ZingTruyen.Asia

Dieu Ngot Ngao Biblebuild

Thời gian qua giống như là một giấc mơ, khi tỉnh dậy trên tấm ga trắng xoá của bệnh viện. Bible đã có một giấc ngủ thật dài thật dài. Có lẽ là dài nhất sau khi mẹ mất. Những đốm đen li ti nhập nhòe trong khóe mắt cũng không che đi được hình ảnh hai bọng mắt sưng đỏ của chàng thơ.

Build tựa đầu lên mu bàn tay anh, hai má mềm mềm ấm ấm ẩm ướt tì đến phồng sang một bên.

Em vừa khóc? Vì sao? Thương tiếc, lo sợ hay bất cứ điều gì khác? Chẳng là, tôi mong nó là thương hại, tôi không phải vì muốn em đau khổ mới chết đi, chỉ là không muốn sống khi mất đi điểm tựa.

Tôi...có lẽ quen với nắng rồi.

Vì vậy...

Vì vậy...

"Bible? Anh tỉnh rồi sao? Em gọi bác sĩ nhé." Tiếng Build khàn khàn, hẳn là khóc rất nhiều.

"..."

"Bible?"

"Bơn?"

"Ừm, tôi đây." Build lại áp bàn tay thơm ấm lên má người con trai, cách mà cậu thường làm khi an ủi. Trái tim và khối óc anh gào lên, nó uất hận thúc giục anh mau thôi ngơ ngẩn mà tận hưởng.

Bible biết mình thua cuộc.

Anh khẽ thở nhẹ vào lòng bàn tay người kia, như có như không chạm môi lên đó "Tôi sợ mình tham lam giữ lấy..."

Bible cược một lần, anh đầu hàng ham muốn rồi. Do vậy, một lần nữa cho mãi mãi.

Anh nhìn thẳng vào đôi mắt dù có đỏ hoe cũng sáng như sao trời kia "Build, nếu biết mình không thể, không phải thương hại hay khó xử"  Người con trai nắm chặt lấy cổ tay cậu. "Tháo chạy đi em, làm ơn."

Làm ơn đừng cho tôi bất kì hi vọng gì.
.
.

Làm ơn hãy chạy đi khi còn có thể.
.
.

Làm ơn, tôi không muốn em sau này hối hận.

"Nếu ta có sau này, tôi còn rất nhiều điều cần thay đổi. Suy nghĩ và cơ thể tiêu cực xấu xí có lẽ sẽ khiến em mỏi mệt. Thậm chí.."

Thậm chí...ghét bỏ.

"Vì vậy đừng vì bất cứ điều gì, hãy coi như tôi chưa từng đến mua thuốc ngày hôm đó. Bây giờ, ngay lập tức... đi đi em."

Bible siết chặt quai hàm, ngăn bản thân lao vào ôm lấy Build khi thấy mắt cậu dâng lên một tầng nước. Đừng khóc.


"Cũng đừng quay đầu."

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Hết

.

.

.

.


Sau khi kết thúc cuộc phỏng vấn mở đầu, người hoạ sĩ vừa đi vừa chào hỏi với những vị khách trong phòng triển lãm. Anh lui về phía cuối phòng, nơi có thể quan sát toàn cảnh.

Bible đứng nhìn mọi thứ diễn ra theo cách mà anh không ngờ tới nhất. Rốt cuộc thì những điều trước đây anh từ căm ghét: tiếng ồn ào nói chuyện, tiếng lộc cộc từ những đôi giày cao gót, tiếng máy ảnh chụp tách tách. Giờ đây quá đỗi quen thuộc.

"Chồng ơi sao đấy?"

Nghe thấy tiếng gọi thân thương của người tình, Bible quay lại cong mắt cười hiền. Build mặc bộ suit anh đích thân chọn lựa, đường may vừa vặn tôn lên vòng eo mềm mại mà anh say đắm.

"Không có gì. Em thích bức tranh nào, chồng để lại cho em."

"Thôi, đằng nào tiền của chồng chẳng chuyển vào thẻ của em. Với cả...em vẫn thích bức tranh ở nhà hơn." Cậu bĩu môi lắc đầu làm Bible phấn khích đến độ muốn cắn ngay đôi môi thơm ngọt kia vài cái.

Gần đây Build càng ngày càng biết cách làm tim anh siết chặt, ngay sau đó là mềm nhũn. Cậu bác sĩ sau khi kết hôn được chăm bẵm kĩ càng đến hồng hào tươi tắn. Nắng trên vai rộ lên nhảy nhót khắp nơi.

