gì được đó, thích gì cho nấy, không tiếc tiền mua những thứ đắt đỏ tặng cậu, nhưng Ôn Nhiên sinh ra trong một gia đình giàu có, những thứ này đối với cậu rõ như gương, trừ những món quà nhỏ thì cậu nhận, còn những thứ sang quý thì trả lại.

Chung Vấn đen mặt, "Sao thế? Quà anh tặng em không thích à?"

Ôn Nhiên lắc đầu, "Chúng ta bây giờ vẫn là sinh viên, học trưởng còn chưa tốt nghiệp, có rất nhiều việc sau này cần dùng đến tiền, em không muốn anh tiêu tốn vào mấy thứ đồ đắt đỏ đó, chờ sau này khi công việc của anh ổn định rồi tặng em cũng không muộn mà." Ôn Nhiên hiền lành, quan tâm bạn trai chu đáo.

Chung Vấn nghe xong ấm cả bụng, hắn cầm chiếc đồng hồ kim cương đeo vào cổ tay Ôn Nhiên, "Chồng em không thiếu tiền, chồng tặng thì em cứ dùng đi."

Ôn Nhiên bị tiếng chồng của Chung Vấn làm cho đỏ cả mặt, bọn họ mới qua lại một tháng, tiến triển như vậy có nhanh quá không.

Đúng là nhanh thật, mặc dù Chung Vấn rất tốt với Ôn Nhiên, nhưng tất cả đều có mục đích, ngày đầu tiên đã hôn môi, được nửa tháng Ôn Nhiên bị hắn cọ cọ bảo cậu dùng tay thẩm du cho mình, Ôn Nhiên ngại ngùng xoắn xít đồng ý, chưa đến một tháng cậu đã bị Chung Vấn lôi lên giường.

Ôn Nhiên bị tiến độ của Chung Vấn doạ sợ, sao cậu lại không biết lên giường là có ý gì, Ôn Nhiên chậm chạp không đồng ý, cậu thấy lần đầu tiên nên dành cho chồng mình vào đêm tân hôn mới đúng, dành cho người mà mình một dạ đến già.

Chung Vấn tức giận bóp mặt cậu, "Anh không phải chồng em sao?"

Ôn Nhiên bị đau gạt tay hắn ra, "Ý, ý em là không cần gấp gáp như vậy, em, em chưa chuẩn bị xong."

Chung Vấn đè Ôn Nhiên lên giường, "Có cái gì mà phải chuẩn bị, anh thấy lúc nào cũng được mà, chỉ cần em đồng ý thôi."

"Không được không được." Cảm nhận được vật cứng nóng bỏng giữa hai chân, cậu sợ hãi muốn xuống giường.

Chung Vấn âm trầm ngồi trên giường, Ôn Nhiên nắn tay ở bên cạnh, "Thật sự không được đâu... Phải... Phải kết hôn rồi mới được..." Mẹ Ôn từ nhỏ đã dạy cậu phải biết yêu lấy bản thân, chưa tới một tháng đã lên giường, Ôn Nhiên không chấp nhận nổi.

Chung Vấn nghe Ôn Nhiên nói phải kết hôn mới được, tức thì hắn như được khai sáng đứng lên, "Vậy thì chúng ta kết hôn là được."

"A? Hả?" Ôn Nhiên chưa kịp phản ứng, trợn mắt nhìn hắn.Chuyện này làm gì có khả năng, vì mẹ sẽ không đồng ý đâu, ở nhà, tư tưởng bố mẹ cậu bảo thủ, trong mắt bọn họ phải môn đăng hộ đối cơ, Chung Vấn có thể khá ổn, trẻ tuổi tài giỏi đẹp trai, như vậy cũng không thay đổi được xuất thân của hắn. Hơn nữa, mẹ Ôn đã thay cậu tìm được một gia đình tốt, là Hoắc Huân con trai lớn của Hoắc gia, đã nói chuyện xong xuôi với bên kia, cậu tốt nghiệp xong hai nhà sẽ kết làm thông gia.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info