Bible mặc kệ ở chốn đông người, dù sao thì ai trong giới cũng biết anh chiều chuộng người đối diện đến mức nào. Người chồng kéo Build dựa vào lồng ngực mình, tay siết lấy eo, cằm gác lên vai như cách Eno hay làm nũng. Anh nheo mắt cảm nhận mùi hương đặc trưng của cậu và mình hoà quyện với nhau, tỉ tê hôn lên cần cổ thơm ngát.

Build xoa xoa bàn tay ở dưới eo, cánh tay siết chặt có chút khó thở nhưng chàng bác sĩ không ngăn chồng mình lại. Cậu biết anh lại đang suy nghĩ.

"Vợ ơi..." Bible thủ thỉ, tiếng anh lẫn trong tiếng tách tách của máy ảnh, như lông vũ cọ nhẹ vào tai Build.

"Hửm?" Cậu tựa cổ ra đằng sau, mái tóc mềm vờn qua vờn lại trên da người chồng, cào lên trái tim anh.

"Nếu ngày ấy trong phòng bệnh, em thật sự rời đi thì sao?" Build đã không còn nhớ rõ đây là lần thứ bao nhiêu Bible hỏi câu này. Trên đường phố khi hai người nắm tay đi dạo, trong siêu thị, trên sofa phòng khách khi Bible thút thít như đứa trẻ rúc vào hõm cổ người vợ vì một phân đoạn xúc động. Thậm chí, khi cả hai đang triền miên trên giường, phía dưới không ngừng đâm rút, người Build nảy lên theo nhịp nhấp đẩy, mơ màng khóc nấc.

Mà lời đáp, dù có trong hoàn cảnh nào đi nữa. Vẫn chỉ có một.

" Em không nỡ."

Thật ra, tình yêu không phải tôi vì cậu mà nhảy núi đao biển lửa, không vì cậu mà đánh mất bản thân. Đơn giản mà nói, Build không nỡ để Bible khổ cực hành hạ bản thân và ngược lại, Bible không nỡ làm Build khó xử vì tình cảm của mình.

Rốt cuộc, chỉ là hai từ 'không nỡ'.

Bible có lén viết đằng sau bức tranh trên tường rất lâu về trước:

Gửi lời thân ái đến 'niềm ngọt ngào' nho nhỏ, anh không biết bao giờ hội ngộ, cũng chẳng biết trên con lộ trăm ngàn cây số, ta có cùng dừng trú mưa dưới tán cây, có giao nhau trên ngã ba đường hay đan tay dưới ánh đèn đường vàng ấm. Chỉ mong rằng, mãi sau này nơi điểm chờ 'soát vé' trong ánh mắt ta đều là ánh sáng, trong nụ cười ta đều là vô tư...

_______________

Gấp lại cuốn sách em khẽ cười, bảo với đám bạn đây là câu chuyện về "Linh hồn du mục và chàng thơ". Mọi người cười em mơ mộng quá, sẽ chẳng có gã du mục nào đủ cố chấp theo đuổi một tia sáng đến thế. Hắn sẽ chết dần dưới ánh nắng thôi.

Em thở dài rời chỗ ngồi lên thành hàng rào trắng, mắt nhìn xa xăm mơ về ngôi nhà và những chậu phong lan, rồi sẽ có gã du mục đêm đêm ôm em vào lòng chứ, rồi sẽ có người thủ thỉ với em đôi ba lời ngọt ngào sao? Em ngắt nhành hoa dại leo đậu trên hàng rào, để nó ngay bên cạnh rồi cùng đám bạn rời đi.

Em ơi, em nào hay thật sự có một linh hồn du mục ngồi ở đó. Tôi cũng ngày ngày hướng về em như cái gã trong truyện, cũng ngày ngày thầm thì vào tai em vô vàn câu bộc bạch. Nhưng em đâu nghe thấy...

Tôi ghen tị với gã vì có thể chạm vào chàng thơ của mình, nhưng phận 'linh du' nào như cổ tích. Tôi sợ một ngày sẽ tan biến, sợ một ngày sẽ quên mất em là ai, sợ một ngày không còn trên cõi đời. Vậy thì còn ai bảo vệ em khỏi những đêm u tối nữa. Đâu. Hẳn vẫn có, sẽ có thôi, em tuyệt đẹp đến thế mà.

Nhưng em ơi nắng đã bắt đầu bỏng rát, cái nắng mùa thu qua lâu rồi....
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
__END___

                        ************

Đến đây là kết thúc plot đầu tiên của Điều ngọt ngào, mong là mọi người thích nó.

Plot tiếp theo sẽ được tui lên kế hoạch sớm nhất có thể.

À, có ai có câu hỏi hay góp ý gì, về mọi vấn đề, hãy để lại cmt, lời góp ý của mọi người thật sự là động lực của tui 🙆🙆

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia